Professional Documents
Culture Documents
Câu Chuyện Thứ 1
Câu Chuyện Thứ 1
Một người đàn ông đi mua xe, xe trị giá 100.000 đồng, nhưng anh ta chỉ
mang có 99.998 đồng, như vậy là còn thiếu 2 đồng. Đột nhiên, anh ta phát
hiện ngoài cửa có một người ăn xin, anh ta liện lại gần và nói với người ăn
xin: “Xin anh đấy, cho tôi 2 đồng đi, tôi cần để mua xe!”. Người ăn xin nghe
xong, rất hào phóng đưa hẳn cho anh ta 4 đồng và nói: “Cũng giúp tôi mua
một cái xe.”
Cảm ngộ chân lý: Nếu như bạn đã hoàn thành nhiệm vụ trên 90% thì ai cũng
có thể dễ dàng giúp bạn thành công, nhưng ngược lại, nếu như bạn cái gì
cũng không làm thì đến Thượng đế cũng không giúp nổi bạn.
Câu chuyện thứ 2: Chuyên nghiệp
Người quản lý báo cáo với ông chủ: “Anh chàng Gines hết thuốc chữa rồi
thưa ngài, ngày nào đi làm anh ta cũng gà gật, tôi cũng đã đổi bộ phận làm
việc cho anh ta ba lần rồi, nhưng lần nào anh ta cũng thế, không bỏ được
thói quen ngủ gật của mình”.
“Vậy cho anh ta ra cửa hàng bán Pyjama đi, treo trên người anh ta một bảng
quảng cáo: Pyjama chất lượng, thực nghiệm tại chỗ”- Ông chủ nói.
Cảm ngộ chân lý: Công sở không có người vô dụng, chỉ có người bị dùng
sai chỗ.
Một bệnh nhân thần sắc tiều tụy đến gặp bác sĩ nói: “Đám chó hoang gần
nhà tôi đêm nào cũng sủa không ngừng, tôi phát điên lên được vì mất ngủ!”.
Nghe vậy, bác sĩ kê cho anh ta đơn thuốc an thần.
Một tuần sau, bệnh nhân này lại đến gặp bác sĩ, thần sắc còn tiều tụy hơn
trước. Thấy vậy, bác sĩ hỏi: “Thuốc an thần đó vô hiệu sao?”
Bệnh nhân thờ thẫn trả lời: “Tôi tối nào cũng đuổi theo lũ chó đó, thế nhưng
dù khó khăn lắm mới bắt được một con, nó cũng không chịu uống thuốc an
thần.”
Cảm ngộ chân lý: Mọi thất bại ngay từ đầu đều do phương hướng sai.
Một ngày, một vị giáo sư lên thuyền ngồi ngắm cảnh. Đang ngồi thuyền, vị
giáo sư hỏi người ngư dân chèo thuyền cho ông ta: “Anh biết gì về sinh vật
không?”, người ngư dân trả lời không biết, vị giáo sư liền nói: “Như vậy anh
đã mất đi ¼ cuộc đời rồi”.
Được một lúc, vị giáo sư lại hỏi: “Anh biết gì về triết học không?”, người
ngư dân lại trả lời không biết. Giáo sư lại nói: “Vậy anh lại mất đi ¼ cuộc
đời nữa rồi”.
Lại qua một lúc nữa, vị giáo sư lại hỏi: “Anh biết gì về khoa học không?”,
người ngư dân vẫn trả lời không biết. Đúng lúc này, trời nổi gió lớn, làm
cuộn lên những cơn sóng khổng lồ, người ngư dân vội hỏi vị giáo sư: “Ngài
biết bơi không?”, vị giáo sư trả lời không biết, ngư dân nghe vậy liền nói:
“Vậy thì cuộc đời ông chấm dứt rồi”.
Cảm ngộ chân lý: Không nhất thiết cái gì bạn cũng cần phải biết phải giỏi,
đôi khi chỉ cần bạn thành thạo một kỹ năng bạn sẽ không phải lo lắng gì cả.
“Bố”, con trai người thợ sơn nói “có việc mà con vẫn không hiểu, bố làm
sao có thể pha ra được một màu sắc khiến tường và bình hoa hòa hợp một
cách hoàn hảo đến thế?”
“Con trai”, người thợ sơn trả lời “ Bố sơn cả bình hoa nữa”.
Cảm ngộ chân lý: Có những việc quan trọng ở chỗ không phải bạn thực hiện
nó như thế nào, mà là bạn suy nghĩ nó như thế nào.
Câu chuyện thứ 6: Hồi môn
Một vị chủ tịch hội đồng quản trị triệu tập tất cả các nhân viên trẻ của mình
đến và nói: “Tôi có mấy cô con gái chưa lấy chồng, mỗi cô đều được chuẩn
bị một món hồi môn: cô 30 tuổi là 20.000 đô la Mỹ, cô 35 tuổi là 100.000 đô
la Mỹ; cô 40 tuổi là 300.000 đô la Mỹ. Yên tâm, tôi không để cho ai lấy họ
mà phải chịu thiệt thòi cả.”
Nghe xong có một anh nhân viên trẻ đứng lên và hỏi: “Thưa chủ tịch, không
biết ngài có cô con gái nào 50 tuổi không ạ?”
Cảm ngộ chân lý: Đôi khi nhân viên họ chú trọng là mức lương họ nhận
được chứ không phải những phụ cấp đi kèm.
Bác sĩ tâm lý nói với bệnh nhân của mình: “hãy quên đi buồn phiền, sống
một cuộc sống đầy nhiệt huyết, vui vẻ mỗi khi thức dậy, vui vẻ khi làm việc.
Tóm lại, hãy vui vẻ với tất cả mọi thứ.”
Một tuần sau, bệnh nhân này lại tới, xem ra bệnh tình còn trầm trọng hơn
trước, bác sĩ hỏi liệu anh ta có tuân thủ lời dặn của mình hay không?
Bệnh nhân này trả lời: “Vấn đề chính là ở đây, tôi vui vẻ thức dậy, ăn sáng,
sau đó hôn tạm biệt vợ, và như thế tôi thường xuyên bị đi làm muộn 2 tiếng
đồng hồ, và tôi đã bị cho nghỉ việc rồi”.
Cảm ngộ chân lý: Làm bất cứ việc gì đều cần sự cân bằng, không nên cực
đoan.
Một lần tôi cùng vài người bạn đi ăn cơm. Trong lúc chuẩn bị gọi món,
người phục vụ nhắc nhở chúng tôi: “ Nhà hàng chúng tôi giới hạn mức thực
đơn tối thiểu của thực khách phải đạt 2.000 đồng”.
Lúc này một người trong nhóm chúng tôi hỏi: “Một đĩa đậu phụ rán bình
thường bao tiền một đĩa?
“18 đồng ạ”, người phục vụ trả lời.
Người phục vụ nghe vậy liền đi ra, một lúc sau người quản lý của họ đi vào
và cười nói: “ Các vị cứ tự nhiên, bao nhiêu tiền cũng được, không có hạn
chế”.
Cảm ngộ chân lý: Muốn phá vỡ các thói quen, phải dùng các biện pháp phi
thông thường mới được.