Professional Documents
Culture Documents
Phân Tích Đo N Trích Trao Duyên
Phân Tích Đo N Trích Trao Duyên
NGUYỄN DU
I/ Mở bài
- Dẫn dắt giới thiệu tác giả tác phẩm
Có lẽ trong “tiếng kêu đứt ruột” xuyên suốt “Truyện Kiều” thì trích đoạn “Trao
duyên” là tiếng kêu đứt ruột đầu tiên mở màn một chuỗi dài những đau thương
chất chồng lên cuộc đời truân chuyên của người con gái tài sắc. Với tài năng miêu
tả nội tâm nhân vật của Nguyễn Du, trích đoạn đã thể hiện bi kịch tình yêu, thân
phận bất hạnh và nhân cách cao đẹp của Thúy Kiều.
II/ Thân bài
1. Lời thỉnh cầu trao duyên của Thúy Kiều với Thúy Vân
- “Cậy” vừa có nghĩa là nhờ, vừa bộc lộ tâm trạng quằn quại khó nói, lại vừa gửi
gắm một hi vọng nhận lời của Thúy Vân.
- “Chịu” là đẩy Vân vào tình thế mặc nhiên phải chấp nhận dẫu chưa biết đó là
chuyện gì. “Chịu” là ép buộc để cho người thương mình sẽ nhận lời.
- “Ngồi lên cho chị lạy” là tư thế của người chịu ơn với ân nhân của cuộc đời mình,
tức là chỉ mình em có thể nhận lời gửi gắm của con người sắp đi xa.
- Với giọng điệu trang trọng, Kiều đã hạ mình cầu khẩn em một cách xót xa, ở đó
có tư thế của một người chị cùng với tư thế của người cầu xin.
- Kiều dùng lý lẽ để thuyết phục Thúy Vân, trong đó có câu chuyện về mối tình
đầu trong sáng từ khi chàng Kim, có cả sự day dứt vì đứt gánh tương tư, đứt mối
tình đầu dang dở.
- Đó là lý lẽ của con người hiếu nghĩa đủ đường, của một trái tim giàu lòng vị tha,
nghĩ cho người khác hơn là nghĩ cho mình. Vì mặc cảm day dứt vì chàng Kim, chị
trao lại duyên cho em, em là em gái của chị, hãy vì xót thương chị và nối tiếp mối
duyên này.
- Trao duyên cho em bởi em còn trẻ, còn một tương lai tươi sáng ở phía trước, em
có thể xây dựng lại hạnh phúc cho mình bắt đầu từ hôm nay chứ không phải là một
cuộc đời tăm tối như chị.
- Những câu thơ vừa giàu lý lẽ vừa thắm thiết tình chị em. Thúy Kiều còn khéo léo
đưa vào đó cả cái chết của mình để tăng thêm sức nặng cho lời thuyết phục.
- Với nỗi đau đớn trong cuộc đời, Kiều đã mượn nỗi quan hệ thiêng liêng là tình
máu mủ để giải quyết một mối quan hệ thiêng liêng nữa là tình yêu đôi lứa. Lời
thỉnh cầu đầy cảm động đã dọn đường từ trái tim Kiều đến trái tim Vân.
2.Trao kỉ vật và dặn dò em
- Kỉ vật Kiều trao cho em là chiếc vành gắn liền với buổi đầu gặp gỡ. Chiếc vành,
bức tờ mây ghi lời thề chung thủy của Kim Kiều trong buổi thề nguyền gợi lên mối
tình đầu trong sáng.
- Hai chữ “của chung” gượng gạo mâu thuẫn vì kỉ vật tình yêu chỉ thiêng liêng khi
là riêng hai người. Thế nhưng của chung, tức là không phải là của em và Kim mà
có cả chị trong đó. Vậy là Kiều trao duyên cho em nhưng vẫn muốn níu giữ, vẫn
muốn có chút hiện diện của mình trong đó.
- Kiều đang rơi vào sự giằng xé dữ dội trong tâm trạng, giữa trao đi và không
muốn trao đi, giữa mất và còn.
- Ngay sau khi trao kỉ vật, trong những lời dặn dò, cảm giác mất mát còn hiện rõ
lên trong tâm trí.
“Ngày xưa” là thời gian tâm lý. Buổi thề nguyền vừa qua có mấy ngày thế mà
trong khoảnh khắc chốc lát, tất cả đã trở thành ngày xưa.
- Nguyện cầu duy nhất của nàng là nhận được sự cảm thông, chia sẻ của người ở
lại. Kiều tưởng tượng ra cái chết của mình, trong tư thế của một mảnh hồn oan,
Kiều vẫn tìm về dương thế, dù cho mảnh hồn đó có trôi lạc nơi đâu thì vẫn mang
nặng một lời thề trong tim, vẫn cứ tìm về.
3. Lời tạ từ gắn với chàng Kim
- Hai chữ “bây giờ” đã đưa Kiều đang chiêm nghiệm về tương lai trở về thực tại
phũ phàng. Bây giờ là trâm gẫy, là tơ duyên ngắn ngủi... đã dứt Kiều ra khỏi cuộc
nói chuyện với Thúy Vân để hướng về chàng Kim.
- Kim Trọng là cội rễ của mọi nguồn đau, là người mà Kiều nghĩ rằng không trả
nghĩa thì không được. Khi trả nghĩa xong rồi thì Kiều mới nhận ra khoảng trống
đáng sợ mà mình đã đánh mất đi hạnh phúc đang có. Nỗi đau quá lớn, điều này
Thúy Vân không thể hiểu mà chỉ có Kim Trọng mới có thể cảm thông.
- “Trâm gẫy gương tan” là hiện thực về tình yêu tan vỡ không thể hàn gắn được. “
Trăm nghìn là tất cả những tình cảm lớn lao dành cho Kim. Lạy chàng Kim, cái lạy
hối nỗi ăn năn như một sự tạ từ
Kiều cũng ý thức được về nỗi đau của riêng mình. “Bạc như vôi” nói về sự bạc bẽo
của người đời, cuộc đời, có ý nghĩa khái quát cho phận người trong xã hội cũ.
- “Đã đành” là sự thừa nhận mình là thân cánh bướm, là phụ nữ thì phải chấp nhận
dòng đời xô đẩy, nước chảy thì hoa trôi.
- “Thôi thôi” , sự bất lực đành buông bỏ, đó lầ sự chấp chới tuyệt vọng, là sự tiếc
nuối khi phải rời bỏ mối tình trong sáng. Đỉnh điểm của nỗi đau đớn là Kiều tự
nhận nàng phụ chàng Kim. Nỗi đau ấy chứng tỏ tình cảm nàng dành cho Kim
Trọng.
III/ Kết bài
Kết luận chung về đoạn trích
Qua đoạn trích Nguyễn Du đã thể hiện trái tim đôn hậu của mình trước tình yêu
nam nữ tan vỡ qua cách nói có lớp lang, thấy được tâm trạng thực, thấy được
những biểu hiện đau đớn nhất của con người. Đọc “Truyện Kiều” nói chung và
đoạn trích “Trao duyên” nói riêng, ta càng thêm hiểu và thương cho Kiều cũng như
bao số phận hồng nhan bạc mệnh khác trong xã hội , vừa khâm phục ngòi bút tài
hao của đại thi hào Nguyễn Du.
…………………………………………………………………………………….