Download as pdf or txt
Download as pdf or txt
You are on page 1of 8

1

1. NỘI- TRONG NHÀ- ĐÊM

Màn hình đen -> Cảnh 1 góc nhà -> J-cut tiếng trái banh

Tay trái Luân cầm bánh và chai bia tựa trên cằm. Tay phải cầm
trái banh tennis ném nó vào tường theo từng nhịp. Miệng bắt đầu
lẩm nhẩm theo từng nhịp banh đập vào tường.

Chợt anh chụp lại trái banh, bỏ nó vào túi áo anh đang mặc. Anh
đứng dậy, cầm theo cây đàn guitar rồi đi lên sân thượng.

LUÂN RA KHỎI KHUNG HINH

2A. NGOẠI- TRƯỚC CỬA SẤN THƯỢNG NHÀ LUÂN- ĐÊM

CAM FIX, HƯỚNG TỪ CẦU THANG RA CỬA SÂN THƯỢNG.

Toàn cảnh sân thượng nhà Luân.

2B. NGOẠI- SÂN THƯỢNG NHÀ LUÂN - ĐÊM

Luân ngồi xuống ngay thành sân thượng

CHUYỂN CẢNH

Anh bắt đầu đàn những hợp âm theo nhịp banh tennis hồi nãy anh
đã nhẩm thử

QUAY 2 GÓC, 1 LÀ NGANG, 2 LÀ TỪ DƯỚI ĐẤT QUAY LÊN. NẾU CÓ THỂ


THÌ CẨU CAM LÊN CHO NÓ TRỰC DIỆN

Tâm trạng của anh dần trở nên trầm lắng hơn, anh nhắm mắt, tận
hưởng âm thanh anh tưởng tượng trong đầu, cùng với hơi sương
lạnh đang ngập tràn.

Anh lấy trái banh ra khỏi túi, cầm và nhìn nó đăm chiêu. Và rồi
anh dần trở nên mất phương hướng.

CHUYỂN CẢNH: DƯỚI ĐƯỜNG NHÀ LUÂN

2C. NGOẠI - DƯỚI ĐƯỜNG - ĐÊM

Dưới đường, Thương đang đi học về ngang qua cầm bịch bánh cam.
Cô đứng lại mở túi xác tìm chìa khóa thì một trái banh tennis
rơi xuống vai cô làm cô giật mình

THƯƠNG
Cái *beep* gì vậy????

Thương giật mình làm rớt bịch bánh cam, cô cúi xuống lượm bịch
bánh thì nghe tiếng "BỊCH" rất lớn ở sau lưng. Thương giật mình,
nhìn qua thì thấy Luân đang nằm trên đống xà bần. Cô hốt hoảng,
hét toáng lên

THƯƠNG
2

Anh Luân ?!?!?!?!?!

3. NỘI- NHÀ LUÂN- ĐÊM

ONE SHOT

Thương dìu Luân lên từng bậc cầu thang rồi vào đến phòng. Đặt
Luân nằm thoải mái trên giường.

(Căn phòng rải rác đầy bản nhạc viết hỏng, trên bàn có nhiều
thuốc ngủ, thuôc lá, rượu, bia, những hình vẽ khó hiểu, cạnh đầu
giường có 1 lọ thuốc an thần đã hết)

Cô nhanh chống đi đến bàn để tìm băng gạc, không thấy, cô liền
chạy ra tủ. Thương vừa tìm vừa mỉm cười tưởng tượng.

(Tưởng tượng của Thương)

Thương xé tay áo, ngồn xuống bên cạnh băng bó cho Luân, cả 2
ngượng ngùng. Thương đỏ mặt không dám nhìn thằng vào mặt Luân.
Băng bó xong, Luân bất ngờ đè Thương xuống giường, 2 người nhìn
nhau 1 lúc.

Thương thoát khỏi suy nghĩ của mình, lắc đầu như tự nhắc nhở
mình không nên suy nghĩ bậy bạ, vừa định quay qua hỏi Luân về
dụng vụ y tế

THƯƠNG
Anh không có ....

Chưa kịp nói dứt câu, Thương thấy Luân đưa cho mình băng gạc,
Thương hơi thất vọng cầm băng gạc băng bắt đầu băng bó cho Luân.

CHUYỂN CẢNH

Thương đã băng xong vết thương cho Luân. Vết thương cũng không
quá nặng. Chỉ có 1 vết xước trên bàn tay, chắc là quẹt trúng mái
tôn. Còn lại, có một số vết bầm. Cô kiểm tra phần đầu của Luân,
cũng không thấy có vết thương.

THƯƠNG
Bộ anh chán sống rồi hay sao mà lên sân
thượng giờ này vậy?

Luân im lặng. Ánh mắt nhìn vào khoảng không, như đang suy nghĩ
gì đó.

THƯƠNG
Không thấy vết thương ở đầu. Anh có thấy
trong người khó chịu không? Nói tôi biết

LUÂN
(đáp lại)
Tôi không sao đâu!
3

Không hỏi chuyện Luân thêm nữa, Thương bắt đầu nhìn xung quanh
căn phòng. Thấy chai bia và đồ ăn đang dùng dở. Cô bước tới định
dọn dẹp cho anh.

THƯƠNG BƯỚC RA KHỎI KHUNG HÌNH

Cô tiến lại bàn làm việc của Luân

QUAY ĐẾN BÀN LÀM VIỆC CỦA LUÂN

Trên bàn còn có đầy bản nhạc, băng cassette, 1 tấm ảnh thành phố
từ trên cao. Thương cúi xuống lượm 1 bản nhạc

THƯƠNG
Thì ra anh có sáng tác nhạc nữa hả?
(Thương gật gật đầu, giọng tỏ vẻ
ngưỡng mộ)
Tôi tưởng anh chỉ biết đàn hát thôi chứ.

Cô quay lại nhìn Luân, thấy Luân vẫn không có ý định trả lời cô.
Cô như tụt mood rồi nói

THƯƠNG
Thôi anh nghỉ đi, nếu tối có bị gì thì
kêu tôi, tôi qua giúp anh.

4A. NỘI- NHÀ THƯƠNG- ĐÊM

Thương về phòng mình, lúc này mới có thời gian suy nghĩ kĩ hơn
về việc hồi tối.

Cô ra ban công nhìn lên rồi nhìn xuống đường, chỗ Luân vừa ngã
xuống. Thương nằm xuống giường. Cô nhìn vào bức ảnh trên bàn,
nhớ lại về người bạn thân của cô đã tự tử.

THƯƠNG (O.S)
Tại sao chứ?

BẠN T (O.S)
Tao xin lỗi mày. Tao không còn cách nào
khác. Tao đã quá mệt mỏi rồi.

THƯƠNG (O.S)
Đừng ....

<sound effect> Tiếng người nhảy xuống

Thương giật mình bật dậy, rơm rớm nước mắt. Bước ra ngoài ban
công, cô nhìn lên phía nhà của Luân.

4B. NỘI - NHÀ LUÂN - ĐÊM

Trên tầng, Luân đang nằm suy tư, vắt tay lên trán. Luân bất giác
nhìn lên trần nhà (dài 10s), rồi bật dậy.
4

5A. NỘI- NHÀ THƯỜNG- SÁNG

<sound effect tiếng điện thoại báo thức, màn hình đen -> sáng>

(quay màn hình điện thoại)

Thương quờ quạng với tay tắt báo thức. Hôm nay cô có hẹn với
bạn. Cô ngồi dậy, khuôn mặt vẫn còn ngái ngủ. Thương cố gắng
chống lại cơn buồn ngủ, đứng dậy vươn vai đi vào nhà vệ sinh.

<Thương đi ra khỏi khung hình>

5B. NỘI - CẦU THANG - SÁNG

Thương mở cửa phòng, cô thấy Luân đang đi xuống, trên vai mang
cây đàn.

<Luân đi trước>

Thương khá bất ngờ.

THƯƠNG
Nè! Anh đi đâu vậy, anh còn bị thương
mà.

Luân vẫn bước đi như không nghe thấy Thương. Thương vội níu tay
Luân lại.

THƯƠNG
NÈ!!!!

Luân quay lại.

LUÂN
À chào cô, tôi đang mải suy nghĩ nên
không nhận ra cô. Bây giờ tôi có chuyện
phải đi ra ngoài. Lúc khác có gì nói
chuyện sau có được không?

Không đợi Thương trả lời, Luân đi mất, để lại Thương đứng ngớ
người 1 hồi. <B roll cái gì đó ko quan trọng>

Cô tính lên nhà mặc kệ anh đi đâu thì đi nhưng rồi cô lại chạy
xuống đuổi theo Luân.

5C. NGOẠI - TRÊN ĐƯỜNG - SÁNG

Trên một con phố lớn, Thương ngầm bám theo sau Luân.

Luân đi trên đường, Thương vẫn bám theo sau. Đột nhiên từ đằng
sau, 1 tên giang hồ lái mô tô bóp còi in ỏi. Luân vẫn đi như
không nghe thấy gì.

<TIẾNG CÒI XE>

Tên giang hồ thắng lại, bánh xe gần như cán vào chân Luân. Tên
5

giang hồ xuống xe, miệng vừa chửi

TÊN GIANG HỒ
Mày bị điếc hả thằng kia??

Luân không thèm để ý, vẫn tiếp tục đi. Thấy vậy, Thương chạy
tới.

THƯƠNG
Xin lỗi anh, xin lỗi, ...

Thương vừa xin lỗi, chân lại bước tiếp bám theo Luân, để lại têm
giang hồ với vẻ mặt ngơ ngác ở lại.

Luân bất chợt dừng lại, ghé vào một cửa hàng nhỏ. Sợ bị phát
hiện, Thương cũng ghé vào một cửa hàng gần đó, giả vờ mua đồ.
Nhìn thấy trái banh tennis, Thương lặng người nhớ về buổi tối
hôm qua, rồi bất chợt phát hiện cô đã mất dấu Luân. Lo sợ sự
việc tối qua lại xảy ra 1 lần nữa, Thương hốt hoảng chạy đi tìm
Luân.

5D. NGOẠI - TRÊN ĐƯỜNG - SÁNG

Thương vẫn tiếp tục bám theo Luân trên đường.

<B-roll tàu lửa đi ngang>

6. NGOẠI- NGOÀI ĐƯỜNG- CHIỀU (CẦU VẠN NGUYÊN)

Thương chạy đến cầu, thấy Luân đã đứng ở đó từ bao giờ, trên tay
cầm bịch bánh cam. Cô chậm rãi bước tới, gọi Luân. Luân bất
giác nhận ra Thương đang lại gần, anh đưa cho cô bịch bánh cam.
Thương bất ngờ và khựng lại 1 lúc.

CAMEO
Cho em đi qua với!

Cả 2 giật mình, ngượng ngùng tránh đường.

Cả 2 im lặng 1 phút

LUÂN
Đôi lúc tôi hay đi đến nhiều nơi khác
nhau để có cảm hứng sáng tác.

THƯƠNG
Anh có định ....

Luân ngắt lời.

LUÂN
Mong muốn lớn nhất bây giờ của tôi là
hoàn thành bài hát này.

Cả hai im lặng, lặng lẽ nhìn cảnh hoàng hôn


6

THƯƠNG
Viết xong bài hát này, anh sẽ chết phải
không?

Luân vẫn nhìn về phía mặt trời

LUÂN
Tôi chỉ còn 1 câu nữa thôi. 1 câu cuối
cùng

Nói rồi Luân quay sang Thương

LUÂN
Bây giờ tôi cần phải đi đến 1 nơi. Cô
đừng đi theo tôi nữa.

THƯƠNG
Anh tính đi đâu vậy?

LUÂN
Tôi cần phải ở một mình.

THƯƠNG
Có phải anh muốn tự tử lần nữa phải
không?

Luân im lặng một lúc

LUÂN
Tôi cần ở một mình, cô đi về đi.

Nói rồi Luân bỏ đi, bỏ Thương đứng lại 1 mình. Cô đứng trên cầu,
tự giằn vặt bản thân vì 1 lần nữa không giúp đỡ được những người
cần giúp đỡ. Nhìn vào cảnh hoàng hôn, cô tự trách mình chỉ biết
bất lực nhìn người khác chấm dứt cuộc sống, lần này chính là
người cô thầm cảm mến. Cô bật khóc. (diễn tâm lý)

Nhưng được 1 điều gì thôi thúc, cô chạy đuổi theo Luân.

Rốt cuộc Luân đã đi đâu? Tại sao Luân lại phải chết? Cô hốt
hoảng chạy đi tìm Luân.

7A. NGOẠI- NGOÀI DƯỜNG- TỐI

Thương chạy đến một khu nhiều nhà cao tầng. Cô thấy Luân đang đi
bộ lên trên sân thượng của một nhà cao tầng bằng cầu thang thoát
hiểm. Cô lấy hết sức của mình đuổi theo.

7B. NGOẠI - SÂN THƯỢNG CHUNG CƯ - TỐI

Thương mở cửa sân thượng, thấy Luân đang đứng, nhìn xuống thành
phố Sài Gòn hoa lệ vào ban đêm. Ánh mắt anh như muốn gieo mình
xuống dòng xe tấp nập bên dưới vậy.

Dù đã thấm mệt nhưng thấy Luân đứng ở rất gần mép sân thượng,
Thương bước tới phía anh. Luân dường như không biết sự hiện diện
7

của Thương.

THƯƠNG
Anh Luân!!!

Luân không trả lời, anh cũng không quay lại. Thương bước lại bên
cạnh Luân.

THƯƠNG
Tôi không thay đổi được ý định tự tử của
anh, nhưng chúng ta có thể nói chuyện
với nhau mà.

Cả 2 vẫn im lặng

THƯƠNG
Ít nhất hãy cho tôi nghe bài hát của
anh. Bài hát cuối cùng.

Luân quay sang Thương, nở 1 nụ cười

LUÂN
Cô tưởng tôi làm gì dại dột sao?

Luân nói rồi bước xuống, tiến tới chỗ cây đàn. Thương bất ngờ,
bước xuống theo Luân. Luân ngồi xuống, Thương ngồi theo, cầm đàn
trên tay, anh nói

LUÂN
Tôi nghĩ ra được câu cuối của bài hát
rồi.

Luân mỉm cười, bắt đầu chơi bài hát. Anh bắt nhịp cho cô.

LUÂN
Tôi muốn nghe cô hát

Thương sựng người 1 chút rồi mỉm cười, cô cất tiếng hát, cảnh 2
người ngồi cạnh nhau, (Hát 15s - chuyển credit chạy) màn hình
đen dần.

8. CREDIT

Credit chạy hết bài.

<màn hình đen>

LUÂN
(O.S)
Cô hát hay thật!

THƯƠNG
(O.S)
Tai anh có vấn đề à?!
8

9. AFTER CREDIT- NGOẠI- SÂN THƯỢNG TOÀ NHÀ- TỐI

Khung cảnh xung quanh trở nên nhẹ nhàng hơn, bên dưới vẫn là
tiếng xe cộ.

THƯƠNG
(cử chỉ tay)
Nếu anh không tự tử, vậy sao tối hôm
qua...?

LUÂN
(cười)
Tôi trượt chân té

THƯƠNG
(cử chỉ tay)
Thế anh không còn nghe thấy gì à?

LUÂN
(gật đầu)

THƯƠNG
(cười tươi- cử chỉ tay)
Tôi có thể hát 1 bài nữa không?

Luân lại gật đầu, cười

Cô gái cất giọng thật. (hát như vịt quạc quạc)

~~~~~~~~~~~ THE END ~~~~~~~~~~~

You might also like