Professional Documents
Culture Documents
Quyển sách mới
Quyển sách mới
mẹ mẹ ơi cô dạy Nắng
phải giữ sạch đôi tay
bàn tay mà dây bản Nắng lên cao theo bố,
sách áo cũng bẩn ngay Xây thẳng mạch tường vôi.
Rồi chạy vào sân phơi,
mẹ mẹ ơi cô dạy Hong thóc khô cho mẹ.
cãi nhau là không vui Nắng chạy nhanh lắm nhé,
cái miệng nó xinh thế Chẳng ai đuổi kịp đâu.
chỉ nói điều hay thôi Thoắt đã về vườn rau,
Soi cho ông nhặt cỏ.
Tổ ong lủng lẳng trên cành Rồi xuyên qua cửa sổ,
Trông đầy mật nhộng ngon lành lắm thay Nắng giúp bà xâu kim.
Cáo già nhè nhẹ lên cây
Định rằng lấy được ăn ngay cho giòn Chùm hoa dẻ
Ong thấy cáo muốn cướp con Bờ cây chen chúc lá
Chùm rẻ treo nơi nào
Kéo nhau xúm lại vây tròn cáo ta
Gió vê đưa hương lạ
Châm đầu châm mắt cáo già
Cứ thơm hoài xôn xao
Cáo già đau quá phải sa xuống rồi
Ong kia yêu giống yêu nòi
Bạn trai vin cành hái
Đồng tâm hiệp lực đuổi loài cáo đi Bạn gái lượm đầy tay
Bạn trai túi áo đầy
Em cầm tờ lịch cũ
Bạn gái cài sau nón
Ngày hôm qua đâu rồi?
Ra ngoài sân hỏi bố
Xoa đầu em bố cười Chùm này hoa vàng rộm
Rủ nhau dành tặng cô
Lớp học chưa đến giờ
Ngày hôm qua ở lại
Đã thơm bàn cô giáo
Trên cành hoa trong vườn
Nụ hồng lớn thêm mãi
Đợi đến ngày tỏa hương Ông bị đau chân
Nó sưng nó tấy
Đi phải chống gậy
Ngày hôm qua ở lại
Khập khiễng khập khà
Trong hạt lúa mẹ trồng
Bước lên thềm nhà
Nhấc chân khó quá Mùa thu của em
Thấy ông nhăn nhó Rước đèn họp bạn
Việt chơi ngoài sân Hội rằm tháng tám
Lon ton lại gần Chị Hằng xuống xem
Âu yếm nhanh nhảu
– Ông vịn vai cháu Ngôi trường thân quen
Cháu đỡ ông lênÔng bước lên thềm Bạn thầy mong đợi
Trong lòng vui sướng Lật trang vở mới
Quẳng gậy cúi xuống Em vào mùa thu.
Quên cả đớn đau
Ôm cháu xoa đầu
– Hoan hô thằng bé! Tí Xíu
Bé thế mà khỏe Ngô Văn Phú
Vì nó thương ông.
Gọi là Tí Xíu
(Đôi mắt sáng trong Mà chẳng bé đâu
Việt ta thủ thỉ: Tí biết lấy rau
– Khi nào ông đau Đem về cho mẹ
Ông nói mấy câu Tí biết nấu nướng
"Không đau! Không đau!" Hai bữa cơm canh
Dù đau đến đâu Tí còn nhờ ông
Khỏi ngay lập tức. Pha thanh tre cật
Tí ngồi Tí vót
Được mười cây chông
Ông phải phì cười: Gởi đồn biên phòng
– Ừ, ông theo lời Đánh quân cướp nước.
Thử xem có nghiệm:
"Không đau! Không đau!"
Và ông gật đầu: Cứ mỗi độ thu sang
– Khỏi rồi! Tài nhỉ" Hoa cúc lại nở vàng
Việt ta thích chí: Ngoài vườn hương thơm ngát
– Cháu đã bảo mà… ! Ong bướm bay rộn ràng
Và móc túi ra
– Biếu ông cái kẹo!) Mùa thu của em Em cắp sách tới trường
Nắng tươi rải trên đường
Mùa thu của em Trời xanh thay áo mới
Là vàng hoa cúc Đẹp sao lúc thu sang
Như nghìn con mắt
Mở nhìn trời êm. Bút chì xanh đỏ
Làm Anh
Con Chim Chiền Chiện
Lâm Thị Thanh Nhàn
Tôi quên sao được buổi sớm mai hôm ấy, Cái gậy có một chân
một buổi sớm mai đầy sương thu và gió Biết giúp bà khỏi ngã.
lạnh, mẹ tôi âu yếm dắt tay tôi đi trên con Chiếc com-pa bố vẽ
đường dài và hẹp. Con đường này Mùa cam Có chân đứng, chân quay.
Phạm Tiến Duật Cái kiềng đun hằng ngày
Ba chân xoè trong lửa.
Mía ngọt dần lên ngọn Chẳng bao giờ đi cả
Gió heo may chớm sang, Là chiếc bàn bốn chân.
Trái hồng vừa trắng cát Riêng cái võng Trường Sơn
Vườn cam đã chín vàng… Không chân, đi khắp nước.