Professional Documents
Culture Documents
What's Your Problem - WeTransform
What's Your Problem - WeTransform
Biên dịch:
TS. Tô Bá Lâm
Huỳnh Hữu Tài
Nhóm WeTransform
LỜI KHEN TẶNG DÀNH CHO CUỐN SÁCH NÀY
Tác giả đã đưa ra một trường hợp thuyết phục rằng chúng ta thường bắt đầu giải quyết một
vấn đề trước khi suy nghĩ sâu sắc về việc liệu chúng ta có đang giải quyết đúng vấn đề hay
không. Nếu bạn muốn có siêu năng lực giải quyết vấn đề tốt hơn, hãy đọc cuốn sách này.
Eric Schmidt, cựu CEO của Google
PHẦN I
GIẢI QUYẾT ĐÚNG VẤN ĐỀ
GIỚI THIỆU
VẤN ĐỀ CỦA BẠN LÀ GÌ?
Một trong những tính cách quan trọng của một người giải quyết vấn đề giỏi là sự lạc quan
của họ: Khi đối mặt với các tình huống khó khăn, họ không chấp nhận số phận. Họ tin rằng
có một cách tốt hơn để đi tiếp – và rằng họ có khả năng tìm ra nó.
Tuy nhiên, lạc quan thôi là chưa đủ. Trong lịch sử đã có rất nhiều người lạc quan nhưng
rồi đã đâm đầu vào tường. Để có thể thành công, quán tính tiến lên phía trước của họ phải
đi đôi với khả năng xác định đúng vấn đề. Đó là điều mà kỹ thuật nhận thức lại (và thực
thể đầu tiên của nó là nhận thức) nhắm đến.
Điều quan trọng cần chú ý là việc nhận thức lại sẽ khác với phân tích vấn đề. Việc phân
tích, như tôi sử dụng thuật ngữ ở đây, là khi bạn đặt câu hỏi, Tại sao thang máy lại chậm?
và có gắng tìm hiểu những yếu tố khác nhau ảnh hưởng đến tốc độ. Để giỏi khả năng phân
tích đòi hỏi chính xác, có phương pháp, hướng đến chi tiết và giỏi làm việc với các con số.
Trong khi đó, nhận thức lại là một hoạt động ở cấp độ cao hơn. Đó là khi bạn hỏi, tốc độ
của thang máy có phải là điều đúng đắn cần phải tập trung không? Để giỏi ở khả năng nhận
thức lại, chúng ta không đòi hỏi phải có tính chi tiết. Nó thiên về việc nhìn bức tranh ở cấp
độ tổng thể và có khả năng xem xét các tình huống ở nhiều góc độ khác nhau.
Nhận thức lại không chỉ giới hạn ở việc khởi đầu của toàn bộ quá trình hoặc độc lập với
việc phân tích và giải quyết vấn đề. Ngược lại, sự thấu hiểu vấn đề của bạn sẽ giúp phát
triển giải pháp của bạn. Vai trò của một nhà khởi nghiệp và người tư duy thiết kế sẽ nói
cho bạn rằng, bạn không thể hi vọng nhận thức một vấn đề một cách chính xác trừ phi bạn
lăn xả vào vấn đề và thử nghiệm suy nghĩ của bạn trong tình huống thực tế.
Để chỉ cho bạn làm thế nào quá trình này diễn ra trong thực tế, tôi sẽ chia sẻ một trong
những ví dụ mạnh mẽ nhất mà tôi từng tìm thấy. Ví dụ này hơi dài hơn câu chuyện về chiếc
thang máy, nhưng đã đi cùng tôi rất lâu. Có những chú cún con sẽ tham gia trong ví dụ này.
GIẢI QUYẾT VIỆC TIẾP CẬN THÔNG TIN, KHÔNG PHẢI LÀ QUẢNG CÁO
Trong điều kiện kinh phí eo hẹp của mình, BarkBox đã biết rằng đầu tư vào việc quảng cáo
sẽ không tạo ra nhiều sự khác biệt. Thay vào đó, họ bắt đầu xem xét những cách khác để
nhận thức vấn đề. Như Henrik Werdelin, đồng sáng lập của BarkBox và cũng là lãnh đạo
của dự án, đã chia sẻ với tôi: Chúng tôi nhận ra rằng vấn đề nhận nuôi chỉ là một phần của
một vấn đề Tiếp cận thông tin. Các tổ chức bảo vệ chủ yếu dựa vào Internet để minh họa
cho các chú cún của họ. Tuy nhiên, rất khó để tìm kiếm trang web của họ và bởi vì chi phí
dành cho trang web rất ít nên việc xây dựng trang web thì thường không tối ưu cho việc
xem trên các thiết bị di động. Đó là một vấn đề mà tôi nghĩ rằng có thể giải quyết khá dễ
dàng. Dựa trên mô hình ứng dụng hẹn hò dành cho con người, kết quả được cho ra đời là
một ứng dụng vui nhộn có tên BarkBuddy, thông qua đó mọi người có thể thấy được hồ sơ
của các chú chó cần được nhận nuôi và liên hệ với Tổ chức bảo vệ đang giữ chúng.
Được triển khai với khẩu hiệu “Tìm những chú cún trong khu vực của bạn”, ứng dụng
BarkBuddy đã có hơn 250.000 lượt tải. Sau một khoảng thời gian ngắn, nó đã phục vụ hơn
một triệu lượt xem hồ sơ mỗi tháng. Là ứng dụng hẹn hò đầu tiên dành cho các chú chó,
BarkBuddy đã xuất hiện trên nhiều kênh truyền hình quốc gia và được phát sóng trên một
talk show nổi tiếng. Đây là một kết quả khá hời cho khoản tiền đầu tư của bạn khi mà chi
phí để xây dựng và triển khai chỉ tốn khoảng 8.000 đô la.
Đây chính là lý do điển hình trong việc nhận thức lại: bằng cách suy nghĩ lại vấn đề thực
sự là gì, Wedelin và nhóm của anh ấy đã xác định một phương án tiếp cận mới và hiệu quả
hơn. Tuy nhiên, đồng thời, bạn sẽ chú ý rằng khi xem xét ở ý nghĩa quan trọng nhất, cả đội
vẫn đang làm việc trong khung vấn đề ban đầu: Làm thế nào để có nhiều chú chó được
nhận nuôi hơn? Đó không phải là cách duy nhất để nhận thức vấn đề về nơi cư trú cho các
chú chó.
MỘT CÁCH TIẾP CẬN KHÁC: CÁC CHƯƠNG TRÌNH CAN THIỆP VỀ NƠI CƯ
TRÚ
Loris Weise là giám đốc điều hành của tổ chức giải cứu các chú chó trong thành phố có trụ
sở tại Los Agneles và là một trong những người đi tiên phong trong chương trình can thiệp
về nơi cư trú. Chương trình của Lori không tìm kiếm cách để làm có nhiều chú chó được
nhận nuôi hơn. Thay vào đó, chương trình tìm cách để giữ các chú chó với người chủ đầu
tiên để mà các chú chó không bao giờ phải vào các chiếc lồng sắt trong hệ thống các tổ
chức bảo vệ.
Trung bình có khoảng 30% các chú chó tham gia vào chương trình bảo vệ thuộc dạng “từ
bỏ bởi người chủ” khi mà các người chủ không nuôi nữa sau khi suy nghĩ một cách kỹ
càng. Trong cộng đồng bảo vệ động vật tự nguyện, được tập hợp bởi tình yêu sâu sắc với
động vật, những người chủ thường bị đánh giá một cách cay nghiệt: Làm thế nào mà bạn
nhẫn tâm bỏ rơi những chú chó như cách bạn vứt bỏ các món đồ chơi bị vỡ? Để ngăn các
chú chó tránh một kết thúc với những người chủ tồi, rất nhiều tổ chức bảo vệ - dù cho tình
trạng quá tải của các chú chó không nhà – yêu cầu các người nhận nuôi tiềm năng phải trải
qua quá trình kiểm tra nghiêm ngặt nhằm tạo ra các rào cản để nhận nuôi.
Lori thấy những thứ hoàn toàn khác. Như cô ấy đã nói với tôi, “Tôi hoàn toàn không đồng
tình với các câu chuyện mà những người chủ tồi kể. Tôi đã gặp nhiều người như thế này
trong quá trình làm việc và hầu hết họ đều quan tâm rất nhiều đến các chú chó của họ. Họ
không phải là người xấu. Có điều câu chuyện quá đơn giản.”
Để tìm hiểu rõ lý do, Lori đã xây dựng một thí nghiệm đơn giản ở một tổ chức bảo vệ có
trụ sở tại Nam Los Angeles. Bất kỳ khi nào một gia đình đến để chuyển giao chú chó của
họ cho tổ chức bảo vệ, một trong những nhân viên của Lori sẽ hỏi họ “Nếu có thể, bạn
mong muốn sẽ giữ lại chú chó của bạn chứ?”
Nếu gia đình đó trả lời là có, nhân viên đó sẽ hỏi họ tại sao gia đình họ lại bỏ rơi chú chó.
Nếu đó là vấn đề mà Lori và nhân viên của cô ấy có thể giúp để giải quyết, họ sẽ sử dụng
các quỹ của nhóm và các mối quan hệ của họ trong cùng lĩnh vực.
Thí nghiệm của Lori đã khám phá ra một kết luận dựa trên dữ liệu hoàn toàn trái ngược với
giả định trước đó: 75% những người chủ nói rằng họ muốn giữ chú chó của họ. Nhiều
người đã gặp phải khó khăn khi buộc phải bỏ rơi các chú chó của họ - và họ đã chăm sóc
rất cẩn thận chúng nhiều năm trước khi bị buộc phải chuyển chúng đến tổ chức bảo vệ.
Như Lori đã nêu: “Sự từ bỏ của người chủ” không phải là vấn đề về con người. Thay vào
đó, đó là vấn đề về sự nghèo khổ về mặt kinh tế. Những gia đình này rất yêu các chú chó
của họ nhưng đồng thời họ cũng rất nghèo. Chúng ta đang nói về những người mà trong
nhiều trường hợp họ cũng không hoàn toàn chắc chắn làm thế nào để nuôi những đứa trẻ
của họ vào giai đoạn cuối tháng. Vì vậy, khi một người chủ nhà mới đột nhiên yêu cầu một
khoản đặt cọc để nuôi chó, họ không có cách nào để xoay sở đủ tiền. Trong những trường
hợp khác, các chú chó cần khoảng 10 đô la cho một lần tiêm phòng bệnh dại, chỉ gia đình
không có cách tiếp cận với bác sĩ thú y, hoặc có thể cảnh giác với bất kỳ cơ quan chức năng
nào. Chuyển các thú cưng của họ cho một tổ chức bảo vệ luôn là sự lựa chọn cuối cùng
trong những sự lựa chọn mà họ tin rằng họ có thể thực hiện.
Như Lori tìm thấy, chương trình can thiệp không chỉ là khả thi về mặt kinh tế: thực tế nó
thiên về hiệu quả về mặt chi phí hơn là các hoạt động khác của nhóm. Trước khi thực hiện
chương trình, tổ chức của Lori đã chi tiêu một khoảng trung bình là 85 đô la cho một thú
cưng mà họ giúp đỡ. Chương trình can thiệp mới đã hạ chi phí thấp xuống còn khoảng 60
đô la cho mỗi thú cưng và do đó cải tiến một cách đáng kinh ngạc hiệu quả trên từng đô la
của tổ chức. Sáng kiến này cũng cho phép nhiều gia đình có thể giữ những thú cưng yêu
quý của họ - và bằng cách giữ những thú cưng thay vì đưa vào tổ chức bảo vệ, chương
trình đã giải phóng thêm không gian để giúp đỡ các động vật khác khi cần thiết.
Dựa trên công việc của Lori và nhiều nhà tiên phong khác, những chương trình can thiệp
đã được nhân rộng khắp nước Mỹ, và cách tiếp cận này đã nhận được sự hỗ trợ của nhiều
tổ chức doanh nghiệp. Như là một hệ quả của sáng kiến này và những sáng kiến khác, số
lượng thú cưng bị đưa vào lồng sắt và số lượng thú cưng bị chết luôn ở mức thấp.
Khám phá khung vấn đề là khi bạn đào sâu hơn vào vấn đề ban đầu
Nó cũng tương tự như phân tích vấn đề, nhưng với các yếu tố được thêm vào làm bạn nhìn
ra khỏi khung vấn đề để xem xét kỹ tất cả các khía cạnh của tình hướng và do đó có thể tạo
ra sự khác biệt. Đây là cách mà nhóm BarkBox đã làm. Họ bắt đầu bằng phát biểu “Không
đủ người nhận nuôi” và khi họ đào sâu vấn đề hơn đến khi họ phát hiện ra một vấn đề ẩn:
vấn đề truy cập thông tin. Với vấn đề được nhận thức lại, họ đã tạo ra một ảnh hưởng vượt
mức kỳ vọng so với giá trị của khoản đầu tư 8.000 đô la của họ.
Phá vỡ khung vấn đề là khi bạn bỏ qua hoàn toàn khung vấn đề ban đầu
Chương trình của Lori đã phá vỡ khung vấn đề. Cô ấy là nghĩ lại mục đích khởi nguồn
công việc của cô ấy – nhìn nhận vấn đề không phải là vấn đề nhận nuôi mà là vấn đề giúp
đỡ các gia đình nghèo giữ thú cưng của họ - và giúp thay đổi lĩnh vực của cô ấy thông qua
quy trình.
Cả hai cách tiếp cận đều có thể dẫn đến sự đột phá. Nhưng ý tưởng phá vỡ khung vấn đề
thì quan trọng hơn cả, bởi vì nếu bạn không làm chủ được nó, bạn sẽ dính bẫy của khung
vấn đề ban đầu. Mặc dù đối vối một số người giải quyết vấn đề dày dạn kinh nghiêm, rất
dễ dàng để có thể đào sâu vào chi tiết, làm rõ ràng vấn đề để có được các manh mối giải
quyết vấn đề trong khi hoàn toàn quên đi thánh thức khung vấn đề tổng thể. Bằng cách giữ
ý kiến phá vỡ khung vấn đề trong suy nghĩ, bạn sẽ thôi giới hạn bản thân trong việc suy
nghĩ làm thế nào mà một vấn đề xảy ra và được nhận thức trước khi bạn bắt tay vào giải
quyết vấn đề.
ĐỘT PHÁ VỀ KỸ THUẬT SO VỚI ĐỘT PHÁ VỀ TƯ DUY
Có một khoảnh khắc tạo nên sự khác biệt tinh tế giữa hai câu chuyện. Câu chuyện
BarkBuddy đọc lên giống như là một câu chuyện cổ tích kinh điển ở Thung lũng Silicon:
một vấn đề bị bỏ qua cho đến nay đã được xác định và nhờ vào sức mạnh kinh ngạc của
công nghệ, chúng ta bây giờ đã có một cách tốt hơn để giải quyết nó. Ứng dụng BarkBuddy,
trong ngữ cảnh này, đã được gắn chặt với thời điểm ra mắt. Nó sẽ không thể thực hiện được
mà không có điện thoại thông minh, các chuẩn chia sẻ dữ liệu và một lượng lớn dân số đã
được làm quen với các ứng dụng hẹn hò. Giáo sư của trường đại học Dartmouth Ron Adner
đã gọi điều này là “những lăng kính ẩn”, ý nghĩa của điều này là đối với những sáng tạo
thành công, một hệ sinh thái về công nghệ phải được hỗ trợ sẵn và các đối tượng cộng tác
trong hệ sinh thái phải sẵn sàng.
Phát kiến của Lori không có bất kỳ điều gì liên quan đến công nghệ mới hay phải phụ thuộc
vào một lượng lớn dân số phải được làm quen trước với một hành vi mới. Dĩ nhiên, nó
cũng cần một hệ sinh thái với các đối tượng cộng tác trong hệ sinh thái bao gồm bác sĩ thú
y và tổ chức bảo vệ - tuy nhiên tất các các đối tượng này đã tồn tại qua hàng thập kỷ nhưng
có khác biệt nhiều về cách thức hoạt động so với hiện nay.
Điều này đã nêu lên một câu hỏi thú vị: Điều gì đã ngăn chặn chúng ta tìm ra hai giải pháp
sớm hơn? BarkBuddy không thể được xây dựng sớm hơn. Đơn giản là điều kiện chưa cho
phép. Nhưng chương trình can thiệp của Lori thì sao? Về mặt lý thuyết, chúng ta có thể tìm
ra giải pháp như vậy cách đây 20 hay thậm chí là 40 năm trước. Rào cản chính của việc
hiện thực giải pháp không phải là khía cạnh công nghệ. Nó chính là niềm tin sai lệch –
trong trường hợp này, những gia đình từ bỏ chú chó của họ là những người chủ tồi.
Trải qua hàng thập kỷ, cả một cộng đồng đã bị che mắt bởi niềm tin của họ. Lori đã phá vỡ
nhận thức chỉ bởi một một dữ liệu đơn giản mà mọi người đã biết và đề xuất cho chúng ta
một cách thức mới mẻ để hiểu nó.
Đây chính là một chủ đề cốt lõi của những câu chuyện trong cuốn sách này. Những nhà
sáng tạo và người giải quyết vấn đề có một sự mù quáng có thể hiểu được với công nghệ
mới, dù đó có phải là những kỹ sư vượt qua giới hạn của vật lý, bác sỹ phát triển các loại
thuốc mới hay những lập trình viên làm việc thật đáng kinh ngạc với bit và byte.
Nhưng trong phần lớn các trường hợp – đặc biệt là những trường hợp xảy ra trong đời sống
hàng ngày của chúng ta – giải pháp cho một vấn đề không phải phụ thuộc vào đột phá công
nghệ mà là đột phá về tư duy. Và như vậy, giải quyết các vấn đề khó không phải lúc nào
cũng đòi hỏi sự chi tiết hay phải là một người tư duy có hệ thống. Nó có thể là về sự diễn
dịch và khả năng cảm thụ; về việc thấy những gì đã tồn tại nhưng suy nghĩ lại ý nghĩa thực
sự của nó là gì. Phụ thuộc nhiều vào khả năng của bạn để nghi vấn niềm tin của chính bản
thân bạn và để thách thức những giả định mà chúng ta có thể đã giữ trong một thời gian
dài – về đồng nghiệp, khách hàng, bạn bè và gia đình của chúng ta và không chỉ chính bản
thân chúng ta.
* * *
Hy vọng rằng những câu chuyện này đã cho bạn một ý tưởng về sự khác biệt mà kỹ thuật
nhận thức lại vấn đề có thể tạo ra. Để kết luận lại chương này, đây là 5 lợi ích cụ thể bạn
có thể có được khi đọc cuốn sách này, được giải thích sâu hơn.
Chỉ tăng thêm các sự lựa chọn thôi cũng giúp bạn có thể quyết định chính xác hơn. Tuy
nhiên, điều kiện cụ thể phải là: những lựa chọn mà bạn xem xét phải là khác nhau một cách
đúng nghĩa. Một nhóm khi không hiểu kỹ thuật nhận thức lại có thể nghĩ rằng sự phân tích
của họ đã thực sự thấu đáo bởi vì họ đã xác định 15 giải pháp cho thang máy mới và nhanh
hơn. Dĩ niên, họ chỉ tìm ra 15 phiên bản khác nhau của cùng một giải pháp. Nhận thức lại
sẽ dẫn đến một quyết định tốt hơn bởi vì nó sẽ dẫn dắt bạn tìm ra những lựa chọn thực sự
khác nhau để chọn lựa.
Và hơn thế nữa. Với rủi ro có thể có khi mà mọi tác giả đều thực hiện những chủ đề quan
tâm của họ - “Kính gởi độc giả, và đó là lý do tại sao nghề bọc đồ nội thất sẽ cứu nhân
loại” – tuy nhiên tôi sẽ tranh luận rằng việc lan truyền rộng rãi kỹ thuật nhận thức lại thậm
chí có thể có tác động tích cực lớn hơn nữa. Chỉ cần lấy 2 ví dụ - một ví dụ về mặt cá nhân,
một ví dụ về mặt xã hội.
Giải quyết các vần đề sẽ bao gồm 3 hoạt động mà bạn sẽ thực hiện lặp lại theo trình tự chu
trình:
1. Đóng khung (và sau đó là nhận thức lại) vấn đề: khi bạn xác định điều gì cần
phải tập trung vào.
2. Phân tích vấn đề: khi bạn nghiên cứu khung vấn đề đã được chọn lựa, cố gắng định
lượng nó và hiểu được các chi tiết rõ ràng.
3. Giải quyết vấn đề: những bước thực sự mà bạn phản thực hiện để sửa nó; những
bước như thực nghiệm, tạo nguyên mẫu (prototype) và thậm chí là hiện thực một
giải pháp đầy đủ.
Có hai cách khác nhau để nhìn vấn đề theo những góc mới:
1. Khám phá khung vấn đề: khi bạn cố gắng nhận thức lại một vấn đề bằng cách đào
sâu vào chi tiết của lần nhận thức đầu tiên.
2. Phá vỡ khung vấn đề: khi bạn bước xa khỏi khung vấn đề được tạo nên ở lần đầu
tiên, đặt một góc nhìn hoàn toàn khác lên nó.
Hầu hết các vấn đề đều có nhiều nguyên nhân – và vì vậy, chúng có thể có nhiều giải pháp
khả thi. Những người nhìn vào vấn đề “thực sự” có thể có rủi ro bỏ qua những giải pháp
sáng tạo, bởi vì họ dừng lại ở câu trả lời khả thi đầu tiên mà họ tìm thấy.
Không phải tất cả giải pháp cho các vần đề là thuộc về phạm trù chuyên môn. Thỉnh thoảng,
những cách tiếp cận mới có thể được tìm thấy bằng cách nghi vấn vào niềm tin của chúng
ta hơn là áp dụng các công nghệ mới.
Tạo ra nhiều sự lựa chọn sẽ cải thiện chất lượng của những quyết định của bạn – với giả
định rằng những sự lựa chọn này là khác nhau thực sự.
Sự nghiệp của bạn có thể được hưởng lợi từ kỹ thuật nhận thức lại, xã hội mà bạn đang
sống cũng vậy.
PHẦN II
LÀM THẾ NÀO ĐỂ NHẬN THỨC LẠI
CHƯƠNG 2
SẴN SÀNG CHO VIỆC NHẬN THỨC LẠI VẤN ĐỀ
TIẾN TRÌNH
Hầu hết mọi người nhận ra sự nguy hiểm của việc bắt tay vào hành động một cách nhanh
chóng như giải thích ở trên. Nhưng chính xác thì sự thay thế ở đây sẽ là gì khi mà mọi
người đều rất bận rộn. Chắc chắn một điều là một tác giả nhàn nhã đang nhắm nháp cà phê
latte như tôi sẽ có rất nhiều thời gian để tham gia vào cái mà con gái của một người bạn
của tôi gọi là “những suy nghĩ vẩn vơ” (đó là một thuật ngữ kỹ thuật). Những người với
công việc thực sự thông thường không có những điều xa xỉ như vậy. Khi chịu áp lực về
mặt thời gian, hầu hết chúng ta chọn lựa hành động trước và hy vọng rằng chúng ta có khả
năng dọn dẹp hết các rắc rối xảy ra sau đó.
Điều đó có thể tạo ra một chu trình tệ hại. Thông qua việc không dành thời gian để đưa ra
những câu hỏi, chúng ta có thể tạo ra thêm các vấn đề cho chính chúng ta về sau này và do
đó sẽ làm thời gian càng thêm hạn hẹp. Như một nhân viên cấp cao đã mô tả: “Chúng ta
không có thời gian để phát minh ra bánh xe vì chúng ta quá bận rộn với việc vác các vật
nặng.”
Để thoát khỏi chiếc bẫy đó, đầu tiên bạn phải đối diện với hai giả định sai lầm về việc
chuẩn đoán vấn đề:
• Đó là một sự đào sâu vào vấn đề đòi hỏi nhiều thời gian và kéo dài.
• Bạn phải hoàn tất việc đào sâu này và thấu hiểu vấn đề một cách hoàn hảo trước
khi thực hiện bất kỳ hành động nào.
Những lầm tưởng này có lẽ được đúc kết trong một thế giới với những trích dẫn nổi tiếng
về việc giải quyết vấn đề, thông thường được cho là phát biểu của Albert Einstein: “Nếu
tôi có một giờ để giải quyết vấn đề và cuộc sống của tôi phụ thuộc vào điều này, tôi sẽ dành
55 phút để định nghĩa vấn đề và dùng 5 phút còn lại để giải quyết nó.”
Chắc chắn đó là một lời trích dẫn mạnh mẽ, nhưng nó tồn tại một số vấn đề. Một mặt, nó
không phải là từ Einstein. Nhà vật lý danh tiếng là một người tin tưởng mạn mẽ vào chuẩn
đoán vấn đề, nhưng không có bất kỳ chứng cứ nào về việc trích dẫn “55 phút” là từ ông ấy.
Quan trọng hơn nữa, thậm chí nếu Einstein đã từng phát biểu như thế, nó vẫn sẽ là một lời
khuyên tồi. (Khi nó xảy ra, những bài học từ vật lý lý thuyết nâng cao sẽ không cần thiết
áp dụng vào việc giải quyết vấn đề hằng ngày.). Đây sẽ là những gì có xu hướng xảy ra
nếu bạn quản lý thời gian của bạn dựa vào trích dẫn “Einstein”:
Thuật ngữ chung cho việc này là tê liệt bởi phân tích, và nó thường kết thúc một cách tồi
tệ.
Đây là một cách tốt hơn để suy nghĩ về nhận thức vấn đề. Đầu tiên, hãy nghĩ đến việc giải
quyết vấn đề như là một đường thẳng, xác định bản chất của con người là hướng đến việc
tìm kiếm một giải pháp.
Nhận thức lại vấn đề như là một vòng lặp của chu trình sau: một cách tóm tắt, cố ý điều
hướng để tạm thời chuyển sự chú tâm của con người đến câu hỏi ở cấp độ cao hơn về việc
làm thế nào vấn đề được nhận thức. Điều này sẽ giúp chúng ta quay trở lại chu trình với
một cách hiểu mới về vấn đề hoặc cách hiểu tốt hơn về vấn đề. Nếu bạn thích, hãy nghĩ nó
như là một khoản nghỉ ngơi trong hành trình di chuyển về phía trước, như là một bước lùi
lại trước khi hành động.
Vòng lặp nhận thức lại được lặp đi lặp lại xuyên suốt hành trình giải quyết vấn đề, với
nhiều khoản nghỉ trong suốt quá trình di chuyển về phía trước của bạn. Một nhóm có thể
bắt đầu với một vòng nhận thức lại vấn đề vào ngày thứ Hai, sau đó chuyển sang chế độ
hành động cho cả tuần, và sau đó sẽ kiểm tra lại vấn đề vào ngày thứ Sáu. Họ sẽ hỏi, chúng
ta có học được gì mới mẻ về vấn đề hay không sau tất cả những gì chúng ta đã làm trong
tuần này? Nhận thức vấn đề của chúng ta vẫn đúng chứ?
Như bạn sẽ gợi nhớ lại quy trình tổng quan mà tôi đã chia sẻ trước đó (mô hình nhận thức
lại vấn đề), phương pháp sẽ có ba bước – nhận thức, nhận thức lại, tiến về phía trước – với
cái chiến lược được lồng ghép vào bước thứ hai. Trong hình sau, bạn có thể thấy được làm
cách nào điều này được ánh xạ vào vòng lặp.
BƯỚC 1 – NHẬN THỨC
Đây là sự kích hoạt cho toàn bộ tiến trình. Trong thực tế, nó bắt đầu với việc một ai đó hỏi:
“Vấn đề mà chúng ta đang cố gắng giải quyết là gì?” Lời phát biểu trả lời cho câu hỏi này
– một cách lý tưởng là nó sẽ được viết xuống – là nhận thức đầu tiên của bạn về vấn đề.
5 chiến lược được lồng nhau có thể giúp bạn tìm ra những cách nhận thức khác nhau cho
cùng một vấn đề. Phụ thuộc vào tình huống, bạn có thể nghiên cứu vài, tất cả, hoặc không
chiến lược nào cả:
• Nhìn ra bên ngoài khung vấn đề. Chúng ta đang bỏ lỡ điều gì?
• Tư duy lại mục tiêu. Có một mục tiêu tốt hơn để theo đuổi hay không?
• Kiểu tra các điểm sáng. Ở đâu không có vấn đề?
• Nhìn vào trong gương. Vai trò của tôi/chúng ta trong việc tạo ra vấn đề này là gì?
• Xem xét quan điểm của họ. Vấn đề của họ là gì?
* * *
Một chú ý thêm nữa: trong cuốn sách này, bạn sẽ tìm thấy nhiều câu hỏi mẫu mà bạn có
thể sử dụng để nhận thức lại các vấn đề. Nhưng những câu hỏi này đích thực là các mẫu.
Không như loạt phim Harry Potter, không có những từ ngữ thần kỳ nào mà bạn cần phải
nhớ và sử dụng theo đúng trình tự một cách chính xác để thành công.
Tôi nêu bật điều này vì một vài phương pháp giải quyết vấn đề nhấn mạnh về việc sử dụng
những cụm từ một cách chính xác, chẳng hạn như cụm từ mở đầu “làm cách nào chúng ta
có thể” hoặc lời khuyên thường xuyên được lặp lại là hỏi “Tại sao” năm lần. Những cụm
từ chuẩn như vậy có thể rất hữu ích ở một số thời điểm. Nhưng đồng thời, khi sử dụng
phương pháp nhận thức lại, tôi trở nên dè dặt trong việc dựa vào những câu hỏi mẫu quá
nhiều.
Những vấn đề trong thực tế thường khá rộng để mà những câu hỏi một-câu-hỏi-phù hợp-
cho-tất-cả có thể sử dụng được. Ngay cả trong nhiều trường hợp, khi mà một câu hỏi cụ
thể trở thành một câu hỏi then chốt, chúng ta có thể đặt nặng việc nhấn mạnh câu hỏi đó là
gì. Với kinh nghiệm của tôi, điều quan trọng không phải là sử dụng câu hỏi một cách chính
xác mà là những suy nghĩ nền tảng làm cho một người hỏi câu hỏi đó.
Những câu hỏi chuẩn cũng thất bại trong việc xem xét các chuẩn mực văn hóa trong việc
giao tiếp. Một cách rõ ràng nhất, điều này là đúng nếu bạn làm việc trong môi trường quốc
tế. Một cách ít rõ nét hơn là trong các ngữ cảnh mang tính chất địa phương. Những cuộc
họp đề xuất ý tưởng và những cuộc họp phụ huynh-giáo viên sẽ đòi hỏi những hình thức
khác nhau, cũng như phòng xử án và bể bơi, hay phòng học và phòng ngủ.
Ngay cả một câu hỏi cơ bản “Chúng ta có đang giải quyết đúng vấn đề không?” sẽ tốt hơn
khi diễn đạt thành “Chúng ta có đang tập trung vào các điều đúng ở đây không?” Tôi đã
làm việc với một vài tổ chức nơi mà mọi người thích nói về “các thách thức” hay “các cơ
hội cải tiến” hơn là “các vấn đề” để mà làm giảm tính tiêu cực. Về mặt cá nhân, tôi nghiên
về việc gọi một vấn đề là vấn đề - Houston, chúng ta có một cơ hội cải tiến – nhưng bạn
trong ngữ cảnh đòi hỏi một chiến thuật khác.
Sau cùng, việc hỏi là quan trọng vì nó phản ánh một tinh thần tò mò. Những người hỏi
những câu hỏi hiểu rằng thế giới thường phức tạp hơn và bí ẩn hơn những gì mà những mô
hình tư duy của họ có thể đề xuất. Họ hiểu rằng họ có thể sai và đó là bước đầu tiên để tìm
kiếm các câu trả lời tốt hơn.
Bám chặt vào một phương pháp chuẩn để hỏi những câu hỏi sẽ làm bạn gặp rủi ro trong
việc bỏ lỡ sức mạnh của tư duy đặt câu hỏi.
Vì lí do đó, khi bạn đọc cuốn sách này, tìm kiếm để hiểu được sự cần thiết của mỗi chiến
lược: Mục đích của những câu hỏi được hỏi là gì? Tập trung vào việc suy nghĩ thế nào chứ
không phải là nói cái gì.
Chọn hai vấn đề. Các vấn đề thực tế thì đa dạng. Không phải mọi chiến lược đều hữu
dụng – hoặc thậm chí là có thể áp dụng – cho một vấn đề cụ thể. Bằng cách chọn hai vấn
đề, bạn sẽ làm quen với việc sử dụng và luyện tập thêm các chiến lược.
Chọn các vấn đề từ những lĩnh vực khác nhau. Tôi đề xuất bạn chọn một vấn đề liên
quan đến công việc và một vấn đề trong cuộc sống cá nhân của bạn.
Tại sao lại là một vấn đề về cuộc sống cá nhân? Đó không phải là một chút tự lực. Tôi sẽ
sớm đi hết Thời Đại Mới với bạn, giới thiệu các loại trà thảo mộc và các bạn đọc về luân
xa chứ?
Không hẳn là như vậy. Tôi đã phát hiện rằng các vấn đề cá nhân là các vấn đề “huấn luyện”
lý tưởng để bạn làm việc trên vấn đề này và làm chủ phương pháp. Và dĩ nhiên, cả hai thế
giới có mối quan hệ chặt chẽ với nhau: giải quyết một vấn đề ở nhà thường có nghĩa là bạn
sẽ có nhiều năng lượng cho các thách thức ở nơi làm việc, và ngược lại.
Chọn các vấn đề không quá cơ bản. Mọi người đều có những vấn đề nhỏ trong cuộc sống
của họ: giặt giũ, quãng đường di chuyển dài, quá tải email… Những vấn đề như thế này có
thể nhận thức lại – nhưng chỉ cho mục đích học hỏi phương pháp, chúng hiếm khi là hữu
ích để có thể tập trung giải quyết bởi vì chúng quá đơn giản. (Tôi nhớ một khách hàng đã
nêu ra vấn đề của anh ấy như sau: “Các con thỏ đang ăn trái cây trong vườn của tôi!” Rất
tiếc rằng điều này không phải là một ẩn dụ cho bất kỳ điều gì, và không phải như những
chú thỏ trong câu hỏi, những nỗ lực tiếp theo trong việc nhận thức lại sẽ sinh lợi kém hơn).
Thay vào đó, tôi đề xuất bạn hãy chọn một vấn đề liên quan đến con người. Nhận thức lại
thông thường có tác dụng khi áp dụng cho các vấn đề “mờ” như sự lãnh đạo, các mối quan
hệ ngang hàng, nuôi dạy con cái hay thậm chí chỉ là quản lý bản thân (ví dụ: một thói quen
tồi mà bạn muốn từ bỏ).
Tôi cũng đề xuất bạn chọn các vấn đề mà bạn cảm thấy không thoải mái với nó, hoặc bạn
có thể ngại đối diện. Những vấn đề này có thể là:
• Những tình huống mà bạn xử lý không tốt. Tôi thật sự gặp khó khăn với việc mở
rộng kết nối. Tôi có một khoảng thời gian khó khăn để làm giọng nói của tôi có thể
nghe rõ ràng trong các cuộc họp với khách hàng. Nó đã làm tôi căng thẳng khi tôi
phải chia sẻ các phản hồi tiêu cực cho người khác.
• Các mối quan hệ khó khăn. Tôi đã nhận thấy khó khăn khi làm việc với khách
hàng X. Các cuộc trao đổi với sếp/đồng nghiệp/con cái thường xuyên trở nên tồi tệ.
Tôi cảm thấy như tôi không tận dụng được vai trò mới của tôi trong nhóm này.
• Quản lý chính bản thân. Tại sao tôi luôn luôn tệ hại trong việc kỷ luật? Tôi nên
làm gì để thực sự khai thác hết tiềm năng của tôi? Tôi thực sự ước ao rằng tôi có thể
tìm được cách thể hiện khía cạnh sáng tạo của tôi.
Sẽ là một ý kiến tốt khi chọn một vấn đề mà bạn tìm cách giải quyết trước đây. Khi những
vấn đề đã có tính kháng cự với nhiều nỗ lực giải quyết trước đây, đó sẽ là một dấu hiệu
rằng chúng có thể được tận dụng từ phương pháp nhận thức lại.
Kể từ bây giờ, chọn những vấn đề mà bạn muốn giải quyết, và sau đó tại ra một ghi chú
cho mỗi vấn đề. Tôi đề nghị bạn viết chúng trên những mảnh giấy riêng lẻ hay tờ ghi chú
dán để bạn có thể xem lại chúng sau đó – hoặc vẫn có thể sử dụng mô hình nhận thức lại
(xé một mô hình ở phần sau cuốn sách hoặc tải về và in nó ra).
Ở cuối mỗi chương, tôi sẽ hướng dẫn bạn làm thế nào để sử dụng kỹ thuật nhận thức lại ở
chương đó trên vấn đề mà bạn đã chọn. Và nếu bạn có vấn đề trong việc chọn lựa vấn đề,
tôi đã cung cấp cho bài một vài gợi ý ở trang kế tiếp.