Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 7

Chương 408:

"Không cần phải quan tâm những thuyền viên này có vấn đề hay không,
trong thế giới ngoài, chỉ cần chúng ta không đụng đến những tổ chức lớn thì cứ
bình thường không cần lo lắng gì cả, " một người thanh niên bình tĩnh nói.

"Huống chi ở trên biển là sân nhà của Yesenia, dù những người du hành
thời gian khác tới cũng đừng hòng chiến thắng nàng ấy trên biển."

Giọng nói của người trung niên lại vang lên: "Nhưng vẫn phải cẩn thận
một chút, đợi lát nữa ta lên boong thuyền tìm bọn họ nói chuyện xem xem tình
hình của bọn họ như thế nào. Mặt khác, tốt nhất chúng ta vẫn cứ ngụy trang
cẩn thận, đừng cho bọn họ biết chúng ta đến phụ cận quần đảo Jan Mayen làm
cái gì, trước khi tìm thấy tiền vàng mọi thứ đều phải hết sức cẩn trọng."

Nói xong, người trung niên nhìn về phía Yesenia: "Hiện giờ ngươi có
thể lặn sâu bao nhiêu mét?"

Yesenia vừa cười vừa nói: "Đợi ta hòa thành một thể với nước biển thì
áp suất dưới đáy biển sẽ không có ảnh hưởng gì lớn với ta, chỉ cần dùng năng
lực Thức Tỉnh là có thể kéo dài thời gian. Dựa theo tốc độ và thời gian ta ở
dưới nước, lặn xuống 900 mét rồi nán lại một giờ đồng hồ cũng không thành
vấn đề."

Người trung niên gật gật đầu: "Lần này chúng ta cũng khá là may mắn,
tìm được chiếc thuyền có cần cẩu, đến lúc đó chỉ cần nối dây thừng lại là có
thể thuận tiện vớt đống tiền vàng của chúng ta lên."

Từng có người sau khi tìm được một cái neo thủ công ở vị trí A4, cũng
đi tìm thuyền đắm ở những khu vực xung quanh.

Chỉ tiếc rằng phía trước chính là vùng lòng chảo bên ngoài thềm lục
địa, cho nên những người tìm kiếm đều phải rút lui mà không thu hoạch được
gì.

Hiện tại Yesenia có năng lực Thức Tỉnh hệ Thủy là ưu thế mà những
người đi tìm kho báu khác không thể có được.

"Đúng rồi, chờ sau khi tìm tới vị trí có thuyền đắm, biết tính sao với
những thuyền viên này đây?" Một người thanh niên hỏi.

Người trung niên nghĩ nghĩ: "Đến lúc đó cứ để ta xử lý."


Chữ xử lý này coi bộ cũng không bao hàm ý tốt gì, dù sao trước kia bọn
hắn cũng đã làm những chuyện tương tự rất nhiều lần.

Khánh Trần ngồi ở trên boong thuyền nghe, hắn đánh giá những người
này cũng không nghĩ tới ở ngay trên thuyền bắt cua này cũng gặp phải những
người du hành thời gian khác.

Dù sao, người du hành thời gian đều đang lợi dụng năng lực đi xuyên
qua hai thế giới trong, ngoài để làm giàu, nhập cư trái phép chỉ là loại hành
động cấp thấp, cũng không tận dụng được ưu thế của người du hành thời gian.

Trương Kiệm nhìn về phía Khánh Trần: "Ngươi đừng cứ ngồi yên đó
mà im thin thít nữa, rốt cuộc đám người này đến từ đâu, định đi chỗ nào, muốn
làm gì?"

"Ngươi đừng đột nhiên hỏi ta cái loại vấn đề đầy tính triết học này, "
Khánh Trần nhìn hắn: "Người ta thuê thuyền rồi thì chúng ta cứ thành thật đi
theo hướng người ta bảo là được."

"Không phải bọn họ định đi bắt cá voi sao?" Trương Kiệm hiếu kỳ nói.

Vào thế kỷ 17 quần đảo Jan Mayen đã từng có trạm bắt cá voi lớn nhất
thế giới, chỉ tiếc là đến thời cận đại đã thành hoang phế.

Khi đó, nghề bắt cá voi mới là nghề nghiệp nguy hiểm nhất trên toàn
thế giới chứ không tới phiên nghề bắt cua tranh đua.

Lúc này, người đàn ông trung niên đi lên boong thuyền, vừa cười vừa
nói: "Chào mọi người, ta là Chilton."

Đám người Khánh Trần nhao nhao chào hỏi hắn.

Chilton hiếu kỳ hỏi: "Ta thấy trên thuyền các ngươi có mang lồng bắt
cua, hẳn là đội bắt cua ở một cảng biển khác, vì sao lại không đi bắt cua."

Khánh Trần suy nghĩ một chút liền trả lời: "Bởi vì năm ngoái chúng ta
không tìm thấy bãi bắt cua nên không lấy lại được tiền vốn. Hơn nữa, bắt cua
quá nguy hiểm, trước đó chúng ta mới đến biển Baelen, liền có thuyền bắt cua
gặp nguy hiểm, có người còn nói nhìn thấy hải quái ở dưới đáy biển. Cho nên
chúng ta liền quay trở lại, chỉ muốn làm vài việc đơn giản để lấy lại vốn thôi."

Trương Kiệm ngồi bên cạnh nghe mà kinh hãi, những lời Khánh Trần
nói mỗi một câu đều là sự thật, nhưng ghép lại với nhau thì lại thành nói dối
trắng trợn.
Đúng vậy, năm ngoái quả thật Tàu Bắc Cực không tìm được bãi bắt
cua, nhưng năm nay đã tìm được.

Đúng vậy, quả thực có người nói gặp hải quái dưới đáy biển, nhưng
Khánh Trần không nói, hắn chính là con hải quái kia. . .

Đây chính là nghệ thuật sử dụng ngôn ngữ sao, Trương Kiệm cảm thấy
mình đã được học hỏi rồi.

Lời nói dối kín kẽ nhất thế giới đó là mỗi một câu đều là nói thật, nhưng
tổ hợp lại thì hoàn toàn rẽ sang một hướng khác.

Chilton nhìn về phía đám người: "Ai là thuyền trưởng của các người?"

Khánh Trần chỉ chỉ Trương Kiệm: "Là vị kia."

Chilton quan sát mọi người thật tỉ mỉ, sau đó phát hiện trên thuyền cũng
không có bất kỳ vũ khí gì.

Bên hông nhóm thuyền viên đều mang theo dao găm, nhưng Chilton
kinh nghiệm phong phú, biết đó là công cụ mà người bắt cua hay mang theo
bên mình để cắt dây thừng.

Cho nên, trên thuyền bắt cua này cũng không có vũ khí nóng.

Vậy thì dễ xử rồi.

Tuy vậy Chilton vẫn cần dò xét thêm một chút, hắn đứng tựa ở boong
thuyền hàn huyên với đám người Khánh Trần hơn một giờ đồng hồ, mới rút ra
kết luận là những người này quả thật là người đi bắt cua.

Mặc dù chưa chắc là cao thủ bắt cua, nhưng một số kiến thức thường
thức liên quan tới bắt cua hoàn toàn không có sơ hở gì.

Theo Chilton, nếu đây là một đám người bắt cua thật thì chuyến này, hệ
số nguy hiểm bọn hắn không coi là quá cao.

Dù sao, bọn hắn cũng là người du hành thời gian, còn phải e ngại một
đám ngư dân trên biển sao?

Khánh Trần nhìn về phía Chilton, ra vẻ hiếu kỳ hỏi: "Các ngươi đi quần
đảo Jan Mayen làm gì vậy?"
Chilton cười giải thích: "Ta là một giáo sư nghiên cứu địa lý, mang theo
các học sinh cùng đi thu thập tiêu bản dưới biển, cả tiêu bản về đất đai bên trên
các dãy núi lửa ở quần đảo Jan Mayen nữa, mấy cái vali kia đều là dụng cụ
khoa học của chúng ta."

Khánh Trần tự nhủ trong lòng, nếu ta không có thính lực siêu quần,
chắc cũng tin ngươi đó!

Chilton bỗng nhiên tò mò hỏi: "Xin hỏi, ta có thể thăm quan phòng điều
khiển và phòng của thuyền trưởng một chút không? Trước kia ta chưa từng đi
thuyền bắt cua, cho nên cũng muốn thăm quan một chút."

Trương Kiệm ngẫm nghĩ rồi đáp: "Cũng được, ta dẫn ngươi đi."

Trên thực tế, Chilton cũng không phải ham hố tham quan gì, mà là
muốn lắp đặt máy nghe trộm, dùng cái này để tiến hành giám thị nhất cử nhất
động trên thuyền bắt cua.

Trong tình huống bình thường, nếu trên thuyền có chuyện gì vô cùng bí
mật cần thương lượng, thì sẽ tiến hành ngay tại phòng điều khiển, hoặc là tại
phòng riêng của thuyền trưởng, trên boong thuyền.

Những chỗ này hắn đều đã gắn máy nghe lén.

Đám người Chilton mang máy nghe trộm dạng cúc áo từ thế giới trong
về, loại máy này mỏng như một miếng giấy dán, lúc tham quan tiện tay muốn
dán chỗ nào cũng được.

Động tác cũng cực kỳ kín kẽ.

Sau khi dán xong, hắn liền trở lại trong khoang thuyền, yên lặng lắng
nghe động tĩnh bên ngoài.

Chilton am hiểu sâu sắc một đạo lý là, sau khi hắn giao lưu với đối
phương một thời gian dài, đối phương khẳng định sẽ cùng nhau thảo luận cách
nhìn về đám người bọn hắn.

Thời điểm này chính là lúc thích hợp để nghe trộm bí mật nhất.

Một giây sau, kênh phòng thuyền trưởng truyền đến tiếng thở dài của
Trương Kiệm: "Sau khi cho bọn hắn thuê thuyền, trong lòng ta tự nhiên thấy
trống trải quá. Người du hành thời gian đúng là càng ngày càng nhiều, đi đâu
cũng thấy. Bây giờ trên Tàu Bắc Cực chúng ta đều biến thành 'người làm công'
rồi, có lẽ sẽ có lúc biển Baele sẽ trở thành địa bàn của người du hành thời gian.
Năng lực bắt cua của bọn họ, chúng ta không thể so sánh nổi."

Kỳ thật câu này là đang nói đến Khánh Trần và Ương Ương, hai ngày
này Trương Kiệm càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu, bọn hắn sinh tồn đều dựa
vào năng lực tìm bãi bắt cua, nhưng ở trước mặt Ương Ương thì chẳng đáng
một đồng, việc này khiến Trương Kiệm cảm thấy rất thất bại.

Nhưng mà câu nói này rơi vào trong tai Chilton lại thành ra một nghĩa
khác.

Lúc Chilton nghe thấy câu này liền căng thẳng trong lòng.

Hắn thầm nghĩ, ánh mắt những thuyền viên này quá sắc bén, lập tức đã
nhìn ra bọn hắn là người du hành thời gian? !

Dựa vào thông tin thuê thuyền này có thể xác nhận là đang nói đến bọn
hắn.

Nghĩ tới đây, người trung niên da trắng và đồng nghiệp nhìn nhau, có
người yên lặng lấy súng ngắn từ trong va li hành lý ra.

Chilton đè tay đồng đội, ra hiệu cho bọn họ nghe tiếp.

Lại nghe lão John vui vẻ đáp lại: "Năm nay kiếm tiền coi như tương đối
dễ dàng, ta không giống với đám thuyền trưởng các ngươi, ta không có tinh
thần mạo hiểm mãnh liệt như vậy, chỉ cần lúc xuống thuyền đủ tiền mua rượu
uống là được rồi. Cho nên, những người du hành thời gian này muốn làm gì ta
cũng mặc kệ. Thuyền cho bọn họ thuê cũng là chuyện tốt, ít nhất ta cũng
không cần quan tâm quá nhiều."

Đám người Chilton nghe đến đó thì yên lòng, đầu tiên những người này
đúng là người bắt cua, thứ hai, đối phương không có dự định can thiệp vào
chuyện của bọn hắn. . .

Nhưng sự thực là đầu tới cuối lão John và Trương Kiệm đều nói chuyện
về Khánh Trần và Ương Ương, căn bản không có trò chuyện gì về đám người
bọn hắn.

Có người thấp giọng nói: "Ta cảm thấy những người bắt cua này cũng
không tệ lắm, mà cũng không nguy hiểm."

Một người khác nói: "Đó là bởi vì bọn hắn không nhìn thấy một lượng
lớn tiền vàng thôi. Ngươi nhớ xem lần đầu tiên chúng ta tìm thấy thuyền đắm
dưới đáy biển, trong lòng nghĩ gì? Ta cảm thấy, ngay cả Thiên Sứ nhìn thấy
một màn kia cũng nguyện ý sa đọa thành Ác Ma."

Một người khác cười hì hì nói: "Vậy chẳng phải chúng ta cũng biến
thành Ác Ma rồi sao, không sao, chỉ cần có thể để ta hưởng thụ cuộc sống ở
Miami, làm Ác Ma cũng không sao cả."

Nhưng vào lúc này, Trương Kiệm tiếp tục nói: "Đúng rồi, sang năm ta
chuẩn bị sửa chữa lại Tàu Bắc Cực, sang năm lại đi biển Baelen một chuyến
nữa, lão John ngươi có thể tiếp tục làm thuỷ thủ của ta chứ? Ngươi thật sự có
thể rời khỏi vùng biển này ư?"

Lão John trầm mặc một lát: "Sang năm rồi nói sau."

Chilton nghe đến đó, rốt cuộc cũng yên lòng.

Hắn chăm chú suy tư một lát sau đó đi lên boong thuyền, nói với
Trương Kiệm: "Chỗ ta có cái tọa độ này, cần các ngươi đưa thuyền bắt cua đến
đó trong vòng hai mươi giờ đồng hồ."

Nói xong, lấy ra một tờ giấy đưa cho Trương Kiệm, trên đó có viết tọa
độ.

Khánh Trần biết, có khả năng đây chính là địa điểm A2 mà đối phương
nói tới.

Hắn liếc qua, liền âm thầm định vị được đại khái, nơi này còn cách
quần đảo Jan Mayen 60 hải lý.

Sau đó, đám người này cũng rất là khôn khéo, Chilton trò chuyện một
lúc mệt mỏi rồi liền trở lại trong khoang thuyền, lại đổi một người trẻ tuổi đi
lên trò chuyện tiếp.

Mà người trẻ tuổi này còn mang theo một bộ đàm, mục đích đúng là ở
trên boong thuyền giám sát thuyền viên, cam đoan đường đi của thuyền luôn
nằm trong khống chế.

Cũng đề phòng ngộ nhỡ thuyền viên phát hiện máy nghe trộm sẽ dùng
giấy bút mưu đồ bí mật gì đó.

Đến trưa, Yesenia đi ra khỏi khoang thuyền, nghe mùi tanh của cá tuyết
trên thuyền bắt cua liền nhíu mày: "Cơm trưa của chúng ta đâu, chúng ta thanh
toán 70.000 đồng Euro là bao gồm cả ba bữa cơm đúng không. Các ngươi có
thể khống chế thời gian nấu cơm một chút không, ta không muốn ăn cơm
không đúng quy luật."

Kết quả Ương Ương chỉ vào hắn nói với Yesenia: "Đây là đầu bếp của
chúng ta, ngươi nói với hắn đi."

Khánh Trần: ". . ."

Cô nương này đúng là nghiện “hãm hại” hắn bất thình lình, rõ ràng là
Nidup đi làm cơm, kết quả thuận miệng nói vậy về sau hắn liền phải giả làm
đầu bếp.

Yesenia nhìn về phía Khánh Trần: "Làm cơm nhanh lên, chúng ta còn
chờ ăn."

...

...

Ngay lúc này, tàu Alpes vẫn chưa tìm thấy tàu Bắc Cực và Khánh Trần,
ngược lại còn bị tàu Hổ Kình và Hà Kim Thu tìm thấy trước.

Jindai Gura đang đứng ở trong phòng điều khiển, gầm thét với Craig:
"Tăng tốc nhanh, đừng để tàu Hổ Kình phía sau đuổi kịp!"

Bây giờ hắn cũng muốn giết Craig luôn cho rồi, nếu như không phải tên
khốn này tiết lộ tin bọn hắn ra biển, làm sao lại dẫn tới loại quái vật như tên
Hà Kim Thu này! ?

You might also like