nhưng chỉ khi đủ yêu thương người ta mới có thể chờ đợi mà không giận hờn, oán trách. Con người có thể chờ nhau qua những giông bão cuộc đời, qua những thăng trầm của cuộc sống để đến cuối cùng nhận về những tình cảm chân thành. Thế nhưng liệu với những con vật thì sao? Chúng có thể chờ người chủ của mình đến bao giờ? Đọc cuốn sách Hachiko – Chú Chó Đợi Chờ, chúng ta sẽ cảm nhận được sự đợi chờ đáng trân trọng ấy. Hachiko – Chú Chó Đợi Chờ là cuốn sách thiếu nhi được chuyển ngữ từ cuốn sách Hachiko.El perro que esperaba của nhà văn Luis Prats. Lấy cảm hứng từ một câu chuyện có thật về chú chó Hachiko, Luis Prats đã dùng giọng văn từ tốn, giản dị, mộc mạc nhưng đầy cảm xúc của mình, kết hợp với tranh minh họa màu nước tao nhã, có hồn của Zuzanna Celej để thổi một làn gió mới cho câu chuyện vốn đã rất cảm động, nay lại còn dễ lấy đi nước mắt của người đọc hơn. Chú chó Hachiko sống ở Tokyo cùng với gia đình giáo sư Eisaburo Ueno. Hàng ngày, vào buổi sáng Hachiko theo chân giáo sư đến nhà ga tiễn ông lên tàu đi làm. Buổi chiều ngày nào cũng vậy, nắng cũng như mưa, vào lúc 5 giờ chiều, Hachiko lại ra nhà ga đợi giáo sư về. Con đường từ nhà đến ga, từ ga về nhà là khoảng thời gian vui vẻ của Hachiko. Giáo sư Eisaburo Ueno luôn ân cần trò chuyện, chỉ bảo cho chú chó những điều mới lạ hay kể cho Hachiko nghe những tâm tư của ông. Rồi đến một ngày Hachiko tiễn giáo sư lên tàu đi làm và ông không bao giờ trở về nữa vì một cơn đột quỵ. Nhưng chú chó vẫn chờ đợi, vẫn có mặt hàng ngày lúc 5 giờ tại nhà ga. Dù bao nhiêu ngày tháng đã trôi qua, dù bao nhiêu chuyến tàu đã cập bến, Hachiko vẫn không hề nản lòng, chú vẫn đứng đó, đợi và đợi. Sau khi giáo sư mất, gia đình ông chuyển nhà và Hachiko được đem cho, nhưng dù phải chuyển đến đâu nó cũng trốn chạy trở về ga tàu, tiếp tục đợi chờ ông chủ của mình. Rồi ngày chuyển thành tháng, tháng chuyển thành mùa, mùa trở thành năm. Đã 9 mùa đông trôi qua, vật đổi sao dời, lòng người cũng đổi thay, chỉ có lòng thương nhớ chủ của Hachiko là không hề phai nhạt. Năm tháng đã lấy đi sức lực của nó, từ một chú chó nhỏ nghịch ngợm giờ nó đã trở thành một con chó già yếu với bộ lông tả tơi xơ xác, bàn chân đau nhức vì thấp khớp. "Cứ như vậy, một năm mới bắt đầu, và Hachiko luôn bắt đầu một ngày mới, một tháng mới và một năm mới theo cùng cách như vậy. Khi đêm đến, nó quay về bên dưới toa tàu cũ, nằm giữa những đường ray sắt, nhắm mắt lại và mơ. Nó mơ thấy những buổi đi dạo ở công viên Yoyogi, mơ về những con bướm và giáo sư Eisaburo, về những cây anh đào đang nở hoa và những bài ca với giai điệu vui vẻ, nhưng chủ yếu nó mơ thấy lúc ông giơ tay thật cao chào nó và nói với nó hãy đợi ông ở đấy, tại ga Shibuya, cho đến khi ông trở về". Một buổi sáng lạnh tháng 3/1935, những hành khách đầu tiên đến ga Shibuya phát hiện Hachiko nằm bất động, lạnh ngắt trên sân ga trơ trọi. Có lẽ cuối cùng, Hachiko đã có thể ở bên cạnh ông giáo sư mãi mãi... Một niềm hi vọng một ngày người chủ sẽ trở lại, mà sự thật người chủ đã ra đi vĩnh viễn. Hachiko cố gắng sống tiếp, sống đến từng hơi thở cuối cùng mình. Niềm tin, niềm hi vọng ấy trở thành động lực cho Hachiko ngày ngày đến ga Shibuya, nhưng cũng chính niềm tin, niềm hi vọng ấy khiến nó không thể nào cho mình cơ hội có thêm một người chủ mới. Quả thật thứ tình cảm ấy đã vượt lên cả ranh giới những khác biệt giữa người và vật, tình cảm ấy cũng sâu sắc, mãnh liệt, ấm áp như tình cảm giữa người và người vậy. Vâng... chú chó ấy đã ra đi, đã tìm đến với ông chủ của nó, để lại sự xót thương vô cùng cảm động. Nước mắt tôi rơi... phải chăng vì trái tim tôi đã rung động bởi sự kiên nhẫn đợi chờ của một chú chó trung thành. Hachiko đã trở thành một hình tượng nổi tiếng về lòng trung thành tại đất nước Nhật Bản và bức tượng của Hachiko đã được đặt trang trọng ở sân ga Shibuya nơi chú đã đợi chủ nhân suốt mười năm. Hachiko đã vượt qua biên giới nước Nhật để trở thành một trong những chú chó nổi tiếng nhất thế giới, biểu tượng về tình bạn chung thủy nhất. Gấp sách lại, ta cảm nhận được tình cảm của con vật đối với con người mà đáng trân trọng hơn cả ở đây chính là sự trung thành của loài chó. Cuốn sách dường như muốn nhắn nhủ đến mọi người hãy luôn trân quý và yêu thương động vật, hãy hướng đến một cuộc sống ngập tràn tình yêu cùng với loài vật