Download as pdf or txt
Download as pdf or txt
You are on page 1of 103

1 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen

V ĩ n h P h ú c

kinh
tuyến
đen
Nhà xuất bản Hội Nhà Văn

2 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Nhà xuất bản Hội Nhà Văn 2009
65 Nguyễn Du - Hà Nội
Tel & Fax : 8222135
E-mail : nxbhoinhavan@yahoo.com.vn
Chịu trách nhiệm xuất bản
TRUNG TRUNG ĐỈNH
Tổ chức bản thảo : Quang Hoài
Sửa bản in: Tác giả
Bìa và trình bày: Nguyễn Thanh Sang

In lần thứ nhất, số lượng 500 cuốn, khổ 13x 20 tại Xí nghiệp in
Hưng Phú
Giấy đăng ký KHXB số 1067-2009 /Cxb/42-83/ HNV
Số quyết định xuất bản của Giám đốc: 816/Q Đ-
NXBHNV
In xong và nộp lưu chiểu quý IV. 2009

© 2009, Vĩnh Phúc

3 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


mục lục

07. Em mở
09. Ao nhà
11. Từ cuối cánh đồng, cơn giông
13. Lá & Bí mật của một nhón chân
14. Rơi
15. Rỗng ngày
16. Thực & giả
17. H1R5
18. Rơm rớm em
19. Mưa Pleiku
21. Bóng khói em
22. Phụng hoàng & đối thoại
24. Đức tin
26. Tôi kiến trúc tôi trong lặng im
28. Nỗi buồn đất đá
30. Thu mưa
32. Khúc chiều của mèo con
34. Cô đơn mang hình dáng em
36. Lạc
38. Ơi em mùa thu Hà Nội
40. Tam tấu tháng mười
43. Khi bụi tro rửa mặt
45. Tháng Bảy & hoa hậu
47. Đêm nấc thẫm
49. Mảnh vỡ của từ
51. Mắt pha lê
53. Gió Vu Lan
55. Khúc xuân thổi hoang vu chi lạ
57. Hà Nội, xanh xuống từ trời
59. Con chữ trắng phiêu diêu
4 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen
61. Quang hợp
63. Xe thồ
65. Cỏ non & năm mới
67. Sòng phẳng bằng thịt da
69. Mặt trời nhiệt đới
71. Mê u cỏ
73. Có một loài sâu như thế
74. Những khoảng trống mùa xuân
75. Rách & vá
76. Không phải bắt đầu
77. Bên ni một cuộc chiến
78. Từ đêm mẹ Âu Cơ
79. Thủy tinh vỡ
80. Thu Pleiku
82. Bình minh và vết sẹo
83. Dự báo bất thường
86. Bầu trời và cơn mưa nhỏ
87. Hành trình cỏ
88. Hương nhung hoa
90. Khúc trầm của Trúc
92. Ly dị thôi
93. Môi xuân
94. Thiên hương
95. Măm mắm môi mụ mị
96. Quẳng đi, thi sĩ
98. Lý lịch tự khai

5 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


6 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen
Em mở

tự do
để rốn em thơm phơi tràn bình minh dậy
để vai em trần trắng một đêm trăng
luân lạc mắt anh gió phơ phớ
cơn mơ rộn rịch
nhân gian quên chợ búa
ngõ dọc đường ngang lấm lem bụi
úp mặt vào hương em, ngủ

tự do
con sóng tung vào trời những diễn từ chúc tụng
trời trong veo mắt em, mật mã những vì sao
thành phố biển bắt đầu một ngày hoan lạc
không có chỗ cho tích tắc nhàm chán
cho khốn quẫn buồn nôn
7 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen
tiếng cười em rơi như sóng
vỡ
giai âm của lưu ly dịu ngọt, say.

tự do
nữ thần Venus giăng tay mở
giai thừa, những giai thừa tình yêu
mưa không lời, mưa phi
nhạc Chopin lộng lẫy xiêm y

tự do
trút bỏ tư duy đen

8 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


khẩu phần không cần chia
một thế giới phẳng
em mở…

9 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Ao nhà

giẫm lên kinh tuyến đen, dạ dày đói


gió mù trăng điếc
bước về kinh tuyến đỏ gió lia khia
bụi, mồ hôi
đêm cột đèn sột soạt gầy xương
những phân tử chết buông tuồng, cột mốc
tình yêu, hàng xa xỉ phẩm khi
trái đất nóng, trái tim lạnh

về lại áo nhà cá lia thia quen hơi


hoa xông pha, lúi húi một ngày
vàng chen lục tím, ngõ nghèo
gà eo óc trưa, em leo nheo tối
điện mất
phành phạch quạt, trần ngực quần đùi
hạnh phúc mua
chút gió heo héo mùa môi

10 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


không phải ung thư, là tôi mộng du
những xác suất đều bất định, ngã ba ngã bảy
kinh độ vĩ tuyến vắt dọc ngang
chùm khế quê hương chẳng phải khi nào cũng ngọt
nằm buồn
tôi hát cho một sớm mai
vừa lóe

11 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Từ cuối cánh đồng, cơn giông

giữa những câu chuyện phiếm về một thế giới phẳng


rậm rịch
mảnh áo lót của nàng chợt dâng hương bưởi
chỏm núi đỏ tà dương, ngon như củ khoai sùng
lượm mót cánh đồng ký ức
tôi tìm thấy tôi trần truồng, không tuyệt vọng
mặc kệ những mưu đồ lũng đoạn
mặc kệ ngụy tín ngụy biện
tôi vác tôi đi, về quê, chân trần, lòng chân thật

vệt nắng xiên ngang vườn ổi, ban mai không vá


lưng áo mẹ mồ hôi, cánh tay trần em thắp trắng
tham nhũng ở rất xa, tham quyền như mây lặng
chú ve không nhả điệu sầu của bất cập
con chim không cần nhốt mình những nan tre tù ngục
giăng cánh bay
và tôi muốn ôm em, ban mai trinh trắng

12 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


giữa những mê ảo rồng rắn phỉnh lừa của một ngày
toàn cầu hóa, những văn tự bán mua đỏ chót
cánh môi em hồng nhạt , miền đất không dâm dật
tuyến nước bọt không lây nhiễm, không tự sát
bằng stress và im lặng
tôi trốn vào em
con sóng xô biển lớn

từ cuối cánh đồng, cơn giông


âm thanh sấm và thứ dịch vị trong veo, mùa hạ
bắt đầu làm lễ nghi tẩy rửa
cơn mê danh lợi

13 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Lá & Bí mật của một nhón chân

chỉ một bước nhảy, em sẽ vượt qua vực thẳm


hoài nghi, con rắn khoanh tròn, ngủ
chỉ một ngón tay, em sẽ thấy trời mây bay
nỗi buồn tan chảy
chỉ một nhón chân, em không còn là tù binh
của chó sói, diều quạ và thói đạo đức giả

nhón chân và nhảy


sẽ biến mất những giấc trắng phếu chiêm bao và
nỗi sợ chong chong
tiếng khóc ở lại bên kia bờ
mặt trời không ngủ với quầng sáng vàng rực
bóng tối chết đuối khi đóa quỳnh nở trắng
vần thơ xanh màu thu xanh

này là bí ẩn của sông, của thiên thu băng tảng


này là bí mật của đất, của hương thơm & ánh sáng
này là kỳ diệu của Ngân hà chi chít triệu ngàn sao
sự trở về của lá
một vòng xoay mềm mại, khúc luân vũ nhịp ba

14 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Valse tuyệt vời .

Rơi

1.
rơi tự do những con âm mỹ cảm
hồn nhiên em nói lời đạo đức trên cái váy
ngắn cũn
trong quá khứ có thì tương lai, Phật hiện
ma quỷ mặc áo gấm, búp bê nhựa
hát lời tụng ca vô lý những điều có lý

2.
huyền thoại một con sóng rơi không phải nẩy mầm
nỗi cô đơn của muối, dòng nước mắt mù
hoang phế trong sợ hãi
con thú xa bầy, rừng cháy, nước tương chấm
của địa ngục

3.
người điên để rơi mình theo chiều thẳng
những ký tự mọc lộn đường cày
chị khóc mướn thất bát khi Thượng đế
không chấp nhận cú rơi tự do của luật đi đường
phương pháp luận tối mù

4.
rượu tequilla không say người dị mộng
bản thảo hợp âm rách lõm ngực gầy nhom
trực giác hương thơm và phản xạ

15 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


thông minh rơi mặt phẳng ngang
mộ huyệt những cột sống .

Rỗng ngày

ngày rỗng buồn lên mặt trống rỗng


ta rỗng buồn xuống mặt trời đen
cây đàn thùng cơn cớ mùa cọc cạch
chiếc xe thồ bi kịch làng quê

con trai lên thành dốc rượu đến cạn chiều


đêm quán bar, sàn nhảy, váy hoa
con gái quần bò loạt soạt phố
nhuộm tóc, gọt móng tay, tỉa lông mày
bán đôi môi, môi hãy còn tươi
bán thân thể còn nồng hương cốm
mua giấc mơ phù hoa
Đài Loan, Thái, Hàn, Nhật, Ấn

mẹ ngồi nhai ký ức đồng trưa


gió nồm nam
không còn ai
bãi tha ma xám ngày mưa
phế hoang cỏ
chưa ai khiêng đi bán
mẹ khóc
lệ đã mù

ngày rỗng buồn lên mặt trống


rỗng

16 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Thực & Giả

Dưới cái bảng hiệu hạnh phúc màu hồng phấn


tôi nghe eo thanh xuân nứt
tiếng khóc chim non
bóng bóng nổ vu quy, lốp bốp nút chai bật thức
thảng thốt nhân duyên
phố vẫn treo ngoài kia, bên những lô cốt sì sụp
giá nhan sắc đen trắng béo gầy
cao thấp
tùy chọn

Dưới bóng ban mai ầm vang tuyên ngôn bình quyền


tôi thấy vầng trán em
mướt mồ hôi
sợi tóc mai nhèm nhẹp cay
nhục
lẩm bẩm những ngón tay vê tròn bóp nắn
nắm lại
đấm vào những phản thịt nung núc vô cảm

Đằng sau nhãn mác với chiêu bài


lơ mơ tôi lơ mơ
chỉ bồ câu những bò cừu bị xé thịt
choe choe cuồng chân chạy
mới nhận ra mặt hàng thực giả

Sài Gòn 22/5/09

17 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


H1R5
( Phiên âm hát một rờ năm )

ngày suông xuống nhấp nha nhấp nhổm anh


đứng anh ngồi, nhấp nháy đèn
mờ lu mờ mịt mờ mòng mờ mơ, mời
mười bảy em, em mười bảy bia bưng bia bọt, môi
nâu tím, nâu trầm, nâu đen, nâu đỏ, gọi
vi rút H hỏng hơ hơ hô hố hô hô, một
R rẫm rờ rịt rụt rè rốn, rờ rậm rịt, năm
sướng cha sướng chết quên mất cái mả cha anh mấy
năm chưa tảo mộ
H1R5 không cần tương tư tệ tệ thì thôi tình khuya ai tỏ

tôi tủi phận tôi, tủi cái tui túi


đói ăn rau đau uống thuốc biết đâu đù đơ đú đỡn
ngao ngán Phật niệm Nam mô cứu khổ cứu nạn
mai mốt mười phương cực lạc mím môi, ngoảnh lại
nhân gian còn ngong ngóng ngỏng, ngờ ngờ vực vực
H1R5 mồ trăng ai điếu đỏ một trời sao nhang đèn điếu ai
.

18 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Rơm rớm em

Chạng vạng mưa chiều, tôi, rơm rớm em


Buồn núi. Mắt bão chớp xanh nhoèn nhoẹt
Đi hết kiếm tìm là tuyệt vọng
Buồn ngủ. Lũ sẻ mái nhà ngủ muộn
Không mặt trời

Nhọ nhem tôi. Tri thiên mệnh rồi


Ván bài cuối. Chín phương mây lấm láp
Đông rung gió mù
Đêm trả sao ngàn năm cũ, từ chối sáng
Đóng khung chân lý lên tường đen
Nằm xuống mọi nghĩ ngợi

Em, vệt chân chim sẻ


Ở ngoài mọi đột biến
Sân ga phi tuyến tính
Rơm rớm em
Vô biên khát

* Thơ Thạch Thảo

19 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Mưa Pleiku

Tạp bút thơ

Dự báo thời tiết không báo lễ tang trời. Mưa,


chủ nhật trắng, lún phún vùng vuông, tròn, eo óc, xé tôi
& con đuờng thành sẹo tròn, ô vuông. Ban mai bọt tăm,
ngửa mặt mùa đông lúi húi gió. Bên trái cỏ xanh mởn,
bên phải dã quỳ vàng rũ, sau lưng ngực em ấm ngàn
năm thiên địa tàn hơi im lắm. Cây cụt đầu, lá rớt hay lá
sót. Cửa sinh mở rồi không tiếng chim. Mặt trời dúm
dụm ngủ mây xám .
Mưa loay hoay, tôi loay hoay. Mưa loanh
quanh, tôi loanh quanh. Đi thôi! Đuờng không dấu sao,
chữ nghĩa im quạnh hiu, thế giới í a lời. Em sáng thế tôi,
chôn xác tôi duới cột sàn diễn, mặt trắng râu xanh.
Thông tin mù, lập phương mây mưa rây nguyên sơ
nhân nghĩa, vòng tay em nhăn vết thuơng, ẩm nhiệt đới.
Mưa khai thị nghĩa những bội số nhân sinh…

20 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Evacoffe quán mở dưới ngày cao áp. Vòm cây
đen vo ve tán lá đám muỗi đòi hiện hữu máu. Hoa khỏa
trần mưa ướt vàng, hồng, trắng đỏ. Cô chủ ngũ tuần
giọng Huế gợi nhớ điệu mái nhì mái đẩy. Chợ Đông Ba,
quê nhà xa áo bay mưa lướt thướt, trăng đục dòng
sông mưa lũ. Ký ức chạm ẩn số hoa bưởi ngõ quê rưng
rức. Tôi tìm gì trong tôi, trong em, đằng sau những bản
gỗ mặt người. Mưa phún vùng ngực nhú yếm che hờ.
Xoong nồi và bếp, chó đen, khăn quàng cổ. Tôi bấm
máy. Em cuời mưa tua đăng-ten hiên lưa thưa. Trán
mở ngày Đông Phuơng. Hành lang nở một trưa vàng
nhợt. Tường không đóng vảy, lác đác tình nhân hẹn
nhau. Yêu trong veo .

Cầu treo buồn chiều, lòe nhòe mưa lạt sạt. Bầy
trẻ mắt sâu đen. Xe bò lọc cọc chở khó nghèo. Tôi hỏi
nguồn cơn quả đất . Ai bắt những màu da vai lệch. Mưa
có biết những giao kèo nương rẫy suối sông. Nhà sàn,
tranh mùi đất. Môi em ưu phiền. Khốn quẫn bóng đè
từng chu vi da, ám sát ám ảnh ám thị đuờng về.
Tu viện im câu kinh chiều tà. Hàng sứ tịch liêu ê
hề tâm linh gió bất động. Tôi mơ mái nhà ngày nọ, em
mơ miền suơng vô vi, hỏi tôi nhân thế là gì. Tôi bảo cội
phúc lá trút càn khôn, chẳng bận tâm nỗi đau ngày gió.

Pleiku về, áo mưa trùm em vẫn ấm sau lưng.


Hạnh phúc tôi. Đêm Vương Cát Trà đèn mờ hoa đỏ. Áo
len trắng lạ lùng, tán lá rủ người ho. Không mưa không
bụi người. Chị cười thắp ngọn nến. Mẹ cuời mắt lênh
đênh. Em cười sao vô ngã. Trà thơm, cà phê ngụm nhỏ
nghe thế sự thăng trầm mọc cánh bay. Mắt lá thức, tôi
thức với Pleiku …

21 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Kontum 1/09

Bóng khói em

khói lam chiều, khói lam chiều


chân đi mấy dặm quan hà, nghi ngút
buồn con mắt, khói lam về đâu
mưa ướt mái hiên, mưa đồng rơm rạ
vắng
cánh cò nhúc nhắc trong tiếng bể dâu
buồn lên môi, tôi hứng
mưa không hối hả mà vội vã nhân sinh
lục cục bán mua
quyền lực, nhan sắc, điếu văn súng đạn
đông cứng mình, vỏ chai, bia hộp
không biết phù du rơi nửa mặt
chẳng thấy hư vô dội trên đầu

chiều, phố nghênh ngang, công trình ô nhiễm, khói


xe bọc thép xồng xộc phóng chân mây
chân mây khóc
thành nước mắt của đất, nóng
mắt người, bụi cay

lam chiều ơi

22 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


tôi chỉ muốn về chiêm bao trong
bóng khói em

Phụng hoàng & đối thoại

Tặng Tiểu Anh

Không có lục lạc reo chân đèo


Phụng Hoàng
tôi qua em bóng ngựa dài ký ức
buồn tuột khe sinh tử dị kỳ

Phụng Hoàng
chim bay lẩm bẩm bóng thu không
nát mặt gió đông
an táng tình tôi tín hiệu tuyệt mù
bất động, ghế xe bó tôi
thu lu nỗi khát mơ hồ
ngọn bấc quăng quật

Phụng Hoàng
cơn mưa leo nheo như lệ khóc
thèm muốn nuốt vào ngực
mệt mỏi, dốc vòng quanh rondo*
23 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen
rầm rì những quãng nghịch nhói
coma ** lệch, ong óng đối thoại ngược chiều

Phụng Hoàng không huyên náo


ngoảnh lại
lạc đường rồi
cung vẫn mê
tôi vét đĩa nồng nàn cuối
cuộc chơi những khẩu phần bày biện
chiêm bao xanh cỏ mấy mùa

24 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


* một thể loại âm nhạc
* từ âm nhạc bằng 1/9 ton ( cung )

Đức tin

1.
cây gậy, đức tin của người mù không
đột nhiên ngắn đi
mắt nhắm lại, con vẹt hát mãi bài ca dối trá
ngực em thơm không phải hoài nghi
đức tin viên thành thuốc nổ giữa phố lạ

2.
tôi hóa thạch hay tôi mang đồng phục
đầy khát vọng cơn lũ chủ kiến hàm hồ
ngụy tín, bất tri tôi sơn lên khung cửa mở
đức tin hàn gắn thủy tinh vỡ

3.

25 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


đi hỏi đất, đất bảo, mầm hạt suy dinh dưỡng
chờ mùa sau thôi, thiếu máu
đi hỏi người, người nói tâm hồn bẩn
một sớm mai tự vẫn trước giàn thiêu

4.
đức tin mang mặt nạ Chúa và Phật

26 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


đức tin bầy đàn kết nối những tin nhắn nhiễu nhương
leo qua cõi rỗng của khói và lửa
còn lại sự thật cuối cùng
mặt nạ đen cong vèo, khấn vái…

Tôi kiến trúc tôi trong lặng im

im lặng mưa
bờ kia chiếc bóng không hình
phía này cái mặt không bóng
đường bay vô tận mười ba độ âm âm
vết sẹo nứt tiếng gà loạng choạng

im lặng rơi

27 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


triền cao một khẽ động lá vô sắc
mặt trời đen lê chân chim di
dưới đáy bóng tối một sắc nhan bất động
lệ dị kì môi ra rả những hoàng hôn máu
bàng hoàng ngã ba phố

im lặng im, tức ngực


chú dế gáy vào bình minh cỏ non phơi
câu kinh niệm chín môi bời bời

28 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


một tôi cơm áo ngày tả tơi

im lặng để không khóc


dưới gánh nặng kêu rêu niềm tuyệt vọng
tôi kiến trúc tôi

Nỗi buồn đất đá

1-
dốc mài sắc đỉnh gió mù nhọn hoắt
sa mạc cát
mặc
anh lật tung đào xới kiếm tìm mê dại

không thấy em trong dòng chảy siêu thực tự do hiện đại


những con chữ ấn tượng ngược đầu tua tủa đóng
vào cằm anh từng sợi bạc nham nhám
sớm mai
những ngày đông cỗi già ủ rũ

2-
không có em
phố phường mùa xuân mây thổi tung trống hoác
lạ hoắc
hư không đắp lên sóng xô chiều
nghiêng lệch
ngày vừa lên mà trơ trụi bóng tối trơ trụi anh
tiếng gà vang âm một tặng phẩm bình minh đau đớn
cái chết chạm xô vô tình

29 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


những móng sắt buốt nhọn

vuốt ve
đống phế liệu dập nát chưng cất
khuôn mặt em hoá đồng nát
hát bài ca máu

30 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


3-
anh cũng hoá nỗi buồn đất đá trong ngục tù
chật loà bóng cô đơn
không có em anh quẳng bút
viết gì những con chữ
vô hồn…

Thu mưa

Thu mưa. Dặt dìu gió. Những gió lên


Đường quăn queo.
Ký ức gấp khúc xạ sương mù
Mâm cơm chiều, sợi tóc nhen nhúm bạc
Long lanh mắt con, lòng mẹ xát buổi trăng sao
Ngày sủi bọt ngày chi chít thực & mơ

31 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Thời gian phởn phơ. Mưa xộc xệch.

Con sông nhỏ chảy qua trăm ghềnh thác


Gạn đục để mà trong, gạn buồn để không khóc
Bước qua buổi ngô khoai, mặt quen dần dấu sẹo
Sẹo lồi lõm bầm niềm riêng môi héo

Con sông nhỏ chảy đi. Đường bên kia


Giếng nước cầu kè, hòn than, cục đá
Lâm li để cho người đợi
Hoan lạc để cho ai chờ
Mây trắng du du. Chuông chiều nín đổ
Mẹ im hơi

32 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Thu mưa. Ba tháng mười. Bàng hoàng hiện
Hoàng hôn phi, lộ thiên khúc nhạc sầu
Bỏ đi. Chân trời mẹ ngân ngấn đáy mắt con
Long đen. Thu mưa đen
Đủ cho sông nhỏ.

Viết cho sinh nhật 3/10 - Giang Nhi

Khúc chiều của mèo con

Bên kia biển, trần gian chật chội, thiên hạ bấn bíu hạch
toán trăm khoản xăng dầu điện nước, sống sít học đòi
những nhu cầu thổ tả. Bên này trời, chiều không ngủ,
em chỉ muốn lật tung mấy tầng âm dương để hỏi nghĩa

33 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


tương tư. Trắng làm nên trời, xanh chảy thành sông và
ngực, đỏ một ngọn nến. Quẳng đi siêu lạm phát !

Bên dưới núi, nhân sinh ô nhiễm, những cột đèn lợt lạt
con mắt tha ma, đại tràng đau, khối u lộn ngược mặt
người, hình móng ngựa. Trên cao này, đất đỏ chạm một
vùng tóc ướt, mùa thu phố, dấu chân chim như mộng.
Đàn một khúc biến tấu những lá bay, mắt đòi một chân
mây, yêu dấu .

34 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Ô hay trần gian là gì mà gió khóc trên những vòm lá và
sông tự sát chín ngã đường! Sao chiều không rắc thơm
lá đỏ và u mê phong kín một môi hôn lên ngực đất?
Chiều của mèo con những tuệ cảm vặn mình…

Cô đơn mang hình dáng em

gõ, phách lạc rồi, em lạc


mèo con dưới chân, giao thừa lốc cốc
tim nấm mồ, chết quạnh hiu
bụi leng keng đồng hồ tâm thức
gõ lạc

gõ, phách rụng rời, ngắn dài bất ổn

35 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


melamine gây nhồi máu cơ tim
xuân thất thủ cơn đau thắt
lời hẹn có cánh
bướm bay mai thót vót

gõ, bàn phím áy náy con chữ bội thề


ban mai nổ niềm tin thơ ngây chim chích
vọng âm của đối thoại không lời
xuân bắt đầu hay kết thúc
tiết tấu gõ, khủng hoảng lạnh

36 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


gõ, em lạc rồi, phách lạc
anh ngồi thiền gõ nhịp móng vuốt
lòng bỗng dịu dàng tro than
cô đơn mang hình dáng em như thể

Giao thừa Mậu Tí

Lạc

1.
hót, một con sẻ nâu, tiếng chim lạc
phiên chợ bán mua nịt ngực băng vệ sinh
bàn tròn thẩm mỹ văn hóa những tham luận
chữ & nghĩa
chim chết
trong dai dẳng định kiến hương thơm
thời thượng

2.
bay, cò con lạc phố, lạ
lòng đường ồn ĩ bụi, con kinh đen

37 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


những chiếc khoen tai phi giới tính
va vấp suzuki siêu tốc
máu lênh loang

3.
tôi, cơn giông bị nhốt vòm khí quyển trì trệ
không thể xuất tinh
bụi cỏ bên đường nhiễm độc tháo mồ hôi
lưng trần em tam giác da sậm bóng tối
đi hoang

38 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


4.
những viên thuốc cường dương xanh
những tuyên ngôn đỏ rực
thời gian phi nước đại
không hồi xuân

Ơi em mùa thu Hà Nội


Cho Nguyễn Liên

Ơi em, mùa thu Hà Nội


Chỉ một thở dài buồn thổ khói chân mây
Chỉ một mắt liếc mặt trời chợt ngã
Một vành cung môi cười thắp lại mờ sao

39 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Hà Nội, ngày cứ phi, Hồ Tây mưa lao đao
Áo căng buồm chạy trắng một vai đầy
Anh lộ thiên, phím tình kêu, ngần ngại
Hà Nội, rứt ruột anh, mộng du xanh

Hà Nội, đêm hoa sữa nồng nàn, ngực ấm


Đường vô vi, em bay ngang bóng sao
Cuộc chữ chưa bày trăm năm đã cạn
Heo may gầy, tóc xõa ngọn gầy hao

40 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Ơi em, mùa thu Hà Nội
Dưới gốc cây du em về lặng trắng
Lời của hương, lục địa vẽ chân mày
Ăm ắp gió, luân lạc một hồn cây

Hà Nội
Cho anh về trú mái hiên em, phố khói
Eo óc khóc cười quên mấy nỗi nhân gian

Tam tấu tháng mười

1- Bóng Thủy

Tháng mười
Mưa ri ri
Bóng thủy bay vết chân cỏ rậm rì
Lầu em in, cửa sổ mặt trời im ỉm
Vệt mi cong xanh đen xanh đen

Tháng mười

41 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Mưa hoa lê não nùng
Eo thanh xuân đầm đìa
Vi vi dặm không mấy nẻo
Ngày thứ hai hai
Hẹn dưới cội thông già

Tháng mười
Bóng thủy xập xòe mưa ướt mặt
Ngày trườn ra : hai con hai
Trên đỉnh mùa

2- Sinh nhật em

Anh mua hết Pleiku, những bông hồng đỏ


Trang sức cho tháng mười
Ngày thứ hai hai
Như một niềm bí mật
Trời xanh mắt em xanh
Cánh môi đỏ nụ hôn đỏ

Hãy thắp nến lên khắp Ngân hà


Những ngọn sao tỏ những ngọn sao lu
Những ngọn đăm đắm những ngọn nồng nàn
Những ngã ba trời những chân mây mắt trắng
Sinh nhật em, phố núi mộng du ngày
Sinh nhật em, trời ngu si anh ngu mê

Hãy thắp lên phố những ngọn nắng

42 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Những ngọn vàng mơ những ngọn hồng đào
Sinh nhật em, quả táo ngon nhức răng
Anh về làm tổ, cắn một miếng hồng ngọt

Hai hai ngọn, thắp lên


Cho tháng mười
Hai hai tiếng đàn, trong veo
Hai hai nụ cười, đỏ như mặt trời nhu nhú
Sinh nhật em

3- Sao Thủy

Elip hình hẹp, Sao Thủy, những rãnh sâu


những gò núi kim loại
88 ngày vòng quay mặt trời
một hành tinh đầy lửa
bí mật của thiên hà

Sao em là bí mật của anh, như thể


300 dặm xa, phía Tây, núi cao
Đường lên chân mây như xác vỡ
Đường về thu không thu chiêm bao

Có ai núp bóng sao …


Pkeiku trắng sương mù *

43 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Mắt anh cũng mù sương trắng
Màu khói màu gió màu mắt em
Tìm gì tìm gì, khói ba sinh

Sao Thủy
Ngày thứ hai hai thăm thẳm
Khóc
Tháng mười mưa ri ri

*Thơ Vi Thủy

Khi bụi tro rửa mặt

1-
về tìm thanh thản giữa ngày bụi tro
nhập nhằng đàn kiến đỏ
bâu lên ngực
bò qua vai
khóa tay nỗi cam phận kiêu hãnh của người hiền
đóa hướng dương, bông sen vươn thẳng
chẳng phập phồng nếp nhăn từ biệt

44 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


2-
về tìm âu lo cuối một hoàng hôn rực rỡ
cơn áp thấp vừa mọc biển đông
đàm đìa mồ hôi nhà thơ trốn chạy cánh đồng
mùa hạ
em lao vào tôi, những móng tay cắm phập
tình yêu lỗi nhịp bội thu
môi trường sinh thái xuống dốc
hoàng hôn có bắt đầu sớm mai, niềm tin
những mặt người những giải pháp trí tuệ
viên thần dược xanh đỏ trắng có cứu nổi tâm linh

45 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


3-
về tìm hân hoan sau một chặng đường dài
những chồi non trỗi dậy, đất cứu rỗi
chữ trinh được cứu vớt khi bụi tro rửa mặt
ta bảo em sạch trong …

muời bốn tháng năm không tám-

Tháng Bảy & hoa hậu

46 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


con sóng chiều xâm xấp hàm chứa bất trắc
mắt hố sâu, tim nhọc nhằn
những phiên bản trợn trừng

tháng bảy, mưa lõa thể, màu trời biến sắc


ngọn mồng tơi bắc cầu nhịp điệu
tự do tiếp thị, tự do rơi
mưa, mưa, mưa mau

tháng bảy, nắng hở hang


những sáng tạo hớ hênh
vùng rốn hở ân huệ, hàn vũ biểu nhạy cảm
mắt mù lòa, rập rượng trắng
nâu đen vùng biển quê nhà

47 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


tháng bảy
nhan sắc đánh bóng mạ kền
nhân ái ngụy trang
lên ngôi hoàn vũ

tháng bảy ướp quá nhiều gia vị


chua
vị chua nhan sắc …

Đêm nấc thẫm

Mưa em nghiêng xuống mùa tình bạc phếch


màu đất nâu lòng đau tôi đăm đắm
khóe nhìn em bóng tối vắt con mương
phờ phạc lời chia tay
rách mắt

48 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Mưa em mục ruỗng trò chơi kiếp phận
ngực nhấp nhô đêm khép cửa
nỗi buồn mọc loang như cỏ hoang
Mignon* gâu gâu sủa vào tiếng đàn tôi
bất lực…

con chim phí bay đi dặm dài mưa mau


em tan vào đất tan vào trời
như sương như mây như gió
để đêm tôi sạt lở
giấc mơ

49 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Thôi em đừng mưa em đừng mưa
để vực thẳm không chia núi đồi
để tôi không thảng thốt vùi tóc vào rơm rạ
mưa em chết điếng mối tình
tôi nấc lên
thẫm đêm

* Chú chó Nhật

Mảnh vỡ của từ

vừa bật thức, đêm qua, các mảnh vỡ của từ


chưa hoàn thiện nhiệm vụ thông báo đầy thiện ý
thế giới không công bằng
người nghèo vẫn còn nghèo và
không có thiên đường nào dành cho họ

50 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


ráp lại
vẫn thiếu mất nửa mảnh để có câu trả lời
bức tường không thể hát và chảy máu
bồ câu bị vặt lông
những con chó thiến vẫn long nhong phố
dây xích vàng mang số
không có tự do cho gia cầm và súc vật
tầng lớp dưới

những mảnh vỡ của từ trần truồng dịch chuyển


vùng tâm bão đầy kịch tính
ENSO * của những đổ nát đến gần
mở ra một linh hiển

51 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


những rạn nứt có thể
mắc vào rỗng không
anh nông dân khóc cánh đồng khô hạn
nhà thơ tôi
sợ đánh mất ngữ nghĩa
lương tâm mình

* ENSO tức là trung gian giữa El Nino và La Nina

Mắt pha lê

Mở, một khoảng xanh lay láy, mắt pha lê


ngày ngây thơ, em bên giậu mồng tơi
chuồn chuồn đỏ cánh bướm vàng trưa
gốc cau hương bưởi vườn xưa

52 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


áo
mẹ giặt cầu ao, câu lục bát giữa chừng
chung chiêng giấc chiêm bao, ngực trắng
cồn phau phau hàng dương liễu bờ
ngọn tóc em vừa chạm, thở hơi em vào mơ
ngủ, mây em vừa đậu dưới hiên nhà

Rủ rê, mắt pha lê


miền nắng làm nũng da non nguyệt bạch
sóng biếc hồ xanh, ngơ ngác chân chim
đường cong lõm lõm, môi mềm rót
ngọt chiều thu
Pleiku
ta tê cứng lưỡi, hờ con mắt, ngây ngô

Gục lên, mắt pha lê

53 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


bờ suông trăng em lả, Biển Hồ
ngày quên trình diễn điệu kèn áo cơm
bôn chôn giữa chợ
chiếc đu quay dây xiếc phận người
quên đêm chân phố ngọn đèn mù, ngóng sáng
quên môi phản trắc & bài ca nhạt nước ốc
tụng ca
quên, cuộc cờ những ẩn số nhân gian
lừa phỉnh

Mắt pha lê
tuột khuya áo
ta vục vào đáy long đen
thấy gương mặt mình không còn vết lọ

Gió Vu Lan

Tạp bút thơ

54 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


ngồi trên đỉnh gió tôi đếm, những cơn gió Tây nam,
mưa lâm thâm đồng cạn, gió mậu dịch khô môi son nứt,
gió đông bắc se lạnh tay tình nhân, gió foehn rát mặt
mùa hè, đàn bò há hốc, ban trưa thở.

ngồi trên đỉnh tôi nghe, gió rươm rướm thịt da ngày
thuộc địa, gió giẫy giụa trần truồng như người tình trên
ngực mùa văn chương sinh dục, gió thất lạc trong khu
rừng cấm khai phá, căn cước đánh mất cùng với linh
hồn, gió bò dốc tháp ảo tưởng chốn vắng tư duy, không
thấy cánh sen vàng cong rộ nở, gió làng nhàng thờ ơ,
buồn đi hoang dọc chân đê vỡ.

55 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


và tôi đuổi theo ngọn gió gõ boong boong chuông chùa
mùa Vu Lan trong suốt, quê hương thức dậy đâu đó
trên khoảng trời tự do .

Vu Lan 15/7/08
- Chữ của Trần Vũ (Trang tôn kinh huyền hoặc hậu hiện
đại)

Khúc xuân thổi hoang vu chi lạ

56 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


trầy trụa
duyên với nợ
nợ với nần
lời chia tay em cưa ngang tôi
một nửa tôi lãng đãng trăng
lãng đãng mây lãng đãng sương bay
một nửa đùm đụp áo cơm
miếng no miếng đói miếng gầy miếng rạc

phờ phạc
chỉ hồng rệu rã
em mỏng dính môi những phố phường
suồng sã
ngậm tôi nghe vị đắng vị chua vị chát vị cay
và say
nốc hết chén
cạn không

57 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


xơ xác
cửa với nhà
xe với cộ
mắt em xua gã đàn ông tôi khỏi bậc thềm
tay em xô thằng nghệ sĩ tôi nhào xuống vực
đàn với địch, văn với vẽ, bày trò
đói rách

tôi ôm đàn khúc xuân thổi hoang vu chi lạ


gãy gánh
cạn đời….

Hà Nội, xanh xuống từ trời


Cho Nguyễn Liên

58 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Thêm một vùng tóc, đêm Hà Nội tối
Thêm một màu da, sáng mặt trời xuân
Thêm một đôi mắt cho ngày heo may thăm thẳm
Ngực len ấm mùa đông gọi đóa nồng nàn

Đôi khi
Anh mơ thấy cánh hạc vàng
Mọc trên lưng Tháp Rùa, yên tĩnh gió
Cánh môi em hình vành cung hồng xuộm
Mặt trời trở mình khi anh chạm
Đời sống không còn chỗ để thở

Thêm một bàn tay cho anh khỏi dùng dằng


Chọn màu xanh lam hay tím biếc
Thêm một điệu cười để anh nghe nhịp rớt
Những quãng hai của Bach mềm lụa Ba Tư

59 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Đôi khi
Trên vỉa hè Hà Nội anh nhớ
Persephone tay trần
Những cơn mưa tru trơ quanh quất
Những chớp mắt thủy tinh đi lạc
Ngày trở qua đêm, đêm trở ngày
Thăng Long ngàn năm áo cũ
Hà Nội hai mươi mơn mởn nhú
Như con chữ anh vỡ vào cơn mưa em
Môi mềm nằm nghiêng
Hà Nội vỡ
Xanh xuống tự trời

Con chữ trắng phiêu diêu

60 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Đêm kỳ dị, mộng hồ ly mặt ngọc
Ngày ba sinh, em bỗng hiện nguyên hình
--------

Lúng liếng em, mặt trời ta bỏ túi


Chân mày xanh vắt ngọn núi phía Tây
Ngày sủi bọt, tưởng uống môi em ngọt
Chim chích hôm qua cười ta …thơ ngây

Như Lai đến. Em Quan Âm Bồ Tát hiện


Trăng không màu, mắt thu lá vàng au
Kiểm toán viên, chữ Nam Mô tràng hạt
Chúng sinh quỳ, mưa tuệ cảm trắng phau

Ngã ba trời, ta đi, ba vạn sáu


Bong bong chuông, chiều đổ bóng Dương Chu *
Em váy ngắn, Xuân Hương cười dị mộng
Ngực chín mươi, thế giới bỗng tù mù

61 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Một mét sáu hai, em bảo, xinh tệ
Mùa thu ung thư, đông cũng phân vân
Sáng tháng mười, bè ba, khúc đàn ta rối
Vô dụng buổi sóng cười lan âm âm

Em nhé, ta làm mưa áo rách


Vẽ mi ban mai, chải tóc buổi chiều
Bỏ đi, những chùm ba kinh tuyến ảo
Thủy ba ngầm, con chữ trắng phiêu diêu

25/10/08
* Dương Chu : Người nước Vệ, thời Chiến Quốc, học trò
Lão Tử, đề xướng chủ thuyết Vị Ngã

Quang hợp

62 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


1.
quang hợp ánh sáng quang hợp mây quang hợp bủa
vây
những mắt cú vọ sắt thép phi nhân tính
đá tảng, gỗ nhường ngôi mối mọt

2.
quang hợp bầu trời quang hợp sông lưỡng tính
quang hợp giấc mơ em khỏa thân da sáng
quang hợp hủy diệt lặng im thành tồn tại
tuyến nước bọt miệt thị nhan sắc
em nhìn tôi thằng cuội bất lực

63 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


3.
quang hợp vinh quang bị xỏ mũi cũ rích
như vĩ nhân trong đáy mồ những hòm sách
thuận và phản, đất đỏ và đen, trắng
con bò cười nghễnh ngãng, chiều đi

4.
quang hợp múa may những trái tim dị dạng
ánh sáng chảy lên những ngón tật nguyền
mùa xuân bị lột trần, trinh tiết mất
thơ tôi khóc
buổi bình minh

Xe thồ

64 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


đêm chở tôi
nỗi muộn phiền khi em bước đi
phố đen chùm lên tịch mịch
lạnh
quàng vai tôi áo choàng hoang tưởng
dệt bằng tóc xõa vai
tôi khờ dại
đan bằng những nụ em
thơ ngây sót lại

đêm
những bán mua diêm dúa
cỏ bên sông
mưa khát tình ngập ngụa

65 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


váy bơ phờ trăng thở hụt hơi
yểu điệu em vẽ buồn lên môi
khúc khích bóng tốí…

đêm
quê nhà em xô xát niềm không
cơn bấc lộng
soi vào em ngấn lệ mưa giông
xe thồ khờ câm
không thốt nổi hai tiếng yêu Em…

Cỏ non & năm mới

Cỏ non xanh tận chân trời – Nguyễn Du

66 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Năm mới
mưa vẫn trắng phớ những cái mặt nạ
chềnh ềnh sàn diễn
cái lưỡi quen dối trá tiếp tục loa
khẩu hiệu thiếu gia vị lạc thếch
phố xếp lớp giả, từ xấp vải thức uống
đến cái trinh tiết ngàn vàng

Năm mới
vẫn bụi ngày, ú ớ lời
từ chết trong vòm miệng giồng sáo
vô gia cư cắm cọc đời mình, hiên vẫn rách
vô nghề nghiệp nhặt hố rác mưu sinh
những xác cá ươn con thuyền vỡ
và tôi thấy lầm than trong mắt em đen
nỗi buồn rậm hơn tóc, nhoen nhoét
ngày vẫn đất
lem nhem những dự án ăn chia

67 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Năm mới
mắt mẹ chờ mòn những con mất biệt phố
con trai té giàn giáo mắt không nhắm lại
con gái nằm trại phục hồi nhân phẩm
tình nghi lây nhiễm HIV
tự trọng không còn nơi cư trú
cao thượng đổi một mẩu bánh mì
tôi muốn tuyệt chủng những cái mặt bóng nhẫy mỡ
miệng niệm từ bi tay cầm bảng dollar phúc thiện
trong nhà mồ thị truờng í tưởng đen nhọ nồi

Năm mới
còn lại niềm tin cỏ rợn chân trời
tôi nhớ Goethe cây đời mãi mãi xanh
muốn nói yêu em non non nhú
cỏ bất tận
đến vô cùng

Sòng phẳng bằng thịt da

68 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Chỉ có thể sòng phẳng khi hoàn toàn tự do
lựa chọn một màu áo, miếng phô- mát đầu bò
một kiểu tóc, màu son môi, loại nước hoa
một niềm tin, mặt trời
sột soạt chú ong chớp cánh đường bay
không phải hoa đỏ
là hướng dương vàng

Chỉ có thể sòng phẳng khi tự do suy nghĩ


nhấm nhá nhát cắt hiện sinh, nhai
miếng bánh vẽ mơ mộng
trực giác bay lên soi
một màu mắt
nguồn sáng vành cong một điệu cười

69 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Chỉ có thể sòng phẳng khi đối thoại
về những vết lõm dị dạng, những nưn nứt suy đồi
và mở môi bằng tiếng của mình
không cần nhốt ẩn ức trong hõm mắt vòm họng
không cần dụn dịn tụng ca nhan sắc
như một giáo điều quen thuộc

Sòng phẳng cuối cùng là nhận diện


không phải bằng giấc mơ, chiếc mặt nạ
bằng thịt da
phơi mở …
Mặt trời nhiệt đới

70 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Mặt trời nhiệt đới. Mặt đen thui
Những mơn mởn chưa mãn hạn ngày
Thơm con gái
Lỗ chỗ phấn son đã vội đàn bà
Bán tim nắng bủng vỉa hè bia
Tồng ngồng bọt
Thân bán đêm mù u
Tình yêu giếng đá trơ, những lũy thừa tổn phí

Mặt trời mặt trời cây vặt trụi


Bóng xù loe ngoe ngọn tóc, hì hụi
Trán, vệt nhăn trưa. Khóc mưa mưa
Mẹ
Hỏi ông lớn hói, đất quy hoạch
Hỏi ông xã cùn, nhà mô mô
Lê chân tìm con, cá con mắc cạn ngày khô
Chim lồng quá chật
Mẹ đi tìm mặt
Hốc mắt đục lờ ngờ
Trời rơm rác, mặt trời ngơ ngác. Ngơ
Đau đổ chậu đầy

71 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Mặt trời nhiệt đới. Ngủ nóng.
Đỏ tha ma lá. Kinh mộ đen. Bia nắng
Đã biến mất những ông chủ da trắng
Dậy thôi, người nô lệ ngàn năm
Ông chủ vàng, mí đông phương hi hí
Mũi tẹt
Trâu thôi không phải cày sâu
Máy xúc máy xiểm máy ủi máy cào
Nát mặt ông cha
Bình Ngô cáo, lời đắng
Không phải nắm đấm. Là nắm nhục

Mặt trời mặt trời lục cục


Đen trũi hay đen đủi

Mê u cỏ

72 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Mê u, tôi trả nhân sinh
huyên náo những địa đồ
mẫu số chung đã vỡ nợ
những khuya sao đã xương tàn
ngơ ngác heo may trút lá
đàn lên một biến tấu
cỏ long lanh

Mê u tôi bay đi
ngày mỏng mưa ơ hờ
lịch tờ tờ sột soạt
đáy sổ bụi xác xạc những bại trận
di chúc đầu bạc
đàn lên arpège rêu
cỏ long lanh

73 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Mê u tôi vùi vào em
thơm nhân sinh, hồn thịt
mặc kệ mặt trời thức ngủ
mặc kệ nguyệt tận với ngày tàn
cứu cánh & phương tiện
đàn căng dây xanh, nưn nứt
cỏ long lanh

Có một loài sâu như thế

74 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


dòng sông chảy dưới chân cầu
buồn nhân sinh
chú sâu rướn lên tìm nhân tính
nhân tính ở đâu khi sâu bị dẫm dưới chân người

dòng đời chảy dưới mây trôi


buồn đôi môi
chú gà trống gáy vỡ mặt trời
buổi sáng cà phê đen
một thói quen
đắng

tóc em những bội số vắt tối lưng đồi


tự do nghịch lý mớ bòng bong rối
úp sấp em, ly cà phê đáy cạn
đủ cho lũ kiến vong thân
khoái lạc khép mình khói thuốc
bạc nhược

này chú sâu


chú vẫn đi tìm nhân tính đó ư ?

Những khoảng trống mùa xuân

75 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Sinh ra từ ánh ngày rung
vỡ
những đóa đỏ mặt trời
cọng rơm thôi ướt nhèm bóng tối những cơn mưa
trầm cảm
tiếng chim vấp vào cánh buớm

phách thời gian không xộc xệch

Sinh ra từ cái tâm đỏ máu


nụ cười ông cha mang hình thuỗn ngọn lửa
những ngón chân xù xì tóe
thở hơi sự sống cỏ xanh

Sinh ra từ lồng ngực bình minh


ở trọ mây trắng và sóng bạc
tầng ozon không hoại thư vì nhãn mác
ngoại giao
mùa xuân hồn nhiên những khoảng trống
áo em vắt lưng mây

Rách & vá

76 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Rách rồi vá, nỗi buồn vá lại rách
Tôi nhấp chuột vào chân tóc
Đời phơi mấy sợi bạc
Nhấp chuột vào căn nghiệp
Nghiệp màu đen, căn màu đỏ, khởi lên
Chín cõi A Tì
Lang thang đi
Tìm chi một vệt chim bay

Vá rồi rách, con chữ không cần vá


Áo rách phải vá, mặt màu xanh, không tiền
Hành lang gió, nhà em, hoa anh túc *
Lưa thưa sao, đêm nhẩm môi trừu tượng
Ồn ào trả cho phố thị
Tôi, nguyệt thực với luân hồi
Hàng hàng chấn động, rét lên cây
Phù hoa phù hoa, sa mạc chợ, không nhà

Rách rồi vá, ái tình vá lại rách


Nát mặt sông Tương
Nhăn nheo lời kinh tà dương
Thắp một chùm hương, tôi vá lại mặt trời

* Nick một blogger nữ

Không phải bắt đầu

77 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Mậu thay Quý, Hợi thành Tí
Không phải bắt đầu không phải kết thúc
Đường bay tới chân mây
Vòng xoay vũ điệu tròn xoe váy
Trời không có vũng mắt tuyệt vọng rơi
Đất bật thức mầm lá

Chồng xếp lại thôi


Những âm bản muộn phiền thất chí
Cái áo rách đôi dép mòn vẹt
Làm sạch căn nhà thổ tả và
Hít cho đầy bụng tự do mùa xuân

Những cánh én vụt hiện còn


Chim báo bão trôi tuột mùa đông…

26/11/2007

Bên ni một cuộc chiến

78 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Mẹ ngồi bên ni
vá vào chiều những tàn tích khúm núm
vá nỗi đau kim chỉ, màu da cam

Chiến tranh, cái mặt rỗ chằng những mặc cả


bán mua chợ búa lừa lọc
giấc mơ quyền lực mọc
cánh bay
chiến tranh xát muối lương tâm
bôi mặt tro than và lửa

Mẹ ngồi bên ni
khâu lại vết thủng vách nhà
quét sơn những khuôn mặt nhớn nhác
lấp đầy những hố bom sâu hoắm vườn sau
nhưng không sửa được một dáng ngồi của cháu
không cầm được vết thương chảy máu
trái tim mình

Từ đêm mẹ Âu Cơ

79 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Tặng nhà thơ tóc bạc

ngọn sóng gãy hạt muối cay


đêm cắt những khoanh tròn bóng tối dế giun
khoan vào cái đầu mất ngủ mẹ Âu Cơ
cơn choáng váng không giải mã
những đinh xoắn ốc
danh xưng
sắc tộc
màu da

nô lệ khởi đi từ ý nghĩ
kết thúc bằng tự do không lựa chọn

em bắn vào ta hình ánh mắt


những con tinh trùng nhiễm độc
phân chia ranh giới cột mốc
sợi tóc đen & trắng

nô lệ sinh thành từ những xếp đặt


không phải của trời …

( Đọc Huyền thoại Mẹ Âu Cơ của Trần Xuân An )

Thủy tinh vỡ

80 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Không thể đòi hỏi thơ mạch lạc trong một thế giới không
ngừng đảo phách. Không thể khăn đóng áo dài hỏi
chuyện người điên. Không thể mặc áo cà sa đi với ma
giữa ngày.

Những con chữ tự nó là sinh thể trò chuyện với tri âm.
Đêm lạ lùng, hoan hô những cơn mê sảng. Dựng đứng
những điệp âm kêu vang như thể. Một ngày không em.
Canh ba tù mù. Hụt hẫng.

Những hoán dụ lệch lạc cột sống. Nốt nhạc vắt ngọn
sóng xé rách cánh buồm giai điệu. Hương thơm mọc
trên nấm mồ và, những tia chớp mở mắt sáng tạo.

Thủy tinh vỡ trên xi măng cốt thép. Linh hồn cháy trong
cơn bão thanh âm. Thơ sinh ra đằng sau các ký tự, lãng
quên.

Chiều tháng năm không tám

81 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Thu Pleiku
Tạp bút thơ

Tôi lỉnh kỉnh vở sách ba lô. Ngày Pleiku gói bốn mùa
xuân hạ, bốn mùa mở một thiên thu thường lệ, chân dài
bít tất lặng trắng dốc sương. Nắng non non da em nõn
như là. Thu áy náy dặm dài. Thu chiêm bao miền
sương Biển Hồ đầy, thu vỡ tiếng dương cầm cuối phố
nhà em mắt bóng sao, độc tấu quỹ đạo loi thoi lá vắng...

Tôi chảy vào Sê-San sông mở trời, thu xanh thủy ba


ngầm màu cổ xưa ngấn lệ cơn giông. Viên sỏi trầm tích,
bí ẩn lau lách buồn địa đầu những thán từ nhẫn nhục
màu da bánh mật. Chảy đi sông ơi cho hào phóng phù
sa dâng lên trời, cho Yali* cuồn cuộn nước thác bay.
Mây bay!

Tôi chạm mặt Hạ Vàng ** thu sớm mai, cà phê giọt


chậm, đen lâm li, ri ri giấu những đợi chờ nhân sinh
ngon ngót. Cầu bên kia, chuyện kể những kẻ bỏ quên
huyên náo vùi xuống lòng hồ, bầy thủy quỷ mặt trơ
khấc. Buồn chi tiếng ra đi! Sống nhạt không bằng thay
vở trắng… Cà phê đen, tê mê chậm…

82 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Tôi chạm em, trăng cũ mày vòng nguyệt, thu mới áo
vàng lay ngực búp. Lom khom bóng ngày con kiến leo
ngõ cụt. Buồn tôi, môi son em một mi li tóc cách khoảng
30 hoa niên tóc bạc. Thở phào đi anh! Không có ngữ
pháp may sẵn áo cho một chữ tình. Vô ích, nụ cười tôi
đóng mốc. Thu không ngủ trên mọi thị phi phân biệt …

Thu ở trọ đêm, Pleiku, phố sáng bù xù tóc bóng cây.


Khoắt khuya không ai đưa đám tình tôi. Ba lô vở sách
tôi đi. Trời chưa sáng… Pleiku giấc ngủ mù…

Pleiku 17/8/09

* Thủy điện Ya Ly được xây dựng từ 1992


* Tên quán cà phê ở PK

Bình minh và vết sẹo

83 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


đêm đập cánh giấc mơ tôi, bầy quạ
xám xịt lòng phố những cái mỏ
uy vũ đào xới
trên cái chết lặp lại hằng ngày
cây kim đồng hồ gõ vào tang lễ
không chừa một phương tự do hay thuộc địa

đêm khảm vào giấc mơ tôi những đôi mắt Tứ Xuyên,


Myanmar
độ mở lớn tận cùng của kinh hoàng
gào khan những hình thù trần truồng kỳ dị
từ mộ huyệt sắt thép gạch vữa
quang gánh khốn khổ trên lưng
và cánh hoa bẹp dí, rưng rưng

tôi cắn vào tay, hoài nghi


bình minh mọc thành những vết sẹo
trên đường bay chú ong nâu
và em khóc
không phải chuyện vặt vãnh của một chia lìa

Dự báo bất thường

84 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


nước bọt em mật ngọt mùi lừa phỉnh
giá hợp âm tất bật chạy theo
giá gạo
giá mặt bằng địa ốc vênh váo phố
thu hoạch mấy hạt lép
không đạt chuẩn

khuôn mặt em nặn bằng sáp, sáp thơm


sàm sỡ bàn tay bác sĩ giải phẫu
ngày biến mất và em hãi sợ
chảy vào trong ngọn lửa mùa hạ nhiệt đới
còn lại đêm đen kịt, những vết vá
không nhìn thấy của bất lương

85 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


em đã cố nhai bao nhiêu thứ mòn vẹt
điểm trang cho trí tuệ
đầu vẫn không rạch ròi tự do và nô lệ
những giáo điều không có lỗi, bài ca không có tội
gió bên đường hát tồi, đàn cầm rớt nhịp
thời đại đồng sắt gõ không giống thời công nghệ thông
tin

86 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


bào mòn, em tự bào mòn mình bằng dự báo
cơn địa chấn không xảy ra
bão Nargis* chỉ là tên gọi
một dự báo bất thường …

* Bão Nargis : mạnh cấp 14-15, xuất hiện trên Vịnh


Bengal thuộc Ấn Độ Dương, đổ bộ vào Myanmar ngày
3-5-2008 với sức gió gần 215km/ giờ

87 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Bầu trời và cơn mưa nhỏ

Tặng Hoa Đắng, Giang Nhi, Thanh Vân,


Loan, Chi và mèo con

tôi thả tôi vào Pleiku


bầu trời cái váy màu mây ghi xám
những cơn mưa nhỏ, mắt lệ long lanh
những ngả dốc áy náy, ngực len ấm
cà phê mở dưới vòm cây xanh nét mi

tôi thả tôi vào dàn dạt mưa, hạt nhỏ


như sương như mộng tình tôi thở
phố khỏa thân mưa ướt đồi, em ướt
ngõ xộc xệch, đường lặng trắng, mưa em cười

tôi thả tôi tồng ngồng chạy giữa mưa đêm


điên một chút, với em, đen mắt xuân thì
em hát lời tả tơi, lời lả lơi
đừng xa em – đừng xa em đêm nay *

nhưng mưa đã thôi và em đã xa tôi


như hoàng hôn cứ tấu lên nỗi buồn già cổi
không có bình minh nắng thơm môi
Pleiku
đã quá xa em, bầu trời cơn mưa nhỏ

Pleiku 28/9

* Bài hát của N.s Đức Huy

88 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Hành trình cỏ
Tặng Cỏ

Tiếng đàn đầu tiên


rạn nứt đất mở vô biên
cỏ cắm vào hun hút bóng tối sự chết
ngủ chín mươi ngày đông
giao kèo im lặng của Thời gian
nỗi đợi
em invisible
busy & stepped out

Tiếng đàn thứ hai thức cỏ dậy


dệt lên trời ri rí thảm xanh
le lói hy vọng chòm sao Đông Phương
nòng nọc mọc đuôi
loài thủy sinh yêu nhau rong rêu im lặng
loài sò há miệng vỡ nguyên âm
những ký tự vặn mình từ Phương Bắc
Nam du

Tiếng đàn cuối mở cửa hiện hữu cung mê


mắt cỏ xanh
lời cỏ muợt
tâm cỏ hóa thời gian trong suốt
thân vô cực thơm, áo cởi
tháng chạp mưa trên từng dặm Sông Ngân
em hiện nguyên hình, mùa xuân
không tì vết ….

89 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Hương nhung hoa
Cho C.N

Hồng đinh hương hồng đinh hương *


nhung đỏ
ngực mùa thu thơm lụa vàng phố
ngày Pleiku hương thắp lên trời
nứt tiếng chim
lá bay gió rộn rịch những chân mây
núp bóng ngu mê
cỏ vạn niên thanh xanh dương xanh lục
lạnh sương mù

Ghép từ vô nghĩa, những con chữ nghều ngào


bài ca sáng mai những cánh kép
hồng hường trắng đỏ, luồng luồng đường sương
ngã ba trời ru hời, mùa thơm
chưa gặp đã bàng hoàng
Sông Hương hiện, dạ thưa mây lang thang
bỏ quên thôi mấy lít lo lắng, lặt nhặt mắt
ngàn vết thương áy náy
thế giới hương nhung hoa
lơ ngơ anh ước mơ xa xỉ

90 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Hồng đinh hương hồng đinh hương *
trăng cũ rụng rồi em gót ngọc
hài tò mò
mùi hương khan, giấc Đông phương
cho một vĩnh cữu

• Một loại cẩm chướng vườn : hương nhung hoa


(oeillets des fleuristes- carnation)

91 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


• Cẩm chướng hoa thường mọc thành thảm gọi
là cỏ vạn niên thanh
Khúc trầm của Trúc
Cho người Paris

Chiều ngủ phím dương cầm


bàng hoàng ngọn gió, vai âm sầm
một mình ngồi hát lên
đỉnh đồi mây trắng
và buồn nhặt nắng
lá khô
mùa thu vàng khô

Chiều tím diềm hồng buông


phơi mùa hương
nốt trầm của Trúc gõ xuống xưa
mây thưa trăm miền yêu dấu
ngày tình mòn hơi
mùa thu tàn rơi

Sông Seine thu bay lờ mờ áo


em mù lay
sương sa lay nhay
đàn chùng tiếng ai lệ ngân
Paris mưa âm
giọt gầy mắt em trong ngần

92 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


câu thơ anh gieo lên trời
chùm im lặng trắng

Cơn mưa leo nheo đường về bỗng xa mù khơi


anh trôi lơ ngơ
chiều đầy tóc em lả lơi
xin cho thơm môi
hồng hà hẹn những mùa sau
yêu trắng phau …

93 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


Cam Ranh Tháng 9/09

Ly dị thôi

Ly dị thôi, hơi thở em run mù trắng, xe trong mưa


Đường dốc quanh, dột doạt Pleiku, kinh gió mù
Tôi ăn thế giới, những con nộm hoa hòe sói
Bỏ đi những cột nhớ, ngã ba tù

Ly dị thôi, mắt lá răm, buổi sáng ngực len


Cà phê đắng ngọt vị môi em
Khúc Romance thoát xác, ngẩng đầu phương Bắc
Em chúm chím, biển trầm tích phục dưới chân

Ly dị thôi
Những ngón mưa dài ngọn bay rát mặt
Vòng tay em trú thắt cổ nỗi buồn tôi
Phố lặng trắng, lầu im hơi, trăng khốn quẫn
Đường lên mê, kêu hoảng, mưa hoang

Hơ hơ, ly dị thôi
Em đi với ai
Làm ta ghen quá thể…

94 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


6/10/ 08

Môi xuân

đèn mờ lu than nóng chợt mù loà


kìa môi em thiếu nữ nhuỵ hồng phơi
mở
những khoảnh khắc cọ xát mùa xuân mê hoặc
nhạc phi mau
đất rùng rùng hát khúc phồn thực
bướm quơ râu mây qua cầu
vàng mai thôi chờ những bình minh
và tôi thôi lý sự với ẩm ướt bóng tối
mùa đông…

mùa xuân
ngày trượt dốc những đóa lung linh
môi xinh
cỏ hổn hển bài ca hồn nhiên bất tuyệt
khua vang xanh
ngọn sóng rơi đáy vực phục sinh màu biếc
vỗ vào bài thơ cung hỉ uốn lượn hoa văn

mùa xuân
cành môi em khua động những miền tôi
phóng thích quạnh hiu lấp ló phía chân trời
băng băng hố thẳm hoài nghi tuyệt vọng
95 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen
người tình trắng tóc
ngậm vào quên hư không mỏi mệt

Thiên hương

Tặng Tiểu thí chủ

Biếc xanh
em ngọn cỏ, cỏ thơm
hương tự trời
ngón gầy hiện, khuôn hoa trăng, tóc ngắn
hai bốn mùa xuân bí ẩn tâm thức
trang kinh em huyền hoặc
tiểu thí chủ
bần tăng không dám mở tay em nằm

Biếc không
mùa đổ lá, thơm vẫn tràn
vai em mùi mưa, tóc hương đất
chim tập tành tình yêu trên ngó tay
mầm mắt nẩy, hạt long lanh
tiểu thí chủ
bần tăng sợ, nhắm thôi, không thấy xanh

tháng mười
ngày thanh anh màu rượu hổ phách
sóng sánh cửa sổ chớp nụ môi
mặt trời chưa lên đã vội xám

96 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


câu hỏi không lời lá đã non
tiểu thí chủ
bần tăng không săn lùng cơn mơ
cỏ biếc

Măm mắm môi mụ mị

dích dắc đồng hồ quả lắc lẩm bẩm hẹn


chiều lu lú ngực
sột soạt con gió trố mắt to hó ngắm
váy ngắn tò ho
lời ỏn ẻn hẹn thề lời ong
óng giả mê
chiều lê thê thu lòe
xòe hát ông ống ủn ỉn
chú Hàn hít hốp kim chi hay
háy mắt hí hi
gã Đài trùng trục tròn quền quệt
quét mấy ngón bậm bịu bôi
bẩn làn da em

nhem nhép mưa chú bé đánh giày nhoen


nhoét bùn chân phố nhỏ
phăm phăm mắm tôm mắm cá chát chua lầy
góc chợ
mèo mẻo mèo meo mèo vẫn còn nghèo
mười bốn năm bốn chín bốn mua
vẫn còn thua

hiện đại hỏi hong hòng hóc trong vòm họng

97 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


hóa thân hóa kiếp mấy vận luân hồi
xin làm cơn gió đại đóa vu vơ về măm mắm
môi em mụ mị

• số con mèo
Quẳng đi, thi sĩ

Người đời đục cả, sao không khuấy bùn lên


khua sóng mà chơi?*

1-

Quẳng đi thi sĩ, em bảo


sao cứ vồ vập mớ ngôn ngữ bùng nhùng
hiện thực thậm phồn không chỉ có
ngày truồng mông má với thịt đùi
này gió ban mai thơm áo lụa, tán lá xanh
này mưa chiều hôm ướt mẹ vai gầy
hàng rong hàng rong kêu van

2-

hầm bà lằng, em bảo


có nghe đêm mộ huyệt chôn người

98 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


nghe tiếng cười cắn cổ màu da
đen vàng nâu cúi mặt phố phường
mẹ điên con bước dọc mùa thu
hướng tây, chiều cong lá đỏ
yếm rách trắng tay lau cỏ một vùng

3-

quay lại đi, thi sĩ, về Sông Hương


đuổi cánh dơi ma thành cũ lâu đài
nằm nghe mối gặm Mỹ Sơn xưa
đá lăn trưa

4-

đừng để thơ nôn mùi chăn gối


drap trải giường
dắt thơ ra vỉa hè, khóc
đêm muỗi cắn em thơ …

99 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen


12/9

* Lời của Bác chài nói với Khuất Nguyên

Lý lịch tự khai

Sinh nhật tóc trắng


Không biết trẻ, chẳng biết già
Hòi nghề. Viết mướn viết thuê
Hỏi tình. Thậm thượt thở
Hỏi đời. Đời đá lăn dưa
Hỏi đi
Dột doạt mây ngày

Cà phê sáng với Allen Ginsberg, ngọn cờ dân chủ

100 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến


đen
Trưa, chuyện với Sartre. Uh ! Le jeu est fait ! *
Chiều, đàm thoại với Lá cỏ, Whitman im lặng róc rách
Tìm Lý Bạch
Tối, say nhảy cầu Appolinaire
Đêm, điên với Bùi tiên sinh
Những con chữ cấu mặt tâm linh

Sinh nhật tóc trắng


Hỏi nhà, nhà một gian
Thằn lằn nằm nghe mối mọt
Nhạc Mozart cung la giáng trưởng

101 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến


đen
Mèo con với Mignon
Không khóc
Nước mắt trượng phu, hiếm

Cam Ranh 15 /9

* Định mệnh đã an bài : Phát ngôn của J. P. Sartre

102 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến


đen
103 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến
đen

You might also like