Professional Documents
Culture Documents
Kinh Tuyen Den
Kinh Tuyen Den
V ĩ n h P h ú c
kinh
tuyến
đen
Nhà xuất bản Hội Nhà Văn
In lần thứ nhất, số lượng 500 cuốn, khổ 13x 20 tại Xí nghiệp in
Hưng Phú
Giấy đăng ký KHXB số 1067-2009 /Cxb/42-83/ HNV
Số quyết định xuất bản của Giám đốc: 816/Q Đ-
NXBHNV
In xong và nộp lưu chiểu quý IV. 2009
07. Em mở
09. Ao nhà
11. Từ cuối cánh đồng, cơn giông
13. Lá & Bí mật của một nhón chân
14. Rơi
15. Rỗng ngày
16. Thực & giả
17. H1R5
18. Rơm rớm em
19. Mưa Pleiku
21. Bóng khói em
22. Phụng hoàng & đối thoại
24. Đức tin
26. Tôi kiến trúc tôi trong lặng im
28. Nỗi buồn đất đá
30. Thu mưa
32. Khúc chiều của mèo con
34. Cô đơn mang hình dáng em
36. Lạc
38. Ơi em mùa thu Hà Nội
40. Tam tấu tháng mười
43. Khi bụi tro rửa mặt
45. Tháng Bảy & hoa hậu
47. Đêm nấc thẫm
49. Mảnh vỡ của từ
51. Mắt pha lê
53. Gió Vu Lan
55. Khúc xuân thổi hoang vu chi lạ
57. Hà Nội, xanh xuống từ trời
59. Con chữ trắng phiêu diêu
4 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen
61. Quang hợp
63. Xe thồ
65. Cỏ non & năm mới
67. Sòng phẳng bằng thịt da
69. Mặt trời nhiệt đới
71. Mê u cỏ
73. Có một loài sâu như thế
74. Những khoảng trống mùa xuân
75. Rách & vá
76. Không phải bắt đầu
77. Bên ni một cuộc chiến
78. Từ đêm mẹ Âu Cơ
79. Thủy tinh vỡ
80. Thu Pleiku
82. Bình minh và vết sẹo
83. Dự báo bất thường
86. Bầu trời và cơn mưa nhỏ
87. Hành trình cỏ
88. Hương nhung hoa
90. Khúc trầm của Trúc
92. Ly dị thôi
93. Môi xuân
94. Thiên hương
95. Măm mắm môi mụ mị
96. Quẳng đi, thi sĩ
98. Lý lịch tự khai
tự do
để rốn em thơm phơi tràn bình minh dậy
để vai em trần trắng một đêm trăng
luân lạc mắt anh gió phơ phớ
cơn mơ rộn rịch
nhân gian quên chợ búa
ngõ dọc đường ngang lấm lem bụi
úp mặt vào hương em, ngủ
tự do
con sóng tung vào trời những diễn từ chúc tụng
trời trong veo mắt em, mật mã những vì sao
thành phố biển bắt đầu một ngày hoan lạc
không có chỗ cho tích tắc nhàm chán
cho khốn quẫn buồn nôn
7 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen
tiếng cười em rơi như sóng
vỡ
giai âm của lưu ly dịu ngọt, say.
tự do
nữ thần Venus giăng tay mở
giai thừa, những giai thừa tình yêu
mưa không lời, mưa phi
nhạc Chopin lộng lẫy xiêm y
tự do
trút bỏ tư duy đen
Rơi
1.
rơi tự do những con âm mỹ cảm
hồn nhiên em nói lời đạo đức trên cái váy
ngắn cũn
trong quá khứ có thì tương lai, Phật hiện
ma quỷ mặc áo gấm, búp bê nhựa
hát lời tụng ca vô lý những điều có lý
2.
huyền thoại một con sóng rơi không phải nẩy mầm
nỗi cô đơn của muối, dòng nước mắt mù
hoang phế trong sợ hãi
con thú xa bầy, rừng cháy, nước tương chấm
của địa ngục
3.
người điên để rơi mình theo chiều thẳng
những ký tự mọc lộn đường cày
chị khóc mướn thất bát khi Thượng đế
không chấp nhận cú rơi tự do của luật đi đường
phương pháp luận tối mù
4.
rượu tequilla không say người dị mộng
bản thảo hợp âm rách lõm ngực gầy nhom
trực giác hương thơm và phản xạ
Rỗng ngày
Cầu treo buồn chiều, lòe nhòe mưa lạt sạt. Bầy
trẻ mắt sâu đen. Xe bò lọc cọc chở khó nghèo. Tôi hỏi
nguồn cơn quả đất . Ai bắt những màu da vai lệch. Mưa
có biết những giao kèo nương rẫy suối sông. Nhà sàn,
tranh mùi đất. Môi em ưu phiền. Khốn quẫn bóng đè
từng chu vi da, ám sát ám ảnh ám thị đuờng về.
Tu viện im câu kinh chiều tà. Hàng sứ tịch liêu ê
hề tâm linh gió bất động. Tôi mơ mái nhà ngày nọ, em
mơ miền suơng vô vi, hỏi tôi nhân thế là gì. Tôi bảo cội
phúc lá trút càn khôn, chẳng bận tâm nỗi đau ngày gió.
Bóng khói em
lam chiều ơi
Phụng Hoàng
chim bay lẩm bẩm bóng thu không
nát mặt gió đông
an táng tình tôi tín hiệu tuyệt mù
bất động, ghế xe bó tôi
thu lu nỗi khát mơ hồ
ngọn bấc quăng quật
Phụng Hoàng
cơn mưa leo nheo như lệ khóc
thèm muốn nuốt vào ngực
mệt mỏi, dốc vòng quanh rondo*
23 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen
rầm rì những quãng nghịch nhói
coma ** lệch, ong óng đối thoại ngược chiều
Đức tin
1.
cây gậy, đức tin của người mù không
đột nhiên ngắn đi
mắt nhắm lại, con vẹt hát mãi bài ca dối trá
ngực em thơm không phải hoài nghi
đức tin viên thành thuốc nổ giữa phố lạ
2.
tôi hóa thạch hay tôi mang đồng phục
đầy khát vọng cơn lũ chủ kiến hàm hồ
ngụy tín, bất tri tôi sơn lên khung cửa mở
đức tin hàn gắn thủy tinh vỡ
3.
4.
đức tin mang mặt nạ Chúa và Phật
im lặng mưa
bờ kia chiếc bóng không hình
phía này cái mặt không bóng
đường bay vô tận mười ba độ âm âm
vết sẹo nứt tiếng gà loạng choạng
im lặng rơi
1-
dốc mài sắc đỉnh gió mù nhọn hoắt
sa mạc cát
mặc
anh lật tung đào xới kiếm tìm mê dại
2-
không có em
phố phường mùa xuân mây thổi tung trống hoác
lạ hoắc
hư không đắp lên sóng xô chiều
nghiêng lệch
ngày vừa lên mà trơ trụi bóng tối trơ trụi anh
tiếng gà vang âm một tặng phẩm bình minh đau đớn
cái chết chạm xô vô tình
vuốt ve
đống phế liệu dập nát chưng cất
khuôn mặt em hoá đồng nát
hát bài ca máu
Thu mưa
Bên kia biển, trần gian chật chội, thiên hạ bấn bíu hạch
toán trăm khoản xăng dầu điện nước, sống sít học đòi
những nhu cầu thổ tả. Bên này trời, chiều không ngủ,
em chỉ muốn lật tung mấy tầng âm dương để hỏi nghĩa
Bên dưới núi, nhân sinh ô nhiễm, những cột đèn lợt lạt
con mắt tha ma, đại tràng đau, khối u lộn ngược mặt
người, hình móng ngựa. Trên cao này, đất đỏ chạm một
vùng tóc ướt, mùa thu phố, dấu chân chim như mộng.
Đàn một khúc biến tấu những lá bay, mắt đòi một chân
mây, yêu dấu .
Lạc
1.
hót, một con sẻ nâu, tiếng chim lạc
phiên chợ bán mua nịt ngực băng vệ sinh
bàn tròn thẩm mỹ văn hóa những tham luận
chữ & nghĩa
chim chết
trong dai dẳng định kiến hương thơm
thời thượng
2.
bay, cò con lạc phố, lạ
lòng đường ồn ĩ bụi, con kinh đen
3.
tôi, cơn giông bị nhốt vòm khí quyển trì trệ
không thể xuất tinh
bụi cỏ bên đường nhiễm độc tháo mồ hôi
lưng trần em tam giác da sậm bóng tối
đi hoang
Hà Nội
Cho anh về trú mái hiên em, phố khói
Eo óc khóc cười quên mấy nỗi nhân gian
1- Bóng Thủy
Tháng mười
Mưa ri ri
Bóng thủy bay vết chân cỏ rậm rì
Lầu em in, cửa sổ mặt trời im ỉm
Vệt mi cong xanh đen xanh đen
Tháng mười
Tháng mười
Bóng thủy xập xòe mưa ướt mặt
Ngày trườn ra : hai con hai
Trên đỉnh mùa
2- Sinh nhật em
3- Sao Thủy
Sao Thủy
Ngày thứ hai hai thăm thẳm
Khóc
Tháng mười mưa ri ri
*Thơ Vi Thủy
1-
về tìm thanh thản giữa ngày bụi tro
nhập nhằng đàn kiến đỏ
bâu lên ngực
bò qua vai
khóa tay nỗi cam phận kiêu hãnh của người hiền
đóa hướng dương, bông sen vươn thẳng
chẳng phập phồng nếp nhăn từ biệt
Mảnh vỡ của từ
Mắt pha lê
Mắt pha lê
tuột khuya áo
ta vục vào đáy long đen
thấy gương mặt mình không còn vết lọ
Gió Vu Lan
ngồi trên đỉnh tôi nghe, gió rươm rướm thịt da ngày
thuộc địa, gió giẫy giụa trần truồng như người tình trên
ngực mùa văn chương sinh dục, gió thất lạc trong khu
rừng cấm khai phá, căn cước đánh mất cùng với linh
hồn, gió bò dốc tháp ảo tưởng chốn vắng tư duy, không
thấy cánh sen vàng cong rộ nở, gió làng nhàng thờ ơ,
buồn đi hoang dọc chân đê vỡ.
Vu Lan 15/7/08
- Chữ của Trần Vũ (Trang tôn kinh huyền hoặc hậu hiện
đại)
phờ phạc
chỉ hồng rệu rã
em mỏng dính môi những phố phường
suồng sã
ngậm tôi nghe vị đắng vị chua vị chát vị cay
và say
nốc hết chén
cạn không
Đôi khi
Anh mơ thấy cánh hạc vàng
Mọc trên lưng Tháp Rùa, yên tĩnh gió
Cánh môi em hình vành cung hồng xuộm
Mặt trời trở mình khi anh chạm
Đời sống không còn chỗ để thở
25/10/08
* Dương Chu : Người nước Vệ, thời Chiến Quốc, học trò
Lão Tử, đề xướng chủ thuyết Vị Ngã
Quang hợp
2.
quang hợp bầu trời quang hợp sông lưỡng tính
quang hợp giấc mơ em khỏa thân da sáng
quang hợp hủy diệt lặng im thành tồn tại
tuyến nước bọt miệt thị nhan sắc
em nhìn tôi thằng cuội bất lực
4.
quang hợp múa may những trái tim dị dạng
ánh sáng chảy lên những ngón tật nguyền
mùa xuân bị lột trần, trinh tiết mất
thơ tôi khóc
buổi bình minh
Xe thồ
đêm
những bán mua diêm dúa
cỏ bên sông
mưa khát tình ngập ngụa
đêm
quê nhà em xô xát niềm không
cơn bấc lộng
soi vào em ngấn lệ mưa giông
xe thồ khờ câm
không thốt nổi hai tiếng yêu Em…
Năm mới
vẫn bụi ngày, ú ớ lời
từ chết trong vòm miệng giồng sáo
vô gia cư cắm cọc đời mình, hiên vẫn rách
vô nghề nghiệp nhặt hố rác mưu sinh
những xác cá ươn con thuyền vỡ
và tôi thấy lầm than trong mắt em đen
nỗi buồn rậm hơn tóc, nhoen nhoét
ngày vẫn đất
lem nhem những dự án ăn chia
Năm mới
còn lại niềm tin cỏ rợn chân trời
tôi nhớ Goethe cây đời mãi mãi xanh
muốn nói yêu em non non nhú
cỏ bất tận
đến vô cùng
Mê u cỏ
Mê u tôi bay đi
ngày mỏng mưa ơ hờ
lịch tờ tờ sột soạt
đáy sổ bụi xác xạc những bại trận
di chúc đầu bạc
đàn lên arpège rêu
cỏ long lanh
Rách & vá
26/11/2007
Mẹ ngồi bên ni
khâu lại vết thủng vách nhà
quét sơn những khuôn mặt nhớn nhác
lấp đầy những hố bom sâu hoắm vườn sau
nhưng không sửa được một dáng ngồi của cháu
không cầm được vết thương chảy máu
trái tim mình
Từ đêm mẹ Âu Cơ
nô lệ khởi đi từ ý nghĩ
kết thúc bằng tự do không lựa chọn
Thủy tinh vỡ
Những con chữ tự nó là sinh thể trò chuyện với tri âm.
Đêm lạ lùng, hoan hô những cơn mê sảng. Dựng đứng
những điệp âm kêu vang như thể. Một ngày không em.
Canh ba tù mù. Hụt hẫng.
Những hoán dụ lệch lạc cột sống. Nốt nhạc vắt ngọn
sóng xé rách cánh buồm giai điệu. Hương thơm mọc
trên nấm mồ và, những tia chớp mở mắt sáng tạo.
Thủy tinh vỡ trên xi măng cốt thép. Linh hồn cháy trong
cơn bão thanh âm. Thơ sinh ra đằng sau các ký tự, lãng
quên.
Tôi lỉnh kỉnh vở sách ba lô. Ngày Pleiku gói bốn mùa
xuân hạ, bốn mùa mở một thiên thu thường lệ, chân dài
bít tất lặng trắng dốc sương. Nắng non non da em nõn
như là. Thu áy náy dặm dài. Thu chiêm bao miền
sương Biển Hồ đầy, thu vỡ tiếng dương cầm cuối phố
nhà em mắt bóng sao, độc tấu quỹ đạo loi thoi lá vắng...
Pleiku 17/8/09
Pleiku 28/9
Ly dị thôi
Ly dị thôi
Những ngón mưa dài ngọn bay rát mặt
Vòng tay em trú thắt cổ nỗi buồn tôi
Phố lặng trắng, lầu im hơi, trăng khốn quẫn
Đường lên mê, kêu hoảng, mưa hoang
Hơ hơ, ly dị thôi
Em đi với ai
Làm ta ghen quá thể…
Môi xuân
mùa xuân
ngày trượt dốc những đóa lung linh
môi xinh
cỏ hổn hển bài ca hồn nhiên bất tuyệt
khua vang xanh
ngọn sóng rơi đáy vực phục sinh màu biếc
vỗ vào bài thơ cung hỉ uốn lượn hoa văn
mùa xuân
cành môi em khua động những miền tôi
phóng thích quạnh hiu lấp ló phía chân trời
băng băng hố thẳm hoài nghi tuyệt vọng
95 ■ Vĩnh Phúc Kinh tuyến đen
người tình trắng tóc
ngậm vào quên hư không mỏi mệt
Thiên hương
Biếc xanh
em ngọn cỏ, cỏ thơm
hương tự trời
ngón gầy hiện, khuôn hoa trăng, tóc ngắn
hai bốn mùa xuân bí ẩn tâm thức
trang kinh em huyền hoặc
tiểu thí chủ
bần tăng không dám mở tay em nằm
Biếc không
mùa đổ lá, thơm vẫn tràn
vai em mùi mưa, tóc hương đất
chim tập tành tình yêu trên ngó tay
mầm mắt nẩy, hạt long lanh
tiểu thí chủ
bần tăng sợ, nhắm thôi, không thấy xanh
tháng mười
ngày thanh anh màu rượu hổ phách
sóng sánh cửa sổ chớp nụ môi
mặt trời chưa lên đã vội xám
• số con mèo
Quẳng đi, thi sĩ
1-
2-
3-
4-
Lý lịch tự khai
Cam Ranh 15 /9