Về phương diện pháp lý và địa lý, biên giới quốc gia chính là phần bao bọc bên ngoài lãnh thổ quốc gia, là phên dậu, là vỏ bao bọc liên tục của một tập hợp không gian của một quốc gia hoặc là điểm chấm dứt thẩm quyền thuộc về lãnh thổ của một quốc gia. Chính vì vậy, không một quốc gia nào có lãnh thổ xác định mà lại không có biên giới quốc gi, một trong bốn yếu tố không thể thiếu để một thực thể được công nhận là một quốc gia, chủ thể cơ bản và chủ yếu của luật quốc tế. Về phương diện lịch sử, trong một thời gian dài, thuật ngữ biên giới được dùng để chỉ các vùng tiếp giáp chứ không phải là đường biên giới theo nghĩa ranh giới để phân định lãnh thổ của quốc gia này với quốc gia khác. Trong thời kỳ cổ đại, biên giới quốc gia được xác định bởi những chướng ngại vật tự nhiên như rừng núi, sông biển, sa mạc.... Do vậy, biên giới đầu tiên được các quốc gia sử dụng để phân định lãnh thổ của nhau là biên giới vùng. 2.3. Quy chế pháp lý của biên giới quốc gia Về phương diện pháp lý, quy chế pháp lý của biên giới quốc gia chính là những quy định của pháp luật quốc tế và pháp luật quốc gia về quản lý, bảo vệ, duy trì biên giới quốc gia là các quốc gia chung biên giới phải tuân thủ theo cũng như các thỏa thuận về quản lý và bảo vệ biên giới được quy định trong các điều ước quốc tế về quy chế biên giới. 2.3.1. Nguyên tắc bất khả xâm phạm biên giới quốc gia Luật quốc tế thừa nhận biên giới quốc gia là một bộ phận cấu thành không thể tách rời của lãnh thổ quốc gia. Chính vì vậy, để đảm bảo sự bất khả xâm phạm và toàn vẹn lãnh thổ quốc gia, biên giới quốc gia là bất khả xâm phạm. Bất khả xâm phạm biên giới quốc gia là một nguyên tắc quan trọng của luật quốc tế khi xem xét quy chế pháp lý của biên giới quốc gia. Theo nguyên tắc này, các quốc gia có chung biên giới phải duy trì sự ổn định, lâu dài và bất khả xâm phạm của đường biên giới quốc gia. Không được tùy tiện xâm nhập, vi phạm quy chế pháp lý của biên giới quốc gia. Cấm sử dụng bất kỳ hình thức, thủ đoạn nào hoặc biện pháp nào để gây rối, di dời hoặc thay đổi một cách bất hợp pháp đường biên giới quốc gia. Mỗi quốc gia đều có quyền bảo vệ biên giới của mình, điều chỉnh các hoạt động có liên quan đến đường biên giới hoặc khu vực biên giới. Bất khả xâm phạm biên giới quốc gia là một nội dung không thể thiếu trong các điều ước quốc tế về hoạch định hoặc quản lý bien giới. Trên cơ sở những nội dung cơ bản nói trên, các quốc gia sẽ quy định cụ thể chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn của các cơ quan nhà nước, tổ chức, cá nhân, công nhân. 2.3.2. Nguồn luật điều chỉnh quy chế biên giới quốc gia Vì mục đích xây dựng và bảo vệ biên giới một cách hòa bình, bảo đảm tình hữu nghị giữa các quốc gia có chung biên giới, biên giới quốc gia phải được tôn trọng triệt để và không thể tùy tiện xâm phạm hoặc vi phạm. Biên giới quốc gia là bất khả xâm phạm vì nó là một phần của lãnh thổ quốc gia. Quy chế pháp lý của biên giới quốc gia gồm những quy định dựa trên hai nguồn luật khác nhau, đó là các điều ước quốc tế và cá văn bản pháp luật quốc gia. 2.3.2.1. Điều ước quốc tế Thông thường, sau khi tiến hành phân giới thực địa và cắm mốc, các quốc gia hữu quan sẽ ký kết các hiệp định, hiệp ước hoặc nghị định thư về quy chế biên giới và quy chế quản lý để xác lập quy chế pháp lý của biên giới. Các văn bản này sẽ là cơ sở pháp lý quan trọng để điều chỉnh các hoạt động trong khu vực biên giới, liên quan trực tiếp hoặc gián tiếp đến các quyền lợi của quốc gia có chung biên giới. Các văn bản này thường quy định những nội dung cơ bản sau đây: - Các quy định về duy trì, quản lý, bảo vệ đường biên giới và hệ thống mốc quốc giới; - Trình tự, điều kiện qua lại biên giới đối với người, hàng hóa và các phương tiện giao thông; - Thể lệ, cách thức giữ gìn và bảo vệ biên giới quốc gia trên bộ và trên biển; - Thể lệ và điều kiện hành nghề trong khu vực biên giới; - Hệ thống các cửa khẩu giữa các quốc gia; - Các trạm kiểm soát biên phòng, hải quan giữa các cửa khẩu biên giới quốc gia; - Chế độ, điều kiện thăm dò, khai thác tài nguyên, nguồn nước biên giới; - Việc sửa chữa, thay thế cột mốc giới và bảo vệ biên giới chung; - Thủ tục và cách thức giải quyết các tranh chấp về biên giới. 2.3.2.2. Pháp luật quốc gia Thông thường, để quản lý có hiệu quả trên tất cả các lĩnh vực chính trị, an ninh quốc phòng, kinh tế- xã hội.... ở khu vực biên giới, các quốc gia sẽ ban hành các văn bản pháp luật để xác lập quy chế pháp lý cụ thể của khu vực biên giới. Các văn bản pháp luật quốc gia quy định và điều chỉnh quy chế pháp lý của biên giới thường bao gồm các nội dung chủ yếu sau: - Cách thức bảo vệ biên giới, các lực lượng bảo vệ và các biện pháp bảo vệ cần thiết; - Chế độ qua lại của người và phương tiện giao thông; - Hải quan, thuế quan, y tế khu vực cửa khẩu biên giới; - Điều kiện hành nghề, các hoạt động sản xuất, kinh doanh đầu tư, thăm dò, khai thác và các hoạt động khác trong khu vực biên giới; - Bảo vệ, sử dụng nguồn nước biên giới; - Quyền hạn của các cấp chính quyền, các lực lượng, các ngành trong quản lý bảo vệ biên giới; - Trình tự, thẩm quyền giải quyết các tranh chấp về biên giới và các tranh chấp khác trong khu vực biên giới.