Professional Documents
Culture Documents
Chùm Thơ C NG Tác
Chùm Thơ C NG Tác
đáng lẽ thi sĩ nên bị cả mù lẫn câm
hoàng tử sẽ chẳng bao giờ quay lại
Đi tu
nếu một người viết dọn dẹp những bản thảo của mình lần cuối
anh ta sẽ chết đi và đến được bờ
vậy còn những kẻ dạt đi xa đến nỗi loài người không còn nhớ
sau cánh cửa màu đen kia sẽ xuất hiện điều gì
trên lưng mình anh bảo vệ mang theo di tích của một dân tộc hàng ngàn năm ngập ngụa khói
ai sẽ xếp đồ
ai sẽ rời chùa để đi tu
nếu một người thợ may khâu vào tay mình ba đường chỉ
sẽ có cơ may cô là sứ giả của ngày thường.
Tàn lửa
Em tắt đèn đi
tốt hơn là mình lụi bại dưới ánh mặt trời
anh là con mắt của nỗi sợ còn em là đá cuội
em tắt đèn đi
tốt hơn là mình cắn bút chì vào những giờ chuyển đổi
anh là hy vọng của nước màu còn em là mảnh kính
em tắt đèn đi
tốt hơn là đêm nay những ngón tay đau sẽ làm cho anh chết
anh là hàng dài những người viếng mộ còn em là cỏ mịn
hai mươi mốt kẻ viết thơ chẳng đặt tiêu đề
Cái khác
Em đang tìm ai? Kẻ thực hiê ̣n mọi công viê ̣c đo lường?
Ác quỷ có thể triê ̣u hồi bất kì điều gì, ngoại trừ
ngày hôm đó.
Nên khi con đường bị phá hủy và địa ngục bị giải tán,
tôi trở về nhà, nơi
cô nàng của Popeyes
đem theo trái tim lấp đầy
của giấy, chỉ để mô ̣t lần
tôi gọi tên cô.
những con bọ của ngày tàn bay vào trong một cái đầu lâu người chết
những vết mực xăm ngủ lại trên da của người mẹ đã già
con lạc đà bước thật chậm thôi
như thể lửa làm cho cái bướu trên lưng nó thêm cứng cáp
cây cầu đợi chờ người lữ khách
nhưng người lữ khách không ngủ bao giờ
người lữ khách mơ về một phi trường rộng
người lữ khách mơ một ngày mình sẽ được bay
những con bọ của ngày tàn bay vào một cái miệng rữa ra
tìm kiếm câu trả lời trong đêm đặc
bởi câu hỏi là vết son còn đọng
lại trên tấm mền của cô bé gái kia
linh thiêng cô bé gái
linh thiêng tấm mền
chúng ta cần bao nhiêu Tận thế
để biết rằng mình chẳng phải những đứa con của Chúa