nước. Hưởng ứng cuộc thi viết thư quốc tế UPU lần thứ 51, cháu viết bức thư này để gửi đến bác – người mà cháu vô cùng kính trọng. Thưa bác, chủ đề của cuộc thi viết thư lần này là vấn đề khủng hoảng khí hậu – đây là một vấn đề không còn quá mới lạ đối với xã hội hiện nay. Và đặc biệt nước Việt Nam mình là một trong những quốc gia bị ảnh hưởng nặng nề của biến đổi khí hậu. Thời tiết trở nên vô cùng thất thường. Mùa hè trở nên nóng kinh khủng với nhiệt độ cao chót vót. Mùa đông thì lạnh lẽo vô cũng. Khiến nhiều người già, trẻ em và cả động vật không thể vượt qua được. Và biến đổi khí hậu ảnh hưởng đến du lịch, thương mại, năng lượng… và nhiều hoạt động kinh tế trực tiếp hay gián tiếp của đất nước cũng như đời sống người dân. Cùng với đó, là những thiên tai ngày càng xảy ra nhiều hơn, với cường độ đáng sợ. Những trận bão lũ lịch sử khiến hàng ngàn người dân miền Trung phải oằn mình gánh chịu với bao mất mát và hi sinh. Những đợt hạn hán, ngập mặn kéo dài, khiến nhiều người dân phải lao đao, khổ sở vì thiếu thốn nguồn nước ngọt. Rồi còn có cả những trận động đất, sạt lở, đã vùi đi biết bao tài sản và mảnh đời tội nghiệp. Không chỉ dừng lại ở đó, sự khủng hoảng khí hậu còn kéo theo những đợt dịch bệnh vô cùng đáng sợ, khiến cho tất cả mọi người ai nấy đều phải sợ hãi. Như bác đã thấy với những tác động tiêu cực như vậy thì cháu tin rằng đây thực sự là một vấn đề cấp cần thiết cần có sự quan tâm của tất cả mọi người. Bởi đây là một vấn đề chỉ có thể được giải quyết khi tất cả mọi người cùng chung tay đoàn kết. Sức mạnh to lớn ấy sẽ được tạo nên từ triệu bàn tay của người dân Việt Nam. Nhưng để có được nguồn sức mạnh khổng lồ, đẩy lùi cuộc khủng hoảng khí hậu ấy thì trước hết chúng ta cần phải hành động ngay, từ mỗi cá nhân. Cháu tin rằng trong tất cả chúng ta ai cũng sẽ sẵn sàng tham gia và cống hiến cho quá trình chống lại sự biến đổi khí hậu. Bởi điều đó tác động trực tiếp đến cuộc sống của mỗi người. Và để làm được điều đó không hề khó khăn như những gì chúng ta tưởng tượng. Chỉ đơn giản là chúng ta hạn chế sự dụng phương tiện cá nhân, hạn chế sử dụng hóa chất tổng hợp, hạn chế sử dụng các loại đồ nhựa, túi nilon trong cuộc sống sinh hoạt thường nhật, tham gia trồng cây, bảo vệ rừng… Những việc này ai trong chúng ta cũng có thể làm được nhưng tuy nhiên những việc làm này thì vẫn chưa đủ. Chúng ta cần nhân rộng hơn những việc làm đấy đến tất cả các tập thể lớn có tiếng nói trong cộng đồng như : khai thác có kế hoạch tài nguyên thiên nhiên, không chặt phá rừng bừa bãi, sản xuất sạch, không đổ chất thải chưa xử lí ra môi trường… Chỉ cần mỗi người chúng ta làm được như vậy thì ngày cuộc khủng hoảng khí hậu sớm sẽ chỉ còn là câu chuyện trên sách báo mà thôi. Mà để những việc làm đó trở thành sự thật, chúng ta cần lắm một đầu tàu, một mũi tên sáng rọi tiên phong ở phía trước. Còn ai xứng đáng hơn những người được dân tin yêu và kính trọng như bác chứ. Chính vì thế, cháu đã viết lá thư này gửi bác để thể hiện những suy nghĩ của bản thân về vấn đề trọng đại này. Tuy còn nhỏ, nhưng cháu vẫn muốn góp chút sức của mình vào việc khủng hoảng khí hậu này. Cháu mong bác sẽ đọc được thư và mong bác sẽ đón nhận những tâm tư và nguyện vọng của cháu để chúng ta có nhiều bước tiến triển mới. Cháu mong sẽ sớm nhận được hồi âm của bác ! Kí tên Nhân đẹp trai vcl