Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 10

Cho đến thời điểm này, chắc cũng đã chết rồi.

Nàng ở trong lòng nói thầm một câu sau đó lại quan sát biểu cảm trên mặt
của Thời Ngân.

Thời Ngân nghe vậy mặt vẫn như cũ, trong lòng thì đã bắt đầu lung lay dao
động.

Hắn sau khi nghe xong lời nói của Nghê Nhạc Dao thì đột nhiên cũng đã có ý
thức về việc người cá kia vẫn luôn đi theo bên cạnh người chơi. Chỉ là người
kia chắc không phải là cùng một vũ trụ với bọn họ, nói theo hướng khác, tinh
thần của bọn họ sẽ bị ảnh hưởng khi ở nơi này.

Nhưng việc này lại giải thích không rõ, vì sao mà trong không gian của hắn
lại có giọt máu ở trong tim của người cá.

Thời Ngân im lặng một lát, trong ánh mắt mong chờ của Nghê Nhạc Dao liền
đứng dậy sau đó đi ra ngoài.

Anh Thời, anh đi đâu vậy?

Nghê Nhạc Dao lập tức đứng dậy đi theo.


Tìm người.

Thời Ngân lời ít mà ý nhiều.


Tìm người? Tìm ai? Nghê Nhạc Dao không thể hiểu được nhưng vẫn ngoan
ngoãn mà đứng lên đi theo đến bên ngoài phòng.

Ngày hôm sau ban ngày ngoài ý muốn dài, không biết có phải vì muốn cho
thời gian của người chơi đều giống nhau, mọi người ở bên ngoài tìm kiếm
nửa ngày, cũng không thấy có dấu hiệu trời muốn tối.

Chị Cổ Lệ, chúng ta làm như vậy thật sự là tốt sao?

Trương Mạn cùng Cổ Lệ là một cái người chơi nữ cấp D trong đội nhìn nhìn
mặt trời ở trên bầu trời hỏi.
Trước mặt nàng là một người con gái với dáng người xuất sắc, màu da nâu
dưới ánh mặt trời phản xạ ra ánh sáng bóng loáng.  Quay đầu lại, trên mặt Cổ
Lệ có những vết gạch đen hai bên má, thoạt nhìn vô cùng hoang dã.

Ngươi yên tâm, cái này khẳng định chính xác là phương pháp để qua ải.

Nàng nói xong liền híp mắt nhìn mặt biển: Căn cứ vào lời nhắc ở nhà trưởng
thôn mà chúng ta tìm ra, thời gian giữa trưa chính là thời điểm mà đám quái
vật yếu đi.

Chỉ cần chúng ta ở ngày lúc đó bắt lấy một con thì có thể hoàn thành nhiệm
vụ.

Chính là........

Trương Mạn trong lòng không yên tâm, nàng luôn cảm thấy nhiệm vụ này
quá đơn giản. Nếu thật sự giống như lời Cổ Lệ nói thì nhiệm vụ này ngay từ
lúc sắp xếp nhiều người chơi như vậy một chút đều không hợp lý.

Được rồi, ngươi nếu không tin lời của ta thì chính mình liền trở về đi.

Cổ Lệ không kiên nhẫn ngắt lời nàng.

Hiện tại trong đầu nàng đều là hình ảnh Ốc Đài đang chịu khổ, đâu còn thì
giờ mà nghe những người khác nói, nàng chỉ nghĩ nhanh lên hoành thành
nhiệm vụ này rồi mang Ốc Đài đi cứu chứa.

Từ tối hôm qua, sau khi nàng ở bờ biển nhìn thấy trưởng thôn lột da thì đã ý
thức được trưởng thôn ở thôn chắc chắn có vấn đề vì vậy mà hôm nay dẫn
người đến nhà trưởng thôn để lục soát.

Trời xanh đúng là không phụ lòng người, nàng đúng thật là tìm được rồi
phương pháp bắt giữ Ngư Nữ. Dựa vào nhật ký trong nhà của trưởng thôn,
Ngư Nữ yêu thích âm u ẩm ướt, có đuôi cá mà lại không thể xuống nước
được, thích nhất là sống ở những hồ nước trong một hang động ẩm ướt.

Hơn nữa thời gian giữa trưa, sức mạnh của Ngu Nữ là yếu nhất liền năm tuổi
đứa trẻ đều có thể đánh bại được.
Được đến thông tin này, Cổ Lệ lập tức mang người chơi đến chỗ hồ nước duy
nhất bên làng chài.

Đáy hồ nước chỗ này liên kết với nước biển, bên cạnh lại còn có một cái hầm
ngầm, bên trong rất có khả năng giấu Ngư Nữ. Hiện tại nàng chỉ cần chờ đợi
đến giữa trưa, liền có thể đi vào bên trong bắt lấy một con ra để lấy máu hoàn
thành nhiệm vụ.

.......Được rồi.

Đối phương dù gì cũng là cấp C, so với bản thân mình cao hơn một cấp, kinh
nghiệm vượt qua cửa ải nhiệm vụ phong phú hơn so với chính mình. Trương
Mạn vì thế cũng không cần phải nhiều lời nữa, buông xuống trong lòng tràn
đầy lo lắng, chuyên tâm mà chờ đợi đến thời gian giữa trưa.

Mặt trời một chút, một chút mà hướng lên trên cao di chuyển, ánh mặt trời
lúc giữa trưa sắp xảy ra.

Thời điểm Cổ Lệ chuẩn bị ra lệnh đi xuống bắt quái vật, bầu trời đột nhiên tối
đi.

Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?!

Cổ Lệ biểu cảm hoảng hốt, nàng quay đầu nhìn ra mặt biển ở nơi xa, nơi đó
gió êm biển lặng không có một chút khác thường.

Nàng lại ngẩng đầu, đột nhiên liền xuất hiện một khối lấm tấm màu đen sau
đó lại như là bị thứ gì cắn đi một ngụm liền trực tiếp đen một nửa.

Trời đất bắt đầu biến đổi, cát bay đá lăn, mặt trời liền triệt triệt để để ảm đạm
đi.

Là nhật thực. -----

Có người hoảng loạn kêu lên.

Nhưng Cổ Lệ lại một nửa đều không nghe được bọn họ đang nói cái gì, chỉ
nghe được từ hồ nước trong hang động tối tăm truyền đến từng đợt tiếng gào
rống của thú hoang.
Tiếng gió nức nở trên bầu trời lại một lần nữa vang lên!

Chương 15: Ngư Nữ

Trời đất biển đổi, cát bay đá lăn. Sóng biển quay cuồng ở nơi xa, cuồng
phong gào thét trên mặt biển, sấm sét ầm ầm.

Tất cả mọi người đều bị dị tượng bất ngờ làm cho chân tay luống cuống, ngơ
ngác mà đứng ở tại chỗ, chỉ nhìn đến có một cái thô tráng hắc tuyến nhanh
chóng đánh úp về hướng bên này.

Là sương mù biển!

Mau! Mau trở lại phòng nhỏ!

Cổ Lệ trước hết phản ứng lại, sắc mặt nàng vô cùng kém cỏi, dẫn đầu hướng
về chỗ phòng nhỏ mà chạy đi.

Mọi người còn lại thấy nàng chạy cũng đều như chim chóc tán loạn, sôi nổi
hướng phóng nhỏ mà chạy đi.

Nhưng là đã chậm.

Liền ở bọn họ chạy được nửa đường, sắc trời đã hoàn toàn tối sầm lại. Trên
mặt đất, một chút ánh mặt trời cũng không có, bốn phía đều tràn ngập là
sương mù dày đặc, sớm liền duỗi tay cũng chẳng thấy được năm ngón.

Đuôi cá của quái vật cá đầu tiên theo sương mù dày đặc cũng xuất hiện, một
cơn gió tanh ập vào trước mặt, trong cuồng phong tiếng khóc bắt đầu xuất
hiện.

Mọi người lúc này mới có thể thấy rõ giấu ở trong sương mù quái vật ăn thịt
người là cái gì.

Cái kia quái vật cao hai mét, có một đầu cá đuôi cá chỉ là thân người với cánh
tay cùng hai chân đều là của con người.

Nhìn thấy con người, cặp mắt kia vốn dĩ như nước lặng di chuyển, trong ánh
mắt có chứa đầy sự tham lam ----
A---- có người bị bắt.

Ôôô~Ôôô~

Âm thanh quái dị trong gió càng ngày càng rõ ràng như là có người ở trong
gió khóc thút thít, thanh âm uyển chuyển nhưng ai oán đến mức tột đỉnh.

Cổ Lệ nghe được sau lưng chính mình lông tơ một trận run rẩy.

Liên tiếp tiếng kêu thảm thiết ở chính mình sau lưng vang lên, sau đó là một
trận âm thanh nhấm nuốt.

Cổ Lệ nghĩ thầm có lẽ mình muốn quay lại xem sau lưng chính mình rốt cuộc
đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà hiện tại nàng lại quản không được nhiều như
vậy, quan trọng là chạy trốn.

Nàng khẽ cắn môi, từ bên trong không gian bên trong của mình lấy ra một
thứ, chuẩn bị một độn thổ trở lại phòng nhỏ.

Đây là nàng ở trong lần cửa ải nhiệm vụ thứ hai được đến đạo cụ, có thể ở
trong vòng 500 mét dịch chuyển đến bất luận cái gì vị trí.

Liền ở thời điểm nàng chuẩn bị sử dụng thì đột nhiên một bàn tay bắt được cổ
chân của nàng.

Chị Lệ! Cứu Cứu ta!

Cả người Trương Mạn quỳ rạp trên mặt đất, vương một bàn tay đến gắt gao
mà bắt lấy cổ chân của Cổ Lệ. Nàng ngẩng đầu lên, cầu xin mà nhìn Cổ Lệ
chỉ là mặt nàng đã sớm đầy máu tươi, cả khuôn mặt vô cùng dữ tợn.

Cứu cứu ta...

Lời nói của nàng chưa nói xong thì đã bị một cái gì đó mạnh mẽ kéo trở về
bên trong sương mù dày đặc. Cổ Lệ bị một sức mạnh này làm cho lảo đảo,
thiếu chút nữa té ngã.

Nàng nghe bên trong sương mù dày đặc âm thanh nhấm nuốt, lông tơ càng
thêm dựng đứng, da đầu tê dại.
Lập tức không hề do dự cầm lấy đạo cụ dịch chuyển về tới phòng nhỏ.

Ốc Đài!

Nàng mới vừa trở lại phòng nhỏ thì nhìn đến trong tường lò sưởi đang thiêu
đốt  cùng với trong một góc còn hôm mê Ốc Đài.

Cổ Lệ lập tức chạy lên, nhìn đến trên người Ốc Đài không biết ai đã đắp cho
hắn một tấm chăn mỏng. Lại xem trạng thái của Ốc Đài, tức khắc liền nhẹ
nhàng thở ra.

Cùng thời điểm buổi sáng nàng đi ra ngoài so sánh thì sắc mặt của Ốc Đài đã
hướng về người bình thường hơn.

Nàng quay đầu nhìn cửa sổ.

Ngoài cửa sổ sắc trời tối đen giống như buổi tối, không một chút ánh sáng.
Tiếng gió xuyên thấu qua kẹt cửa cùng với cửa sổ hướng về trong phòng, nức
nở nghe làm cho trong lòng cảm thấy sợ sệt.

Cổ Lệ rất rõ ràng những đồng đội bị bị nàng vứt bỏ lại chỗ đó sẽ lọt vào tai
nạn như nào, nàng nhấp nhấp môi, trong ánh mắt lộ ra một chút hối hận.

Nếu nhật ký của trưởng thôn Ngư Nữ thật sự là trong sương mù quái vật, kia
nàng có thể lợi dụng quát vật trong sương mù sợ ánh sáng bắt một con về lấy
máu vượt phó bản.

Nàng vừa này liền không nên sớm như vậy liền chạy trốn, hẳn là nên bắt một
con lại rồi trốn trở về mới đúng.

Còn lại phải ra ngoài một chuyến nữa.

Muốn tắc sinh biến, Cổ Lệ hạ quyết tâm. Nàng lại nhìn thoáng qua Ốc Đài,
tay chân nhẹ nhàng mà hướng phía bên ngoài phòng đi đến.

Chỉ là nàng vừa tới gần cửa sổ, một trận sột soạt soạt soạt tiếng bước chân
đột nhiên vang lên.

Nghe âm thanh này, đối phương có không ít người. Chỉ là không biết vì sao
chỉ quay xung quanh phòng nhỏ di chuyển, không có phá cửa xông vào.
Nghe thấy âm thanh, sắc mặt Cổ Lệ lập tức trở nên trắng bệch.

Nàng bắt đầu ý thức nơi có vấn đề.

Phòng nhỏ là phòng an toàn của người chơi, những quái vật đó phía trước
cũng sẽ không trắng trợn táo bạo tới gần phòng nhỏ, hiện tại di chuyển xung
quanh phòng nhỏ, nhất định ra là ra vấn đề gì.

Thời gian.

Là thời gian.

Phía trước nàng phán đoán sai lầm, cho rằng nhiệm vụ cung cấp cho người
chơi hẳn là có bảy ngày nhưng là không có dự đoán đến tốc độ chảy của thời
gian trong nhiệm vụ.

Dựa theo trong thời gian nhiệm vụ trôi đi, cung cấp cho người chơi hẳn chỉ
có thời gian ba ngày!

Thời gian không còn nhiều lắm, Cổ Lệ nhẫn tâm đem đôi mắt dán vào trên
kẹt cửa, quan sát tình hình bên ngoài.

Chỉ là nàng vừa thấy liền ngây ngẩn cả người.

Ngoài cửa nơi nào có sương mù dày đặc cùng quái vật, chỉ có một cô gái áo
rách quần manh trên bãi cát vừa múa vừa hát.

Bầu trời nhật thực như ngưng đọng lại, mặt trời bị màn đêm che khuất một
nửa, chỉ để lộ ra một vòng tròn màu vàng.

Bầu trời tối đen treo một vòng tròn màu vàng, các cô gái kéo đuôi cá, tay
nắm tay, nói cười vui vẻ mà vây quanh phòng nhỏ nhảy múa.

Mờ ảo tiếng ca từ trong miệng của các nàng phát ra,

Con cá con cá ~ ở trong nước đẩy ra cái bụng trắng ~ người lãng nhân đã di
tình, ngày nào về quê? Bọn họ đem ta trái tim cầm đi, bọn họ đem gan ta lấy
ra, cởi ra máu thịt của ta, làm thành ngọn đuốc trường mệnh kia......
Ầm trầm ca từ lại bị các nàng dùng âm thanh vui sướng hát ra có vẻ hết sức
hoạt bát.

Cổ Lệ nhìn các nàng mà không tự giác mở cửa đi ra ngoài.

Các cô gái nhìn thấy Cổ Lệ, sôi nổi dừng lại động tác, mỉm cười mà hướng
về nàng vươn tay....

......

Thời Ngân cùng Nghê Nhạc Dao đi vào hầm ở nhà trưởng thôn.

Thời điểm nhật thực bọn họ liền đi tới hầm cũng không biết bên ngoài đã xảy
ra chuyện gì.

Sớm vào lúc hắn đi một chuyến đến nhà trưởng thôn nên theo lý thuyết hiện
tại hắn có máu trong tim của giao nhân có thể cứu trị được con gái của trưởng
thôn. Nhưng mà xương của bà nội và con gái của trưởng thôn không cánh mà
bay, chỉ để lại một căn phòng chăn đệm dơ loạn.

Thời Ngân lập tức biết là có người đem con gái trưởng thôn giấu đi rồi.

NPC trong nhiệm vụ không có ở một chỗ chờ thì nhất định là có người âm
thầm động tay động chân.

Thời điểm trên mặt đất đi vào hầm ngầm, Thời Ngân vẫn luôn cau mày cúi
đầu trầm tư suy nghĩ, càng ngày càng khẳng định suy đoán của chính mình.

Có người đem con gái trưởng thôn giấu đi rồi, mục đích chính là vì không để
cho người chơi bọn họ tìm được con gái trưởng thôn, chỉ là hiện tại hắn
không xác định được đối phương rốt cuộc có phải là người cá kia hay không?

Nếu là thì đối phương rốt cuộc có ý đồ gì?

Anh Thời, chúng ta rốt cuộc đang tìm cái gì?

Nghê Nhạc Dao đi theo phía sau Thời Ngân, nghi hoặc mà nhìn bốn phía. 
Nàng cũng phát hiện đối tượng trong nhà trưởng thôn không thấy nhưng là hệ
thống cũng không có xuất hiện nhắc nhở, tùy là trong lòng mang theo lo sợ
nhưng vẫn lại trước sau đi theo bên người Thời Ngân.

....

Thời Ngân trầm tư một chút sau nói cho nàng: Tìm người cá.

A?

Nghê Nhạc Dao ngốc một chút.

Lần đầu tiên hệ thống nhắc nhở có nói, Ngư Nữ là sản phẩm của người cá.

Nếu nhiệm vụ này nhiệm vụ là Ngư Nữ thì không nên lại nói thêm người cá.

Trừ phi người cá cũng chiếm một phần quan trong trong phó bản.

Hắn nói.

Nghê Nhạc Dao nghe xong lời nói của hắn theo bản năng tưởng gật đầu
nhưng là lại lập tức nhớ tới cái gì: Chính là buổi tối hệ thống đầu tiên hệ
thống nhắc nhở nói là người cá đã trở về biển rộng như này như thế nào cùng
người cá có quan hệ?

Người cá thuộc động vật có vú, Thời Ngân bình tĩnh nói: Đối với con cái của
chính mình có tình cảm trìu mến. Ngư Nữ là sản phẩm của người cá với con
người nhưng vô pháp sinh sống ở dưới nước.

Ngư nữ lớn lên kì quái không được thế giới thừa nhận, đa số Ngư Nữ bị ức
hiếp thậm chí tùy ý bị sát hại.

Thời Ngân hít sâu một hơi, đem suy đoán của chính mình nói ra.

Người cá bởi vì trong tâm tồn tại con cái của chính mình nên thường xuyên
xuất hiện ở bờ biển cho nên mới có thôn người cá,

Nghê Nhạc Dao nghe xong rất là cảm động nhưng những lời kế tiếp của Thời
Ngân lại là thật đánh thật sự thật tàn khốc.
Người dân nô dịch Ngư Nữ không đủ cuối cùng đem ánh mắt chuyển hướng
về phía người cá. Cho nên không phải là người cá thiện dâm mà là người dân
cưỡng bách bọn họ cùng con người tằng tịu với nhau sinh hạ đời sau.

Nghê Nhạc Dao có chút không thể tin được, kinh ngạc che miệng lại: Chuyện
xưa không nói như vậy! Ban đầu không phải người cá yêu người dân sao?

Quan hệ của người cá cùng con người hẳn là không tệ lắm.

Thời Ngân nghe xong dưới chân đột nhiên ngừng.

Lòng người là thứ không lường được. 

You might also like