Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 13

BỘ TƯ PHÁP

TRƯỜNG ĐẠI HỌC LUẬT HÀ NỘI

BÀI TẬP NHÓM

MÔN: KỸ NĂNG NGHIÊN CỨU


VÀ PHÂN TÍCH ÁN LỆ
ĐỀ SỐ: 04

NHÓM : 06
LỚP : N04.TL2

Hà Nội, 2022
PHẦN THÔNG TIN
 Nhóm: 06                      Lớp: N04.TL2

 Thành viên nhóm:

453038 Nguyễn Phương Thảo Chi

453039 Trần Mạnh Hiển

453040 Lê Thị Vân Anh

453041 Phan Hà Trang

453042 Nguyễn Tiến Dũng

453043 Nguyễn Thị Ngọc Quỳnh

453044 Đỗ Hà Thu
ĐỀ BÀI
Anh/chị hãy đọc vụ Regina v. Dudley and Stephens (1884) 14 QBD 273 DC và trả lời:

- Anh/chị có đồng ý với lập luận của các bên và lời tuyên án của tòa không? Tại sao?
- Anh/chị hãy chỉ ra vấn đề pháp lý, các vấn đề này đã được giải quyết như thế nào?
- Anh/chị hãy đưa ra một số lập luận và lời tuyên án khác.
MỤC LỤC
MỞ ĐẦU...................................................................................................................... 1

NỘI DUNG................................................................................................................... 1

TÓM TẮT CASE........................................................................................................1

Câu 1: Anh/ chị có đồng ý với lập luận của các bên và lời tuyên án của tòa không?
Tại sao?........................................................................................................................ 2

Câu 2: Anh/chị hãy chỉ ra vấn đề pháp lý, các vấn đề này đã được giải quyết như
thế nào?........................................................................................................................ 4

Câu 3: Anh/ chị đưa ra một số lập luận và lời tuyên án khác..................................5

KẾT LUẬN.................................................................................................................. 6

DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO.....................................................................6


MỞ ĐẦU
Bạn có chấp nhận giết một ai đó để cứu mạng mình và những người khác khác?
Và liệu việc làm đó là đúng hay sai? Đây là một vấn đề nan giải được cả thế giới tranh
cãi hàng thế kỷ qua và đã được đưa vào giảng dạy ở rất nhiều trường đại học. Vấn đề ở
đây không chỉ liên quan đến pháp luật mà nó còn gắn liền với đạo đức của con người.
Vụ Dudley và Stephens (bị cáo) sát hại một thủy thủ trẻ (Parker) để cứu mạng sống
của họ khỏi chết đói đã gây ra nhiều ý kiến trái chiều. Án lệ Regina v Dudley and
Stephens (1884) 14 QBD 273 DC dưới đây mà nhóm phân tích sẽ làm rõ các quan
điểm về vấn đề này.
NỘI DUNG
TÓM TẮT CASE

Background: 
Người bị hại: Richard Parker - Cậu bé 17 tuổi làm việc trên tàu
Bị cáo:
 Thomas Dudley - Thuyền trưởng Mignonette 
 Edwin Stephens - Thuyền phó
Tòa xét xử: Tòa Nữ hoàng thuộc Tòa án cấp cao (Vương quốc Anh).
Năm: 1884.
Fact:
- Ngày 19/5/1884: Tàu Mignonette ra khơi từ Southampton đi Sydney.
- Ngày 5/7/1884: Đi đến phía Tây Bắc của Mũi Hảo Vọng (Nam Phi) thì gặp thời
tiết xấu, tàu bị sóng đánh chìm.
- Thuyền trưởng ra lệnh cho thủy thủ đoàn điều động xuồng cứu sinh, cả 4 thành
viên thủy thủ đoàn đều lên được xuồng.
- Thủy thủ đoàn chỉ vớt được một vài dụng cụ định vị, 2 hộp củ cải muối, không
có nước ngọt.
- Ngày 8/7/1884: Đoàn thủy thủ ăn hết hộp củ cải đầu tiên.
- Ngày 9/7/1884: Bắt được 1 con rùa, ăn thịt (kể cả xương) (sản lượng khoảng 3
cân thịt mỗi người).
- Ngày 17/7/1884: Ăn hết con rùa và hộp đựng củ cải thứ hai.
- Ngày 24/7/1884: Tom Dudley – thuyền trưởng đề nghị bốc thăm để chọn ra
người hy sinh mạng sống để cứu ba người còn lại. Edmund Brooks từ chối, ý
tưởng bốc thăm không được thực hiện.
- Ngày 25/7/1884: Vẫn không hề có hi vọng gì về sự sống. Dudley bảo Brooks
quay mặt đi, ra hiệu với Stephens, cầu nguyện rồi nói với Parker rằng đã đến
lúc rồi và dùng dao giết chết Parker.
1
- Phần thức ăn này được 3 người, kể cả Brooks và cầm cự thêm được 4 ngày. 
- Ngày 29/7/1884: Các thủy thủ đoàn còn lại được cứu và đưa trở lại nước Anh,
bị bắt và đem xử.
Issue: Sự biện hộ của “sự cần thiết” có cho phép tha bổng cho tội danh giết người
không?
Case: Sir H. James, A.G. (A. Charles, Q.C., C. Mathews and Danckwerts), Rex v
Pedley; Rex v. Oneby; Mackally's Case; Hazel's Case; Rex v. Stratton and
Others
Câu 1: Anh/ chị có đồng ý với lập luận của các bên và lời tuyên án của tòa không?
Tại sao?

Lập luận của các bên


Bị đơn:
- Trước tiên, bị đơn cho rằng bồi thẩm đoàn không có khả năng ra kết luận họ có
giết người hay không vì bồi thẩm đoàn đơn giản chỉ thấy sự thật liên quan đến
cái chết của Parker vì chỉ có họ là nhân chứng của vụ việc.
- Các bị đơn không cho rằng họ phạm tội giết người bởi họ giết Parker là dưới áp
lực cần thiết. “Sự cần thiết” sẽ làm “lá chắn” cho một hành động, nếu không có
“sự cần thiết” ấy sẽ là một tội ác (Theo Luật Hình sự Anh, Điều 32 về Sự cần
thiết). 
- Bị đơn chỉ ra một trường hợp tương tự: hai người đàn ông có thể sẽ chết đuối
trên một tấm ván đủ lớn chỉ hỗ trợ cho một người, vậy sẽ có một người bị đẩy
ra và người sống sót không thể bị trừng phạt bởi pháp luật.1
- Trong trường hợp hiện tại, các bị đơn ở trong hoàn cảnh không còn cách nào
khác. Bản chất của tội giết người là cố ý, và ở đây ý định của các tù nhân chỉ là
bảo toàn mạng sống của họ.
Nguyên đơn:
- Bên phía nguyên đơn đặt ra câu hỏi: Liệu các bị cáo giết Parker có phạm tội
giết người hay không? 
- Theo luật, một cá nhân hành động theo bản năng lấy đi mạng sống của người
khác, hành động của người ấy chỉ có thể được bảo vệ dựa trên cơ sở tự vệ - tự
vệ trước hành vi của người bị cướp đi tính mạng. Nguyên tắc này đã được mở
rộng để bao gồm trường hợp một người đàn ông giết người khác để ngăn anh ta
phạm tội lớn với người thứ ba. Ví dụ như giết Parker vì Parker gây nguy hiểm
đến tính mạng của họ. Tuy nhiên thực tế, Parker đã không thực hiện hành động
1
Tương tự là 1 số các án lệ khác về "Giết người khi cần thiết,"như Russell on Crimes, Vol. ip 847 và có những
đoạn liên quan trong Bracton, VOL ii. tr., 277; hay Lời cầu xin của Hale về Vương miện, tr. 54 và c. 40; East's
Pleas of the Crown, tr. 221, trích dẫn Dalton, c. 98, Stephens.
2
gì ảnh hưởng đến họ để họ giết người để tự bảo vệ mình. Nếu anh ta có thức ăn
và họ đã lấy của anh ta, họ sẽ phạm tội trộm cắp; và nếu họ giết anh ta để lấy
thức ăn này, họ sẽ mắc tội giết người.2  
Lời tuyên án của tòa
Đầu tiên, các thẩm phán nhận thấy rằng những hành động này rõ ràng là các bị
cáo đã giết một cậu bé yếu ớt thoi thóp nhưng vẫn có sự sống để đổi lấy cơ hội bảo
toàn mạng sống của mình bằng cách ăn thịt và máu của cậu sau khi cậu bị giết, và chắc
chắn sẽ tước đi bất kỳ cơ hội nào có thể xảy ra.
Tuy nhiên, các sự kiện ghê tởm và kinh khủng khiến cho bồi thẩm đoàn phải
đặt ra suy nghĩ "nếu những người đàn ông không ăn xác của cậu bé, họ có thể đã
không sống sót" và rằng "cậu bé trong tình trạng yếu hơn nhiều có khả năng đã chết
trước họ" hoặc “có thể rằng họ sẽ được đón vào ngày hôm sau bởi một con tàu đi
ngang”. Và trong trường hợp này, cậu bé đã không có khả năng phản kháng, trên thực
tế là không xảy ra; và thậm chí không có ý kiến cho rằng cái chết của cậu là do bất kỳ
bạo lực nào từ phía cậu đã cố gắng chống lại, thậm chí còn rất sợ hãi bởi những kẻ đã
giết cậu. 
Dưới những điều này, bồi thẩm đoàn nói rằng họ không biết liệu những người
thủy thủ này có phạm tội giết người hay không, và đã đưa nó lên Tòa án để xác định
hậu quả pháp lý là gì sau những sự kiện mà họ đã tìm thấy. 
Trong phiên xét xử cuối cùng, bất chấp sự đồng tình giảm án của người dân
cùng sự thành thật của hai bị cáo, thẩm phán tuyên bố: “Một người không thể lấy dục
vọng, những cám dỗ của bản thân để biện minh cho hành vi tội ác của mình được. Và
chúng ta cũng không thể cho phép sự từ bi đối với bọn tội phạm bởi nó sẽ làm suy yếu
đi tính đúng đắn của pháp luật”
Cuối cùng, phán quyết của Tòa án được đưa ra bởi Thẩm phán Coleridge, CJ,
tuyên bố rằng hành động của các tù nhân trong trường hợp này là cố ý giết người, rằng
các sự kiện như đã nêu trong bản án không phải là sự biện minh hợp pháp cho vụ giết
người; và để nói rằng theo ý kiến nhất trí của cả bồi thẩm đoàn, dựa trên bản án, các bị
cáo đã phạm tội giết người. 
Nhận xét
Theo quan điểm của nhóm, nhóm đồng ý với lập luận của phía nguyên đơn. Lý
do là bởi:
Đầu tiên, chúng ta gặp phải câu hỏi rằng làm thế nào để cân nhắc giá trị của
cuộc sống của người này so với giá trị của cuộc sống khác? Việc Richard Parker bị
chọn để giết cho thấy rằng mạng sống của anh ta được coi là ít quan trọng hơn cuộc
2
Viện dẫn đến trường hợp được Puffendorf trích dẫn trong Luật Tự nhiên và Quốc gia của ông, được đề cập tại
phiên tòa, đã được tìm thấy, khi kiểm tra tại Bảo tàng Anh, trong tác phẩm của Nicholaus Tulpius, một nhà văn
Hà Lan, và điều đó rất rõ ràng. rằng đó không phải là một quyết định tư pháp.
3
sống của những người khác vì Parker là một đứa trẻ mồ côi và không có gia đình để
chăm sóc. Ngay cả khi giết một người để tồn tại là “điều cần thiết”, thì việc giết người
yếu nhất và không kiên định là điều vô đạo đức hoặc bất công. Nếu xu hướng chọn
những người yếu nhất này tiếp tục cho đến khi giải cứu đến, thì mọi người sẽ được
công nhận về việc giết người và do đó sẽ không bị kết tội giết người.
Thứ hai, vụ án giải quyết việc áp dụng Quyền tự vệ. Luật pháp quy định rằng
một người chỉ có thể được bảo vệ khi lấy đi mạng sống của người khác trong trường
hợp tự vệ chống lại người cố gắng lấy đi mạng sống của mình. Tuy nhiên, quy tắc này
không được áp dụng trong trường hợp này vì Parker lúc ấy đang bị ốm, không gây ra
mối đe dọa nào cho các bị cáo. Vì vậy, phía bị cáo không thể tự biện hộ theo hướng tự
vệ bởi vì không có sự khiêu khích, tác động nào từ phía Parker ở đây. Hơn nữa, để bảo
vệ người khác, sẽ được phép sử dụng vũ lực trước, miễn là người sử dụng vũ lực tin
rằng hành vi của họ là cần thiết và việc sử dụng vũ lực là hợp lý một cách khách quan
và có cân nhắc hoàn cảnh xung quanh.
Thứ ba, việc giết chết cậu bé, bản thân nó đã là một hành động trái đạo đức, các
bị cáo chắc chắn đã tước đi bất kỳ cơ hội sống sót nào của cậu bé. Nếu những người
đàn ông đó được giải cứu vào ngày hôm sau, thì giết cậu bé là một hành động vô
nghĩa.
Thứ tư, và quan trọng nhất là câu hỏi liệu có được phép giết người khi cần thiết
hay không? Sự cần thiết, nói một cách dễ hiểu là sử dụng bạo lực để đẩy lùi, đó là bạo
lực hợp lý, chính đáng và cần thiết để ngăn chặn hành vi bất hợp pháp đối với bản
thân. “Sự cần thiết” biện minh cho việc giết người có hai loại: Sự cần thiết có tính chất
riêng tư và “Sự cần thiết đối” với phúc lợi công cộng. Loại đầu tiên có liên quan đến
vụ án, là quyền tự vệ đã được xử lý. Tuy nhiên, trong trường hợp hiện tại, rõ ràng là
giết người vì sự cám dỗ mà các bị cáo không thể khuất phục được không phải là điều
luật gọi là “cần thiết”. Sự cần thiết phải là không thể tránh khỏi để biện minh cho hành
vi giết người. Hơn nữa, khái niệm “cần thiết” nên mở rộng cho tất cả mọi người,
không chỉ cho cậu bé vì cậu ta ở vào thế bất lợi. Vì vậy, việc bên phía nguyên đơn lập
luận rằng hành vi của Stephens và Dudley là giết người là hoàn toàn hợp lý. 
Và qua những lập luận trên, việc tòa tuyên án rằng Stephens và Dudley phạm
tội giết người là hoàn toàn thuyết phục. Và nhóm cũng hoàn toàn đồng ý với hình phạt
mà tòa tuyên cho 2 bị cáo là án tử hình.
Câu 2: Anh/chị hãy chỉ ra vấn đề pháp lý, các vấn đề này đã được giải quyết như
thế nào?
Vấn đề pháp lý: Stephens và Dudley giết Parker để cứu chính mình trong tình
trạng đói khát có phải là hành vi giết người hay không khi xem xét các tình tiết của vụ
án này?
4
Vấn đề này được giải quyết: Edmund Brooks vô tội, Tom Dudley và Edwin
Stephens tử hình. Không bao giờ được lấy mục đích biện minh cho hành động, giết
người là giết người, dù cho trong bất kỳ hành động nào cũng không thể để pháp luật
yếu đi trước những dục vọng và cám dỗ của con người. Sự cần thiết của nạn đói không
biện minh cho sự ăn cắp vặt, chưa nói đến việc giết người. Stephens và Dudley đã bị
cám dỗ để giết Parker nhưng bản thân sự cám dỗ không phải là cái cớ để giết anh ta.
Việc Dudley và Stephens chọn người yếu nhất làm nạn nhân cũng không có nghĩa là
Parker không thể sống sót. Thay vào đó, bằng cách giết anh ta, nó chỉ chắc chắn rằng
Parker không có cơ hội sống sót. Hoàn cảnh bất hạnh của họ cũng không cho phép
định nghĩa pháp lý về tội giết người được khoan hồng.
Câu 3: Anh/ chị đưa ra một số lập luận và lời tuyên án khác

Điểm khiến cho vụ án này trở nên kinh điển bởi vì có sự chia rẽ và tranh cãi rất
lớn đến tận ngày nay cả về khía cạnh luật pháp lẫn đạo đức. Mặc dù nhóm đồng ý với
quan điểm của Công tố viên đại diện cho Nữ hoàng Anh khi kết luận rằng “Giết người
là giết người”, tuy nhiên vấn đề tranh cãi nổ ra ở đây ngoài việc năm 1884 đã có Luật
Biển quốc tế chưa? Họ thực hiện hành vi trên vùng biển của nước Anh không? thì nếu
chúng ta ở trong trường hợp đấy liệu có hành động như Stephens và Dudley không,
giết một người để bảo toàn mạng sống cho 3 người? 
Thứ nhất, chúng ta phải xem xét hoàn cảnh đấy, rằng những người tham gia
chuyến tàu đó phải hiểu rõ những nguy cơ đe dọa đến mạng sống của mình có thể xảy
ra trên biển. Và nếu cả 4 người đều chấp nhận rủi ro như vậy thì họ có quyền đẩy cái
rủi ro đó cho người khác hay không, thay vì Parker là người phải chết.
Thứ hai, nếu cho rằng hy sinh một người để cứu lấy 03 người là cần thiết. Vậy
thì đặt trong trường hợp một ngày đẹp trời, các bộ phận trên cơ thể bạn phù hợp để cứu
sống lấy 3 người khác thì bạn có hy sinh để cứu lấy họ không? Câu trả lời chắc chắn là
không rồi, vậy tại sao Parker phải hy sinh để cứu lấy 03 người còn lại trên tàu chỉ vì
anh ấy yếu hơn họ? 
Thứ ba, nếu tất cả mọi người trên chiếc thuyền lúc ấy đồng ý bốc thăm thì việc
giết người có được thừa nhận? Câu hỏi được đặt ra: Tôi có quyền quyết định mạng
sống của mình hay không? Nếu câu trả lời là có, thì hành vi bạo lực sẽ không bị truy
cứu trách nhiệm hình sự khi có thỏa thuận vì mọi người đang ủng hộ lập luận chúng ta
sở hữu vô hạn đối với cơ thể chúng ta. Tuy nhiên, lưu ý rằng, phần lớn những hành vi
liên quan đến cơ thể của chúng ta đều bị pháp luật cấm, ví dụ: bán dâm, bán nội tạng
cơ thể, trợ tử, giúp người khác tự tử,...
Thứ tư, nếu như ngay sau ngày Parker bị giết, các thành viên còn lại được cứu
thì cái chết của Parker có được coi là vô ích hay không vì thực tế Parker không cần

5
phải chết vì sẽ có người đến cứu. Nếu như lập luận rằng, làm sao biết được ngay ngày
hôm sau sẽ được cứu thì tại làm sao lại chắc chắn ngày hôm sau không được cứu?
Chính suy nghĩ tiêu cực của họ giúp họ thực hiện hành vi giết người.  
Thứ năm, liệu việc xét Brooks vô tội trong khi tử hình Dudley và Stephen có
phải là mâu thuẫn. Rõ ràng, Brooks tuy rằng trước đó không đồng ý và lên án kịch liệt
đề xuất của Dudley nhưng sau đó đó đã không phản ứng mà chỉ theo dõi. Liệu rằng,
trong tình huống đó, nếu Brooks phản ứng quyết liệt hơn nữa thì Richard có chết hay
không. Hành vi của Brooks có thể tính là thấy người khác sắp chết nhưng lại không
cứu giúp nạn nhân hoặc có thể cứu nhưng họ đã không hành động, tức không cứu giúp
người bị nạn. Hơn nữa, sau đó Brooks cũng ăn thịt Richard. Điều này có nghĩa là ông
cũng hưởng lợi từ cái chết của Richard như hai người kia. Vậy hành vi chỉ ngồi quan
sát của Brooks không hẳn là ông không thể ngăn cản mà Brooks lúc đấy cũng đã ngầm
đồng ý với Dudley.  Như vậy, Brooks cũng có tội và phải bị xử phạt.
KẾT LUẬN
Quyền sống là quyền thiêng liêng, bất khả xâm phạm và cần được bảo vệ. Nếu
pháp luật khoan hồng cho trường hợp của Tom Dudley và Edwin Stephens thì trong
tương lai liệu sẽ có những kẻ lợi dụng án lệ này để luồn lách, trốn tội giết người hay
không? Giá trị mạng sống của mỗi người là vô giá. Quyền được sống không cần pháp
luật nào quy định, bởi vì chính bản thân nó đã vượt lên trên cả pháp luật. Án lệ này
cho đến ngày nay vẫn được nghiên cứu và tranh luận rộng rãi tại nhiều quốc gia. Tuy
nhiên, để có thể luật hóa một quy định còn nhiều tranh cãi như trên, chúng ta cần nâng
cao trình độ phát triển của kinh tế - xã hội, nơi y tế và phúc lợi xã hội đến một trình độ
bình đẳng nhất định. Đó chính là thứ làm cho tư duy đạo đức của xã hội trở nên thống
nhất, nền tảng để một trong những quy định nhạy cảm nhất của pháp luật được chấp
nhận.

6
DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO

7
BIÊN BẢN XÁC ĐỊNH MỨC ĐỘ THAM GIA
VÀ KẾT QUẢ THAM GIA LÀM BÀI TẬP NHÓM
Ngày: 11/11/2022 Địa điểm: Trường Đại học Luật Hà Nội
Nhóm: 06 Lớp: N04.TL2
Tổng số sinh viên của nhóm: 7
+ Có mặt:.....7...............................................................................................
+ Vắng mặt:...0......................Có lý do:.....0........Không lý do:.....0.............
Tên bài tập: Đề số 4.
Môn học: Kỹ năng nghiên cứu và phân tích án lệ
Xác định mức độ tham gia và kết quả tham gia của từng sinh viên trong việc thực hiện bài tập
nhóm. Kết quả như sau:

Đánh giá Đánh giá


S của SV của giáo viên
SV
T Mã SV Họ và tên
ký tên
T Điểm Điểm GV
A B C
(số) (chữ) ký tên

1 453038 Nguyễn Phương Thảo Chi X Chi

8
2 453039 Trần Mạnh Hiển X Hiển

3 453040 Lê Thị Vân Anh X Anh

4 453041 Phan Hà Trang X Trang

5 453042 Nguyễn Tiến Dũng X Dũng

6 453043 Nguyễn Thị Ngọc Quỳnh X Quỳnh

7 453044 Đỗ Hà Thu X Thu

- Kết quả điểm bài viết: Hà Nội, ngày 11 tháng 11 năm 2022
+ Giáo viên chấm thứ nhất:............................... Trưởng nhóm
+ Giáo viên chấm thứ hai:................................. Hiển
- Kết quả điểm thuyết trình:.............................. Trần Mạnh Hiển
- Giáo viên cho thuyết trình:.............................
- Điểm kết luận cuối cùng
Giáo viên đánh giá cuối cùng:..........................

You might also like