Giọng hát: sửa sửa mã nguồn

You might also like

Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 3

Giọng hát[sửa 

| sửa mã nguồn]
Jackson bắt đầu hát khi còn là một đứa trẻ, trải qua năm tháng thì giọng và cách hát của ông đã có
những thay đổi đáng chú ý. Trong những năm 1971 đến 1975, ông giảm từ giọng nam cao ("boy
soprano") sang kiểu giọng mái ("high tenor").[395] Quãng giọng khi đã trưởng thành của Jackson trải
dài từ F2-E♭6. Jackson lần đầu sử dụng chất giọng nấc ("vocal hiccup") vào năm 1973, bắt đầu từ
bài hát "It's Too Late to Change the Time" của album G.I.T.: Get It Together của the Jackson 5.
[396]
 Mãi đến khi thu âm Off the Wall, ông mới sử dụng lại kỹ thuật này—khá giống như việc nuốt
không khí hoặc thở hổn hển. Có thể nghe thấy hiệu ứng này trọn vẹn trong video quảng bá "Shake
Your Body (Down to the Ground)".[44] Với sự ra đời của Off the Wall cuối thập niên 1970, năng lực
của Jackson như một ca sĩ thực thụ bắt đầu được công nhận. Thời gian đó, Rolling Stone so sánh
giọng ông như "nói lắp nín thở, vẩn vơ" theo kiểu Stevie Wonder. Họ cũng phân tích rằng "giọng hát
vừa mềm mại vừa cứng cáp của Jackson thật tuyệt vời. Nó lướt một cách nhẹ nhàng cùng chất
giọng falsetto đáng ngạc nhiên một cách táo bạo".[376][397] Năm 1982 chứng kiến sự phát hành
của Thriller, Rolling Stone cho rằng ông đang hát với một "giọng hát hoàn toàn trưởng thành" mà
"đượm chút buồn".[382]
Jackson thường xuyên cố tình phát âm sai cụm từ "come on", thỉnh thoảng đánh vần thành "c'mon",
"cha'mone" hay "shamone", nhằm biểu lộ sự nhấn mạnh của ông.[398] Vào đầu thập niên 1990, ông
phát hành Dangerous mang nhiều tính nội tâm. Thời báo New York nhận thấy trong nhiều bài hát,
ông "nín thở, giọng run run khi nhắc đến những mối lo toan hay chuyển sang thì thầm những lời
tuyệt vọng, rít lên giận dữ qua những tiếng nghiến răng" và có một "giọng điệu đầy đau khổ".[388] Còn
khi hát về tình anh em hay lòng tự trọng, giọng ca của ông dường như trở nên "mềm mại" hơn.
[388]
 Khi nhận xét về Invincible, tạp chí Rolling Stone cho rằng Jackson ở tuổi 43 vẫn còn biểu diễn
"những ca khúc mang giai điệu giọng thanh thoát và sự hòa giọng ngân vang".[399] Nelson George kết
luận giọng hát của Jackson rằng "Sự thanh nhã, phản kháng, giận dữ, trẻ con, chất giọng mái, sự
mềm mại—tất cả trở thành những yếu tố làm nên tên tuổi một giọng ca lớn".[383] Nhà phê bình văn
hóa Joseph Vogel nhìn nhận "phong cách khác biệt [của Jackson] nằm ở khả năng truyền đạt cảm
xúc mà không cần sử dụng ngôn ngữ: những biểu cảm ngấu nghiến, càu nhàu, thở hổn hển, khóc,
cảm thán trứ danh; ông còn vặn vẹo từ ngữ cho đến khi chúng gần như không thể nhận thấy được
nữa."[400] Neil McCormick cho rằng phong cách ca hát không chính thống của Jackson "dộc đáo và
hoàn toàn khác biệt, từ chất giọng falsetto thanh khiết đến âm giữa nhẹ nhàng và ngọt ngào; sự đè
nén liền mạch giữa một loạt nốt nhanh [...] Khác biệt so với dòng nhạc soul truyền thống Mỹ, ông
không thường trình bày những bản thuần ballad, nhưng khi ông thể hiện chúng (từ 'Ben' đến 'She's
Out of My Life') hiệu ứng này trợ nên mạnh mẽ một cách giản đơn và chân thực."[401][402]

Video âm nhạc và vũ đạo[sửa | sửa mã nguồn]


Jackson (giữa) biểu diễn một đoạn vũ đạo của "The Way You Make Me Feel" tại Bad tour năm 1988.

Jackson được vinh danh là "Ông hoàng của Video âm nhạc".[403] Steve Huey từ AllMusic nhận thấy
cách mà Jackson chuyển hóa video âm nhạc sang hình thức nghệ thuật và là một công cụ quảng bá
thông qua cốt truyện phức tạp, vũ đạo, hiệu ứng đặc biệt và sự góp mặt của người nổi tiếng, đồng
thời phá bỏ rào cản về chủng tộc.[10] Trước Thriller, Jackson gặp nhiều khó khăn để gây được chú ý
từ MTV do ông là người Mỹ gốc Phi.[404] Trước những áp lực từ CBS Records, MTV trình chiếu "Billie
Jean" và sau đó là "Beat It", tiến đến sự hợp tác lâu dài cùng Jackson, đồng thời giúp nhiều nghệ sĩ
da màu được biết đến.[405] 5 nhân viên từ MTV chối bỏ bất kỳ khẳng định phân biệt chủng tộc hay
sức ép nào trên kênh này; MTV vẫn chơi nhạc rock từ bất kể chủng tộc nào.[406] Sự phổ biến của
Jackson trên MTV giúp cho kênh truyền hình này nhận được nhiều chú ý; trọng tâm của kênh sau
đó chuyển sang pop và R&B.[405][407] Màn trình diễn của ông trong Motown 25: Yesterday, Today,
Forever đã thay đổi quy mô dàn dựng trực tiếp; "Màn trình diễn 'Billie Jean' nhép môi ấy của
Jackson, bản thân nó không đặc biệt, nhưng điều phi thường nằm ở chỗ nó thay đổi tầm ảnh hưởng
của một màn trình diễn thông thường; trình diễn trực tiếp hay nhép môi đều giống nhau trước mắt
khán giả", tạo ra một thời kỳ nơi nghệ sĩ tái tạo hình tượng trong video âm nhạc lên sân khấu.
[408]
 Những thước phim ngắn như Thriller vẫn còn giữ nguyên tính độc đáo, trong khi vũ đạo trong
"Beat It" thường xuyên được mô phỏng rộng rãi.[409] Vũ đạo trong Thriller trở thành một phần quan
trọng trong văn hóa đại chúng,[410] Thriller khởi đầu một kỷ nguyên mới của video ca nhạc và
được Kỷ lục thế giới Guinness vinh danh là video âm nhạc thành công nhất mọi thời đại.[138]
Trong video "Bad" dài 18 phút do Martin Scorsese đạo diễn, Jackson bắt đầu sử dụng hình tượng
gợi cảm và khả năng biên đạo chưa từng thấy trong các sản phẩm trước đây. Ông thỉnh thoảng túm
lấy hoặc chạm vào ngực, thân mình và hạ bộ. Khi ông miêu tả đó là "biên đạo múa", "Bad" nhận
được những khen chê lẫn lộn từ cả người hâm mộ lẫn phê bình. Tạp chí Time coi nó là điều "đáng
hổ thẹn".[411] Với "Smooth Criminal", Jackson sáng tạo cú "ngả người chống lại trọng lực"—khi người
biểu diễn nghiêng một góc 45 độ từ tâm trọng lực, được thực hiện bằng một đôi giày đặc biệt giúp
giữ chân của vũ công trên sân khấu. Động tác này được ông đăng ký bằng sáng chế ở Mỹ số
5,225,452.[412] Mặc dù video ca nhạc "Leave Me Alone" (1989) không được phát hành chính thức tại
Mỹ, vào năm 1989, video này giành 3 đề cử giải Billboard hạng mục video ca nhạc;[413] cùng năm đó,
video cũng giành giải thưởng Sư Tử Vàng cho chất lượng hiệu ứng đặc biệt. Năm 1990, "Leave Me
Alone" giành giải Grammy cho hạng mục "Video âm nhạc dạng ngắn xuất sắc nhất".[133]
Ông giành giải thưởng tiên phong của MTV vào năm 1988 và giải MTV Nghệ sĩ video của thập niên
1990 nhằm tôn vinh thành tựu nghệ thuật trong video ca nhạc của ông trong suốt thập niên 1980;
vào năm 1991, giải thưởng được đổi sang tên ông để vinh danh ông.[152] Video âm nhạc gây tranh cãi
"Black or White" khởi chiếu cùng lúc vào ngày 14 tháng 11 năm 1991 tại 27 quốc gia với lượng
người xem lên tới 500 triệu người, một kỷ lục vào thời điểm đó.[151] Video có nhiều cảnh mang tính
gợi dục và bạo lực. Những cảnh quay gây khó chịu ở nửa cuối video dài 14 phút được điều chỉnh lại
nhằm tránh khỏi lệnh cấm chiếu và Jackson đã lên tiếng xin lỗi công chúng.[414] Cùng với Jackson,
những diễn viên khác như Macaulay Culkin, Peggy Lipton và George Wendt cũng xuất hiện trong
video.[415] Video "Remember the Time" được đầu tư kỹ lưỡng và trở thành một trong những video dài
nhất của ông, với thời lượng hơn 9 phút. Lấy bối cảnh là Ai Cập cổ đại, nhà sản xuất phải sử dụng
nhiều hiệu ứng thị giác, với sự tham gia của diễn viên Eddie Murphy, người mẫu Iman và vận động
viên bóng rổ Magic Johnson trong nhiều vũ đạo phức tạp.[416] "In the Closet" là một trong những
video gợi cảm nhất của Jackson; siêu mẫu Naomi Campbell xuất hiện trong video và thực hiện
những điệu múa tình tứ với Jackson. Video bị cấm chiếu tại Nam Phi.[152]
Video ca nhạc "Scream", do Mark Romanek đạo diễn và thiết kế sản xuất bởi Tom Foden, là một
trong những video được hoan nghênh từ giới phê bình. Năm 1995, video mang về 11 đề cử giải
Video âm nhạc của MTV—nhiều hơn bất kỳ video nào khác—và giành được giải "Video nhảy xuất
sắc nhất", "Bố trí đẹp nhất" và "Chỉ đạo nghệ thuật xuất sắc nhất".[417] Bài hát và video "Scream"
được cho là một nỗ lực phản kháng mạnh mẽ của hai anh em Jackson đối với lời buộc tội xâm hại
tình dục trẻ em năm 1993.[418] Một năm sau, video giành một giải Grammy hạng mục "Video âm nhạc
dạng ngắn xuất sắc nhất" và sau đó được sách kỷ lục Guinness ghi nhận là video ca nhạc có chi phí
đầu tư lớn nhất mọi thời đại với 7 triệu đô-la Mỹ.[202][419] "Earth Song" có một video âm nhạc công phu
và được đón nhận tốt, mang về một đề cử giải Grammy vào năm 1997. Video mang chủ đề vì môi
trường, có những cảnh quay về ngược đãi thú vật, phá rừng, ô nhiễm và chiến tranh.[202][420] Phát
hành năm 1997 và khởi chiếu một năm trước đó tại Liên hoan phim Cannes, Ghosts là một bộ phim
ngắn do Jackson và Stephen King sáng tác, đạo diễn bởi Stan Winston. Video Ghosts dài hơn 38
phút và hiện đang giữ kỷ lục là video ca nhạc dài nhất thế giới theo Sách kỷ lục Guinness.[202][214][421][422]

You might also like