Professional Documents
Culture Documents
Mùa xuân nho nhỏ
Mùa xuân nho nhỏ
1. MB.
2. TB :
* Khái quát chung :
TH sinh năm 1930, mất năm 1980, quê ở Phong Điền, Thừa Thiên Huế. Mảnh đất Huế
mộng mơ với sông Hương, núi Ngự, với những cảnh đẹp nên thơ đã chắp cánh cho hồn thơ TH
bay cao, bay xa. Những sáng tác của TH thường nhẹ nhàng, bình dị, trong sáng mà đằm thắm, ngọt
ngào chất trữ tình, ca ngợi tình yêu quê hương, đát nước,...
Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ được Thanh Hải sáng tác năm 1980, trước khi nhà thơ qua đời
một tháng.Trước khi đi xa, giữa mùa thu của đời mình, nhà thơ vẫn nghĩ đến một mùa xuân bất
tuyệt. Chính giây phút giáp mặt với tử thần, sự sống như bừng nở, tâm hồn nhà thơ như thăng hoa
và ngòi bút cũng nở hoa. Thanh Hải đã cất cánh bay cao để rồi mang đến cho cuộc sống một tình
yêu, một nỗi niềm thiết tha với quê hương đất nước và cùng theo đó là ước nguyện chân thành
được cống hiến trọn vẹn cuộc đời mình cho Tổ Quốc thân yêu.
“ Mùa xuân.....................mạ”
- Trong không khí rộn ràng của đất nước vào xuân, nhà thơ nhắc tới 2 hình ảnh là người cầm súng
và người ra đồng. Đây là 2 hình ảnh biểu trưng cho 2 nhiệm vụ quan trọng, cơ bản của đất nước
lúc bấy giờ là sản xuất và chiến đấu, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, tiền tuyến và hậu phương. Gắn
liền với họ là hình ảnh Lộc. Lộc là chồi non, mầm xanh, lộc biếc nhú lên ở cây cối khi mùa xuân
về. Ngoài ra lộc còn mang ý nghĩa biểu tượng là mùa xuân, là sức sống, là thành quả, là hi vọng,
là sự sinh sôi, nảy nở, là chiến thắng. Người cầm súng giắt lộc để ngụy trang ra trận như mang
theo cả sức xuân vào trân đánh với niềm tin chiến thắng. Người ra đồng trải lộc cho ruộng đồng
mãi mãi bạt ngàn một màu xanh như gieo mùa xuân trên từng nương mạ với hi vọng mùa màng
bội thu. Những con người ấy đã mang cả mùa xuân ra trận địa của mình, đem mùa xuân đến mọi
miền của TQ thân yêu. Máu và mồ hôi của nhân dân đã góp phần tô điểm mùa xuân và giữ lấy
mùa xuân mãi mãi.
- Cả dân tộc bước vào mùa xuân với khí thế khẩn trương và náo nhiệt:
Tất cả.......xôn xao
Sức sống của màu xuân đất nước đươc cảm nhận qua nhịp điệu hối hả, qua âm thanh xôn xao.
Nhịp thơ nhanh, mạnh, gấp gáp cùng với các điệp ngữ, điệp cấu trúc và từ láy, so sánh đã diễn tả
không khí khẩn trương, náo nức, tưng bừng, nhịp điệu đi lên mạnh mẽ ào ạt của đất nước và nhịp
trái tim xao động của nhà thơ. Đó là hành khúc của thời đại HCM. Nhà thơ như đang hòa mình và
khí thế ào ạt của đất nước vừa lao động vừa chiến đấu. TH đã rất lạc quan, say mê và tin yêu khi
viết nên những vần thơ này.
- Cảm nhận vẻ đẹp về mùa xuân của đất nước, nhà thơ suy ngẫm về lịch sử 4000 năm dựng nước
và giữ nước:
Đất nước............phía trước
Chặng đường lịch sử của đất nước với 4 nghìn năm lịch sử, lúc suy, lúc thịnh với bao thử thách,
thăng trầm, biết bao máu và mồ hôi, nước mắt đã đổ xuống để dựng xây đất nước. Đất nước được
nhân hóa như một người mẹ hiền tần tảo vất vả và gian lao. Phép nhân hóa làm cho hình ảnh đất
nước trở nên gần gũi, đáng yêu và đáng thương hơn. Hình ảnh đất nước như vì sao cứ đi lên phía
trước là một so sánh đẹp và độc đáo. Sao là nguồn sáng kì diệu của thiên hà, là vẻ đẹp vĩnh hằng
của bầu trời đêm. Khi ss đất nước với vì sao, nhà thơ đã sáng tạo nên hình ảnh đất nước rât khiêm
nhường nhưng cũng rất đẹp và tráng lệ. Là một vì sao nhỏ bé nhưng luôn ở vị trí tiên phong . Qua
phép ss và tự khẳng định “cứ” , câu thơ đã khẳng định sự trường tồn, tráng lệ của đất nước; đồng
thời bộc lộ niềm tự hào, niềm lạc quan tin tưởng của tác giả vào tương lai tươi sáng của đất nước.
Nếu không để cho tâm hồn của mình gắn bó thiết tha với cuộc đời thì làm sao ông có thể làm nên
một khúc ca đầy những vẻ đẹp trong sáng tin yêu như thế trong một hoàn cảnh đặc biệt của mình.
Thật...!
* Đánh giá:
Từ cảm xúc về mùa xuân của thiên nhiên, đất trời, mạch thơ chuyến một cách tự nhiên sang
bày tỏ những suy ngẫm và tâm niệm của nhà thơ:
Ta làm con chim hót
Ta làm một nhành hoa
Ta nhập vào hoà ca
Một nốt trầm xao xuyến
Đó là khát vọng được hòa nhập vào cuộc sống của thiên nhiên, đất nước, được cống hiến
phần tốt đẹp dù là nhỏ bé của mình cho cuộc đời chung, cho đất nước. Ước nguyện cao đẹp ấy
được thể hiện bằng những hình ảnh thật đẹp, thật giản dị, tự nhiên và đầy sáng tạo:
Trong muôn vàn những sự vạt của tự nhiên, TH không mơ ước những gì to tát, cao siêu ;
nhà thơ chỉ ước được làm một tiếng chim hót để cất lên tiếng hót lảnh lót vui say góp phần làm
cho mùa xuân quê hương thêm rạo rực, sống động. Nhà thơ nguyện làm một cành hoa, một cành
hoa nhỏ bé trong trắng khoe sắc, tỏa hương, tô điểm làm đẹp cho quê hương đất nước.Thế rồi
không mơ làm một nốt nhạc cao vút trong bản hoà ca của dâ n tộc, nhà thơ khiêm nhường xin làm
một nốt trầm thầm lặng, dung dị nhưng đủ sức làm rung động, xao xuyến lòng người. Điệp ngữ
“ta làm” lặp lại nhiều lần kết hộ với phép liệt kê:…. không chỉ tạo nhịp điệu, tăng tính nhạc cho
đoạn thơ, làm tăng sức gợi hình gợi cảm, mà còn nhấn mạnh những ước nguyện tuy đơn sơ, bình
dị nhưng không kém phần da diết, trăn trở của nhà thơ.