Professional Documents
Culture Documents
Vương Duy được biết đến với biệt danh Thi Phật
Vương Duy được biết đến với biệt danh Thi Phật
Dịch:
Suối Thanh Khê dưới ngòi bút của thi nhân, vừa yên tĩnh, vừa sống động, vừa sâu lắng, vừa
thanh tịnh, từ giai điệu không ngừng chảy của nó, hiện ra bức tranh có các cảnh trí thiên nhiên
khác nhau, thể hiện ra đặc tính rõ nét và sức sống tràn trề của nó. Ngòi bút của ông một lần nữa
lại thể hiện cái tài, thanh dật thoát tục, trong vắt thanh tịnh.
Một kì thú không thể nghĩ bàn đó là sự khéo léo gửi gắm tâm hồn chí hướng của mình vào núi
rừng sông suối, không hòa vào thế tục. Thanh Khê ở đây chính là miêu tả nội tâm của nhà thơ,
thanh tịnh, an nhiên giống như nước suối trong vắt, tâm cảnh và vật cảnh ở đây đã hòa nhập vào
nhau.
Trong bài thơ “Tích vũ Võng Xuyên trang tác” (Sáng tác ở Võng Xuyên trang lúc mưa nhiều) tác
giả viết:
Dịch thơ:
Ông miêu tả về cõi tiên ở trốn trần tục, sự thanh tịnh trong dòng đời ô uế, tiên cảnh đó chỉ hiển
hiện khi con người đạt được cảnh giới vô vi, tĩnh lặng trong việc thiền định và trai tịnh. Thanh tẩy
tâm thân, lập tức thấy cò trắng bay, hoàng oanh hót, thi nhân ở sơn trang Võng Xuyên, ẩn cư tu
luyện mà thấy đời là cõi tiên, đó là một sự vui thú lớn hơn thảy mọi sự đời.
Thơ Vương Duy ngoài vẻ đẹp thanh bình, còn có cả sự tinh tế phong nhã. Ý thơ luôn hàm chứa
những triết lí nhân sinh cao cả. Cảnh giới tư tưởng của ông thoát tục siêu phàm, nên hồn thơ của
ông phóng khoáng mà không chịu sự ràng buộc bởi những danh lợi tình thế nhân.
Người ta nói thơ của ông trong vắt thanh tịnh như gương, bởi tâm ông chẳng hề vẩn đục. Những
điều mà trong thiền định và chú trọng tu dưỡng tâm thanh có được đã là chiếc chìa khóa giúp ông
khai mở năng lực siêu phàm của tự thân.
Thuyết vô vi và tinh thần tự do, hòa hợp tự nhiên trong quan niệm của Lão
Trang
Phong cách sống thuận tự nhiên theo thuyết vô vi của Lão Trang đã đem đến
cho thơ Lý Bạch những tứ thơ đẹp lạ lùng về thiên nhiên và tâm hồn con người. Tinh
túy của Đạo gia đã được ông chắt lọc, kế thừa để làm nên một ngập tràn cảm hứng
tiêu dao với những mảng thiên nhiên thanh nhã, tươi tắn. Có được điều đó là nhờ đã
thực sự thấu đạt cái “phi thường đạo”- cái Đạo bắt chước tự nhiên mà Lão Tử nói đến
trong “Đạo đức kinh” để sống tương hợp thuận hòa với tạo vật.
bài phú Đại bàng, ông đã đối lập tư thế hùng dũng hiên ngang của đại bàng với vẻ
dung tục tầm thường của chim hộc để nói lên cái chí tự do cùng tạo vật của mình.
Hình ảnh chim đại bàng bay cao chín vạn dặm rõ ràng là thoát thai từ Tiêu dao du của
Trang Tử: đầy khát vọng tự do và lãng mạn:
Đại bàng một lúc theo gió
Chín vạn dặm cao vút tận trời
Dẩu khi gió ngừng, sa xuống đất
Chân còn lê tới tận biển khơi