Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 2

Vào tháng 6 năm 1975, The Jackson 5 ký hợp đồng với 

Epic Records, một hãng đĩa thuộc biên chế


của CBS Records[44] và đổi tên thành The Jacksons. Em trai Randy chính thức gia nhập ban nhạc
vào khoảng thời gian này, trong khi Jermaine chọn ở lại với hãng Motown và theo đuổi sự nghiệp
solo.[45] The Jacksons tiếp tục lưu diễn quốc tế và phát hành thêm 6 album nữa từ năm 1976 đến
năm 1984. Michael, nhạc sĩ chính của nhóm trong thời gian này, đã viết nên nhiều nên bài hát thành
công như "Shake Your Body (Down to the Ground)" (1979), "This Place Hotel" (1980) và "Can You
Feel It" (1980).[31] Jackson bắt đầu nghiệp diễn xuất vào năm 1978, khi ông đóng vai bù nhìn rơm
Scarecrow trong The Wiz, một bộ phim của đạo diễn Sidney Lumet cùng với Diana Ross, Nipsey
Russell và Ted Ross.[46] Phim là một thất bại lớn về doanh thu.[47] Trên phim trường, Jackson gặp
gỡ Quincy Jones, người biên tập phần âm nhạc cho bộ phim và Jones đồng ý sản xuất album đơn
ca tiếp theo của Jackson, Off the Wall.[48] Năm 1979, Jackson bị gãy mũi khi đang thực hiện một vũ
đạo phức tạp. Tuy nhiên, cuộc phẫu thuật không thành công như dự kiến; ông phàn nàn vì khó thở
và có thể ảnh hưởng đến sự nghiệp của mình. Ông đã liên lạc với Bác sĩ Steven Hoefflin, người
thực hiện cuộc sửa mũi thứ hai và những lần tiếp theo sau này của Jackson. [49]
Off the Wall (1979), một thành quả hợp tác giữa Jackson và Jones, đã giúp định hình một Jackson
từ xu hướng âm nhạc bubblegum pop thuở nhỏ sang âm nhạc chững chạc, trưởng thành, phù hợp
với thị hiếu của nhiều thành phần lứa tuổi hơn.[40] Ngoài Jackson, các nhạc sĩ khác xuất hiện trong
album bao gồm Rod Temperton, Stevie Wonder và Paul McCartney. Album đạt thành công trên toàn
thế giới và lập kỷ lục trở thành album đầu tiên ra mắt 4 đĩa đơn nằm trong top 10 tại Hoa Kỳ, trong
đó có đĩa đơn quán quân "Don't Stop 'Til You Get Enough" và "Rock With You".[50][51] Album này vươn
tới vị trí thứ 3 trên bảng xếp hạng album Billboard 200 và hiện đã tiêu thụ hơn 20 triệu bản trên thế
giới.[52]
Vào năm 1980, Jackson thắng 3 giải thưởng Âm nhạc Mỹ: "Album Soul/R&B được yêu thích nhất"
cho Off the Wall, "Nam nghệ sĩ Soul/R&B được yêu thích nhất" và "Bài hát Soul/R&B được yêu thích
nhất" cho "Don't Stop 'Til You Get Enough".[53][54] Ông cũng giành giải Billboard Year-End cho "Nghệ
sĩ da màu xuất sắc nhất" và "Album da màu xuất sắc nhất"; giải Grammy đầu tiên trong sự nghiệp
cho "Trình diễn giọng R&B nam xuất sắc nhất" cùng "Don't Stop 'Til You Get Enough" vào năm
1979.[50][55] Dù đạt thành công, Jackson lại cảm thấy Off the Wall có thể mang sức ảnh hưởng rộng rãi
hơn nữa và xác định sản phẩm tiếp theo phải thành công ngoài sức tưởng tượng. [56] Vào năm 1980,
ông vẫn đảm bảo mức tiền bản quyền cao nhất trong ngành công nghiệp âm nhạc lúc bấy giờ: 37%
tiền lợi nhuận album.[57]

Thriller và Motown 25: Yesterday, Today, Forever (1982–1983)


[sửa | sửa mã nguồn]
Chiếc áo vét tông đính kim sa và găng tay trắng của Jackson tại Motown 25: Yesterday, Today,
Forever. British Vogue gọi Jackson là "nhà tiên phong thời trang [...] người đã mang lại ý nghĩa mới
cho moonwalk, sự cô độc bất tử, [và] đôi găng tay lấp lánh". [58]

Vào năm 1982, Jackson thu âm ca khúc "Someone in the Dark" cho album nhạc phim của bộ
phim E.T the Extra-Terrestrial.[59] Bài hát do Quincy Jones sản xuất này giành một giải Grammy cho
"Album xuất sắc nhất dành cho trẻ em" vào năm 1983. [60] Cuối năm đó, Jackson phát hành
album Thriller, giúp ông giành thêm 7 giải Grammy,[60][61] 8 giải thưởng Âm nhạc Mỹ và Jackson là
người trẻ nhất đoạt Giải Merit.[62][63] Thriller vẫn đang là album bán chạy nhất trong lịch sử âm nhạc,
với số lượng bán ra ước tính 65 triệu bản; [64][65] chỉ tính riêng tại Hoa Kỳ, đây là album đầu tiên giành
được 32 chứng nhận Bạch kim, tương đương 32 triệu bản tiêu thụ. [66][67][68] Album góp mặt trong top
10 Billboard 200 suốt 80 tuần liên tiếp, trong khi dẫn đầu 37 tuần. Đây cũng là album đầu tiên có 7
đĩa đơn lọt vào top 10 Billboard Hot 100, bao gồm "Billie Jean", "Beat It" và "Wanna Be Startin'
Somethin'".[69] Vào năm 1983, Jackson phát hành "Thriller", một video âm nhạc dài 14 phút do John
Landis đạo diễn.[70] "Thriller" được xem là cột mốc "quyết định nên video âm nhạc và phá vỡ rào cản
chủng tộc" trên Music Television Channel (MTV), một kênh truyền hình giải trí non trẻ vào thời điểm
trên.[40] Vào tháng 12 năm 2009, Thư viện Quốc hội Hoa Kỳ chọn video âm nhạc này trong số 25 bộ
phim xuất hiện tại Viện lưu trữ phim quốc gia, như là "những tác phẩm mang tầm quan trọng lâu dài
đến văn hóa Mỹ" và sẽ "được bảo quản cho mọi thời đại." [71][72] Tính đến năm 2009, đây là video duy
nhất được đăng ký bổ nhiệm.[70][72][73]
Luật sư của Jackson, John Branca nhận thấy ông đang sở hữu mức thuế suất trong ngành công
nghiệp âm nhạc vào thời điểm đó: khoảng 2 đô-la cho mỗi album bán ra. Ông cũng thu về lợi nhuận
kỷ lục từ doanh số đĩa nhạc. Cuốn video phim tài liệu The Making of Michael Jackson's Thriller bán
hơn 350.000 bản chỉ trong vài tháng và giành giải Grammy cho "Video âm nhạc dài xuất sắc nhất".
[60]
 Nhiều sản phẩm nhượng quyền khác như búp bê hình Michael Jackson, xuất hiện trên cửa hiệu
vào tháng 5 năm 1984.[74] Nhà tiểu sử J. Randy Taraborrelli viết rằng "Thriller không còn được bán
như một món hàng giải trí—một quyển tạp chí, con búp bê, vé xem phim—mà giống như một vật
dụng chủ yếu trong gia đình hơn."[75] Tạp chí Time mô tả ảnh hưởng của Jackson vào thời điểm trên
như một "ngôi sao của những đĩa hát, sóng truyền thanh và những video nhạc rock; người cứu sống
ngành thương mại âm nhạc, một nhạc sĩ đã khởi động nhịp đập cho thập kỷ, một vũ công trên phố
xá với vũ điệu lạ mắt nhất của đôi chân, một ca sĩ đã phá bỏ mọi rào cản về thị hiếu, phong cách và
cả màu da."[74] The New York Times viết rằng "Trong làng nhạc Pop thế giới, có Michael Jackson và
những người khác".[76]
Vào ngày 25 tháng 3 năm 1983, Jackson đoàn tụ với anh em của mình trong chương trình kỷ niệm
25 năm của Motown mang tên Motown 25: Yesterday, Today, Forever. Được ghi hình tại Pasadena
Civic Auditorium, chương trình phát sóng ngày 16 tháng 5 năm 1983 trên đài NBC, thu hút khoảng
47 triệu người xem.[77] Jackson ban đầu từ chối biểu diễn vì cho rằng lúc đó mình xuất hiện quá
nhiều trên truyền hình; dù vậy, theo yêu cầu của Berry Gordy, Jackson nhượng bộ và đồng ý trình
diễn đơn ca.[78] Trong sự kiện, Jackson biểu diễn bài hát "Billie Jean" trong chiếc áo
khoác sequin đen và chiếc găng tay đính đá, nơi ông lần đầu trình diễn điệu moonwalk nổi tiếng.
Điệu nhảy do cựu vũ công Soul Train và thành viên nhóm Shalamar Jeffrey Daniel dạy cho ông 3
năm trước đó.[79] Theo Mikal Gilmore từ Rolling Stone, "Có những lúc bạn biết mình đang nghe hay
thấy một điều gì đó diệu kỳ...điều phi thường ấy đã diễn ra vào đêm đó." [40] Phần trình diễn của
Jackson nhận nhiều so sánh với sự xuất hiện của Elvis Presley và the Beatles trên The Ed Sullivan
Show.[80] Chương trình thậm chí còn giúp Jackson giành được đề cử giải Emmy đầu tiên.[81][82] Berry
Gordy chia sẻ "từ nhịp đầu tiên của Billie Jean, tôi đã bị mê hoặc và khi anh ấy trình diễn màn vũ
đạo thương hiệu của mình, tôi đã bị sốc, đó là ma thuật, Michael Jackson đã đi vào quỹ đạo và
không bao giờ sa sút."[83]

You might also like