Chế độ chuyên chế cổ đại phương Đông

You might also like

Download as pdf or txt
Download as pdf or txt
You are on page 1of 6

Chế độ chuyên chế cổ

đại phương Đông


NHÓM 3
Định nghĩa: Chế độ phong kiến cổ đại phương Đông là một trong hai mô hình nhà
nước của xã hội loài người thời cổ đại, trong đó vua đứng đầu nhà nước, có quyền
lực tối cao và một bộ máy quan liêu giúp việc thừa hành. Các nước phương Đông
cổ đại như Ai Cập, các quốc gia ở Lưỡng Hà, Ấn Độ, Trung Quốc là điển hình của chế
độ chuyên chế cổ đại.

Lưỡng Hà cổ đại Trung Quốc cổ đại


Xã hội giai cấp và nhà nước hình thành từ liên minh bộ
lạc, do nhu cầu trị thủy và xây dựng các công trình thủy
lợi.
Mục đích nhà nước
được lập ra là để
điều hành và quản
lí xã hội

Ảnh được khắc trên tường đá ở một lăng mộ ở Ai Cập vào thế kỉ XIV TCN
Đứng đầu là vua, coi mình là đại diện thần thánh dưới
trần gian

Người Ai Cập gọi vua là


Pharaoh (Cái nhà lớn);
trong khi đó ở Lưỡng Hà
gọi là Enxi (người đứng
đầu) và Trung Quốc gọi là
Thiên Tử tức con Trời.

Hình ảnh của một Pharaoh Ai Cập


Để cai trị nông dân công xã
và nô lệ, vua dựa vào quý tộc
và tôn giáo.

Vua tự coi mình là người đại diện của thần thánh dưới trần
gian, người chủ tối cao của đất nước, tự quyết định mọi
chính sách và công việc.

Hình ảnh Tần Thủy Hoàng -


một vị vua của Trung Quốc
Phân chia bộ máy chính quyền

Giúp việc cho vua là một bộ


máy hành chính quan liêu
gồm quý tộc, đứng đầu là
Vidia (Ai cập), Thừa tướng
(Trung Quốc), họ thu thuế,
xây dựng các công trình
như đền tháp, cung điện,
đường xá, chỉ huy quân đội.

Hình ảnh mô tả cuộc sống của người Ai Cập cổ đại

You might also like