Professional Documents
Culture Documents
Tom Tat Ly Thuyet 10 11 12
Tom Tat Ly Thuyet 10 11 12
Mục lục
1
CÔNG THỨC ÔN TẬP THPTQG 2020 MỤC LỤC
ax + b
4. Hàm số nhất biến y = . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 21
cx + d
II. Một số phép biến đổi đồ thị để vẽ đồ thị mới từ đồ thị cho trước . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 21
1. Vẽ (C 0 ) : y = | f ( x )| khi biết trước đồ thị (C ) : y = f ( x ) . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 21
2. Vẽ (C 0 ) : y = f (| x |) khi biết trước đồ thị (C ) : y = f ( x ) . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 21
3. Vẽ (C 0 ) : y = f ( x ± a), với a > 0khi biết trước đồ thị (C ) : y = f ( x ) . . . . . . . . . . . . 21
4. Vẽ (C 0 ) : y = f ( x ) ± b, với b > 0 khi biết trước đồ thị (C ) : y = f ( x ) . . . . . . . . . . . . 22
5. Vẽ (C 0 ) : y = |u( x )| · v( x ), khi biết trước đồ thị (C ) : y = u( x ) · v( x ) . . . . . . . . . . . . 22
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
6. Một số dạng hàm số tổng hợp từ các dạng hàm số trên đây . . . . . . . . . . . . . . . . . 22
8. SỰ TƯƠNG GIAO ĐỒ THỊ HÀM SỐ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 22
I. Phương trình tiếp tuyến của đồ thị hàm số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 22
II. Sự tương giao đồ thị của 2 hàm số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 23
Chương 2. Lũy thừa, mũ, logarit 25
1. Khái niệm lũy thừa . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 25
I. Định nghĩa . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 25
1. Một số tính chất của lũy thừa . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 25
2. Một số tính chất của căn bậc n . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 26
2. Hàm số lũy thừa . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 26
I. Định nghĩa - Tính chất . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 26
II. Tính đơn điệu . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 26
3. Logarit . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 27
I. Khái niệm Logarit . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 27
II. Tóm tắt công thức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 27
4. Hàm số Logarit . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 27
I. Tóm tắt lý thuyêt . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 27
1. Định nghĩa - Tính chất . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 27
2. Tính đơn điệu . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 28
5. Hàm số mũ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 29
I. Tóm tắt lý thuyết . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 29
6. Bài toán về lãi đơn . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 29
I. Tóm tắt lí thuyết . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 29
II. Các ví dụ về lãi đơn . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 30
7. Bài toán về lãi kép . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 30
I. Tóm tắt lí thuyết . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 30
II. Các ví dụ về lãi kép . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 31
8. Bài toán gửi tiền hàng tháng vào ngân hàng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 31
I. Tóm tắt lí thuyết . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 31
II. Các ví dụ về bài toán gửi tiền hàng tháng vào ngân hàng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 32
9. Bài toán gửi tiền vào ngân hàng và rút tiền hàng tháng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 32
I. Tóm tắt lí thuyết . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 32
II. Các ví dụ về bài toán gửi tiền vào ngân hàng và rút tiền hàng tháng . . . . . . . . . . . . . . . . . 33
10. Bài toán vay vốn trả góp . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 33
I. Tóm tắt lí thuyết . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 33
II. Các ví dụ về bài toán vay trả góp . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 33
11. Bài toán về lãi kép liên tục . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 34
I. Tóm tắt lí thuyết . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 34
II. Các dạng toán về lãi kép liên tục . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 34
12. NGUYÊN HÀM - TÍCH PHÂN - ỨNG DỤNG . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 36
I. Bảng nguyên hàm . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 36
II. Một số dạng đổi biến số loại 1 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 36
III. Một số dạng đổi biến số loại 2 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 37
IV. Phương pháp tích phân từng phần . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 37
V. Diện tích hình phẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 38
Vấn đề 1. Diện tích hình phẳng và bài toán liên quan . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 38
VI. Thể tích vật thể tròn xoay . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 39
Vấn đề 2. Thể tích vật thể tròn xoay . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 39
13. SỐ PHỨC . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 40
1. Các khái niệm cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 40
I. Một số tính chất . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 40
II. Số phức trong hình học . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 40
Chương 3. KHỐI ĐA DIỆN - KHỐI TRÒN XOAY 41
1. Khái niệm về khối đa diện. Phép biến hình trong không gian . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 42
II. Bảng công thức đạo hàm các hàm sơ cấp cơ bản TOÁN 11 & 12 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 80
Vấn đề 1. Đạo hàm của hàm cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 80
Vấn đề 2. Đạo hàm của hàm hợp . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 80
III. Ý nghĩa đạo hàm . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 80
Vấn đề 3. Ý nghĩa Hình học của đạo hàm . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 80
Vấn đề 4. Ý nghĩa Vật lý của đạo hàm . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 80
IV. Phương trình tiếp tuyến . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 81
Vấn đề 5. Phương trình tiếp tuyến tại điểm M ( x0 ; y0 ) . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 81
Vấn đề 6. Điều kiện tiếp xúc của y = f ( x ) và y = g( x ) . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 81
V. Đạo hàm cấp cao . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 81
VI. Vi phân của hàm số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 81
14. PHÉP DỜI HÌNH VÀ PHÉP ĐỒNG DẠNG TRONG MẶT PHẲNG . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 82
I. Phép tịnh tiến . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 82
II. Phép quay tâm O góc quay ±90◦ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 82
III. Phép vị tâm I với tỉ số k . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 82
15. ĐẠI CƯƠNG VỀ ĐƯỜNG THẲNG . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 82
I. Một số hình thường gặp . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 82
II. Phương pháp tìm giao tuyến của hai mặt phẳng ( P) và ( Q) . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 83
III. Phương pháp tìm giao điểm của đường thẳng và mặt phẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 83
IV. Đường thẳng song song với mặt phẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 83
V. Hai mặt phẳng song song . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 83
16. Một số kiến thức hình học cần nắm vững . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 83
I. Một số kiến thức hình học phẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 83
1. Các đường, điểm đặc biệt của tam giác . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 84
2. Tam giác ABC vuông tại A . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 84
3. Hai tam giác đồng dạng và định lí Ta-lét . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 85
4. Các hệ thức lượng trong tam giác thường . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 85
5. Các công thức diện tích . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 86
II. Một số phương pháp chứng minh hình học không gian . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 87
1. Chứng minh đường thẳng vuông góc với mặt phẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 87
2. Chứng minh hai đường thẳng vuông góc . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 87
3. Chứng minh hai mặt phẳng vuông góc . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 87
4. Hai định lí về quan hệ vuông góc . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 87
5. Định lí 3 đường vuông góc, công thức diện tích hình chiếu . . . . . . . . . . . . . . . . . 88
17. Góc trong không gian . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 88
I. Góc giữa hai đường thẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 88
1. Phương pháp . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 88
II. Góc giữa đường thẳng và mặt phẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 89
1. Xác định góc giữa đường thẳng và mặt phẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 89
2. Một số loại góc giữa đường thẳng và mặt phẳng thường gặp đối với hình chóp . . . . . . 90
Vấn đề 1. Góc giữa cạnh bên và mặt đáy . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 90
Vấn đề 2. Góc giữa cạnh bên và mặt đứng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 90
Vấn đề 3. Góc giữa đường cao và mặt bên . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 90
III. Góc giữa hai mặt phẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 90
1. Phương pháp . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 90
18. Khoảng cách . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 92
I. Tóm tắt lý thuyết . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 92
II. Dạng toán và bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 93
Vấn đề 1. Khoảng cách từ một điểm đến một đường thẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 93
Vấn đề 2. Khoảng cách từ một điểm đến một mặt phẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 93
Vấn đề 3. Khoảng cách giữa đường thẳng và mặt phẳng song song. Khoảng cách giữa hai mặt
phẳng song song . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 95
III TOÁN 10 97
5 Luôn có cực trị (3 cực trị hoặc 1 cực trị); không đồng biến và nghịch biến trên R.
bậc 1 ax + b
III. Hàm số :y=
bậc 1 cx + d
y
α>
=
α
1
IV. Hàm số LŨY THỪA: y = xα α<
0<
α nguyên dương ⇒ x ∈ R
α=0
1
α nguyên âm hoặc bằng 0 ⇒ x 6= 0
α<0
α không nguyên ⇒ x > 0
O 1 x
11
CÔNG THỨC ÔN TẬP THPTQG 2020 1. HÀM SỐ - ỨNG DỤNG CỦA ĐẠO HÀM
V. Hàm số MŨ: y = a x
TXĐ: D = R dx cx y ax
bx
Tập giá trị T = (0; +∞)
a > 1: đồng biến; 0 < a < 1: nghịch biến.
Có tiệm cận ngang là trục hoành (y = 0).
Các công thức cần nhớ: 1
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
¬ am · an = am+n ¯ ( ab)n = an bn 1
± = a−n
am an O x
n = am−n So sánh : a, b, c, d?
a a n an √ m
® ( am )n = am·n °
b
=
bn ² n
am = a n
ax
VI. Hàm số LOGARIT: y = loga x y
So sánh : a, b, c, d? bx
TXĐ: D = (0; +∞)
x
Tập giá trị: T = (−∞; +∞) = R O 1
cx
a > 1: đồng biến; 0 < a < 1: nghịch biến.
M
¬ loga M · N = loga M + loga N. loga = loga M − loga N.
N
logc b β ° alogb c = clogb a
® loga b = ¯ logaα b β = loga b
logc a α
Mối quan hệ giữa số MŨ và LOGARIT: y = a x đối xứng với y = loga x qua đường thẳng y = x.
+o a x = b ⇔ x = loga b +o loga x = b ⇔ x = ab
Giải bất phương trình MŨ và bất phương trình LOGARIT: đặc biệt chú ý cơ số a.
! +o a > 1: giữ nguyên dấu của bất phương trình. +o 0 < a < 1: đổi chiều bất phương trình.
h ` h ` R
A B
O
R R
A B A B
O O
1
KHỐI CHÓP: V= ·S ·h KHỐI LĂNG TRỤ: V = Sđáy · h
3 đáy
1
1 Diện tích hình chữ nhật = dài · rộng 2 Diện tích tam giác vuông = · cạnhgv1 · cạnhgv2
2
q
2
3 Thể tích hộp chữ nhật = dài · rộng · cao 4 Đường chéo hộp chữ nhật = dài + rộng2 + cao2
√
5 Thể tích lập phương = cạnh3 6 Đường chéo lập phương = cạnh · 3
√ √
cạnh3 · 2 cạnh3 · 2
7 Thể tích tứ diện đều (chóp 4 đều all cạnh = nhau) V = 8 Thể tích tứ giác đều có các cạnh bằng nhau V =
12 6
9 Hình chóp tam giác đều S.ABC có
√ 2
+o Đường cao hình chóp h = SO = SA2 − AO2 và OA =
h +o Góc giữa cạnh bên và đáy = SAO
[
3 4đều
+o Góc giữa mặt bên và đáy = SMO
[ với M là trung điểm của CD.
10 Hình chóp tứ giác đều S.ABCD có
√ AC
+o Đường cao hình chóp h = SO = SA2 − AO2 và OA = +o Góc giữa cạnh bên và đáy = SAO
[
2
+o Góc giữa mặt bên và đáy = SMO
[ với M là trung điểm của CD.
Định lý mở rộng
( 0
f ( x ) ≥ 0, ∀ x ∈ ( a; b)
Hàm số f ( x ) đồng biến trên khoảng ( a; b) ⇔ .
f 0 ( x ) = 0 chỉ xảy ra tại hữu hạn điểm
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
( 0
f ( x ) ≤ 0, ∀ x ∈ ( a; b)
Hàm số f ( x ) nghịch biến trên khoảng ( a; b) ⇔ .
f 0 ( x ) = 0 chỉ xảy ra tại hữu hạn điểm
II. Xét tính đơn điệu của hàm số y = f ( x ) trên tập xác định
1 Tìm tập xác định D. 2 Tính đạo hàm y0 . Cho y0 = 0 giải tìm x.
III. Dạng toán biện luận tính đơn điệu của hàm số theo tham số m
1.
.1 Hàm số bậc 3
y = ax3 + bx2 + cx + d, ( a 6= 0)
(
a>0
Hàm số đồng biến (tăng) trên R ⇔ .
∆0y ≤ 0
(
a<0
Hàm số nghịch biến (giảm) trên R ⇔ .
∆0y ≤ 0
1.
.2 Hàm số bậc1/bậc 1
ax + b
y= , ad − bc 6= 0
cx + d
Hàm số đồng biến (tăng) trên từng khoảng xác định ad − bc > 0.
Hàm số nghịch biến (giải) trên từng khoảng xác định ad − bc < 0.
ad − bc > 0
Hàm số đồng biến (tăng) trên ( a; b) ⇔ .
− d ∈ / ( a; b)
c
ad − bc < 0
Hàm số nghịch biến (giảm) trên ( a; b) ⇔ .
− d ∈
Định lý
Giả sử hàm số y = f ( x ) liên tục trên K = ( x0 − h; x0 + h) và có đạo hàm trên K hoặc trên K \{ x0 }, với h > 0.
Nếu f 0 ( x ) > 0 trên khoảng ( x0 − h; x0 ) và f 0 ( x ) < 0 trên ( x0 ; x0 + h) thì x0 là một điểm cực đại của hàm số
f ( x ).
Nếu f 0 ( x ) < 0 trên khoảng ( x0 − h; x0 ) và f 0 ( x ) > 0 trên ( x0 ; x0 + h) thì x0 là một điểm cực tiểu của hàm
số f ( x ).
x x0 − h x0 x0 + h x x0 − h x0 x0 + h
f 0 (x) + − f 0 (x) − +
f CĐ
f (x) f (x)
f CT
Lưu ý.
Nếu hàm số y = f ( x ) đạt cực đại (cực tiểu) tại x0 thì x0 được gọi là điểm cực đại (điểm cực tiểu) của
hàm số; f ( x0 ) được gọi là giá trị cực đại (giá trị cực tiểu) của hàm số, kí hiệu là f CĐ ( f CT ), còn điểm
M( x0 ; f ( x0 )) được gọi là điểm cực đại (điểm cực tiểu) của đồ thị hàm số.
Các điểm cực đại và cực tiểu được gọi chung là điểm cực trị. Giá trị cực đại (giá trị cực tiểu) còn gọi là cực
đại (cực tiểu) và được gọi chung là cực trị của hàm số.
F Quy tắc 1
2 Tính f 0 ( x ). Tìm các điểm tại đó f 0 ( x ) bằng 0 hoặc f 0 ( x ) không xác định.
F Quy tắc 2
3 Tính f 00 ( x ) và f 00 ( xi ).
4 Dựa vào dấu của f 00 ( xi ) suy ra tính chất cực trị của điểm xi .
F Chú ý. Nếu f 00 ( x ) = 0 thì ta phải lập bảng biến thiên mới kết luận được.
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
y = ax3 + bx2 + cx + d ( a 6= 0)
TXĐ: D = R. Đạo hàm y0 = 3ax2 + 2bx + c.
(
a 6= 0
Hàm số có cực đại và cực tiểu (có 2 cực trị) ⇔ y0 = 0 có 2 nghiệm phân biệt ⇔ .
∆0y > 0
(
a 6= 0
Hàm số không có cực trị ⇔ y0 = 0 vô nghiệm hoặc có nghiệm kép ⇔ .
∆0y ≤ 0
( (
a>0 a<0
Hàm số có: xCĐ < xCT ⇔ . Hàm số có: xCĐ > xCT ⇔ .
∆0y >0 ∆0y > 0
y = ax4 + bx2 + c ( a 6= 0)
TXĐ: D = R. Đạo hàm y0 = 4ax3 +" 2bx = x (4ax2 + 2b).
x=0
Xét y0 = 0 ⇔ x (4ax2 + 2b) = 0 ⇔ .
4ax2 + 2b = 0
(
a>0
Hàm số có 2 cực tiểu và 1 cực đại ⇔ .
ab < 0
[ = α ⇔ tan α = BH ⇔ |y H − y A | · tan α = 1 | xC − x B | .
Tam giác ABC có góc BAC
2 AH 2 2
y a>0 a<0
y
B H C
O = |y H − y A |
x
A
A
= |y H − y A | O x
=
B H C | xC − x B |
=
| xC − x B |
1 2
§5. GIÁ TRỊ LỚN NHẤT-GIÁ TRỊ NHỎ NHẤT CỦA HÀM SỐ
I. Định nghĩa
II. GTLN-GTNN trên một đoạn, khoảng (Không dùng bảng biến thiên)
1. GTLN-GTNN trên đoạn [a;b]
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
4 So sánh các giá trị tính được và kết luận M = max f ( x ), m = min f ( x ).
x ∈D x ∈D
4 So sánh các giá trị tính được và kết luận M = max f ( x ), m = min f ( x ).
x ∈D x ∈D
F Chú ý: Nếu GTLN (GTNN) là lim f ( x ) hoặc lim f ( x ) thì ta kết luận không có GTLN (GTNN).
x → a+ x →b−
lim f ( x ) = y0 , lim f ( x ) = y0
x →+∞ x →−∞
F Nhận xét. Từ định nghĩa ta suy ra một hàm số tùy ý chỉ có nhiều nhất 2 đường TCN.
III. Sử dụng máy tính Casio để tìm đường TCN và đường TCĐ
x = − 2a
b
b 6= 0
(đồ thị bị lệch so Oy)
O x O x
y y
b=0
(đồ thị nhận Oy
làm trục đối xứng)
O x O x
Phương trình y0 = 0
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
y y
Phương trình y0 = 0
có nghiệm kép
(tức là b2 − 3ac = 0)
O x O x
y y
Phương trình y0 = 0
vô nghiệm
(tức là b2 − 3ac < 0)
O x O x
Tính chất
F Đồ thị hàm số nhận điểm uốn làm tâm đối xứng.
Điểm uốn có hoành độ là nghiệm của phương trình y00 = 0
Tiếp tuyến tại điểm uốn sẽ có hệ số góc nhỏ nhất nếu a > 0 và lớn nhất nếu a < 0.
Phương trình y0 = 0
có 3 nghiệm phân biệt
(hay a · b < 0)
O x O x
y y
Phương trình y0 = 0
có 1 nghiệm duy nhất
(hay a.b > 0)
O x O x
Tính chất
Đồ thị là hàm số chẵn nên nhận Oy làm trục đối xứng.
Luôn có 1 điểm cực trị nằm trên Oy.
ax + b
4. Hàm số nhất biến y =
cx + d
y y
y0 > 0 y0 < 0
ax + b
y=
cx + d
ad 6= bc và c 6= 0
a
Tiệm cận ngang y = .
c
d
Tiệm cận đứng x = − .
c x x
O O
Tính chất
Đồ thị nhận giao điểm của hai đường tiệm cận làm tâm đối xứng.
II. Một số phép biến đổi đồ thị để vẽ đồ thị mới từ đồ thị cho trước
|
= | f (x)
= f (x)
( C 0) : y
Với phần đồ thị còn lại của
O x O x
(C ), ta vẽ phần đối xứng với
nó qua Ox, sau đó xóa nó đi.
y y
= f (x)
( C 0) : y
(C 0 ) : y =
f ( x − a)
f ( x − a) y y
là kết quả tịnh tiến
f (x)
(C ) : y = f ( x ) sang phải a
đơn vị.
(C ) : y =
(C 0 ) : y =
(C 0 ) : y = f ( x + a)
x x
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
(C 0 ) : y = f (x) + b y y
là kết quả tịnh tiến
= f (x)
(C ) : y = f ( x ) lên trên b
b
đơn vị.
+
= f (x)
(C ) : y
(C 0 ) : y = f (x) − b
( C 0) : y
là kết quả tịnh tiến O x O x
(C ) : y = f ( x ) xuống dưới
b đơn vị.
O a x O a x
Lấy đối xứng với phần còn lại
qua trục Ox, sau đó xóa phần
còn lại đó. miền x ≥ a miền x ≥ a
6. Một số dạng hàm số tổng hợp từ các dạng hàm số trên đây
y = | f ( x + a)| y = f (| x | + a) y = | f (| x | + a) | y = | f ( x ) + b|
Dựa vào giả thiết của bài toán ta xác định tọa độ tiếp điểm M0 ( x0 ; y0 ).
– Giả thiết cho hoành tiếp điểm x0 , ta thay x = x0 vào y = f ( x ) để tìm y0 .
– Giả thiết cho hoành tiếp điểm y0 , ta thay y = y0 vào y = f ( x ) để tìm x0 .
– Giả thiết cho giao điểm của đồ thị (C ) với trục hoành, ta cho y0 = 0 để tìm x0 .
– Giả thiết cho giao điểm của (C ) với trục tung, ta cho x0 = 0 đểm tìm x0 .
– Giả thiết cho giao điểm của (C ) với đường d, ta lập PTHĐGĐ để tìm x0 .
Có x0 ta có thể tính được hệ số góc của tiếp tuyến f 0 ( x0 ) .
Cuối cùng áp dụng công thức (*) để viết phương trình tiếp tuyến.
Dựa vào giả thiết của bài toán ta tìm hệ số góc k của tiếp tuyến.
– Giả thiết cho tiếp tuyến song song với d : y = ax + b thì f 0 ( x0 ) = a.
1
– Giả thiết cho tiếp tuyến vuông góc với d : y = ax + b thì f 0 ( x0 ) = − .
a
– Giả thiết cho tiếp tuyến tạo với trục hoành một góc bằng ϕ thì f 0 ( x0 ) = ± tan ϕ.
– Giả thiết cho tiếp tuyến tạo với hai trục Ox, Oy một tam giác cân thì f 0 ( x0 ) = ±1.
Giải phương trình k = f 0 ( x0 ) để tìm các nghiệm x0 (hoành độ của các tiếp điểm).
Có x0 , tìm y0 và áp dụng công thức (*) để viết phương trình tiếp tuyến.
3. Phương trình tiếp tuyến dạng 3 (chưa biết cả tiếp điểm lẫn hệ số góc)
Viết phương trình tiếp tuyến d của (C ) tại điểm M0 ( a; f ( a)) : y = f 0 ( a)( x − a) + f ( a). (*)
Tùy theo điều kiện kèm theo của đề bài mà ta vận dụng để tìm tham số a.
– Nếu d đi qua A ( x A ; y A ) ta thay x A , y A vào (*) để tìm a.
– Nếu biết d cách điểm I một đoạn bằng m0 , ta chuyển đổi (*) về dạng Ax + By + C = 0 rồi dùng công thức
| Ax I + By I + C |
d ( I, d) = √ = m0 .
A2 + B2
Với mỗi a tìm được, ta thay a vào (*) sẽ được phương trình tiếp tuyến thỏa đề bài.
Lưu ý.
1
1) Với a 6= 0, thì a0 = 1 và a−n = . Ta gọi a là cơ số, n là mũ số. Chú ý 00 và 0−n không có nghĩa.
an
1 √ m √
2) Với a > 0; m, n ∈ R thì a n = n a và a n = n am .
m 1 1
3) Với a > 0; m, n ∈ N thì a− n = m = √
n m
.
an a
4) Với α là số vô tỉ thì điều kiện aα có nghĩa là a > 0.
Cho a 6= 0; b 6= 0; m, n ∈ R, ta có
am n
1 am · an = am+n ; 2 = am−n ; 3 ( am ) = am×n ;
an
a m am
4 ( a · b)m = am · bm ; 5 = m.
b b
Cho m, n ∈ R. Khi đó
1 Với a > 1 thì am > an ⇔ m > n; 2 Với 0 < a < 1 thì am > an ⇔ m < n.
25
CÔNG THỨC ÔN TẬP THPTQG 2020 2. Hàm số lũy thừa
Với a, b ∈ R; n ∈ N∗ , ta có:
√
2n
√
2n+1 2n +1
a2n = | a|, ∀ a; a = a, ∀ a.
√
2n
p p √
2n+1 √ 2n+√ 1
ab = 2n | a| · 2n |b|, ∀ ab ≥ 0; ab = 2n+1 a · b, ∀ a, b.
r p
2n √
a | a|
r 2n+1
a a
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
2n = 2n p , ∀ ab ≥ 0, b 6= 0; 2n+1 = 2n+√ , ∀ a, ∀b 6= 0.
b |b| b 1
b
√ √ m
n am = n a , ∀ a > 0, n nguyên dương, m nguyên.
p√ √
n m a = nm a, ∀ a ≥ 0, n,m nguyên dương.
p q √ √
Nếu = thì n a p = m aq , ∀ a > 0, m, n nguyên dương p, q nguyên.
n m
√ √
F Đặc biệt: n a = m·n am .
Xét hàm số y = x α , với α là số thực cho trước. Hàm số y = x α , với α ∈ R, được gọi làm hàm số lũy thừa.
Tập giá trị G = (0; +∞). Đạo hàm (uα )0 = αu0 · uα−1 .
y = x α , α > 0. y = x α , α < 0.
1. Sự biến thiên 1. Sự biến thiên
y
α>1
α=1
α=0
1
α<0
O 1 x
§3. LOGARIT
I. Khái niệm Logarit
Logarit
Cho hai số dương a, b với a 6= 1. Số α thỏa mãn đẳng thức aα = b được gọi là logarit cơ số a của b và được kí hiệu
là loga b.
α = loga b ⇔ aα = b.
Không có logarit của số âm và số 0.
Định nghĩa
Cho số thực dương a khác 1. Hàm số y = loga x được gọi là hàm số logarit cơ số a.
u0
3 Đạo hàm loga |u|0 = .
u ln a
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
x 0 1 a +∞ x 0 a 1 +∞
y0 + + + y0 − − −
+∞ +∞
1
y 0
y
1
−∞ 0 −∞
4. Đồ Thị 4. Đồ Thị
y y
1 1
a x O a 1 x
O 1
y = loga x
y = loga x (0 < a < 1)
( a > 1)
5. a > 1 hàm số luôn đồng biến 5. 0 < a < 1 hàm số luôn nghịch biến
§5. HÀM SỐ MŨ
I. Tóm tắt lý thuyết
CẦN NHỚ
x −∞ 0 1 +∞ x −∞ 0 1 +∞
y0 + + + y0 − − −
+∞ +∞
1
y a
y
a
−∞ 1 −∞
4. Đồ Thị 4. Đồ Thị
y y
y = ax
( a > 1)
a
1
1 y = a x (0 < a < 1)
a
O 1 x O 1 x
5. Với a > 1 hàm số luôn đồng biến 5. Với 0 < a < 1 hàm số luôn nghịch biến
Sn = A (1 + r ) n (b)
§8. BÀI TOÁN GỬI TIỀN HÀNG THÁNG VÀO NGÂN HÀNG
I. Tóm tắt lí thuyết
1) Bài toán: Đầu mỗi tháng khách hàng gửi vào ngân hàng số tiền A đồng với lãi kép r%/tháng, thì số tiền khách hàng
nhận được cả vốn lẫn lãi sau n tháng (n ∈ N∗ ) (nhận tiền cuối tháng, khi ngân hàng đã tính lãi) là Sn .
2) Công thức: Ý tưởng hình thành công thức. Cuối tháng thứ nhất, khi ngân hàng đã tính lãi thì số tiền có được là
Ah i
S1 = A ( 1 + r ) = (1 + r )1 − 1 (1 + r )
r
Đầu tháng thứ hai, khi đã gửi thêm số tiền A đồng thì số tiền là
(1 + r )2 − 1
Ah i
T1 = A(1 + r ) + A = A [(1 + r ) + 1] = A = (1 + r )2 − 1
(1 + r ) − 1 r
Cuối tháng thứ hai, khi ngân hàng đã tính lãi thì số tiền có được là
Ah i
S2 = (1 + r )2 − 1 (1 + r )
r
Từ đó ta có công thức tổng quát
A
Sn = [(1 + r )n − 1] (1 + r ) (f)
r
Chú ý: Từ công thức (6) ta có thể tính được
Sn r
n = log(1+r) +1 (g)
A (1 + r )
Sn r
A= (h)
(1 + r ) [(1 + r )n − 1]
II. Các ví dụ về bài toán gửi tiền hàng tháng vào ngân hàng
Ví dụ 1. Đầu mỗi tháng ông Mạnh gửi ngân hàng 580.000 đồng với lãi suất 0, 7%/tháng. Sau 10 tháng thì số tiền ông
Mạnh nhận được cả gốc lẫn lãi (sau khi ngân hàng đã tính lãi tháng cuối cùng) là bao nhiêu?
A. 6, 028 triệu đồng. B. 5, 028 triệu đồng. C. 4, 018 triệu đồng. D. 7, 019 triệu đồng.
......................................................................................................................
......................................................................................................................
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
......................................................................................................................
Ví dụ 2. Ông Nghĩa muốn có ít nhất 100 triệu đồng sau 10 tháng kể từ khi gửi ngân hàng với lãi 0, 7%/tháng thì mỗi
tháng ông Nghĩa phải gửi số tiền ít nhất bao nhiêu?
§9. BÀI TOÁN GỬI TIỀN VÀO NGÂN HÀNG VÀ RÚT TIỀN HÀNG THÁNG
I. Tóm tắt lí thuyết
1) Bài toán: Một người gửi ngân hàng số tiền là A đồng với lãi suất r%/tháng. Mỗi tháng vào ngày ngân hàng tính lãi,
người đó rút ra số tiền là X đồng. Tính số tiền còn lại sau n tháng là bao nhiêu.
2) Công thức: Ý tưởng hình thành công thức. Cuối tháng thứ nhất, khi ngân hàng đã tính lãi thì số tiền có được là
T1 = A(1 + r ) và sau khi rút số tiền còn lại là
(1 + r ) − 1
S1 = A ( 1 + r ) − X = A ( 1 + r ) − X
r
Cuối tháng thứ hai, khi ngân hàng đã tính lãi thì số tiền có được là
T2 = [ A(1 + r ) − X ] (1 + r ) = A(1 + r )2 − X (1 + r )
(1 + r )2 − 1
S2 = A(1 + r )2 − X (1 + r ) − X = A(1 + r )2 − X [(1 + r ) + 1] = A(1 + r )2 − X
r
(1 + r ) n − 1
Sn = A (1 + r ) n − X (i)
r
r
X = [ A (1 + r ) n − Sn ] (j)
(1 + r ) n − 1
II. Các ví dụ về bài toán gửi tiền vào ngân hàng và rút tiền hàng tháng
Ví dụ 1. Anh Chiến gửi ngân hàng 20 triệu đồng với lãi suất 0, 75%/tháng. Mỗi tháng vào ngày ngân hàng tính lãi, anh
Chiến đến ngân hàng rút 300 nghìn đồng để chi tiêu. Hỏi sau 2 năm số tiền anh Chiến còn lại trong ngân hàng là bao
A. 15, 02 triệu đồng. B. 16, 2 triệu đồng. C. 16, 07 triệu đồng. D. 16, 51 triệu đồng.
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
Ví dụ 2. Anh Chiến gửi ngân hàng 20 triệu đồng với lãi suất 0, 7%/tháng. Mỗi tháng vào ngày ngân hàng tính lãi, anh
Chiến rút một số tiền như nhau để chi tiêu. Hỏi số tiền mỗi tháng anh Chiến rút là bao nhiêu để sau 5 năm thì số tiền
vừa hết?
A. 14, 5 triệu đồng . B. 14, 05 triệu đồng. C. 14, 45 triệu đồng. D. 14, 07 triệu đồng.
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
(1 + r ) n − 1
Sn = A (1 + r ) n − X (k)
r
(1 + r ) n − 1
A (1 + r ) n − X =0 (l)
r
và
A (1 + r ) n · r
X= (m)
(1 + r ) n − 1
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
Ví dụ 3. Ạnh Ba vay trả góp ngân hàng số tiền 500 triệu đồng. Mỗi tháng anh Ba trả 15 triệu đồng, sau 4 năm thì anh
Ba trả hết nợ. Hỏi lãi suất ngân hàng là bao nhiêu %/tháng.
Sn = A (1 + r ) n (n)
r
Giả sử ta chia mỗi năm thành m kì hạn để tính lãi và lãi suất mỗi kì hạn là % thì số tiền thu được sau n năm là
m
r m·n
Sn = A 1 +
m
Khi tăng số kì hạn của mỗi năm lên vô cực, tức là m → +∞ thì người ta chứng minh được Sn → Aem·r . Đặt
S = Aem·r (o)
Khi đó S được gọi là lãi kép tiên tục hay còn gọi là công thức tăng trưởng mũ.
Z
( x )0 = 1 1 dx = x + C
x α +1 1 ( ax + b)α+1
Z Z
( x α ) 0 = α · x α −1 x α dx = +C ( ax + b)α dx = · +C
0 α+1 a α+1
1 1 1 1 1
Z Z
1 1
=− 2 dx = − + C dx = − · +C
x x x2 x ( ax + b) 2 a ax +b
√ 0 1 1 √ 1 1 √
Z Z
x = √ √ dx = x + C √ dx = · ax + b + C
2 x 2 x 2 ax + b a
1 1 1 1
Z Z
0
(ln | x |) = dx = ln | x | + C dx = · ln | ax + b| + C
x x ax + b a
1 ax+b
Z Z
0
x
(e ) = e x ex dx = ex + C e ax +b
dx = · e +C
a
ax 1 a ax+b
Z Z
( a x )0 = a x · ln a a x dx = +C a ax+b dx = · +C
ln a a ln a
1
Z Z
(sin x )0 = cos x cos xdx = sin x + C cos ( ax + b) dx = · sin ( ax + b) + C
a
1
Z Z
(cos x )0 = − sin x sin xdx = − cos x + C sin ( ax + b) dx = − · cos ( ax + b) + C
a
1 1 1 1
Z Z
(tan x )0 = = 1 + tan2 x dx = tan x + C dx = · tan( ax + b) + C
cos2 x cos 2x cos2 ( ax + b) a
−1 1 1 1
Z Z
(cot x )0 = = − 1 + cot2 x
2
dx = − cot x + C dx = − · cot( ax + b) + C
sin x sin2 x sin2 ( ax + b) a
d
a − +b
!
ax + b
cx + d
= +
a
c
c
cx + d
ax2 + bx + c
cx + d
= Thương +
dư
mẫu
dx phương pháp 1
Z
7. I = f (tan x ) · −−−−−−−→ Đặt t = tan x ⇒ dt = dx = (1 + tan2 x ) dx.
cos2 x cos2 x
dx phương pháp 1
Z
8. I = f (cot x ) · −−−−−−−→ Đặt t = cot x ⇒ dt = − 2 dx = −(1 + cot2 x ) dx.
Zβ
(
u = ln [ g( x )]
Dạng 1 f ( x ) ln [ g( x )]dx Đặt
v0 = f ( x )
α
u = f (x)
sin ax
Zβ
sin ax
Dạng 2 f ( x ) cos ax dx Đặt
v0 = cos ax
e ax
α
ax
"e #
Zβ u = sin ax
" #
ax sin ax
Dạng 3 e dx Đặt cos ax
cos ax
0 ax
α v =e
Thứ tự ưu tiên: Đặt u = ln (log) − đa − lượng − mũ
y
(C1 ) : y = f ( x )
f (x)
Định lí 1. Hình phẳng ( H ) giới hạn bởi (C2 ) : y = g( x ) thì diện
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
x = a, x = b ( a < b)
tích của ( H ) được xác đinh bởi công thức (H)
Z b
a O b x
S= | f ( x ) − g( x )| dx.
a g( x )
x a x1 x2 b
f ( x ) − g( x ) − 0 + 0 −
Zb Zx1 Zx2 Zb
S= | f ( x ) − g( x )| dx = [ f ( x ) − g( x )] dx + [ g( x ) − f ( x )] dx + [ f ( x ) − g( x )] dx.
a a x1 x2
Phương pháp 2. Phương pháp hình học (nếu 3 đường ta nên sử dụng hình học)
y
y
(C1 )
(C1 ) (C2 )
S
a O x
b
(C2 )
O x1 x2 x
d : y = ax + b
Hình 1 Hình 2
Zb
Hình 1 do (C1 ) nằm trên (C2 ) nên S = [ f 1 ( x ) − f 2 ( x )] dx.
a
Hình 2 là diện tích hình phẳng giới hạn bởi ba đường, trong [0; x1 ] thì (C1 ) nằm trên (C2 ) nằm dưới nên S1 =
Zx1 Zx2
[ f 1 ( x ) − f 2 ( x )] dx và trong [ x1 ; x2 ] thì đường d nằm trên và (C2 ) nằm dưới nên S2 = [ ax + b − f 2 ( x )] dx. Khi
0 x1
đó diện tích hình 2 là S = S1 + S2 là phần gạch sọc như hình vẽ.
Zb
V= S( x ) dx.
a O a x b x
b) Thể tích khối tròn xoay được sinh ra khi quay hình phẳng giới hạn bởi các đường x = g(y), trục tung và hai
y
đường thẳng y = c, y = d quanh trục Oy:
(C ) : x = g(y)
b
Oy : x = 0
y=c x = g(y)
y = d.
Zd a
VOy = π [ g(y)]2 dy.
c
O x
c) Thể tích khối tròn xoay được sinh ra khi quay hình phẳng giới hạn bởi các đường y = f ( x ), y = g( x )
y
(cùng nằm một phía so với Ox) và hai đường thẳng x = a, x = b quanh trục
Ox: f (x)
Zb
V = π f 2 ( x ) − g2 ( x ) dx. g( x )
O
a
a b x
§13. SỐ PHỨC
1. Các khái niệm cơ bản
1 Số phức (dạng đại số): z = a + bi; ( a, b ∈ R). Trong đó : a là phần thực, b là phần ảo, i là đơn vị ảo, i2 = −1.
6 Hai số phức z1 = a + bi ( a, b ∈ R) và z2 = c + di (c, d ∈ R) bằng nhau khi phần thực và phần ảo của chúng
tương đương bằng nhau.
O a x
√
8 Mô đun của số phức: |z| = | a + bi | = a2 + b2 .
1
11 Nghịch đảo của số phức z là .
z
1 Mô đun của z kí hiệu: |z| là khoảng cách từ điểm M đến gốc tọa độ O ⇒ |z| = OM.
2 Đường thẳng: |z − ( a + bi )| = |z − (c + di )| .
3 Đường tròn:
(
Tâm I ( a; b) y
Dạng |z − ( a + bi )| = R ⇒ là đường tròn
Bán kính R B
Khi đó: b
I
A
|z|min = OA = OI − R
|z|max = OB = OI + R
41
KHỐI ĐA DIỆN - KHỐI TRÒN XOAY
§1. KHÁI NIỆM VỀ KHỐI ĐA DIỆN. PHÉP BIẾN HÌNH TRONG KHÔNG GIAN
I. Khối đa diện. Khối đa diện đều
E D
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
F C
A B
D0
E0
F0 C0
A0 B0
S
A B
D C
Hình đa diện (gọi tắt là đa diện) là hình được tạo bởi một số hữu hạn các đa giác thoả mãn hai tính chất:
+ Hai đa giác phân biệt chỉ có thể hoặc không có điểm chung, hoặc chỉ có một đỉnh chung, hoặc chỉ có một
cạnh chung.
+ Mỗi cạnh của đa giác nào cũng là cạnh chung của chúng hai đa giác.
Mỗi đa giác gọi là một mặt của hình đa diện. Các đỉnh, cạnh của đa giác ấy theo thứ tự được gọi là các đỉnh,
cạnh của hình đa diện.
Khối đa diện là phần không gian được giới hạn bởi một hình đa diện, E D
kể cả hình đa diện đó.
Những điểm không thuộc khối đa diện được gọi là điểm ngoài của F C
khối đa diện. Những điểm thuộc khối đa diện nhưng không thuộc M A B
hình đa diện đó được gọi là điểm trong của khối đa diện. Tập hợp
d D0
tất cả các điểm trong được gọi là miền trong, tập hợp tất cả các điểm
E0
ngoài được gọi là miền ngoài của khối đa diện.
N
Mỗi hình đa diện chia các điểm còn lại của không gian thành hai F0 C0
miền không giao nhau là miền trong và miền ngoài của hình đa diện.
Trong đó, chỉ có miền ngoài là chứa hoàn toàn một đường thẳng d A0 B0
nào đó.
Trên hình biểu diễn trên thì M là điểm ngoài, N là điểm trong.
Khối đa diện được gọi là khối lăng trụ nếu nó được giới hạn bởi một hình lăng trụ.
Khối đa diện được gọi là khối chóp nếu nó được giới hạn bởi một hình chóp.
Khối đa diện được gọi là khối chóp cụt nếu nó được giới hạn bởi một hình nón cụt.
Tương tự ta có định nghĩa về khối chóp n-giác, khối chóp cụt n-giác, khối chóp đều, khối hộp . . .
Các hình dưới đây cũng là các khối đa diện
Mỗi đỉnh của đa diện đều là đỉnh chung của ít nhất 3 cạnh.
Không tồn tại hình đa diện có 7 cạnh.
Cho hình (H ) là đa diện mà các mặt của nó là đa giác có p cạnh. Nếu số mặt của (H ) là lẻ thì p là số chẵn.
Chứng minh:
Gọi M là số các mặt của khối đa diện. Vì mỗi mặt của (H ) có p cạnh nên M mặt sẽ có p · M cạnh. Nhưng
p·M
do mỗi cạnh chung của chúng là cạnh chung của đúng hai đa giác nên số cạnh của (H ) bằng C = .
2
Vì M lẻ nên p phải là số chẵn.
p·M
Cho (H ) là hình đa diện có M mặt, mỗi mặt có p cạnh thì số cạnh của H là C = .
2
Mỗi khối đa diện có các mặt là các tam giác thì tổng số mặt của nó phải là một số chẵn.
Chứng minh:
Gọi số cạnh và số mặt của (H ) lần lượt là C và M.
Vì mỗi mặt có 3 cạnh và mỗi cạnh là cạnh chung của đúng hai mặt nên ta có số cạnh của đa diện là
3M
C= ⇒ M là số chẵn.
2
Mỗi khối đa diện bất kỳ đều có thể phân chia thành những khối tứ diện.
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
Nếu khối đa diện có mỗi đỉnh chung là đỉnh chung của 3 cạnh thì số đỉnh phải là số chẵn.
(Tổng quát: Một đa diện mà mỗi đỉnh của nó đều là đỉnh chung của một số lẻ mặt thì tổng số đỉnh là một
số chẵn).
Không tồn tại một hình đa diện có số mặt lớn hơn hoặc bằng số cạnh, số đỉnh lớn hơn hoặc bằng số cạnh.
II. Phép biến hình trong không gian, hai hình bằng nhau
Trong không gian, quy tắc đặt tương ứng mỗi điểm M với điểm M0 xác định duy nhất được gọi là một phép
biến hình trong không gian.
Phép biến hình trong không gian được gọi là phép dời hình nếu nó bảo toàn khoảng cách giữa hai điểm
tuỳ ý.
1. Thực hiện liên tiếp các phép dời hình ta sẽ được một phép dời hình.
! 2. Phép dời hình biến hình đa diện H thành hình đa diện H 0 , biến các đỉnh, cạnh, mặt của đa diện H
thành đỉnh, cạnh, mặt tương ứng của đa diện H 0 .
#»
v
! Nếu phép đối xứng tâm O biến hình (H ) thành chính nó thì O được gọi là tâm đối xứng của (H ).
Định nghĩa 3. Cho đường thẳng ∆ cố định, phép biến hình biến mỗi điểm M ∈ ∆ thành chính nó, biến mỗi điểm
M không thuộc ∆ thành M0 sao cho ∆ là đường trung trực của MM0 được gọi là phép đối xứng trục ∆.
! Nếu phép đối xứng trục ∆ biến hình (H ) thành chính nó thì ∆ được gọi là trục đối xứng của hình (H ).
Định nghĩa 4. Cho mặt phẳng ( P), phép biến hình biến mỗi điểm thuộc ( P) thành chính nó, biến mỗi điểm M
không thuộc ( P) thành M0 sao cho ( P) là mặt phẳng trung trực của MM0 .
Nếu phép đối xứng qua mặt phẳng ( P) biến hình (H ) thành chính nó thì ( P) được gọi là mặt phẳng đối
! xứng của hình (H ).
3. Hình chóp tam giác đều có cạnh bên và cạnh đáy khác nhau có 3 mặt đối xứng.
Hai đa diện được gọi là bằng nhau nếu có một phép dời hình biến hình đa diện này thành hình đa
! diện kia.
Hai tứ diện có các cạnh bằng nhau là bằng nhau.
Ví dụ 1. Thực hiện liên tiếp hai phép dời hình, một phép tịnh tiến véc-tơ #»v và một phép đối xứng tâm O
biến hình (H ) thành (H 00 ). Ta có hình (H ) và (H 00 ) là hai hình bằng nhau.
(H )
(H 0 )
(H 00 )
# » # »
Nếu phép vị tự biến hai điểm M, N thành hai điểm M0 , N 0 thì M0 N 0 = k MN do đó M0 N 0 = |k | · MN.
Phép vị tự biến 3 điểm thẳng hàng thành 3 điểm thẳng hàng, biến 4 điểm đồng phẳng thành 4 điểm đồng
phẳng.
(H 0 ).
Định nghĩa 1. Khối đa diện (H ) được gọi là khối đa diện lồi nếu đoạn thẳng nồi hai điểm bất kỳ của (H ) luôn
nằm trong (H ).
A0 C0
S
B0
A C
A O B
D C
B
1. Một khối đa diện là khối đa diện lồi khi và chỉ khi miền trong của nó luôn nằm một phía đối với mỗi
mặt phẳng đi qua một mặt của nó.
! 2. Công thức Ơ-le: Trong một khối đa diện lồi nếu gọi Đ là số đỉnh, C là số cạnh, M là số mặt thì ta luôn
có Đ − C + M = 2.
+ Các trung điểm của các trung điểm của các cạnh của nó là đỉnh của một khối bát diện đều(khối tám mặt
đều).
Đa diện đều cạnh a Đỉnh Cạnh Mặt Thể tích V Bán kính mặt cầu
ngoại tiếp
√ √
Tứ diện đều {3; 3} 4 6 4 2a3 a 6
V= R=
12 4
√
Lập phương {4; 3} 8 12 6 V = a3 a 3
R=
2
√ √
Bát diện đều {3; 4} 6 12 8 2a3 a 2
V= R=
3 2
√ √ √
Mười hai mặt đều {5; 3} 20 30 12 15 + 7 5 3 3 + 15
V= a R= a
4 4
√ √ √
Hai mươi mặt đều {3; 5} 12 30 20 15 + 5 5 3 10 + 20
V= a R= a
12 4
Giả sử khối đa diện đều loại { p; q} có Đ đỉnh, C cạnh và M mặt thì ta luôn có
q · Đ = 2C = p · M
1.
.1 Hình lăng trụ đứng
LATEX Thầy Trương Quan Kía 49 Ô 0918852021
CÔNG THỨC ÔN TẬP THPTQG 2020 3. KHÁI NIỆM VÀ THỂ TÍCH KHỐI ĐA DIỆN
1. Định nghĩa. Hình lăng trụ đứng là hình lăng trụ có cạnh bên vuông góc với mặt B0
đáy.
2. Tính chất. Các mặt bên của hình lăng trụ đứng là các hình chữ nhật và vuông góc
với mặt đáy. A C
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
1.
.2 Hình lăng trụ đều
Hình lăng trụ đều
A0 C0
1. Định nghĩa. Hình lăng trụ đều là hình lăng trụ đứng có đáy là đa giác đều. B0
2. Tính chất. Các mặt bên của hình lăng trụ đều là các hình chữ nhật bằng nhau và
vuông góc với mặt đáy.
A C
Hình hộp
Hình hộp là hình lăng trụ có đáy là hình bình hành.
1.
.3 Hình hộp đứng
Hình hộp đứng
1 Định nghĩa. Hình hộp đứng là hình hộp có cạnh bên vuông góc với mặt đáy.
2 Tính chất. Hình hộp đứng có đáy là hình bình hành, mặt xung quanh là hình chữ nhật.
1.
.4 Hình hộp chữ nhật
Hình hộp chữ nhật
1 Định nghĩa. Hình hộp chữ nhật là hình hộp đứng có đáy là hình chữ nhật.
2 Tính chất. Hình hộp chữ nhật có mặt là hình chữ nhật.
1.
.5 Hình lập phương
Hình lập phương
1 Định nghĩa. Hình lập phương là hình hộp chữ nhật đáy và mặt bên đều là hình vuông.
2 Tính chất. Hình lập phương có mặt đều là hình vuông.
1.
.6 Hình chóp
Hình chóp
Hình chóp là hình có đáy là một đa giác và các mặt bên là các tam giác có chung một đỉnh.
Công thức thể tích khối chóp Công thức thể tích khối lăng trụ
1 V = Sđáy · h
V = · Sđáy · h
3
Trong đó: S là diện tích đáy; h là chiều cao hình Trong đó: S là diện tích đáy; h là chiều cao hình
chóp. chóp.
Công thức thể tích khối hộp chữ nhật Công thức thể tích khối lập phương
V = a·b·c V = a3
Trong đó: a, b, c là ba kích thước của khối hộp Trong đó: a là cạnh của hình lập phương.
chữ nhật.
Tỉ số thể tích
Cho khối chóp S.ABC và A0 , B0 , C 0 là các điểm tùy ý lần lượt thuộc SA, S
SB, SC ta có
VS.A0 B0 C0 SA0 SB0 SC 0
= · ·
VS.ABC SA SB SC
Phương pháp này được áp dụng khi khối chóp không xác đinh được A0
chiều cao một cách dễ dàng hoặc khối chóp cần tính là một phần nhỏ
trong khối chóp lớn và cần chú ý đến một số điều kiện sau C0
IV. Công thức (độ dài, diện tích,...) của các hình đặc biệt
(1) Tam giác ABC vuông tại A:
1 A
Diện tích S ABC = · AB · AC.
2
M là tâm đường tròn ngoại tiếp 4 ABC.
B H M C
AC2 = CH · CB 1 1 1 AB · AC
2
= 2
+ AH = √
AH AB AC2 AB2 + AC2
AB2 = BH · BC AH 2 = HB · HC AB · AC = BC · AH
√ √
(cạnh)2 ·
a2 3 3 A
Diện tích S ABC = = ;
4 4
√ √
(cạnh) · 3 a 3
Đường cao AM = = ;
2 2
G là trọng tâm và là tâm đường tròn ngoại tiếp ABC;
√ √ G
2 a 3 1 a 3
GA = AM = và GM = AM = .
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
3 3 3 6
B M C
A M B
AB + CD
Diện tích S ABCD = · DH.
2
A H B
1
Diện tích S ABCD = AC · BD;
2 A C
I
Nếu có một góc bằng 60◦ hoặc 120◦ thì hình thoi này thực chất là ghép của
hai tam giác đều. Suy ra
B
√ √
2 3 2 3
S ABCD = 2 · (cạnh) · = (cạnh) · .
4 2
1. Các công thức tính trong tam giác thường (không đặc biệt)
Ta có thể tích khối chóp bằng một phần ba diện tích đáy
nhân với đường cao hình chóp.
1
Vchóp = · Sđáy · h D
3 A
Trong đó H
Ë Sđáy là diện tích mặt đáy của khối chóp.
B
Ë h là chiều cao của khối chóp. C
1. Tứ diện đều
Tứ diện đều
A
Tứ diện đều là hình gồm có 4 mặt là các tam giác đều bằng nhau.
√
(cạnh)3 · 2
1 Thể tích V = .
12
√ !2 √ B C
2 2 2 2 2 2 AB 3 cạnh · 6
2 h = OA = AB − BO = AB − · ⇒h= .
3 2 3 O
√
cạnh · 6 D
3 Bán kính đường tròn ngoại tiếp: R = .
4
√
cạnh · 6
4 Bán kính đường tròn nội tiếp: r = .
12
5 Các cặp cạnh đối đôi một vuông góc.
A C
A B
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
O O
M M
D C
B
Hình chóp đều: đáy là đa giác đều, đỉnh S trùng tâm O của đáy.
1 Góc: 2 Bán kính đường tròn ngoại tiếp:
góc (cạnh bên, mặt đáy) = SAO
[ SA2
R=
góc (mặt bên, mặt đáy) = SMO
[ 2SO
1 2
3 V4 đỉnh = V 4 V5 đỉnh = V
3 3 A C
55
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - 0918852021
CÔNG THỨC ÔN TẬP THPTQG 2020 1. HỆ TRỤC TỌA ĐỘ TRONG KHÔNG GIAN OXYZ
Trong không gian cho ba trục Ox, Oy, Oz phân biệt và vuông góc từng đôi một. Gốc
tọa độ O, trục hoành Ox, trục tung Oy, trục cao Oz, các mặt tọa độ Oxy, Oyz, Ozx;
#» #» #» #» #»
1 i , j , k là các véctơ đơn vị. k j
Chú ý: y
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
#» #» #» #» #» #»
2 Tọa độ véc-tơ: u = ( x; y; z) ⇔ u ( x; y; z) ⇔ u = x i + y j + z k
# » #» #» #»
3 Tọa độ điểm: M ( x; y; z) ⇔ OM = x i + y j + z k
#» #»
4 Định nghĩa tích vô hướng: Tích vô hướng của a và b là 1 số thực.
#» #»
#» #» #» #» #»
#»
#»
#» a·b a1 b1 + a2 b2 + a3 b3
a · b = | a | · | b | · cos a , b ⇒ cos a , b = #» #» = q q .
|a|·|b| a21 + a22 + a23 · b12 + b22 + b32
#» #» #» #»i #»
a , b hay #»
h
5 Định nghĩa tích có hướng: Tích có hướng của a và b là 1 véc-tơ. Kí hiệu là a ∧ b.
1 h # » # »i # » 1 h # » # »i # »
V = AB, AC · AD . V = AB, AC · AS.
6 6
Thể tích khối hộp ABCD.A0 B0 C 0 D 0 : Thể tích khối lăng trụ ABC.A0 B0 C 0 :
# » # »i # » 1 h # » # »i # »
h
1
V = AB, AD · AA0 . VLăng trụ = Vkhối hộp = AB, AC · AA0 .
2 2
#» #»
6 Các tính chất: Cho a = ( a1 ; a2 ; a3 ), b = (b1 ; b2 ; b3 ). Khi đó
#» #»
#»
a + b = ( a1 + b1 ; a2 + b2 ; a3 + b3 ). #»
a − b = ( a1 − b1 ; a2 − b2 ; a3 − b3 )
# »
| #»
q q
a | = a21 + a22 + a23 . AB = ( x B − x A )2 + (y B − y A )2 + (z B − z A )2 .
#» #» # » # »
#»
a ⊥ b ⇔ #» a · b = 0. 4 ABC vuông tại A ⇔ AB · AC = 0.
#»
#»
a cùng phương b i A, B, C thẳng hàng
#» #» h
#» #» # » # » h # » # »i
⇔ a = k b ⇔ a , b = (0, 0, 0). ⇔ AB cùng phương AC ⇔ AB, AC = (0, 0, 0).
h #»i #» # » # »
#» a , b vuông góc với #» a và b . ABCD là hình bình hành ⇔ AB = DC
h #»i h #»i #»
⇔ #» a , b · #»
a = 0 và #» a, b · b = 0 ⇔ x A + xC = x B + x D , y A + yC = y B + y D , z A + zC = z B + z D .
ABCD là tứ diện Cho ∆ABC có các chân E, F của các đường phân giác trong và
# » # » # »
⇔ AB, AC, AD không đồng phẳng. ngoài của góc A của ∆ABC trên BC. Khi đó
h # » # »i # » #» AB # » #» AB # »
AB, AC · AD 6= 0. EB = − .EC và FB = . FC
AC AC
#»
#»
7 Chú ý: góc của 2 véc tơ a , b là góc hình học (nhỏ) giữa 2 tia mang véc-tơ có giá trị trong đoạn [0; π ], (theo đơn
#» r #»
vị độ: 0◦ ≤ ( #»
u , #»
v ) ≤ 180◦ ). Ta có sin #»
a , b = 1 − cos2 #» a , b ≥ 0.
x − kx B
x A + xB
xM = A x M =
1−k
2
# » # »
y A − ky B y A + yB
8 MA = k MB ⇔ y M = . M là trung điểm AB ⇔ y M =
x + x B + xC x + x B + xC + x D
xG = A
xG = A
3
4
y A + y B + yC y A + y B + yC + y D
9 G là trọng tâm tam giác ABC: y G = . G là trọng tâm tứ diện ABCD: yG =
3
4
z G = z A + z B + zC
zG =
z A + z B + zC + z D
3 4
M0 đối xứng với M ( x; y; z) qua (Oxy) ⇒ M0 ( x; y; −z). M0 đối xứng với M ( x; y; z) qua (Oxz) ⇒ M0 ( x; −y; z).
M0 đối xứng với M ( x; y; z) qua (Oyz) ⇒ M0 (− x; y; z). M0 đối xứng với M ( x; y; z) qua (Ox ) ⇒ M0 ( x; −y; −z).
M0 đối xứng với M ( x; y; z) qua (Oy) ⇒ M0 (− x; y; −z). M0 đối xứng với M ( x; y; z) qua (Oz) ⇒ M0 (− x; −y; z).
12 Khoảng cách từ điểm đến mặt phẳng tọa độ, trục tọa độ
d Vấn đề 1. Phương trình chính tắc d Vấn đề 2. Phương trình tổng quát
a )2 + ( y − b )2 + ( z − c )2 = R2 .
Dạng: ( x − ( Dạng: x2 + (y2 + z2 − 2ax − 2by − 2cz + d = 0.
có tâm I ( a; b; c) có tâm I ( a; b; c)
Mặt cầu (S) . Mặt cầu (S) p .
Bán kính R Bán kính R = a2 + b2 + c2 − d
Để viết phương trình mặt cầu (S), ta cần xác định tâm I và bán kính R của mặt cầu.
2 2 2
1 Dạng 1: (S) có tâm I ( a; b; c) và bán kính R : (S) : ( x − a) + (y − b) + (z − c) = R2 .
3 Dạng 3: (S) nhận đoạn thẳng AB cho trước làm đường kính:
x A + xB y + yB z + zB
Tâm I là trung điểm của đoạn thẳng AB : x I = ; yI = A ; zI = A .
2 2 2
AB
Bán kính R = I A = .
2
4 Dạng 4: (S) đi qua bốn điểm A, B, C, D (mặt cầu ngoại tiếp tứ diện ABCD):
Giả sử phương trình mặt cầu (S) có dạng: x2 + y2 + z2 − 2ax − 2by − 2cz + d = 0 (∗) .
Thay lần lượt toạ độ của các điểm A, B, C, D vào (∗) , ta được 4 phương trình.
Giải hệ phương trình đó, ta tìm được a, b, c, d ⇒ Phương trình mặt cầu (S).
5 Dạng 5: (S) đi qua ba điểm A, B, C và có tâm I nằm trên mặt phẳng ( P) cho trước: Giải tương tự như dạng 4.
6 Dạng 6: (S) có tâm I và tiếp xúc với mặt cầu ( T ) cho trước:
Xác định tâm J và bán kính R0 của mặt cầu ( T ).
Sử dụng điều kiện tiếp xúc của hai mặt cầu để tính bán kính R của mặt cầu (S).
(Xét hai trường hợp tiếp xúc trong và tiếp xúc ngoài)
1 I1 I2 < | R1 − R2 | ⇔ (S1 ) , (S2 ) trong nhau. 2 I1 I2 > R1 + R2 ⇔ (S1 ) , (S2 ) ngoài nhau.
3 I1 I2 = | R1 − R2 | ⇔ (S1 ) , (S2 ) tiếp xúc trong. 4 I1 I2 = R1 + R2 ⇔ (S1 ) , (S2 ) tiếp xúc ngoài.
5 | R1 − R2 | < I1 I2 < R1 + R2 ⇔ (S1 ) , (S2 ) cắt nhau theo một đường tròn.
d Vấn đề 3. Qua 1 điểm & có 1 VTPT d Vấn đề 5. Phương trình tổng quát
có VTPT #»
( (
qua điểm M ( x0 ; y0 ; z0 ) n = ( A; B; C )
mp( P) . mp( P) .
có VTPT #»
n = ( A; B; C ) Với A2 + B2 + C2 6= 0
Dạng: A ( x − x0 ) + B (y − y0 ) + C (z − z0 ) = 0. Dạng: Ax + By + Cz + D = 0.
x = x0 + u1 t
x − x0 y − y0 z − z0
Dạng: = = .
Dạng: y = y0 + u2 t ( t ∈ R). u1 u2 u3
z = z0 + u3 t
Điều kiện : u1 6= 0, u2 6= 0, u3 6= 0
d Vấn đề 10. Qua điểm M và ⊥ đường thẳng d d Vấn đề 17. Chứa đường thẳng d và ⊥ ( Q)
( (
qua M ( x0 ; y0 ; z0 ) qua M (M lấy trên d)
Khi đó ( P) Khi đó ( P)
VTPT #»
n = #»
d Vấn đề 11. Qua 2 điểm A, B và ⊥ mp( Q) d Vấn đề 18. Chứa đ.thẳng d và k đ.thẳng ∆
qua A (
Khi đó ( P) h# » qua M (M lấy trên d)
VTPT #»
n = AB, #» Khi đó ( P)
i
P n Q VTPT #»
n = [ #»
u , #»
P u ] d ∆
d Vấn đề 14. Song song mp( Q) và d (( P), M) = k d Vấn đề 21. Qua M và ⊥ với mp( Q), ( R)
( P) k ( Q) ⇒ pt( P) : ax + by + cz + D = 0.
(
qua M
Khi đó ( P) .
VTPT #»
n = #»
n , #»
Từ d (( P), M) = k ⇒ tìm D. P n Q R
d Vấn đề 15. Song song mp( Q) và d (( P), ( Q)) = k d Vấn đề 22. Chứa đ.thẳng d và (( P\
), ( Q)) = ϕ
3. Hình chiếu vuông góc của d lên các mặt phẳng tọa độ
x = x0 + u1 t
Trong không gian Oxyz cho đường thẳng d có phương trình y = y0 + u2 t . Khi đó
z = z0 + u3 t
x = x0 + u1 t
1 Hình chiếu của d lên (Oxy) có phương trình là y = y0 + u2 t .
z=0
x = x0 + u1 t
2 Hình chiếu của d lên (Oxz) có phương trình là y = 0 .
z = z0 + u3 t
x = 0
3 Hình chiếu của d lên (Oyz) có phương trình là y = y0 + u2 t .
z = z0 + u3 t
d Vấn đề 23. Qua 2 điểm A và B d Vấn đề 31. Qua A và song song đ.thẳng ∆
( (
qua điểm A qua điểm A
Khi đó (d) # » Khi đó (d)
có VTCP #»
u = AB.d có VTCP #»
u = #»
u . d ∆
( (
qua điểm A qua điểm A
Khi đó (d) Khi đó (d)
có VTCP #»
u d = #» có VTCP #»
u = #»u , #»
n P. u d . d1 d2
d Vấn đề 25. Qua điểm A, ⊥ đ.thẳng ∆ và k mp( P) d Vấn đề 33. Qua A và k 2 mp( P), ( Q)
( (
qua điểm A qua điểm A
Khi đó (d) Khi đó (d)
có VTCP #»
u d = [ #»
u d , #» có VTCP #»
u = #» n , #»
n P] . n .
d P Q
d Vấn đề 26. d là giao tuyến của 2 mp ( P) và Q d Vấn đề 34. Qua A và cắt 2 đ.thẳng d1 , d2
d Vấn đề 27. d nằm trong ( P) và d cắt 2 đ.thẳng d1 , d2 d Vấn đề 35. d qua điểm A,d cắt d1 và d ⊥ d2
# »
d đi qua điểm A và có VTCP #»
# »
u d = AB. d đi qua điểm A và có VTCP #» u d = AB.
# »
Với A = d1 ∩ ( P) và B = d2 ∩ ( P). Với B = d ∩ d1 . Tìm B, giải pt AB ⊥ #»
u d2 .
d Vấn đề 28. d nằm trong ( P), d cắt và ⊥ ∆ d Vấn đề 36. d qua điểm A,d cắt d1 và d k ( P)
# »
u d = [ #»
d đi qua điểm A và có VTCP #» n P , #»
u ∆ ]. d đi qua điểm A và có VTCP #» u d = AB.
# »
Với A = ∆ ∩ ( P) ⇒ tọa độ điểm A. Với B = d ∩ d1 . Tìm B, giải pt AB ⊥ #»
n P.
Với A = d ∩ d1 , B = d ∩ d2 . Với A = d ∩ d1 , B = d ∩ d2 .
(# » #» ( # » #»
# »
AB ⊥
Từ # »
u d1 AB · u d = 0
⇔ # » #» 1 ⇒ giải tìm A, B. AB cùng phương #» u∆
#» Từ ⇒ giải tìm A, B.
AB ⊥ u d2 AB · u d2 = 0 Với #»
u ∆ là VTCP của ∆
d Vấn đề 30. d là h.chiếu k của d1 lên ( P) theo phương d2 d Vấn đề 38. d là hình chiếu của ∆ lên mp( P)
IV. GÓC GIỮA: đường thẳng - đường thẳng, mặt phẳng - mặt phẳng, đường thẳng và mặt phẳng
Cho 2 đường thẳng: d có VTCP #»
u d , ∆ có VTCP #»
u ∆ ; và 2 mặt phẳng: ( P) có VTPT #»
n P , ( Q) có VTPT #»
n Q . Khi đó:
V. KHOẢNG CÁCH: Điểm - Mặt phẳng, Điểm - Đường thẳng, Đường thẳng - Đường thẳng
( (
qua điểm A qua điểm B
Trong không gian Oxyz, cho điểm M ( x M ; y M , z M ), đường thẳng d , đường thẳng ∆ , mặt
VTCP #»
u d VTCP #»
u ∆
phẳng ( P) : Ax + By + Cz + D = 0 và mặt phẳng ( Q).
d Vấn đề 42. Khoảng cách: Điểm - Mặt d Vấn đề 44. Khoảng cách: Điểm - Đường
h # »
#» M
i
AM, u d
| A.x M + B.y M + C.z M + D |
d ( M, d) =
| #»
d ( M, ( P)) = √ d
A2 + B2 + C 2 u | d #»
A ud
VI. HÌNH CHIẾU: Điểm lên Mặt phẳng, Điểm lên Đường thẳng
3 Pt d : x = x0 + At, y = y0 + Bt, z = z0 + Ct. 4 Gọi H là hình chiếu của M lên mp( P) ⇒ H = d ∩ ( P).
VII. ĐIỂM ĐỐI XỨNG: Điểm qua Mặt phẳng, Điểm qua Đường thẳng
A B
1 Gọi H là hình chiếu của M lên mặt phẳng ( P). Tìm tọa độ H.
H
x M0 = 2x H − x M
0
2 H là trung điểm của MM ⇒ y M0 = 2y H − y M . O C
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
z M0 = 2z H − z M
M0
M
H d
1 Gọi H là hình chiếu của M lên đường thẳng d. Tìm tọa độ H.
x M0 = 2x H − x M
0
2 H là trung điểm của MM ⇒ y M0 = 2y H − y M .
M0
z M0 = 2z H − z M
VIII. VỊ TRÍ TƯƠNG ĐỐI: Điểm - Mặt Cầu - Đường thẳng - Mặt phẳng
1. Vị trí tương đối : Điểm M - Mặt cầu (S)
M
M
R R
M
I I I
I M > R ⇔ M nằm ngoài mặt cầu (S) I M = R ⇔ M nằm trên mặt cầu (S) I M < R ⇔ M nằm trong mặt cầu (S)
H ∆
A H B ∆
d ( I, ∆)
R R d ( I, ∆) R
d ( I, ∆)
I I
I
d ( I, ∆) > R ⇔ ∆ không cắt (S) d ( I, ∆) = R ⇔ ∆ tiếp xúc (S) d ( I, ∆) < R ⇔ ∆ cắt (S) tại 2 điểm A,B
R I
d ( I, ( P)) I
d ( I, ( P)) R
R d ( I, ( P))
H
H H
TH1. Pt (∗) chỉ có 1 nghiệm t. TH2. Pt (∗) có vô số nghiệm t. TH3. Pt (∗) vô nghiệm.
⇒ (∆) cắt ( P) tại một điểm. ⇒ (∆) nằm trên ( P). ⇒ (∆) song song ( P).
Xét #»
u ∆ và #»
ud
#» #»
u ∆ không tỉ lệ #»
u ∆ tỉ lệ với #»
ud ud
# » # » # » # »
MN tỉ lệ #»
u∆ MN không tỉ lệ #»
u∆ [ #»
u ∆ , #»
u d ] · MN 6= 0 [ #»
u ∆ , #»
u d ] · MN = 0
sin α
sin2 a
sin a cos a x
tan a = cot a =
cos a sin a cos α O
II. Công thức cộng
sin( a ± b) = sin a · cos b ± cos a · sin b
cos x < 0 cos x > 0
cos( a ± b) = cos a · cos b ∓ sin a · sin b
sin x < 0 sin x < 0
tan a ± tan b
tan( a ± b) =
1 ∓ tan a · tan b
π
Cung phụ Cung hơn kém Đặc biệt
2
π π
sin − α = cos α sin + α = cos α sin(α + k2π ) = sin α
2 2
π π
cos − α = sin α cos + α = − sin α cos(α + k2π ) = cos α
2 2
π π
tan − α = cot α tan + α = − cot α tan(α + kπ ) = tan α
2 2
π π
cot − α = tan α cot + α = − tan α cot(α + kπ ) = cot α
2 2
L Lưu ý 1: Điều kiện có nghiệm của phương trình lượng giác cơ bản
L Lưu ý 2: Công thức giải phương trình lượng giác theo giác trị lượng giác ngược
" "
u = arcsinα + k2π u = arccosα + k2π
+o sin u = a ⇔ +o cos u = a ⇔
u = π − arcsinα + k2π u = −arccosα + k2π
+o tan u = a ⇔ u = arctanα + kπ +o cot u = a ⇔ u = arccotα + kπ
L Lưu ý 3: Biến đổi lượng giác thường dùng để đưa về phương trình cơ bản
III. Phương trình bậc hai đối với một hàm số lượng giác
a sin2 x + b sin x + c = 0, đặt t = sin x (điều kiện kèm theo là −1 ≤ t ≤ 1)
a cos2 x + b cos x + c = 0, đặt t = cos x (điều kiện kèm theo là −1 ≤ t ≤ 1)
a tan2 x + b tan x + c = 0, đặt t = tan x (không ghi điều kiện gì kèm theo)
a cot2 x + b cot x + c = 0, đặt t = cot x (không ghi điều kiện gì kèm theo)
IV. Phương trình bậc nhất đối với sin x và cos x (Phương trình cổ điển)
a sin u + b cos u = c
√
Chia cả hai vế phương trình cho a2 + b2 .
Dùng công thức cộng để đưa phương trình về dạng sin u = sin v hoặc cos u = cos v.
d
? Lưu ý: = d + d tan2 u
cos2 u
t2 − 1
+o Nếu t = sin x + cos x thì sin x cos x = .
2
1 − t2
+o Nếu t = sin x − cos x thì sin x cos x = .
2
+o Thay các biểu thức theo t vào (1) để được phương trình mới theo t và giải tiếp.
Định nghĩa. Cho tập A gồm n phần tử (n ≥ 1). Khi xếp n phần tử này theo một thứ tự, ta được một hoán vị
các phần tử của tập A (gọi tắt là một hoán vị của A).
Công thức. Số hoán vị của một tập hợp có n phần tử là
Pn = n! = n(n − 1)(n − 2) . . . 3.2.1
Quy ước. 0! = 1.
d Vấn đề 1. Các ví dụ
Ví dụ 1. Sắp xếp 5 người vào một băng ghế có 5 chỗ. Hỏi có bao nhiêu cách sắp xếp.
......................................................................................................................
......................................................................................................................
Ví dụ 2. Từ các chữ số 0, 1, 2, 3, 4 có thể lập được bao nhiêu số tự nhiên có 5 chữ số khác nhau.
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
II. Chỉnh hợp
Định nghĩa - Công thức
Định nghĩa. Cho tập hợp A có n phần tử và số nguyên k. Mỗi cách chọn ra k (0 ≤ k ≤ n) phần tử của A và
sắp xếp theo một thứ tự nào đó được gọi là một chỉnh hợp chập k của n phần tử.
Số các chỉnh hợp chập k của n phần tử được kí hiệu là Akn .
Công thức.
n!
Akn =
(n − k)!
Nhận xét. Ann = n! = Pn
d Vấn đề 2. Các ví dụ
Ví dụ 3. Sắp xếp 5 người vào một băng ghế có 7 chỗ. Hỏi có bao nhiêu cách?
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
Ví dụ 4. Từ tập X = 0; 1; 2; 3; 4; 5 có thể lập được bao nhiêu số tự nhiên có 5 chữ số khác nhau.
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
III. Tổ hợp
d Vấn đề 3. Các ví dụ
Ví dụ 5. Có 10 quyển sách Toán khác nhau. Chọn ra 4 cuốn, hỏi có bao nhiêu cách?
......................................................................................................................
......................................................................................................................
Ví dụ 6. Một nhóm có 5 nam và 3 nữ. Chọn ra 3 người sao cho có ít nhất một nữ. Hỏi có bao nhiêu cách?
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
Ví dụ 7. Hỏi có thể lập được bao nhiêu số tự nhiên có 4 chữ số sao cho trong mỗi số đó, chữ số hàng ngàn lớn hơn chữ
số hàng trăm, chữ số hàng trăm lớn hơn chữ số hàng chục, chữ số hàng chục lớn hơn chữ số hàng đơn vị.
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
Điều kiện để xảy ra hoán vị, chỉnh hợp và tổ hợp là n phần tử phải khác nhau (phân biệt).
! Chỉnh hợp và tổ hợp khác nhau ở chỗ là sau khi chọn ra k phần tử trong n phần tử thì chỉnh hợp có sắp thứ
tự còn tổ hợp thì không.
Chú ý: Giải bằng phương pháp phần bù có ưu điểm là ngắn tuy nhiên nhược điểm là thường sai sót khi tính số
! lượng từng loại.
Ví dụ 8. Từ 20 câu hỏi trắc nghiệm gồm 9 câu dễ, 7 câu trung bình và 4 câu khó người ta chọn ra 7 câu để làm đề kiểm
tra sao cho phải có đủ cả 3 loại dễ, trung bình và khó. Hỏi có thể lập được bao nhiêu đề kiểm tra.
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
Ví dụ 9. Hội đồng quản trị của một công ty gồm 12 người, trong đó có 5 nữ. Từ hội đồng quản trị đó người ta bầu ra
1 chủ tịch hội đồng quản trị, 1 phó chủ tịch hội đồng quản trị và 2 ủy viên. Hỏi có mấy cách bầu sao cho trong 4 người
được bầu phải có nữ.
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
......................................................................................................................
Định nghĩa. Cho tập hợp A gồm có n1 phần tử giống nhau, n2 phần tử khác lại giống nhau, . . . ,nk phần tử
khác nữa lại giống nhau (n1 + n2 + . . . nk = n). Mỗi cách sắp n phần tử này vào n vị trí là một hoán vị lặp.
n!
Công thức. Số hoán vị lặp là .
n1 !n2 ! . . . nk !
Ví dụ 10. Từ các chữ số 1, 2, 3 lập được bao nhiêu số tự nhiên có đúng 5 chữ số 1, 2 chữ số 2 và 3 chữ số 3.
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
n
( a + b)n = ∑ Ckn an−k bk = C0n an b0 + C1n an−1 b1 + C2n an − 2b2 + . . . + Ckn an−k bk + . . . + Cnn−1 a1 bn−1 + Cnn a0 bn
k =0
Nhận xét
Có n + 1 số hạng và các hệ số của các cặp số hạng cách đều số hạng đầu và số hạng cuối thì bằng nhau:
Ckn = Cnn−k .
Số hạng tổng quát có dạng: Tk+1 = Ckn an−k bk và số hạng thứ N thì k = N − 1.
Số mũ của a giảm dần (từ n đến 0), số mũ của b tăng dần (từ 0 đến n) nhưng tổng số mũ của a và b luôn
bằng n.
Nếu ta gán cho a và b những giá trị đặc biệt thì sẽ thu được những công thức đặc biệt. Chằng hạn như:
x =1
+o (1 + x )n = C0n x n + C1n x n−1 + . . . + Cnn −−→ C0n + C1n + C2n + · · · + Cnn = 2n .
x =1
+o (1 − x )n = C0n x n − C1n x n−1 + . . . + (−1)n Cnn −−→ C0n − C1n + · · · + (−1)n Cnn = 0.
I. Biến cố
1. Phép thử và không gian mẫu
2. Biến cố
Biến cố A: là tập các kết quả của phép thử làm xảy ra A ( A ⊂ Ω)
Xác suất của biến cố A là một số, kí hiệu là P( A), được xác định bởi công thức:
| A|
n( A)
P( A) = hay P( A) =
n(Ω) |Ω|
d Vấn đề 1. Các ví dụ
Ví dụ 1. Từ một hộp đựng 5 quả cầu đen, 6 quả cầu trắng và 2 quả cầu đỏ, người ta chọn ngẫu nhiên ra 4 quả cầu. Tính
xác suất để trong các quả cầu lấy ra
3 Không có quả cầu nào màu đen. 4 Có ít nhất 1 quả cầu màu đỏ.
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
......................................................................................................................
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
......................................................................................................................
I. DÃY SỐ
2. Dãy số bị chặn
Dãy số (un ) được gọi là bị chặn trên nếu tồn tại số M sao cho un ≤ M, ∀n ∈ N∗ .
Dãy số (un ) được gọi là bị chặn dưới nếu tồn tại số m sao cho un ≥ m, ∀n ∈ N∗ .
Dãy số (un ) được gọi là bị chặn nếu nó vừa bị chặn trên vừa bị chặn dưới, tức là tồn tại hai số m, M sao cho
m ≤ un ≤ M, ∀ n ∈ N∗ .
II. CẤP SỐ CỘNG
1. Định nghĩa
Cấp số cộng là một dãy số (hữu hạn hoặc vô hạn), trong đó kể từ số hạng thứ hai, mỗi số hạng đều bằng số hạng đứng
ngay trước nó cộng với một số không đổi d.
Số d được gọi là công sai của cấp số cộng.
Nếu (un ) là cấp số cộng với công sai d thì un+1 = un + d với n ∈ N∗ .
Cấp số nhân là một dãy số (hữu hạn hoặc vô hạn), trong đó kể từ số hạng thứ hai, mỗi số hạng đều là tích của số hạng
đứng ngay trước nó với một số không đổi q.
Số q được gọi là công bội của cấp số nhân.
Nếu (un ) là cấp số nhân với công bội q thì un+1 = un · q với n ∈ N∗ .
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
d Vấn đề 1. Quy tắc 1: Nếu lim un = ±∞ , d Vấn đề 2. Quy tắc 2: Nếu lim un = ±∞ ,
lim vn = ±∞ thì lim (un · vn ) được cho như sau lim vn = a thì lim (un · vn ) được cho như sau
un
d Vấn đề 3. Quy tắc 3: Nếu lim un = a , lim vn = 0 thì lim và vn > 0 hoặc vn < 0 kể từ một số hạng nào
vn
un
đó trở đi thì lim được coi như sau
vn
un
lim un lim vn lim
vn
+∞ + +∞
+∞ − −∞
−∞ + −∞
−∞ − +∞
x → x0
2 Ta nói hàm số y = f ( x ) xác định trên (−∞; b) có giới hạn là L khi x → −∞ nếu với mọi dãy số ( xn ) : xn < b và
xn → −∞ thì f ( xn ) → L . Kí hiệu: lim f ( x ) = L .
x →−∞
4. Giới hạn vô cực
1 Ta nói hàm số y = f ( x ) có giới hạn dần tới dương vô cực khi x dần tới x0 nếu với mọi dãy số ( xn ) : xn → x0 thì
f ( xn ) → +∞. Kí hiệu: lim f ( x ) = +∞.
x → x0
3 Ta cũng có định nghĩa như trên khi ta thay x0 bởi −∞ hoặc +∞.
II. Các định lí về giới hạn
Định lí 1. Giới hạn của tổng, hiệu, tích, thương (mẫu số dẫn về L 6= 0) khi x → x0 (hay x → +∞; x → −∞ ) bằng tổng,
hiệu, tích, thương của các giới hạn đó khi x → x0 (hay x → +∞; x → −∞) .
Chú ý: Định lí trên ta chỉ áp dụng cho những hàm số có giới hạn là hữu hạn. Ta không áp dụng cho các giới hạn
! dần về vô cực.
Định lí 2. (Nguyên lý kẹp) Cho ba hàm số f ( x ), g( x ), h( x ) xác định trên K chứa điểm x0 (có thể các hàm đó không xác định
tại x0 ). Nếu g( x ) ≤ f ( x ) ≤ h( x ) ∀ x ∈ K và lim g( x ) = lim h( x ) = L thì lim f ( x ) = L.
x → x0 x → x0 x → x0
III. Một số giới hạn đặc biệt
k
lim x2k = +∞. lim x2k+1 = ±∞. lim f ( x ) = ±∞ ⇔ lim =0 ( k 6 = 0).
x →±∞ x →±∞ x → x0 x → x0 f (x)
IV. Các dạng vô định của giới hạn
0 ∞
1 Dạng: 2 Dạng: 3 Dạng: ∞ − ∞ 4 Dạng: 0 · ∞
0 ∞
Chú ý:
1 Nếu ax2 + bx + c có hai nghiệm x1 , x2 thì ta luôn có sự phân tích ax2 + bx + c = a ( x − x1 ) ( x − x2 ).
√ √ √ √ √ √ a−b √ √ a−b
2 a−b a+ b = a−b ⇒ a− b = √ √ và a + b = √ √ .
a+ b a− b
√ √ √ a2 − b √ a2 − b
3 a− b a + b = a2 − b ⇒ a − b = √ và a + b = √ .
! √ √3
√
2 √ √ 3
√ 2
3
a+ b
√ √
a− b
a−b
4 3
a− b 3
a + 3 a· b+ b = a−b ⇒ 3 a− 3 b = √ √ √ √ 2 .
3 2 3 3
a + 3 a· b+ b
√ √ √ √ √ √ 2 √ √
3 2 3 3 a+b
5 3
a+ b 3
a − 3 a· b+ b = a+b ⇒ 3 a+ 3 b = √ √ √ √ 2 .
3 2 3 3
a − 3 a· b+ b
y = f ( x ) liên tục trên khoảng ( a; b) nếu nó liên tục tại mọi điểm thuộc khoảng ( a; b).
y = f ( x ) liên tục trên đoạn [ a; b] nếu nó liên tục trên khoảng ( a; b) và lim f ( x ) = f ( a), lim f ( x ) = f (b).
x → a+ x →b−
2 Hàm số phân thức hữu tỉ và hàm số lượng giác liên tục trên từng khoảng xác định của chúng.
f (x)
Định lí 2. Các hàm số y = f ( x ), y = g( x ) liên tục tại x0 . Khi đó tổng, hiệu, tích liên tục tai x0 , thương y = liên tục
g( x )
nếu g( x0 ) 6= 0 .
Định lí 3. Cho hàm số f liên tục trên đoạn [ a; b]. Nếu f ( a) · f (b) < 0 thì phương trình f ( x ) = 0 có ít nhất một nghiệm thuộc
( a; b) .
Hệ quả 1. Hàm f ( x ) có đạo hàm tại điểm x0 ⇔ ∃ f 0 x0+ và f 0 x0− đồng thời f 0 x0+ = f 0 x0− .
2 Hàm số f ( x ) có đạo hàm (hay hàm khả vi) trên [ a; b] nếu nó có đạo hàm tại mọi điểm thuộc ( a; b) đồng thời tồn
tại đạo hàm phải f 0 ( a+ ) và đạo hàm trái f 0 (b− ) .
Chú ý: Định lí trên chỉ là điều kiện cần, tức là một hàm số có thể liên tục tại điểm x0 nhưng hàm số đó
không có đạo hàm tại x0 .
! Chẳng hạn: Xét hàm số f ( x ) = | x | liên tục tại điểm x = 0 nhưng không có đạo hàm tại điểm x = 0.
f ( x ) − f (0) f ( x ) − f (0)
Vì f 0 (0+ ) = lim = 1, còn f 0 (0− ) = = −1.
x →0 + x − 0 x−0
u0 v − v0 u cu0
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
u 0 c 0
5 = . 6 =− .
v v2 u u2
II. Bảng công thức đạo hàm các hàm sơ cấp cơ bản TOÁN 11 & 12
d Vấn đề 1. Đạo hàm của hàm cơ bản d Vấn đề 2. Đạo hàm của hàm hợp
0
1 (C ) = 0
0
2 (x) = 1
0 0
3 ( x α ) = α · x α −1 1 ( u α ) = α · u α −1 · u 0
0 0
1 1 1 1
4 =− 2 2 = − 2 · u0
x x u u
0 0
1 n 1 n
5 = − n +1 3 n
= − n +1 · u 0
xn x u u
√ 1 √ 1
6 x = √ 4 u = √ · u0
2 x 2 u
√ 0 1 √ 0 1
7 n
x = √
n
5 n
u = √
n
· u0
n x n −1 n u n −1
0 0
8 (sin x ) = cos x 6 (sin u) = cos u · u0
0 0
9 (cos x ) = − sin x 7 (cos u) = − sin u · u0
0 1 0 1
· u0 = 1 + tan2 u · u0
10 (tan x ) = = 1 + tan2 x 8 (tan u) = 2
cos2 x cos u
0 1 0 1 0 = − 1 + cot2 u · u0
= − 1 + cot2 x 9 (cot u) = − ·
11 (cot x ) = − u
2
sin x sin2 u
0 0
12 (e x ) = e x (Lớp 12) 10 (eu ) = eu · u0 (Lớp 12)
0 0
13 ( a x ) = a x · ln a (Lớp 12) 11 ( au ) = au · ln a · u0 (Lớp 12)
0 1 0 1 0
14 (ln x ) = (Lớp 12) 12 (ln u) = ·u (Lớp 12)
x u
0 1 0 1
15 (loga x ) = (Lớp 12) 13 (loga u) = · u0 (Lớp 12)
ln a · x ln a · u
d Vấn đề 3. Ý nghĩa Hình học của đạo hàm d Vấn đề 4. Ý nghĩa Vật lý của đạo hàm
Đạo hàm của hàm số y = f ( x ) tại điểm x0 là hệ Đạo hàm của quãng đường bằng vận tốc và đạo hàm
số góc của tiếp tuyến của đồ thị hàm số tại điểm của vận tốc bằng gia tốc. Nghĩa là:
M ( x0 ; y0 ) ⇒ k = f 0 ( x0 ). s0 (t) = v(t) và v 0 ( t ) = a ( t ).
2 Đạo hàm cấp n: Cho hàm số f có đạo hàm cấp n − 1 (với n ∈ N, n ≥ 2) là f (n−1) . Nếu f (n−1) cũng có đạo hàm
thì đạo hàm của nó được gọi là đạo hàm cấp n của f và được kí hiệu là f (n) , tức là:
0
f (n) = f ( n −1) .
2 Nếu hàm số f có đạo hàm f 0 thì tích f 0 ( x )∆x được gọi là vi phân hàm số y = f ( x ) , kí hiệu là: d f ( x ) = f 0 ( x )∆x .
Đặc biệt: dx = x 0 ∆x = ∆x nên ta viết df(x) = f0 (x)dx .
! du = u0 dx
§14. PHÉP DỜI HÌNH VÀ PHÉP ĐỒNG DẠNG TRONG MẶT PHẲNG
0
M
I. Phép tịnh tiến
M
# »0
(
x M0 = x M + x #»
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
0
M = T #» #» u #»
u ( M ) ⇔ MM = u ⇔
u
y M0 = y M + y #»
u
( (
x M0 = −y M x M0 = y M
1 M0 = Q(O,90◦ ) ( M) ⇔ 2 M0 = Q(O,−90◦ ) ( M) ⇔
y M0 = x M . y M0 = − x M
# »
(
# » x M0 − x I = k ( x M − x I )
M = VI,k ( M ) ⇔ I M0 = k · I M ⇔
0
y M0 − y I = k (y M − x I )
S
S
S
A C A D A D
C
B B B C
S A0 C0
S
B0
A C A D A C
O
N M O
B B C B
II. Phương pháp tìm giao tuyến của hai mặt phẳng ( P) và ( Q)
III. Phương pháp tìm giao điểm của đường thẳng và mặt phẳng
AG BN CP 3
# » # » # » #» 2S4 ABC 2S4 ABC 2S4 ABC
3. GA + GB + GC = 0 . ha = , /hb = , hc = .
# » #» # » #» a b c
4. I A + IB + IC = 3 IG, I là điểm bất kỳ.
3. Các tam giác 4 H AB, 4 H AC, 4 HBC có trực
A tâm lần lượt là C, B, A.
A
P G N
N
P H
B M C
B M C
Tâm, bán kính đường tròn nội tiếp Tâm, bán kính đường tròn ngoại tiếp
Tâm I là giao của ba đường phân giác trong. Tâm I là giao của ba đường trung trực.
N A
P I
P I N
B M C
B M C
AB AC AC AB
1 cos α = , sin α = . 2 tan α = , cot α =
BC BC AB AC
2.
Hệ thức lượng: A
+ AH · BC = AB · AC.
+ AB2 = BH · BC, AC2 = CH · CB.
+ AH 2 = BH · CH.
1 1 1
+ = + , AH 2 = HB · HC
AH 2 AB2 AC2
AB · AC
+AH = √ . α
AB2 + AC2 B H M C
1
3. Độ dài đường trung tuyến AM = BC.
2
A A
M
M N
B C N P B C
b2 + c2 − a2 a b c
1. a2 = b2 + c2 − 2bc cos A ⇒ cos A = . 1. = = = 2R
2bc sin A sin B sin C
a2 + c2 − b2 2. a = 2R sin A, b = 2R sin B, c = 2R sin C.
2. b2 = a2 + c2 − 2ac cos B ⇒ cos B = .
2ac
A
a2 + b2 − c2
3. c2 = a2 + b2 − 2ab cos C ⇒ cos C = . b
2ab c
B a C
Công thức trung tuyến Công thức tính diện tích tam giác
A A
N
P G N
P H
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
B M C B M C
Diện tích tam giác vuông Diện tích tam giác đều
C
√
AB2 3
A 1 S4 ABC =
S4 ABC = AB · AC 4
2
B C A B
Diện tích hình vuông và hình chữ nhật Diện tích hình thang
D C Q P D C
A H B
A B M N AB + CD
1. S ABCD = · AH.
2
1. Diện tích hình vuông ABCD là
1
1 2. S ABCD = AC · BD sin α. Trong đó α là góc
S ABCD = AB · AD = AC · BD 2
2 giữa hai đường chéo.
S MNPQ = AB · AD.
Diện tích tứ giác có hai đường chéo vuông góc Diện tích hình bình hành
D D C
α
A C
A B
B 1. S ABCD = AB · AD sin α.
Diện tích tư giác ABCD là 1
2. S ABCD = AC · BD sin β.
1 2
S ABCD = AC · BD.
2
II. Một số phương pháp chứng minh hình học không gian
Bài toán: Chứng minh đường thẳng ∆ vuông góc với mặt phẳng ( P).
Phương pháp: Chứng minh ∆ vuông góc với hai đường thẳng a, b cắt nhau ∆
cùng nằm trên mặt phẳng ( P).
Trình(bày bài:
a
∆ ⊥ a ⊂ ( P) b
Ta có ⇒ ∆ ⊥ ( P ).
∆ ⊥ b ⊂ ( P)
Bài toán: Trong không gian, cho hai đường thẳng ∆ và d. Chứng minh ∆ ⊥ d.
Phương pháp: Chứng minh ∆ vuông góc với một mặt phẳng ( P) chứa d. ∆
Trình(bày bài:
d
∆ ⊥ ( P)
Ta có ⇒ ∆ ⊥ d.
d ⊂ ( P)
∆
Bài toán: Trong không gian, cho hai mặt phẳng ( P) và ( Q). Chứng minh
( P ) ⊥ ( Q ).
Phương pháp: Để chứng minh mp( P) ⊥ mp( Q) ta chứng minh mp( Q)
chứa một đường thẳng ∆ vuông góc với mp( P).
P
Trình(bày bài:
∆ ⊥ ( P)
Ta có ⇒ ( Q ) ⊥ ( P ).
∆ ⊂ ( Q)
Định lí 1. Nếu mặt phẳng ( P) và mặt phẳng ( Q) cùng vuông góc với P
mặt phẳng (α) thì giao tuyến (nếu có) của chúng vuông góc với mặt phẳng
( α ).
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
Q
α
∆
Định lí 2. Cho mp( P) vuông góc với mp( Q). Một đường thẳng d nằm trong
mp( P) vuông góc với giao tuyến ∆ của ( P) và ( Q) thì d vuông góc với mp( Q).
5. Định lí 3 đường vuông góc, công thức diện tích hình chiếu P
Định lí 3. Cho mặt phẳng ( P) và đường thẳng a không vuông góc với ( P). ∆
Đường thẳng ∆ là hình chiếu vuông góc của d lên mp( P). Đường thẳng b nằm trên
mp( P). Khi đó ta có a
b ⊥ ∆ ⇔ b ⊥ a.
Q
Tính chất 1. Cho hình hình phẳng H nằm trên mặt phẳng ( Q), hình
(H 0 ) là hình chiếu vuông góc của (H ) lên mặt phẳng ( P), biết ( P) và
( Q) không vuông góc với nhau. Gọi S, S0 lần lượt là diện tích của (H ) và
(H 0 ).
Ta có H
S0 = S · cos α. α
H0
Trong đó α là góc giữa ( P) và ( Q).
P
Từ công thức diện tích hình chiếu, nhiều bài toán tính diện tích thiết diện có thể chuyển qua bài toán tính
! góc giữa hai mặt phẳng.
1. Phương pháp
Nếu a và b song song hoặc trùng nhau thì góc giữa chúng bằng 0◦ . a b
Nếu a và b cắt nhau thì góc giữa chúng là góc nhỏ nhất trong các góc được tạo
bởi hai đường thẳng.
Chú ý
B
0◦ ≤ ( a, b) ≤ 90◦ .
Để xác định góc giữa hai đường thẳng, ta có thể lấy một điểm (thuộc một
trong hai đường thẳng đó) từ đó kẻ đường thẳng song song với đường E
thẳng còn lại. A
Ví dụ: Để tính ( AB, CD ). Ta kẻ AE k CD.
D
Khi đó: ( AB, CD ) = ( AB, AE) = BAE. [
!
C
#» #»
Gọi u 1 , u 2 lần lượt là hai véc-tơ chỉ phương của hai đường thẳng a và b,
và ( #»
u , #»
1u ) = α thì
2
khi α ≤ 90◦
"
( a, b) = α
( a, b) = 180◦ − α khi α > 90◦ .
#» #»
u 1 · u 2
#» #»
Tức là cos ( a, b) = cos ( u 1 , u 2 ) = #» #» .
u 1 · u 2
Nếu đường thẳng a vuông góc với mặt phẳng ( P) thì góc giữa đường A
thẳng a và mặt phẳng ( P) bằng 90◦ .
a
Nếu đường thẳng a không vuông góc với mặt phẳng ( P) thì góc tạo
bởi đường thẳng a và hình chiếu a0 của nó trên ( P) gọi là góc giữa
M
đường thẳng a và ( P). H
Tức là: Nếu a không vuông với ( P) và a0 là hình chiếu của a trên ( P) P
thì ( a, ( P)) = ( a, a0 ) = ϕ
Chú ý:
1. 0◦ 6 ( a, ( P)) 6 90◦ .
"
a k ( P)
2. Nếu ⇒ ( a, ( P)) = 0◦ .
! a ⊂ ( P)
2. Một số loại góc giữa đường thẳng và mặt phẳng thường gặp đối với hình chóp
Bài toán: Cho khối chóp có đỉnh S và đáy là ABCDxxx . . . H là hình chiếu của S lên mặt phẳng đáy. Tìm góc giữa các
đường thẳng và mặt phẳng trong các trường hợp sau
S
+o Tìm góc giữa cạnh bên SD và đáy ( ABCD ).
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
B C
H E
B C
Để xác định góc giữa hai mặt phẳng ( P) và ( Q) ta có thể thực hiện một trong các cách sau
CÁCH 1:
Theo định nghĩa
P Q
(
a ⊥ ( P)
⇒ (( P), ( Q)) = ( a, b) .
b ⊥ ( Q) a b
CÁCH 2:
CÁCH 3:
P
Theo định lý về hình chiếu
S0
S0 = S · cos ϕ ⇒ cos ϕ = S0
S
S
Q
Khoảng cách giữa đường thẳng a và mặt phẳng (α) song song với nhau
là khoảng cách từ một điểm M bất kì thuộc đường thẳng a đến mặt
phẳng (α). H
α
Kí hiệu: d( a, (α)) = d( M, (α)) = MH ( M ∈ a).
Dạng 5: Khoảng cách giữa hai mặt phẳng song song B
Khoảng cách giữa hai mặt phẳng song song là khoảng cách từ một điểm a A
bất kì của mặt phẳng này đến mặt phẳng kia. α
b K
β H
Dạng 6: Khoảng cách giữa hai đường thẳng chéo nhau
Đường thẳng c cắt hai đường thẳng a, b và cùng vuông góc với mỗi
đường thẳng ấy gọi là đường vuông góc chung của a và b, I J gọi a I
là đoạn vuông góc chung của a và b.
α
Khoảng cách giữa hai đường thẳng chéo nhau là độ dài đoạn
vuông góc chung của hai đường thẳng đó.
d( a, b) = I J.
b J
Nếu ta dựng hai mặt phẳng (α), ( β) lần lượt chứa 2 đường thẳng β
chéo nhau a, b và song song với nhau thì d( a, b) = d((α), ( β)).
Nhận xét. Tất cả các dạng toán tìm khoảng cách ở trên đều đưa về hai bài toán tìm khoảng cách cốt lõi nhất, đó là: tìm
khoảng cách từ một điểm đến đường thẳng và khoảng cách từ một điểm đến một mặt phẳng.
Bài toán: Tìm khoảng cách từ điểm M đến đường thẳng d cho trước.
Cách 2:
Dựng (tìm) mặt phẳng (α) qua M và vuông góc với đường d
thẳng d.
Tìm giao điểm H = (α) ∩ d. Lúc này H chính là hình chiếu
M H
vuông góc của M lên đường thẳng d. Suy ra d( M, d) = MH.
α
Tính toán tìm độ dài MH.
Cách 1:
! Lưu ý: Chọn mặt phẳng ( β) sao cho dễ tìm giao tuyến với (α).
Cách 2:
Nếu đã có trước đường thẳng d ⊥ (α) thì kẻ Ox k d cắt (α) tại H. Lúc O
d
đó, H là hình chiếu vuông góc của O lên (α) ⇒ d(O, (α)) = OH.
α H
O A O A
H K I H K I
α α
Chú ý đến việc đưa bài toán tìm khoảng cách từ một điểm (đề bài cho) bất kỳ đến một mặt phẳng về bài toán tìm khoảng
cách từ chân đường cao đến mặt phẳng đó và tìm mối liên hệ giữa hai khoảng cách này. Từ đó suy ra được khoảng cách
theo yêu cầu của đề bài.
! Khối chóp có các cạnh bằng nhau: Cho hình chóp có đỉnh S có các cạnh bên có độ dài bằng nhau SA = SB = SC =
SD . . . Khi đó hình chiếu O của S lên mặt phẳng đáy trùng với tâm đường tròn nội tiếp đi qua các đỉnh ( A, B, C, D )
nằm trên mặt đáy. Nếu đáy là
1 1 1
d(O, ( ABC )) = + + .
OA2 OB2 OC2
Các bài toán tính khoảng cách từ một điểm đến mặt phẳng hay gặp
1. Khoảng cách từ chân đường cao tới mặt bên
Bài toán: Cho hình chóp có đỉnh S có hình chiếu vuông góc lên mặt đáy là H. S
Tính khoảng cách từ điểm H đến mặt bên (SAB).
K
Kẻ H I ⊥ AB (I ∈ AB). Vì AB ⊥ SH; AB ⊥ H I ⇒ AB ⊥ (SH I ) (1)
A
Kẻ HK ⊥ SI (K ∈ SI). Từ (1) ⇒ HK ⊥ AB. I
H
! Do đó HK ⊥ (SAB) ⇒ d( H, (SAB)) = HK. B
2. Khoảng cách từ một điểm trên mặt đáy tới mặt đứng (chứa đường cao)
Bài toán: Cho hình chóp có đỉnh S có hình chiếu vuông góc lên mặt đáy là H. Tính S
khoảng cách từ điểm A bất kì đến mặt bên (SHB).
Kẻ AK ⊥ HB
( K B
AK ⊥ HB
⇒ AK ⊥ (SHB) ⇒ d( A, (SHB)) = AK. H
AK ⊥ SH
A
d Vấn đề 3. Khoảng cách giữa đường thẳng và mặt phẳng song song. Khoảng cách giữa hai mặt phẳng song
song
A B
Khoảng cách giữa hai mặt phẳng song song
α
Khoảng cách giữa hai mặt phẳng song song là khoảng cách từ một điểm bất kì
của mặt phẳng này đến mặt phẳng kia.
H
d[(α), ( β)] = d[ a, ( β)] = d[ A, ( β)] = AH (a ⊂ (α), A ∈ a). β K
Kết luận. Việc tính khoảng cách giữa đường thẳng và mặt phẳng song song; khoảng cách giữa hai mặt
phẳng song song đều quy về bài toán tính khoảng cách từ một điểm đến một mặt phẳng đã đề cập ở dạng
! trước. Do đó, việc cần làm là chọn điểm trên đường hoặc trên mặt sao cho việc xác định khoảng cách là
đơn giản nhất.
Có 3 cách để tính khoảng cách giữa hai đường thẳng chéo nhau.
Cách 1: Tính khoảng cách hai đường thẳng chéo nhau bằng đường vuông góc chung
c
Định nghĩa đường vuông góc chung
Đường thẳng c cắt hai đường thẳng a, b và cùng vuông góc với mỗi đường ấy gọi là A
“đường vuông góc chung” của a và b. Đoạn thẳng AB gọi là đoạn vuông góc chung a
của a và b.
Khi đó, độ dài đoạn vuông góc chung AB là khoảng cách của hai đường thẳng chéo
B
nhau a, b. Kí hiệu d( a, b) = AB . b
Các cách xác định đường vuông góc chung của hai đường thẳng chéo nhau a, b.
• Trường hợp a ⊥ b. b
Bước 1. Dựng mặt phẳng (α) chứa a và vuông góc với b tại B. a
Bước 2. Trong (α) dựng BA ⊥ a tại A. H
Vậy AB là đoạn vuông góc chung. α A
Cách 2: Tính khoảng cách hai đường thẳng chéo nhau bằng cách quy về tìm A a
khoảng cách từ 1 điểm đến 1 mặt phẳng
Bước 1. Dựng (tìm) mặt phẳng (α) chứa b và song song với a. H b
Bước 2. Khi đó d( a, b) = d[ a, (α)] = d[ A, (α)] = AH với A ∈ a. α
Cách 3: Tính khoảng cách hai đường thẳng chéo nhau bằng cách quy về tìm a
khoảng cách 2 mặt phẳng song song α
M
Bước 1. Dựng hai mặt phẳng (α), ( β) sao cho a ⊂ (α) k ( β) ⊃ b.
Bước 2. Khi đó d( a, b) = d[(α), ( β)] = d[ M, ( β)] = MH. b
β H
TOÁN 10
B≥0
"
" A=B
1 | A| = B ⇔ A=B . 2 | A| = | B| ⇔ .
A = −B
A = −B
( ( (
√ B≥0 B≥0 √ √ B≥0 (hay A ≥ 0)
3 A=B⇔ √ ⇔ 2
. 4 A= B⇔ .
( A )2 = B2 A=B A=B
(
A khi A ≥ 0
! | A| =
− A khi A < 0
.
√
d Vấn đề 2. BẤT PHƯƠNG TRÌNH CÓ CHỨA DẤU | · | VÀ ·
( (
A<B A≤B
1 | A| < B ⇔ . 2 | A| ≤ B ⇔ .
A > −B A ≥ −B
( (
A>B A≥B
3 | A| > B ⇔ . 4 | A| ≥ B ⇔ .
A < −B A ≤ −B
( ( ( (
√ B<0 B≥0 √ B≤0 B≥0
9 A>B⇔ hay . 10 A≥B⇔ hay .
A≥0 A > B2 A≥0 A ≥ B2
√ √ A ≥ 0
√ √ A ≥ 0
11 A< B⇔ B≥0 . 12 A≤ B⇔ B≥0 .
A<B A≤B
( (
a>0 a>0
1 ax2 + bx + c > 0, ∀ x ∈ R ⇔ . 2 ax2 + bx + c ≥ 0, ∀ x ∈ R ⇔ .
∆<0 ∆≤0
( (
a<0 a<0
3 ax2 + bx + c < 0, ∀ x ∈ R ⇔ . 4 ax2 + bx + c ≤ 0, ∀ x ∈ R ⇔ .
∆<0 ∆≤0
(
a=0
1 ax = b có nghiệm duy nhất ⇔ a 6= 0. 2 ax = b có vô số nghiệm ⇔ .
b=0
(
a=0
3 ax = b vô nghiệm ⇔ .
b 6= 0
Biên soạn Thầy TRƯƠNG QUAN KÍA - THPT TẠ QUANG BỬU
( (
a 6= 0 a 6= 0
1 PT có hai nghiệm phân biệt ⇔ . 2 PT có nghiệm kép ⇔ .
∆>0 ∆=0
(
∆>0
3 PT có hai nghiệm trái dấu ⇔ a · c < 0. 4 PT có hai nghiệm phân biệt cùng dấu .
P>0
∆ > 0 ∆ > 0
5 PT có hai nghiệm dương phân biệt P > 0 . 6 PT có hai nghiệm âm phân biệt P > 0 .
S>0 S<0
b c
S = x1 + x2 = − và P = x1 · x2 = .
a a
(
u+v = S
Nếu có hai số u, v thỏa (S2 − 4P ≥ 0) thì u, v là nghiệm của phương trình
u·v = P
x2 − Sx + P = 0.
Với a, b, c ≥ 0 ta có
a+b+c √
3
≥ abc
3
Dấu “=”xảy ra khi và chỉ khi a = b = c.
Cho hai bộ số a, b và x, y. Ta có
p q
| ax + by| ≤ a2 + b2 · x 2 + y2 .
x y
Dấu “= ”xảy ra khi và chỉ khi = .
a b
Cho hai bộ số a, b, c và x, y, z. Ta có
p q
| ax + by + cz| ≤ a2 + b2 + c2 · x 2 + y2 + z2 .
| #»
u | + | #»
v | ≥ | #»
u + #»
v |. Dấu “=”xảy ra khi và chỉ khi #»
u , #»
v cùng hướng.
| #»
u | + | #»
v | ≥ | #»
u − #»
v |. Dấu “=”xảy ra khi và chỉ khi #»
u , #»
v ngược hướng.
| #»
u · #»
v | ≤ | #»
u | · | #»
v . Dấu “=”xảy ra khi và chỉ khi #»
u , #»
v cùng phương.
3
6. Vì x2 + y2 + xy = ( x + y)2 − xy > ( x + y)2 nên ghi nhớ
4
3
x2 + y2 + xy > ( x + y )2 .
4
7. Tương tự
1
x2 + y2 − xy > ( x + y )2 .
4
1 2 1 2 1 2
x + y2 ; yz 6 y + z2 ; zx 6 z + x2 nên
8. Ta có xy 6
2 2 2
xy + yz + zx 6 x2 + y2 + z2 .
9. Ta có
( x + y + z)2 = x2 + y2 + z2 + 2( xy + yz + zx ) > 3( xy + yz + zx ).
( x + y + z)2 = x2 + y2 + z2 + 2( xy + yz + zx ) 6 3 x2 + y2 + z2
nên
3( xy + yz + zx ) 6 ( x + y + z)2 6 3 x2 + y2 + z2
1 1 1 1
13. Cho a, b > 0, ta có: ≥ + .
a+b 4 a b
27 2
14. Cho a, b > 0, ta có: ( a + b)3 > a b.
4
#» #» #»
u = x · i + y · j ⇔ #»
u = ( x; y).
#»
3 k a = (ka1 ; ka2 ).
#» #»
4 a · b = a1 b1 + a2 b2 .
(
#» #» a1 = b1 #» #» a1 a
5 a = b ⇔ . 6 a cùng phương b ⇔ = 2.
a2 = b2 b1 b2
#» #»
#» #» #» #» #» #»
7 a · b = | a | · | b | · cos( a , b ).
#» #» a·b
8 cos( a , b ) = #» #» .
|a|·|b|
x A + xB y A + yB A+B+C
1 I là trung điểm của AB ⇔ M ; . 2 G là trọng tâm 4 ABC ⇔ G = .
2 2 3
A+B+C+D
3 ABCD là hình bình hành ⇔ A + B = C + D. 4 G là trọng tâm tứ diện G = .
4
" "
( P) k Ox ( P) k Oy
1 c = 0 ⇒ ( P) đi qua gốc tọa độ O. 2 a=0⇒ . 3 b=0⇒ .
( P) ≡ Ox ( P) ≡ Oy
a1 b a1 b c a1 b c
1 d cắt ∆ ⇔ 6= 1 . 2 dk∆⇔ = 1 6= 1 . 3 d≡∆⇔ = 1 = 1.
a2 b2 a2 b2 c2 a2 b2 c2
| #»
n · #»n | | a a2 + b1 b2 |
cos(d, ∆) = #» d #»∆ = q 1 .
| n d| · | n ∆|
q
a21 + b12 · a22 + b22
| ax M + by M + c
d ( M, ∆) = √ .
a2 + b2
III. Phương trình tiếp tuyến của đường tròn (C ) tại điểm M ( x0 ; y0 )
Gọi ∆ là phương trình tiếp tuyến tại điểm M của đường tròn (C ).
(
qua M ( x0 ; y0 )
(∆) # » ⇒ (∆) : ( x0 − a)( x − x0 ) + (y0 − b)(y − y0 ) = 0.
có VTPT I M = ( x0 − a; y0 − b)
x2 y2 y
Dạng ( E) : + = 1 với c2 = a2 − b2 . B2
a2 b2
Đường thẳng nối A1 A2 : trục lớn của ( E) với
A1 (− a; 0), A2 ( a; 0).
A1 A2
Đường thẳng nối B1 B2 : trục nhỏ của ( E) với F1 O F2 x
B1 (0; −b), B2 (0; b).
Hai tiêu điểm F1 (−c; 0), F2 (c; 0).
B1