Download as doc, pdf, or txt
Download as doc, pdf, or txt
You are on page 1of 3

CÔ GÁI ĐẾN TỪ HÔM QUA

…Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại, vào một ngày mai như hai người bạn. Một ngày đã quên
tất cả lại nhớ về nhau…

(“Cô Gái Đến Từ Hôm Qua” là một truyện dài của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, kể về
nhân vật nam là Thư và người bạn gái tên Tiểu Li. Tiểu Li hồi nhỏ rất dễ thương và ngây
ngô nên đã bị Thư “bắt nạt” và vội kết luận rằng: “Con gái ngu thấy mồ”.

Sau này gia đình Tiểu Li chuyển đi nơi khác nên đôi bạn bặt vô âm tín, đó cũng là lúc mà
Thư thấy nhớ người bạn gái của mình vô cùng.

Có lẽ cũng là chủ ý của tác giả khi sau này đã để Thư và Việt An (tên thật của Tiểu Li)
học chung lớp cấp ba. Thay vì là một Tiểu Li ngây ngô dễ bắt nạt như ngày nào, Việt An
của ngày hôm nay rất xinh đẹp và kiêu kỳ. Và đó cũng là điều làm cho Thư rất đau khổ
khi “cưa cẩm” mãi mà không thành. Anh chàng cũng hay làm thơ tặng nàng, và quá đau
buồn nên phải thốt ra mấy câu thơ của Nguyễn Bính:
“Lòng em là chiếc lá khoai.
Đổ bao nhiêu nước ra ngoài bấy nhiêu.”
Vì quá chán nản nên Thư đã “lơ” Việt An một thời gian, và kết quả thật bất ngờ, Việt An
đã tìm đến Thư, trong cái nắng chiều rộn rã, hai người đã nói chuyện rất nhiều, Thư đã
kể cho Việt An về người bạn gái đầu tiên trong đời của mình: Tiểu Li. Và hai người đã
nhận ra nhau.
Bao nhiêu kỷ niệm lại tràn về, Thư thẩn thờ chạm tay vào vết sẹo trên trán Việt An mà
ngày xưa anh đã gây nên, anh cảm thấy bàng hoàng như chạm vào kỷ niệm, cứ sợ nó tan
đi như một giấc mơ. Và bồi hồi nói, âu yếm, thì thầm, với Việt An và với cả chính anh:

“CHÀO TIỂU LI, CÔ BẠN NHỎ”

Tiểu Li hồi nhỏ đáng yêu


Bị Thư bắt nạt thật nhiều tội ghê
Anh Thư cảm thấy hả hê
Nghĩ rằng con gái chằng hề cao siêu

Thời gian học chẳng bao nhiêu


Hai người xa cách thật nhiều nhớ nhung
Nhớ ngày đi học lớp chung
Nhớ ngày xưa đã chơi cùng với nhau.

Thế rồi ngày tháng trôi mau


Hai người xưa lại gặp nhau lớp này
Nghĩ đời cùng thấy hay hay
Đất tròn nên sẽ có ngày gặp nhau

Việt An thay đổi thật mau


Kiêu kỳ, duyên dáng làm đau anh chàng (Anh Thư)
Anh Thư sáng tối mơ màng
Việt An thì chẳng ngó ngàng làm chi

Vậy là Thư quyết bỏ đi


Không thèm liên lạc cũng vì nàng “lơ”
Nhưng lòng vẫn cứ thầm mơ
Ngậm cay, nuốt đắng đợi chờ nàng sang.

Một chiều nắng ấm rộn ràng


Việt An đi tới nhà chàng ngồi chơi
Mắt nàng lấp lánh lệ rơi
Khi Thư nhắc đến một người ngày xưa (nhắc đến Tiểu Li)
Tiểu Li, nhớ mấy cho vừa
Việt An cảm thấy như mưa trong lòng
Vậy là đã thỏa ước mong
Tiểu Li ngày ấy ngóng trông đây rồi
Cầm tay, Thư nói bồi hồi:
“TIỂU LI ! BẠN NHỎ CỦA TÔI ĐÂY RỒI”
Trương Tuấn Kiệt

You might also like