Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 3

MÀN3

Rô- mê- ô và Juliet hẹn ước- Vườn nhà Capilet đêm khuya

- Người dẫn truyện: Sau khi rời khỏi phòng chính, Romeo vẫn chưa đi xa, chàng đã bỏ rơi
được anh bạn Benvolio đúng đắn, men theo dãy tường bao quanh khu vườn của dinh thư
Capiulet. Sau khi thầm nhủ với mình “ Có thể nào ta lại bỏ đi khi ta vẫn ở lại chốn này”.
Chàng thoăn thoắt leo qua tường và nhảy vào vườn cây. Không còn vương víu cậu bạn,
Romeo thơ thẩn bước trong vườn, tư tưởng đến Juliet , bỗng nhiên một cách cửa sổ từ từ
hé mở, Juliet hiện ra tựa vào............. Cô cũng bồn chồn và lo lắng, rồi trong khi Romeo ẩn
mình trong bóng tối, so sánh nàng với bình minh và khung cửa với phương đông, chế nhạo
mặt trăng mờ nhạt vì hờn ghen với nhan sắc kiều diễm của Juliet, cho rằng hai vì sao sáng
nhất trên bầu trời chiếu sáng đôi mắt giai nhân, ao ước được là cái bao tay đã có có diễm
phúc nâng niu đôi má nàng.

(các nhân vật diễn theo lời nói của người dẫn).

- Juliet( khẽ thở dài): Than ôi! Khốn khổ thân tôi. Romeo? Sao chàng lại là Romeo? Hãy từ bỏ gia
đình, hãy từ bỏ tên họ đi. Hoặc chàng hãy hứa yêu em, rồi em sẽ chẳng còn là người thuộc dòng họ
Capiulet nữa.

- Romeo: Mình cứ nghe thêm nữa hay mình nên lên tiếng nhỉ?

- Juliet: Chỉ có tên chàng thù hận với em thôi. Nếu chẳng phải là người họ Montaghiu thì chàng vẫn
cứ là chàng. Montaghiu là cái gì nhỉ?. Chàng ơi! Hãy mang tên họ khác đi, cái tên nó có ý nghĩa gì
đâu? Nếu chàng Romeo chẳng mang tên Romeo nữa thì mười phân chàng vẫn vẹn mười. Romeo
chàng ơi, chàng hãy vứt bỏ tên của chàng đi, chàng hãy đem tên họ ấy, nó đâu phải xương thịt của
chàng, đổi lấy cả em đây.

- Romeo (táo bạo bước ra nói) : Đúng là miệng em nói thế đấy nhé! Chỉ cần em gọi tôi là người yêu ,
tôi sẽ thay đổi họ từ nay tôi sẽ không bao giờ là Romeo nữa.

- Juliet ( hốt hoảng bất ngờ): Ngươi là ai mà khuất sâu trong bóng tối, chợt biết được điều tôi ấp ủ
trong lòng?

- Romeo: Tôi không biết xưng danh cùng em thế nào nữa. Nàng tiên yêu quý của ta ơi, tôi thù ghét
cái tên tôi, vì nó là kẻ thù của em. Nếu chính tay tôi viết tên đó thì tôi sẽ xé nát nó ra.

- Juliet( hổ thẹn): Tai tôi chưa nghe một trăm tiếng.............từ miệng đó ra mà tôi đã nhận ra tiếng ai
rồi. Chẳng phải anh Romeo và dòng họ nhà Montaghiu đấy ư?

- Romeo( vui sướng): Hơi nàng tiên kiêu diễm, chẳng phải Romeo cũng chắng phải Montaghiu nếu
em không ưa tên họ đó.

(Romeo nhanh chóng leo lên tường đối diện với phòng ngủ, nói Juliet đang đứng.)

- Juliet( lo sợ cho sự liều lĩnh của Romeo): Anh làm thế nào vào được chốn này và tới làm gì thế?
Tường vườn này cao, rất khó trèo qua, và nơi tứ địa, anh biết mình là ai rồi đấy, nếu anh bị họ hàng
nhà em bắt gặp nơi đây.

- Romeo ( ánh mắt si tình): Tôi vượt được tuồng này là nhờ đôi cánh nhẹ nhàng của tình yêu, mấy
bức tường đó ngăn sao được tình yêu, mà cái gì tình yêu có thể làm tình yêu dám làm, vậy người nhà
em sao ngăn nổi tôi.
- Juliet( lo lắng):Họ mà bắt gặp anh, họ sẽ giết anh.

- Romeo( cười): Em ơi! Ánh mắt của em còn nguy hiểm cho tôi hơn hai chục lưỡi kiếm của họ, em
hãy nhìn tôi âu yếm là tôi chẳng hại gì lòng hận thù của họ nữa đâu.

- Juliet( cô thở nhẹ, mặt đỏ bừng, bối rối): Em chẳng đời nào muốn họ bắt gặp anh nơi đây.Em
định theo.....................................những lời anh vừa nghe. Nhưng ....................mà làm gì? Anh có yêu
em không, Romeo. Em biết chàng sẽ nói có và em sẽ vội tin ngay. Nếu yêu em xin cứ chân thành thổ
lộ. Nếu chàng nghĩ em đã bị chinh phục quá dễ dàng, thì đây nhé, em sẽ châu mày, ngùng nguẫy lắc
đầu để chàng có dịp van xin, nài nỉ., bằng không, em cần làm gì phải bày...Nếu chàng đã không tình
cờ thấy lòng em hẳn em sẽ để kín đáo hơn, nhưng cứ tin em đi, em còn thành thật hơn trăm vàn cô
nàng rụt rè khép nép.

- Juliet( dịu dàng): Em không làm sao vui trọn vẹn trong buổi hội ngộ đêm nay, vì nó quá bất ngờ. Xin
chào anh! Mong cho niềm hạnh phúc dào dạt lòng em cùng khiến lòng anh ngây ngất.

- Romeo(tỏ ra lì lợm): Anh chưa muốn đi, trước khi được nghe lời em hứa hẹn.

- Juliet: dù anh chưa ngỏ, em đã thầm hẹn thủy chung.

(Juliet chưa dứt câu đã nghe tiếng bà vú vang vọng tư trong phòng ra. Juliet)

- Juliet(nói to, với vào phòng): Vũ ơi! Con đây

( rồi quay ra nói với Romeo): Romeo yêu dấu! Hãy đợi vài phút em sẽ quay ra.( nàng biến mất giây
lát, rồi hiện ra bên cửa sổ, gọi Romeo): Ngày mai, mong chàng hãy cho em biết tin, qua một người
mà em sẽ phải đến, bao giờ và nói điều chàng sẽ tổ chức đám cưới đôi ta. Rồi em sẽ theo chàng tận
góc bể chân trời.

- Romeo(kêu lên): Ôi! Juliet

- Juliet: Bây giờ cho đến lúc ấy, còn mấy thập kỉ dài. Trời sắp sáng rồi. Chúc anh ngủ ngon đến cả
ngày mai!

- Romeo(còn lại một mình, lẩm bẩm): Mong giấc ngủ êm đềm sẽ đưa em vào cõi mộng. Ạnh sẽ tìm
đến phòng riêng của vị linh mục khả kính, và xin giúp đỡ và thổ lộ nỗi niềm hạnh phúc.

( Romeo lao xuống tường, rời khỏi khu vườn nhà Capiulet trong hạnh phúc)=> Thu dọn sân khấu.

*Hết màn 3*

MÀN4

Lễ thành hôn bí mật của chàng Romeo và nàng Juliet.

- Người dẫn truyện: Sau đêm trao cho nhau lời thế chung thủy. Tờ mờ sáng hôm sau, Romeo tới
gặp cha linh hồn là tu sĩ Lân rân, một con người người nhân hậu mà chàng có thể trút cả tâm tình ấy.

- Tu sĩ Lanrent(lẩm bẩm): Buổi sáng mù sương, giao hòa với đêm tối- Ta phải hái cho đầy giỏ, những
hoa thơm cỏ lạ, hương vị ngọt ngào và quý giá kia. Quyền lực to lớn đang ngự trị trong cây, trong cỏ
và cả trong những tảng đá, đồng thời với những mối nguy hiểm! Cánh hoa bé nhỏ này vừa chứa
đựng chất độc, vừa vị thuốc. Con người cũng chẳng khác gì loại cây cả ấy.

Tạo hình= (ông khoác áo len nâu, đầu trùm mũ, tay xách giỏ_đầu óc ngốn ngang bao tư tưởng cao
siêu, thanh khiết).
- Romeo(Cất giọng nói cắt ngang suy nghĩ của ông): Kính lạy cha!(chắp hai tay trước ngực, hơi cúi)

- Cha Laurent(vội đáp): Giọng ai ban mai gửi ta lời chào dịu dàng ấy nhỉ? Romeo, con đấy à, con
đến thăm ta vào giờ này, khiến ta e ngại có điều gì vừa khuấy động lòng con.

- Romeo (đáp với lời nói cầu kì): Con sẽ kể hết cha nghe_ con đến dự tiệc vui ở nhà kể thù, nơi
đó, con đã gây khổ đau cho người làm con đau khổ, cả con lẫn người ấy đều trông chờ phương
thuốc thần diệu của cha. Lòng con không vương chút thù hận, vì con vẫn cầu nguyện cho kẻ thù của
mình.

- Cha Laurent: nói rõ hơn đi con ngoan của ta.

- Romeo: Thưa cha, con đã yêu say đắm cô con gái nhà Capiulet giàu có, nàng cũng yêu con.
Chúng con đã cùng nhau giao ước, mong cha vui lòng làm lễ hôn phối cho chúng con ngay hôm nay.

- Cha(kêu lên hảng hốt): Có thánh Francois chứng giám! Sao lại có sự thay đổi quái lạ thế? (ngước
mặt lên trời) Cô nàng Rosaline mà con yêu đắm đuối, lẽ nào con lại quên nhanh đến thế? Chúa ơi!
Đôi má hóp vì sầu muộn của con từng đầm đĩa nước mắt. Mặt trời còn chưa xua tan đám sương mù
tích tụ những lời than thở của con, và tiếng rên rỉ trách hờn của con vẫn còn vang vọng bên tai ta.
Kìa! Trân má con còn in rõ vệt nước mắt con chưa kịp lau! Thế mà con đã vội thay đổi.

- Romeo(làu bàu): Cha vẫn trách con về mối tình si dại đối với Rosaline kia mà!(vẻ mặt đầy phật ý).

- Cha(điềm đạm): Đó là sự si mê của con đối với cô nàng, chứ không phải tinh yêu đâu, con ạ! Hỡi
chàng trai nông nổi, hãy theo ta, một cách chậm rãi và thận trọng nhé! Những kẻ hấp tấp thường
hay vấp ngã.

- Người dẫn truyện: Ngay sáng hôm đó, Juliet được báo trước, đến gặp Romeo trong phòng
cha Laurent. Cha ban phép cưới cho đôi tình nhân, vừa thỉnh, cầu thần thánh phù hộ cuộc hôn phối.

(Romeo và nàng Juliet đứng đối diện cha , cúi lạy).

You might also like