Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 2

[THẦN CHẾT LÀM THÊM 300 YÊN/GIỜ]

Cái duyên kì lạ nhất, cũng chính là cái duyên trăn trở nhất.

Chẳng ai tưởng tượng nổi trên đời này lại tồn tại một công việc khó tin như trở thành 'thần
chết', và đương nhiên cậu học sinh cấp ba Sakura Shinji, vốn mang trong mình những bế
tắc vô hình về cuộc sống, cũng không phải ngoại lệ. Với mức lương 300 yên/giờ và phần
thưởng đặc biệt hấp dẫn: 'Nếu cậu làm 'thần chết' trong vòng nửa năm thì bất kì mong
muốn nào cũng đều có thể thực hiện', Sakura đã đồng ý trở thành 'thần chết' theo lời mời
của cô bạn cùng lớp Hanamori Yuki.

Chặng đường thứ nhất, Sakura hội ngộ người bạn gái cũ Asatsuki Shizuka. Từ những bối
rối và ngượng ngùng hậu chia tay, họ đã có một buổi tối cùng ngồi cạnh nhau và trò chuyện
trên chiếc xích đu. Thế nhưng, thực chất Asatsuki đã mất vì tai nạn giao thông. Sự bàng
hoàng và tiếc nuối giằng xé tâm can của cậu trai trẻ đã quá muộn màng để có cơ hội trao lại
yêu thương. Quãng thời gian Asatsuki 'sống lại' được gọi là thời gian luân hồi, ấy là khi
'người chết' chưa thể rời khỏi thế gian vì hãy còn vấn vương một điều gì đó, và nhiệm vụ
của 'thần chết' là giúp đỡ họ gỡ bỏ chúng để thanh thản ra đi. Khi thời gian luân hồi kết thúc,
tất cả những gì 'người chết' đã làm sẽ coi như chưa từng tồn tại. Chặng đường thứ hai,
Sakura và Hanamori gặp gỡ ông chú Kurosaki, một người khó tính mong muốn tìm lại chiếc
ví đã mất ở dọc bờ sông do bị cướp, bởi trong đó cất giấu bức thư mà đứa con trai đã viết
gửi ông năm năm tuổi. Đứa con trai sau này là một trong những tên đã cướp ví của ông, sự
việc ấy đã mở ra một chuỗi dài những ân hận vì ông đã không níu giữ nổi hạnh phúc gia
đình. Chặng đường thứ ba, 'người chết' là cô Hirooka. Cô mất trên bàn mổ khi hạ sinh em
bé Tomo. Trong khoảng thời gian luân hồi, cô Hirooka đã giành quyền nuôi Tomo, thế
nhưng cô lại luôn tự dằn vặt vì nghĩ mình làm điều đó chỉ để trả đũa bố mẹ chồng. Đằng sau
những trăn trở ấy chính là tình yêu thương vô bờ của người mẹ, và mong ước đứa con bình
an mãi mãi về sau. Cô bé Shinomiya Yu là đích đến của chặng đường thứ tư. Dù em
thường xuyên bị mẹ bạo hành do những áp lực và căng thẳng từ công việc giáo viên, thế
nhưng chưa bao giờ em thừa nhận điều đó, kể cả khi em bị mẹ đẩy ngã từ tầng bảy. Bởi em
biết, nếu em nói ra sự thật, bắt buộc em sẽ phải rời xa mẹ. Em vô cùng ao ước tình mẫu tử.

Bất ngờ nhất, và cũng sâu sắc nhất, ấy là chuyện Hanamori - người bạn đồng hành đã dạy
cho Sakura biết thế nào là hạnh phúc thực sự - lại chính là 'người chết'. Sakura nghĩ mình
đã tìm ra gam màu rực rỡ cho bầu trời âm u của đời cậu, nhưng hóa ra tất cả chúng rồi
cũng giống như pháo hoa, chóng tàn, chóng xa rời tầm mắt. Hanamori dù vui tính, hài hước
và lạc quan đến mức nào, suy cho cùng cũng chỉ là một cô gái chất chứa đầy những băn
khoăn đau lòng, đau lòng đến gần mười năm. Có lẽ, Hanamori chờ ngần ấy thời gian,
không chỉ là để chuẩn bị tinh thần cho giây phút thực sự kết thúc sinh mệnh, mà còn là để
gặp gỡ Sakura, vào khoảnh khắc hai người đã sắp không chịu nổi hiện thực mong manh
nữa rồi ...

Với nội dung tưởng chừng như xa lạ với nhịp đời thường nhật, thế nhưng chính nỗi xót xa
đầy nghẹn ngào ẩn giấu sau từng câu chuyện lại tạo nên cảm giác thân quen cho những ai
đã và đang sống quá vội vàng, ''Thần chết làm thêm 300 yên/giờ'' đã khiến tôi quyết định
dừng lại trong chốc lát, để mà suy nghĩ xem mình có đang bỏ lỡ điều gì hay không. Sự
ngang trái của thực tại, nào là nỗi lo cơm áo gạo tiền, nào là guồng quay của những mối
quan hệ phức tạp, nào là sức khỏe không ổn định và tương lai mờ mịt lênh đênh, tất cả đã
khiến con người ta chẳng còn thời gian đâu mà tìm kiếm niềm vui và hạnh phúc. Công việc
thần chết kì lạ này có lẽ chính là cơ hội thấu cảm và giúp đỡ nhân gian vượt qua những vấn
đề về mặt tinh thần ấy, sau cùng là để họ nỗ lực chiến đấu vì hạnh phúc mai sau.

Đọc xong câu chuyện này, tôi tự hỏi, rốt cuộc là còn bao nhiêu mảnh đời xám xịt nữa đang
cần sự tương trợ từ bên ngoài đây? Rốt cuộc là còn bao nhiêu sự nuối tiếc vô hình nhưng
lại có thể khiến người ta chết trong lòng từng chút một? Rốt cuộc là còn bao nhiêu sinh
mệnh phải đau đớn nữa, thì con người mới biết cách trân trọng hạnh phúc và sống nhân từ
hơn? Chúng đều là những câu hỏi rất khó để trả lời, thế nhưng, tôi tin rằng, chỉ cần các bạn
biết tự đặt ra một câu hỏi như thế cho bản thân, tức là các bạn đã ý thức được mục tiêu
sống của đời mình. Đó có thể là chặng đường tìm kiếm gam màu riêng, tìm kiếm hạnh phúc
mới, tìm kiếm phong cách tôn lên cái tôi của bạn; không quan trọng cái đích đến của mục
tiêu ấy là gì, mà quan trọng là bạn đã biết mình phải hành động như thế nào. ''Thần chết làm
thêm 300 yên/giờ'' đã dạy cho tôi một bài học lớn, đó là hãy sống hết mình, hãy vui cười
một cách chân thành và chậm rãi, bởi chúng ta đâu thể đoán được phía trước còn bao
nhiêu chông gai; hãy học cách đứng lên và tiến bước sau mỗi lần vấp ngã, bởi rất có thể
hạnh phúc đang chờ bạn ở xa xôi đằng kia; hãy đừng để bản thân phải hối tiếc hay ân hận,
bởi mỗi người chỉ sống một lần mà thôi.

Từ những mong ước rất đỗi xót xa của những con người vội vàng đã không còn cơ hội sửa
chữa quá khứ, câu chuyện đã khắc họa một cách xúc động về vô vàn mối quan hệ dù rạn
nứt nhưng đong đầy khao khát hàn gằn, về tình cảm yêu thương trong trẻo không màng lời
hồi đáp, về nụ cười dù thoáng qua nhưng cũng đủ ghi nhớ cả một đời dài lâu. Điều tuyệt vời
nhất là hạnh phúc luôn tồn tại, ánh sáng mặt trời luôn rực rỡ, chỉ không rõ lòng người có đủ
kiên cường để nhìn thấu màn đêm, nỗ lực kiếm tìm, tin tưởng và trao đi.

You might also like