Professional Documents
Culture Documents
Tổng hợp văn bản ngữ văn 9
Tổng hợp văn bản ngữ văn 9
Thơ
1) Mùa xuân nho nhỏ
- Tác giả: Thanh Hải
- Hoàn cảnh sáng tác:
+ được sáng tác vào tháng 11/1980, khi nhà thơ đang nằm trên
giường bệnh và một tháng sau ông qua đời.
+ đất nước đã thống nhất, đang xây dựng cuộc sống mới.
+ bài thơ là lời tâm niệm chân thành, lời gửi gắm tha thiết của tác giả
để lại cho đời.
- Ý nghĩa nhan đề:
+ Hình ảnh “ Mùa xuân nho nhỏ” biểu tượng cho những gì tinh túy, đẹp
đẽ nhất sự sống và cuộc đời của mỗi con người.
+ Thể hiện nguyện ước của nhà thơ muốn làm một mùa xuân, “mùa
xuân nho nhỏ” góp vào một mùa xuân của thiên nhiên, đất nước, đem đến
cho đời những tinh túy của cuộc sống và khát vong sống chân thành, cao
đẹp của tác giả.
Bố cục: 4 phần
- Phần 1 (khổ thơ đầu): Cảm xúc của tác giả về mùa xuân thiên nhiên.
“ Mọc giữa dòng sông xanh
- Phần 4( Khổ cuối): Lời ca ngợi quê hương, đất nước qua điệu dân ca Huế.
“Mùa xuân ta xin hát
- Khổ 3: Cảm xúc khi vào lăng , nhìn thấy thi hài Bác
“Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
…………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………
3) Sang thu
- Tác giả: Hữu Thỉnh
- Hoàn cảnh sáng tác:
+ năm 1977
+ In trong tập “ Từ chiến hào đến thành phố”.
- Nội dung khái quát: Là sự cảm nhận tinh tế về vẻ đẹp thiên nhiên của bước
chuyến từ hạ sang thu nói lên sự xúc động của lòng người trong khoảng khắc
giao mùa.
- Nghệ thuật khát quát:
+ Lời thơ giàu hình ảnh, sức biểu cảm
+ Cảm xúc tinh tế, sâu lắng
+ Tấm lòng chân thành của nhà thơ
Tạo sức hút cho tác phẩm.
Bố cục: 3 phần
- Khổ 1: cảm nhận về thiên nhiên lúc giao mùa, tín hiệu báo thu về.
- Khổ 3: Những chuyển biến âm thầm của tạo vật và suy ngẫm về đời người lúc
chớm thu.
……………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………….
4) Nói với con
- Tác giả: Y Phương
- Hoàn cảnh sáng tác:
+ In trong tập “ Thơ Việt Nam( 1945-1985) ”.
+ Năm 1980 – đất nước mới thống nhất -> đời sống tinh thần và vật
chất của nhân dân còn nhiều khó khăn, thiếu thốn.
+ Nhà thơ tâm sự: “Đó là thời điểm đất nước ta gặp vô vàn khó
khăn… Bài thơ là lời tâm sự của tôi với đứa con gái đầu lòng. Tâm sự
với con, còn là tâm sự với chính mình. Nguyên do thì nhiều, nhưng lí
do lớn nhất để bài thơ ra đời chính là lúc tôi dường như không biết
lấy gì để vịn, để tin. Cả xã hội lúc bấy giờ đang hối hả, gấp gáp kiếm
tìm tiền bạc. Muốn sống đàng hoàng như một con người, tôi nghĩ
phải bám vào văn hóa. Phải tin vào những giá trị tích cực, vĩnh cửu
của văn hóa. Chính vì thế, qua bài thơ ấy, tôi muốn nói rằng chúng ta
phải vượt qua sự ngặt nghèo,đói khổ bằng văn hóa”.
Từ hiện thức khó khăn ấy, nhà thơ viết bài thơ này để tâm sự với chính
mình, động viên mình, đồng thời để nhắc nhở con cái sau này.
- Nội dung khái quát: Bài thơ thể hiện tình cảm gia đình ấm cúng, ca ngợi
truyền thống cần cù, sức sống mạnh mẽ của quê hương đất nước và dân tộc
mình. Bài thơ giúp ta hiểu thêm về sức sống và vẻ đẹp tâm hồn của một dân
tộc miền núi, gợi nhắc tình cảm gắn bó với truyền thống, với quê hương và ý
chí vươn lên trong cuộc sống.
- Nghệ thuật khái quát:
+ Giọng điệu trìu mến, thiết tha thể hiện qua lời tâm sự của cha với
con, thế hệ trước với thế hệ mai sau.
+ Thể thơ tự do -> làm cho cảm xúc cụ thể, rõ ràng
+ Ngôn ngữ cụ thể mà giàu khái quát, bao hàm nhiều ý nghĩa.
+ Hình ảnh thơ độc đáo.
Bố cục: 2 phần
- Phần 1 ( Từ “Chân phải…….trên đời”): người cha nói với con về cội nguồn sinh
dưỡng của mỗi con người : Con lớn lên trong tình yêu thương, sự nâng đỡ
của cha mẹ, trong cuộc sống lao động nên thơ của quê hương.
“ Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Lên đường
Nghe con.”
Truyện hiện đại
1) Những ngôi sao xa xôi
- Tác giả: Lê Minh Khuê
- Hoàn cảnh sáng tác:
+ năm 1971 – tác phẩm đầu tay của tác giả
+ kháng chiến chống Mỹ
- Ý nghĩa nhan đề:
+ Nhan đề những ngôi sao xa xôi gợi nhớ về những ngôi sao mà Phương
Định đã từng nhớ lại, đó là khoảng thời gian yên bình mà cô được sống cùng
gia đình mình. Tấm lòng của cô gái trẻ luôn luôn hướng về gia đình, quê
hương.
+ Nhan đề này còn muốn nói lên 3 cô thanh niên xung phong là những ngôi
sao trên bầu trời rộng lớn, họ tỏa sáng những vẻ đẹp riêng lấp lánh, diệu
kì. Họ là những ngôi sao kì diệu mà ai cũng phải cảm phục khi làm nhiệm vụ
trên tuyến đường Trường Sơn.
+Nhan đề của truyện còn cho thấy vẻ đẹp trong tâm hồn của những con
người thanh niên trẻ, ca ngợi phẩm chất đáng quý của con người Việt Nam
trong thời kì chiến tranh để bảo vệ Tổ quốc.
+Dù là truyện ngắn về chủ đề chiến tranh nhưng đọc qua tiêu đề người đọc
không có cảm giác ác liệt, mất mát của cuộc chiến. Đó cũng là thành công của
tác giả Minh Khuê khi đặt tiêu đề tác phẩm.
- Tóm tắt: “ Những ngôi sao xa xôi” là câu chuyện kể về ba nữ thanh niên xung
phong: Phương Định, Nho, Thao làm tổ trưởng, làm nhiệm vụ trinh sát mặt
đường ở một vùng trọng điểm trên tiền tuyến đường Trường Sơn. Nhiệm vụ
của họ là quan sát địch ném bom, đo khối lượng đất đá phải san lấp do bom
địch gây ra, đánh dấu vị trí các quả bom chưa nổ và phá bom. Công việc của
họ hết sức nguy hiểm. Đặc biệt là phải bình tĩnh đối mặt với thần chết trong
mỗi lần phá bom – công việc diễn ra ba lần mỗi ngày. Ở trong một cái hang
dưới chân cao điểm. Cuộc sống của ba cô gái dù khắc nghiệt, hiểm nguy
nhưng vẫn có niềm vui hôn nhiên của tuổi trẻ, nhũng giây phút thanh thản
thơ mộng và đặc biệt họ gắn bó, yêu thương nhau trong tinh thần đồng đội
dù mỗi người một cá tính. Phương Định – nhân vật kể chuyện và cũng là
nhân vật chính là một cô gái giàu cảm xúc, hay mơ mộng, hồn nhiên và hay
nhớ về những kỉ niệm với gia đình và thành phố của mình. Thao đã một lần
phá bom, Nho bị thương, Phương Định và chị Thao đã hết long cứu chữa, lo
lắng và chăm sóc. Một cơn mưa đá bất chợt trêm điểm cao khiến các cô vô
cùng vui thích.