Việt Nam là đất nước có truyền thống giáo dục từ Cách
mạng tháng 8 đến nay, truyền thống đó ngày càng được
vun đắp. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã có tầm nhìn rất xa đối với giáo dục, coi đây là lĩnh vực quan trọng cho sự phát triển. Người cho rằng “Vì lợi ích trăm năm phải trồng người” hay “ Một dân tộc dốt là một dân tộc yếu”. Ngày nay khoa học và công nghệ có những bước tiến xa hơn so với nền khoa học công nghệ truyền thống. Muốn nắm bắt được công nghệ mới, con người phải có trình độ học vấn do giáo dục – đào tạo cung cấp, từ đó con người sẽ trở thành động lực thúc đẩy công nghiệp hoá hiện đại hoá đất nước. Như vậy lĩnh vực giáo dục có vai trò rất lớn và có ảnh hưởng đến mọi lĩnh vực của đời sống xã hội. Cho nên Nhà nước thống nhất quản lý về giáo dục và đào tạo. Vì thông qua quản lý Nhà nước về giáo dục và đào tạo, việc thực hiện các chủ trương chính sách quốc gia nâng cao hiệu quả đầu tư cho giáo dục, chú ý thực hiện các mục giáo dục, nâng cao chất lượng giáo dục mới được triển khai, thực hiện có hiệu quả. Quản lý Nhà nước về lĩnh vực giáo dục có thể được coi là khâu then chốt nhằm đảm bảo thực hiện thắng lợi của mọi hoạt động giáo dục và đào tạo, tiến tới mục tiêu nâng cao dân trí, đào tạo nhân lực, bồi dưỡng nhân tài cho đất nước và hoàn thiện nhân cách con người.