Professional Documents
Culture Documents
Xuan Huong Truyen
Xuan Huong Truyen
Xuan Huong Truyen
1. Mở đầu: Sự gặp gỡ giữa Xuân Hương và chàng trai Lý Mộng Long với lời
ước hẹn bách niên giai lão.
2. Triển khai: Sự tạm biệt của đôi lứa. Xuân Hương gặp viên huyện quan Biện
Học Đồ kiêu căng, tàn ác, thô bạo. Nàng bị giam giữ vì đã từ chối lời ép buộc
làm nàng hầu của hắn. Chàng trai Lý đậu khoa cử, trở thành mật sứ của Vua.
3. Nguy biến: Xuân Hương bị đánh đập gần chết trong tù.
4. Đỉnh điểm: Chàng trai Lý, là mật sứ của Vua, xuất hiện giữa bữa tiệc sinh
nhật của viên quan Biện, cứu nàng và cách chức của Biện.
5. Kết thúc: Cô Xuân Hương trở về Seoul và trở thành "Trinh liệt phụ nhân" vợ
của Lý Mộng Long
2.3. Giá trị nội dung - nghệ thuật
2.3.1 Nội dung truyện
* Mở đầu
Khoảng thời Chính Tổ, Nam Nguyên huyện Toàn La đạo có kì nữ Thành Xuân
Hương con cựu kĩ xướng Nguyệt Mai thạo cả cầm kì thi họa, không ai sánh kịp.
Nhân tiết Đoan Ngọ, mẹ sai con hầu Hương Đan rước nàng đi chơi hội.
Lúc đi ngang Ô Thước kiều, Xuân Hương bắt gặp ánh mắt công tử Lý Mộng
Long đang ngao du tới Quảng Hàn lâu ngoạn cảnh ngâm vịnh. Xuân Hương và
Hương Đan bèn lánh đi, nào ngờ Lý công tử bảo thằng hầu Phòng Tử ép Xuân
Hương cho chàng kiến diện. Nhưng Xuân Hương khẩn khoản khước từ, lại cho
một câu thơ đáp lại.
Buồn bực, đang đêm Mộng Long lẻn vào vườn sau nhà Xuân Hương, bà Nguyệt
Mai thấy bất tiện đành hạ cố mời chàng vào tán dăm câu truyện. Về đến nhà,
suốt mấy hôm liền Mộng Long thao thức vẩn vơ chỉ tưởng đến Xuân Hương,
mới đánh liều rào trước đón sau sang nhà Xuân Hương dạm hỏi. Rốt cuộc, bà
Nguyệt Mai vì muốn con được gá vào chỗ danh giá, đành ban hôn cho Mộng
Long Xuân Hương, lại đòi Lý công tử làm mấy câu thơ làm tin.
*Triển khai
Bấy giờ, huyện sử đạo Lý Hàn Lâm (cha Mộng Long) nhận mệnh vua triệu lai
kinh gấp, bèn giục Lý phu nhân và Mộng Long sửa soạn đi trước. Trong tình thế
bức ép, Mộng Long đành lộ truyện cưới hỏi cho mẹ, phu nhân khuyên con hủy
hôn vì cái thân phận hèn kém của Xuân Hương. Cực chẳng đã, Mộng Long lại
sang nhà bà Nguyệt Mai tỏ thực hư. Bà Nguyệt Mai đành để Mộng Long và
Xuân Hương lìa nhau. Hai người ướm hẹn rằng, Mộng Long về kinh phải gắng
học để thi đỗ làm quan, lúc ấy mới danh chính ngôn thuận nối lại tơ tình.
Suốt hai năm đằng đẵng, Lý công tử không gửi một lá thư nào, trong khi Xuân
Hương vẫn vào trông ra ngóng, vả chăng có lắm kẻ dạm hỏi nàng. Bà Nguyệt
Mai sinh phẫn chí, suốt ngày chì chiết con.
* Nguy biến
Bấy giờ, tân sử đạo Biện Học Đạo khét tiếng gian tham tàn nhẫn, đến một đấu
thóc bị thiếu cũng nọc dân ra đánh trối chết. Sau khi đã chán chê bọn kĩ xướng
trong vùng, Biện sử đạo bèn dòm dỏ Xuân Hương. Nhưng hỏi cưới Xuân
Hương mãi không được, quan sử đạo sai dịch lại bắt nàng về tra khảo, đánh đập
rồi đóng gông tống ngục.
* Đỉnh điểm
Vĩnh Thế (Phòng Tử)- nô bộc của Mộng Long bèn khăn gói lên đường, định
bụng tới Hán Dương tìm Lý công tử. Đi được nửa quãng thì gặp một gã ăn mày,
hóa ra là Lý công tử. Y đưa thư Xuân Hương cho công tử, lại chắc mẩm phen
này nàng khó thoát vì Lý công tử hình dung tơi tả thế đâu có làm được gì.
Nào ngờ Lý công tử nay đỗ cao, được bổ làm tuần án ngự sử, vì bận công vụ
quá mà quên biên thư cho Xuân Hương. Lý Mộng Long bèn ngầm hẹn toán
thuộc hạ đợi đúng ngày huyện đường bày tiệc mừng sinh thần quan sử đạo,
cũng là lúc xử trảm Xuân Hương, thì hội nhau tại Quảng Hàn lâu đánh úp một
trận, lại hạ lệnh phải bắt giam Vĩnh Thế vì cái cớ vu vơ để y đừng bép xép.
Chờ sẩm tối, Mộng Long cứ thế tản bộ về nhà Xuân Hương, đi ngang những địa
điểm hai người từng hò hẹn với đầy ắp kỉ niệm. Lúc gặp bà nhạc ( mẹ Xuân
Hương), Mộng Long vẫn giấu biệt tung tích, khiến bà than khóc vì ngỡ chàng
bất tài bỏ mặc con bà chết đến nơi. Mộng Long bèn xin bà Nguyệt Mai và
Hương Đan dẫn chàng vào tận ngục thất thăm Xuân Hương. Hai người hội ngộ,
Xuân Hương rắp tâm đón kết cuộc hẩm hiu nhất.
Hôm khánh thọ quan sử đạo, trong lúc mọi người ca vũ chè chén tưng bừng, Lý
Mộng Long giả đò ăn mày vào xin miếng cơm thừa. Dù lấy làm khó chịu nhưng
Biện sử đạo đành chiếu cố cho chàng ghé vào dùng bữa. Quan sử mới ra một
câu đố nhằm có cớ đuổi gã ăn mày dơ dáy đi, Mộng Long bèn làm theo rồi rũ áo
bước ra.
Hình lại Vân Phong phát hiện tờ giấy gã ăn mày để lại là một bài thơ hàm ý
trách móc Biện sử đạo, bèn lẳng lặng cáo lui. Các quan khác đọc được cũng
chạy hết, trơ lại Biện đại nhân với mấy ả kĩ xướng.
Đúng lúc đó, Lý Mộng Long hiện hình là tuần án ngự sử, cầm quân xông vào.
Người trong huyện đường mạnh ai nấy chạy, riêng Biện sử đạo toan chui vào
váy mụ kĩ bang trưởng Lan Châu hòng trốn tội. Rốt cuộc, Biện Học Đạo bị
Vĩnh Thế cầm chày đánh chết.
Lý Mộng Long lại vận quan phục nhưng che mặt, sai lính điệu Xuân Hương ra
pháp trường. Sau khi nghe những lời tận đáy lòng nàng, Mộng Long bèn chạy
lại đỡ lấy và lộ thân phận. Bấy giờ, mọi người mới biết Lý công tử nay đã nên
quan, còn nàng Xuân Hương vẫn vẹn tiết trinh.
* Kết thúc
Lý Mộng Long rước vợ về kinh triều kiến, vua liền ban cho Xuân Hương
làm Trinh liệt phu nhân. Mộng Long Xuân Hương chung sống tới già.
Truyện Nàng Xuân Hương là một kiệt tác trong tiểu thuyết Hàn Quốc nói riêng,
văn học Hàn Quốc nói chung, bởi vậy, bất kể người Hàn Quốc nào, dù ở trong
nước hay hải ngoại đều biết về câu chuyện này.
Qua câu chuyện Nàng Xuân Hương, chúng ta có thể nhận rõ một số vấn đề sau:
Một là, cho dù ở một xã hội mang đậm dấu ấn Nho giáo như ChoSun thì một
tình yêu vượt giai cấp vẫn xảy ra. Mối tình chung thủy, sắt son của đôi trai tài
gái sắc vượt lên trên mọi ràng buộc khắt khe về thân phận, giai cấp, sang hèn,
vượt lên trên sự trói buộc của quan niệm phong kiến “môn đăng hộ đối”.
Hai là, câu chuyện đã vạch trần sự thối nát, tham lam của đám quan lại tham
nhũng, đam mê tửu sắc.
Ba là, sự kết thúc có hậu của câu chuyện đã có tác dụng khuyến thiện trừng ác
rõ rệt. Sự sắt son và lòng chung thủy của nàng Xuân Hương đã được đền đáp.
Một mối tình ngang trái đã được hóa giải bằng tình yêu đích thực của đôi trai
gái vượt qua những gian nan thử thách của cuộc đời. Sự tham lam và tàn ác của
Biện phủ sứ đã phải trả giá nhãn tiền.
Bốn là, Truyện Nàng Xuân Hương phản ánh cả văn hóa tầng lớp trên lẫn tầng
lớp dưới nên có thể coi là tác phẩm văn học nhân dân và nó sống mãi với thời
gian. Cho đến tận ngày nay, tác phẩm này vẫn được đông đảo nhân dân Hàn
Quốc ưa chuộng.