Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 6

Chương 66: Tiêu Bắc nghẹn khuất

“Cái gì?”

Khi Tiêu Bắc nói ra những lời câu như vậy, nhất thời toàn bộ mọi người xung
quanh trào lên một trận sóng to gió lớn.

“Tiêu Bắc vậy mà muốn lấy thánh nữ Huyền Võ Chân Tông? Thiệt hay giả vậy?”

“Không trách được, hắn cố gắng như vậy, mỗi ngày đều thắng ở vị trí thứ nhất,
đúng là rất cảm động, thì ra hắn muốn ôm mỹ nhân về nhà.”
Thảo nào hắn lại cố gắng như vậy, mỗi trận thi đấu đều đứng thứ nhất, thì ra là hắn
muốn ôm mỹ nhân về.

“Nhưng với thiên phú cao như Tiêu Bắc, có là Huyền Võ Chân Tông cũng sẽ
không từ chối hắn chứ?”
“Chỉ là, Tiêu Bắc có thiên phú cao như vậy, dù là Huyền Võ Chân Tông thì cũng
chưa chắc sẽ từ chối hắn đi?”

Tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, thế giới võ giả vi tôn, thiên tư là tài phú
trời ban cực kỳ tốt.
Tất cả mọi người đều rõ rang, ở thế giới võ giả này, thiên tư là tài phú cực kỳ khó
có được.

Thiên phú của Tiêu Bắc ở phương diện trận pháp quả thực là xuất thần nhập hóa,
ngạo thị quần hùng. Ở thế hệ trẻ tuổi này đúng là không ai có thể sánh nổi.
Trình độ của Tiêu Bắc trên phương diện trận pháp quả thực là siêu thần nhập hóa,
ngạo thị quần hung.

Trong tương lai hắn rất có thể sẽ trở thành vị đại sư trận pháp mà toàn bộ Đại Chu
hướng đến.
Trong tương lai hắn rất có thể sẽ trở thành một vị đại sư trận pháp được thế gian
chú ý nhất trong toàn bộ Đại Chu.

Cho nên, hắn muốn cưới Tần Tử Mặc, cũng không hẳn là người si nói mộng.

Tần Tử Mặc và sư phụ của nàng – Huyền Võ Tông Chủ – cũng không khỏi hơi
kinh ngạc.

Hai thầy trò họ cũng thật sự không ngờ được Tiêu Bắc lại đưa ra yêu cầu như vậy.
Nhưng khoan hãy nói tiếp, nếu như Huyền Võ Tông Chủ chưa gặp được Lục Tiêu
Nhiên, chưa biết được thiên phú đến trình độ về trận pháp của hắn ta, có khả năng
hắn (tông chủ) sẽ suy xét đến Tiêu Bắc một chút.

Hắn có thể thu Tiêu Bắc đầu nhập vào làm đệ tử của mình, để hắn (Tiêu Bắc) kết
hôn với đệ tử của mình, như vậy thì đúng là vui càng thêm vui, còn có thể đảm bảo
tương lai Huyền Võ Chân Tông có thêm một người thừa kế trận pháp mạnh mẽ.
Có thể hắn sẽ nhân Tiêu Bắc về dưới trướng mình, để hắn làm đệ tử của mình, lại
kết hôn với đồ đệ của mình nữa, như vậy vui càng thêm vui, lại có thể đảm bảo
rằng…

Lại nói Tần Tử Mặc, nếu như nàng không gặp Lục Tiêu Nhiên, tâm nàng cũng
không xao động trên bất kỳ người đàn ông nào. Dù sư phụ muốn gả nàng cho ai,
nàng cũng nhất định sẽ gả.
Còn như Tần Tử Mặc, nếu nàng không gặp Lục Tiêu Nhiên, lòng nàng sẽ không bị
xao động, sẽ không thích bất kỳ nam nhân nào khác. Sư tôn gả nàng cho ai, chắc
chắn nàng cũng sẽ gả cho người đó.

Dù sao thì đây là mai mối của cha mẹ, nên cũng chỉ như vậy thôi.
Dù sao, mệnh của cha mẹ, lời người môi giới nha.

Lại nói hiện tại, đừng nói Tần Tử Mặc nàng, kể cả Huyền Võ Tông Chủ cũng hơi
chướng mắt Tiêu Bắc, thì làm sao có thể cam lòng gả đồ nhi bảo bối của mình cho
Tiêu Bắc được? thì làm sao có thể gả đồ nhi bảo bối của mình cho Tiêu Bắc được

Vì thế, Huyền Võ Tông Chủ hít sâu một hơi, nghiêm mặt nói:

“Tử Mặc còn nhỏ tuổi, lại say mê tu tập võ đạo và trận pháp, tạm thời nàng vẫn
chưa muốn gả đi. Cho nên hiện giờ ta sẽ không đáp ứng thỉnh cầu của ngươi.”

Giờ phút này, Tiêu Bắc và tất cả mọi người xung quanh cũng không khỏi kinh
ngạc.

Tất cả mọi người tại đây không ai có thể tưởng tượng được Huyền Võ Tông Chủ
lại từ chối thỉnh cầu của Tiêu Bắc.

Phải biết là thiên tài như Tiêu Bắc, nếu bỏ qua một lần thì không chắc lần sau có
thể gặp được nữa.
Tiêu Bắc im lặng một lát, chợt thỉnh cầu lần thứ hai:

“Ta thực sự muốn dùng chân tâm để thỉnh ngài cho ta cơ hội này cưới Mặc thánh
nữ. Còn nữa, ta thật sự nguyện ý gia nhập Huyền Võ Chân Tông.”
Ta thật lòng muốn cầu hôn Thánh nữ Tử Mặc, cũng xin tông chủ cho ta cơ hội này.
Ta nguyện ý gia nhập vào Huyền Võ Chân Tông.

Nhưng thật đáng tiếc, đáp án mà hắn đạt nhận được, vẫn như trước là từ chối.

“Ngươi muốn gia nhập Huyền Võ Chân Tông, không có vấn đề gì. Ngươi có thiên
phú mạnh mẽ ở mặt trận pháp Trình độ của ngươi trên mặt trận pháp vô cùng
cường đại, ta có thể cho ngươi cơ hội này, thậm chí có thể cho ngươi quyền lựa
chọn một vị trưởng lão trong tất cả các vị trưởng lão trở thành sư phụ của ngươi.
Nhưng về chuyện muốn cưới Tử Mặc, ta vẫn nói câu này kia, hiện tại nàng không
có ý muốn thành thân.”

Hai lần liên tục bị Tông Chủ cự tuyệt, đáy mắt Tiêu Bắc hiện lên một mảnh vẻ lạnh
như băng

Hắn là Đại Đế chuyển thế sống lại, mặc dù hiện tại hắn không phải Đại Đế, nhưng
hắn vẫn có lòng tự trọng của một Đại Đế. mặc dù bây giờ không còn là Đại Đế nữa
nhưng lòng tự tôn của Đại Đế thì vẫn còn.

Nhưng Huyền Võ Tông Chủ này lại từ chối hắn đến hai lần, điều này làm hắn có
chút tức giận.

Nhưng bây giờ hẵn đã không còn là Đại Đế, tu vi cũng chỉ là cấp mười Sơn Hải
cảnh Sơn Hải cảnh thập trọng, nếu muốn chống lại đối phương thì quá mức lỗ
mãng.

Nếu như hắn là Đại Đế, không cần quan tâm ngươi có phải là sự phụ hay không,
hay là sư công gì đó, hắn đã sớm tát ngươi một phát chết tươi rồi. => đoạn này giữ
‘mình’ được mà

Nhưng cho dù là thế này, Tiêu Bắc vẫn chưa từ bỏ, hắn nhất định phải nhận người
làm sư phụ, cho nên chắc chắn hắn có lưu lại át chủ bài riêng.
Chẳng qua cho dù là vậy, Tiêu Bắc vẫn không định từ bỏ, hắn nhất định phải lấy
được sư tôn, cho nên hắn cũng sẽ không không để lại một tay cho mình.

Ngay sau đó, một bóng người trắng tinh đạp gió mà đến.
Người chưa tới nhưng đã nghe tiếng cười khẽ.

“Ha ha ha… Tông Chủ, ngươi không cần từ chối quyết tuyệt như vậy. Thực ra Tử
Mặc tu đạo cũng đã ba bốn mươi năm, cũng nên tìm một người đạo lữ rồi.”
Thật ra Tử Mặc cũng đã tu tập được ba bốn mươi năm rồi, lại nói, cũng nên tìm
một đạo lữ.

“Hắn là ai vậy? Ngạo mạn thế? Dám nói chuyện với Tông Chủ như vậy?”

Có người trong đám đông không nhịn được mà hỏi ra miệng, ngay sau đó có người
kéo ống tay áo hắn lại.

“Đừng xen vào, đây chính là đại trưởng lão của Huyền Võ Thực Tông, người này
là một nhân vật lớn rất mạnh đấy.”

“Ha~ Không nghĩ tới Tiêu Bắc lại có đại trưởng lão chống lưng ra mặt cho đấy, vội
đến làm mối cho hắn!”

“Xem ra Tiêu Bắc này muốn chắc chắn ôm được mỹ nhân về.” Xem ra lần này,
Tiêu Bắc phải ôm được mỹ nhân về rồi.

Đại trưởng lão trong lời bán tán sôi nổi ung dung đi lên đài cao. Trong tiếng nghị
luận ầm ỹ, Đại trưởng lão đi lên đài cao.

Huyền Võ Tông Chủ híp mắt lại.

“Đại trưởng lão? Lời này của ngươi là có ý gì?”

Đại trưởng lão mỉm cười nói:

“Tông Chủ, ta đã chuẩn bị nhận Tiêu Bắc làm đồ đệ, thiên phú của Tiêu Bắc ở trận
pháp ngài và ta đều biết rõ, nếu như để hắn liên thủ với Tử Mặc, tương lai nhất
định sẽ làm Huyền Võ Chân Tông chúng ta phát dương quang đại.”
Tông chủ, ta đã chuẩn bị nhận Tiêu Bắc làm đồ đệ. Trình độ trận pháp của Tiêu
Bắc, ngài cũng biết rồi đấy. Nếu hắn và Tử Mặc có thể kết hợp với nhau, trong
tương lai, bọn chúng nhất định sẽ phát dương quang đại Huyền Võ Chân Tông của
chúng ta.
“Hơn nữa, Không chỉ như thế, nếu bọn họ thành thân kết làm đạo lữ, ở cùng tông
môn, điều đó cũng sẽ không ảnh hưởng chút nào đến việc tu hành của Tử Mặc tu
hành, ngài ngươi có cảm thấy như vậy không?”

Huyền Võ Tông Chủ nhìn hắn chăm chú, rất muốn nhìn ra từ mắt con cáo già này
ra lý do vì sao hắn lại ra mặt cho Tiêu Bắc.

Nhưng mà, quá khó.

Hắn không cách nào nhìn ra Tiêu Bắc dùng năng lực gì rót thuốc mê cho lão cáo
già này.

Nhưng hắn không muốn cứ như vậy mà chôn vùi hạnh phúc của đồ đệ mình, hắn
chắc chắn sẽ không đáp ứng thỉnh cầu này.
Nhưng nếu để hắn cứ như vậy mà chôn vùi hạnh phúc của đồ đệ mình, hắn kiên
quyết sẽ không đồng ý.

“Ta nghĩ ta đã nói rất rõ ràng rằng hiện tại Tử Mặc cần tập trung tu hành, không
cần thành thân.”

Lại một lần nữa mạnh mẽ cự tuyệt, cho dù đại trưởng lão hay Tiêu Bắc cũng phải
nhíu mày. Không khỏi híp mắt lại.

Ba lần, đúng ba lần cự tuyệt này đã đủ chứng minh tâm ý của tông chủ.

Hai người bọn họ vẫn không thể nghĩ ra, vì điều gì mà tông chủ hết lần này đến lần
khác mà từ chối Tiêu Bắc.

Bất luận là xem xét từ phương diện nào, hắn cũng chính là lựa chọn tốt nhất luôn
ấy!

Mọi người phía dưới cũng hơi bối rối.

Đại trưởng lão nhìn Tiêu Bắc, hơi thở dài một cái.

“Nếu Tông Chủ không đồng ý, ta cũng chỉ có thể nói đến như vậy, là lão phu
đường đột.”
Nếu tông chủ không muốn thì cũng đành thôi vậy, là lão phu đường đột.

Huyền Võ Tông Chủ hừ nhẹ một tiếng.


“Được rồi, ta muốn tiếp tục trao giải, ngươi hãy mau lui ra, không nên dây dưa
nữa.”
Được rồi, còn phải tiếp tục trao giải nữa, ngươi mau lui ra đi, đừng trì hoãn thêm.

"Vâng."

Đại trưởng lão ngoan ngoãn lui sang một bên, sau đó Huyền Võ Tông Chủ lạnh
lùng nhìn Tiêu Bắc, nói:

“Tiêu Bắc, ngươi còn muốn nhận phần thường của ngươi không? Nếu như ngươi
không cần như lời nói lúc trước, ta sẽ xem là coi như ngươi tự động bỏ quyền.
Phần thưởng của ngươi sẽ không được đưa ra.”

Khuôn mặt Tiêu Bắc nhịn không được mà run rẩy một chút.

Hắn rất muốn giết người, hắn chưa từng nghĩ tới có một ngày hắn sẽ nhận được
kinh ngạc như vậy.

Hôm nay quả thực là một điều sỉ nhục, định trước là sỉ nhục cả đời của hắn!

Nhưng mà hắn cũng chẳng thể làm được gì, bởi vì trước mắt hắn chỉ mới sống lại,
hắn chỉ là một tu sĩ Sơn Hải Cảnh nho nhỏ.

Hắn cần những tài nguyên đó, để trợ giúp hắn tăng thực lực lên.

Cho nên, ngày hôm nay dù có không cam lòng, hắn cũng chỉ có thể thở dài lắc đầu
nói:

“Ta lựa chọn tiếp nhận phần thưởng.”

Huyền Võ Tông Chủ đưa ra vài món bảo vật ban thưởng, đưa từng cái từng cái đến
tay hắn. Sau khi hoàn thành ban thưởng, ngay lập tức để hắn đi xuống, một chút
cảm tình cũng không cho hắn.
Huyền Võ Tông Chủ lấy ra vài món bảo vật khen thưởng, đưa từng cái đến tay của
hắn…

“Ngươi có thể lui xuống rồi.”

You might also like