Professional Documents
Culture Documents
29 ÔN TẬP KIỂM TRA GIỮA KÌ
29 ÔN TẬP KIỂM TRA GIỮA KÌ
29 ÔN TẬP KIỂM TRA GIỮA KÌ
CÂU 1:
a.
- Phương thức biểu đạt chính: tự sự.
- Ngôi kể: ngôi thứ 3.
b. Nội dung chính của văn bản: câu chuyện kể về hai anh em sinh đôi ăn trộm cừu,
bị dân làng trừng phạt, một người bỏ đi biệt tích, một người ở lại tìm cách chuộc lại
lỗi lầm, lúc về già được mọi người yêu quí, kính trọng.
c. Bài học: Hãy can đảm đối diện, kiên trì sửa lỗi bằng tất cả sự chân thành và tình
yêu thương thì sẽ được đền đáp. Đó là cách ứng xử đẹp khi lầm lỗi, thất bại trên
đường đời.
CÂU 2:
a.
- Từ tượng hình là: móm mém.
- Từ tượng thanh là: hu hu
b. Tác dụng: gợi tả hình ảnh, dáng vẻ già nua và tâm trạng đau khổ, day dứt, ân hận
tột cùng của lão Hạc.
CÂU 3:
Nhập vai một cây thông Noel để kể lại truyện “Cô bé bán diêm”.
1. Mở bài: Nhập vai nhân vật cây Thông kể lại câu chuyện:
- Tôi là một cây thông - loài cây đáng yêu được nhà nhà kiếm tìm trong dịp Noel.
- Tôi đã đi qua nhiều mùa Noel lắm và cũng chứng kiến nhiều câu chuyện cảm động.
Nhưng có một câu chuyện khiến tôi nhớ mãi. Câu chuyện về cô bé bán diêm trong
một đêm Noel rét mướt.
2. Thân bài:
- Tôi được đặt trong phòng khách sang trọng một ngôi nhà có cửa kính nhìn ra ngoài
đường.
- Tôi nhìn ra, thấy đám trẻ con nhà giàu hư đốn đang chuyền nhau chiếc giày rách nát
của một cô bé bán diêm.
- Cô bé gầy gò, yếu ớt, ăn mặc rách rưới đuổi theo chúng đến ngã nhào trên tuyết.
- Bàn ăn kể cho tôi nghe về cô bé:
+ Trước đây, nhà cô ở ngay phía sau ngôi nhà tôi đang đứng.
+ Thế rồi mẹ cô bé mất, bà nội - người yêu thương cô nhất cũng ra đi.
+ Cha cô buồn tủi, chán chường suốt ngày uống rượu không thiết đến chuyện làm ăn
khiến gia cảnh ngày một lụi bại.
+ Thế rồi, ngôi nhà bị tịch thu, hai cha con phải dọn đến một ngôi nhà tồi tàn để ở.
Cô bé phải đi bán diêm từ ngày ấy.
+ Hàng ngày, cô đi rao suốt dọc phố từ sáng sớm đến tận tối mịt mới về, vậy mà vẫn
còn bị cha đánh đập. Đêm nay giao thừa, có lẽ cha cô lại uống say bắt con đi bán
diêm...
- Cô cố gắng len chân về phía khe tường giữa hai ngôi nhà kề nhau.
- Lần quẹt đầu tiên, tôi thấy đôi mắt ấy hiện lên một lò sưởi ấm áp, đôi chân cô bó
khẽ duỗi ra như để sưởi cho ấm.
- Que diêm thứ hai, đôi mắt cô long lanh, bờ môi khẽ cử động, có lẽ cô đang thấy
hình ảnh một bàn ăn đủ đầy, sang trọng.
- Lần thứ ba, khi ánh sáng vừa loé lên, tôi như thấy chính hình ảnh của mình trong
mắt cô bé. Trên mình tôi treo rất nhiều thứ đồ chơi và cô bé đang sung sướng chạy
nhảy xung quanh tôi.
- Que diêm thứ tư: Đôi mắt của cô rạo rực, ấm áp và say mê. Khi que diêm thứ tư vụt
tắt, tôi nghe cô hoảng hốt nói trong nước mắt giàn giụa: " Bà ơi! Bà đừng bỏ cháu!
Bà cho cháu đi theo bà về với Thượng đế chí nhân! Bà đã hứa là sẽ không bao giờ bỏ
cháu....!"
- Sáng hôm sau, tôi thấy có tiếng lao xao nơi khe tường tối qua cô bé bán diêm đã
đứng. Tôi thấy người ta tụ tập rất đông bàn tán. Cô bé bán diêm đêm qua đã chết.
3. Kết bài: Đã nhiều mùa Giáng sinh qua đi, cái chết của cô bé bán diêm khiến tôi bị
ám ảnh khôn nguôi. Tôi không còn thấy vui mừng mỗi khi Giáng sinh về mà ngoài
đường còn có những cô bé bán diêm... Và tôi ước trên đời này sẽ không còn những cô
bé, cậu bé bán diêm như vậy nữa.
Câu 1: Đọc câu chuyện ” Quà tặng cuộc sống ” và trả lời các câu hỏi:
Anh dừng lại mua hoa để gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện nhân ngày 8/3.
Mẹ anh sống cách chỗ anh ở khoảng 300km. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé
gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi nó sao lại khóc.
– Cháu muốn mua một bông hoa hồng để tặng mẹ cháu – nó nức nở – nhưng cháu
chỉ có 75 xu trong khi giá bán hoa hồng đến 20 dola.
Anh mỉm cười và nói với nó:
– Đến đây chú sẽ mua cho cháu.
Anh liền mua cho cô bé và đặt một bó hồng gửi cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé
có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó vui mừng nhìn anh trả lời:
– Dạ, chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu.
Nó chỉ đường cho anh lái xe đến một nghĩa trang, nơi có phần mộ vừa mới đắp. Nó
chỉ vào ngôi mộ và nói:
– Đây là nhà của mẹ cháu.
Nói xong, nó ân cần đặt bông hoa hồng lên mộ. Tức thì anh quay lại tiệm bán hoa
hủy bỏ dịch vụ gửi hoa và mua một bó hoa hồng thật đẹp. Suốt đêm đó anh đã lái xe
một mạch 300 km về nhà để trao tận tay mẹ bó hoa.”
(Quà tặng cuộc sống)
a. Cho biết phương thức biểu đạt chính và ngôi kể được sử dụng trong văn bản trên?
b. Nêu ngắn gọn nội dung chính của văn bản?
c. Viết một đoạn văn ngắn ( 6 đến 8 dòng) bày tỏ suy nghĩ của em về bài học rút ra từ
văn bản trên?
Câu 2:
a. Tìm từ tượng hình, từ tượng thanh trong ví dụ:
Lão Hạc đang vật vã ở trên giường, đầu tóc rũ rượi, quần áo xộc xệch, hai mắt
long sòng sọc.
b. Nêu tác dụng của việc sử dụng từ tượng hình, từ tượng thanh trong ví dụ trên.
Câu 1:
a.
- Phương thức biểu đạt chính: Tự sự.
- Ngôi kể: ngôi thứ 3
b. Nội dung câu chuyện: Kể về lòng hiếu thảo của một cô bé mồ côi đã làm cảm động
và thay đổi hành động của nhân vật “anh”, khiến anh thanh niên nhận ra bài học về
cách ứng xử với các đấng sinh thành.
c. Bài học: cần yêu thương trân trọng đấng sinh thành, nhất là người mẹ đã chịu nhiều
vất vả, hi sinh. Trao và tặng là cần thiết nhưng trao và tặng như thế nào mới là ý
nghĩa là điều mà không phải ai cũng làm được
Câu 2:
a. Từ tượng hình: vật vã, rũ rượi, xộc xệch, sòng sọc.
b. Tác dụng: Trong ví dụ trên tác giả đã sử dụng từ tượng hình để gợi tả hình ảnh,
dáng vẻ đau đớn, khổ sở, đáng thương của lão Hạc trước khi chết.