Professional Documents
Culture Documents
SONG d4243
SONG d4243
(Xuân Quỳnh)
2. Tác phẩm
a. Hoàn cảnh sáng tác
- Sáng tác vào đêm 29/12/ 1967 trong chuyến đi thực tế của nhà thơ tại vùng biển
Diêm Điền (Thái Bình)
- Đây là lúc cuộc kháng chiến chống Mĩ bước vào giai đoạn ác liệt. Qua bài thơ
Xuân Quỳnh cho thấy, giữa khói lửa chiến tranh, người Việt Nam không chỉ cầm
sung để bảo vệ quê hương mà còn cầm bút làm thơ để thể hiện khát vọng của tâm
hồn.
- Trước khi Sóng ra đời, Xuân Quỳnh đã phải nếm trải những đổ vỡ trong tình yêu.
=> Đây là bài thơ tiêu biểu cho hồn thơ và phong cách thơ Xuân Quỳnh
b. Thể loại
1
- Thơ năm chữ
c. Xuất xứ
- In trong tập Hoa dọc chiến hào (1968)
d) Bố cục
- Khổ 1,2,3,4: Những nét tương đồng giữa sóng và tình yêu
- Khổ 5,6,7: Những biểu hiện của tình yêu qua hình tượng sóng
- Khổ 8,9: Những suy ngẫm về cuộc đời và khát vọng tình yêu
e) Âm điệu của sóng
- Bài thơ có âm điệu như tiếng song giữa biển khơi và nhịp đập của trái tim người
phụ nữ đang yêu.
- Làm được điều ấy là do Xuân Quỳnh đã:
+ Vận dụng thành công thể thơ năm chữ với cách ngắt nhịp linh hoạt
+ Sử dụng sáng tạo các cặp từ, cặp câu đối xứng liên tiếp nhau như những
con song trập trùng, vô tận.
f) Kết cấu và ý nghĩa hình tượng
- Sóng: là hình tượng nghệ thuật ẩn dụ cho tâm hồn người phụ nữ đang yêu được
diễn tả chân thực, sinh động, có tâm hồn, tính cách và trạng thái cảm xúc.
- Em: là người con gái đang yêu – một tình yêu đắm say nhưng tỉnh táo, nồng nhiệt
nhưng dè dặt, tin tưởng nhưng vẫn biết hoài nghi.
=> Sóng và em lúc song hành, đối sánh, khi hòa nhập vào nhau. Cả hai đều là hóa
thân của Xuân Quỳnh tạo nên vẻ đẹp độc đáo cho bài thơ.
g) Chủ đề: Bài thơ diễn tả tình yêu của người phụ nữ: thiết tha, nồng nàn, chung
thủy, muốn vượt lên thử thách của thời gian và sự hữu hạn của đời người. Từ đó
thấy được tình yêu là một tình cảm cao đẹp, một hạnh phúc lớn lao của đời người.
Khổ 4:
“Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau.”
- 2 câu hỏi tu từ “Gió bắt đầu từ đâu/ Khi nào ta yêu nhau.” Sự suy tư, trăn trở
của em về khởi nguồn của sóng cũng như khởi nguồn của tình yêu: “Tình yêu có
từ nơi đâu?” Những băn khoăn mang tầm triết luận.
+ Khởi nguồn của sóng có thể lí giải: “Sóng bắt đầu từ gió.”
+ Khởi nguồn của tình yêu: không lí giải được vì tình yêu luôn bí ẩn “Gió
bắt đầu từ đâu.”
+ Khẳng định niềm đam mê không gì sánh được của tình yêu “Khi nào ta
yêu nhau”. Tình yêu là sức mạnh tự nhiên, vẻ đẹp tự nhiên, sâu xa như tự nhiên:
“biển lớn, sóng, gió”.
4
- Lời thú nhận ngọt ngào về việc không lí giải được tình yêu với tâm trạng bối rối
của nhân vật trữ tình:
“Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau?”.
-> Hồn nhiên, dễ thương, đầy trực cảm và nữ tính
=> Định nghĩa riêng của xuân Quỳnh: Tình yêu giống như sóng biển, gió trời
chứa đầy bí mật vừa rộng lớn vừa thẳm sâu như thiên nhiên nhiều cung bậc
=> 2 khổ thơ với phép điệp từ, điệp ngữ, nhịp thơ thay đổi, lúc 3/2 + lúc 2/3
linh hoạt, Xuân Quỳnh đã thể hiện trực tiếp những băn khoăn, suy nghĩ của
người con gái khi yêu. Tình yêu cũng như sóng biển, gió trời, có vô vàn bí ẩn
chưa tìm được lời giải đáp. Chính vì thế nó luôn có sức hấp dẫn mãnh liệt với
con người.
Tóm lại
- Bốn khổ thơ đầu là những phát hiện của Xuân Quỳnh về những nét tương
đồng giữa sóng và tình yêu.
- Mượn hình ảnh những con sóng giữa biển khơi, Xuân Quỳnh đã cho thấy vẻ
đẹp trong tâm hồn người phụ nữ:
+ Có đời sống tinh thần phong phú, nhiều cảm xúc.
+ Mạnh mẽ, tự tin và bản lĩnh
+ Hay suy tư và chín chắn
+ Dịu dàng và đằm thắm
2. Những biểu hiện của tình yêu qua hình tượng sóng
a) Tình yêu là nỗi nhớ (khổ 5):
“Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức.”
(Khổ đặc biệt có 6 câu thơ)
4 câu đầu
- Hình tượng đẹp: sóng và em luôn song hành để cảm nhận nỗi nhớ (con sóng nhớ
bờ - em nhớ đến anh)
5
- Điệp từ “con sóng”, “nhớ” + nhịp thơ dìu dặt: âm điệu dạt dào
- Đối lập “dưới lòng sâu ><trên mặt nước”, “ngày >< đêm”
- Nhân hóa “sóng nhớ bờ, không ngủ được’’
- Nói quá “trong mơ còn thức”
-> Nỗi nhớ trong tình yêu mãnh liệt và thường trực, bao trùm khắp không gian
(dưới lòng sâu ><trên mặt nước”), thời gian (cả ngày và đêm cồn cào, da diết,
khắc khoải)
- Hình ảnh sóng lặp lại ba lần như một điệp khúc của một bản tình ca. Đây là một
ẩn dụ nghệ thuật về những đợt sóng lòng đang dâng trào trong tâm hồn người phụ
nữ khi yêu
2 câu cuối
- Em thoát khỏi sóng – thể hiện trực tiếp tiếng lòng và nỗi nhớ của mình
“Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức”
+ Nỗi nhớ xâm chiếm tâm hồn con người cả trong cõi vô thức, tiềm thức lẫn
ý thức, cả khi tỉnh lẫn khi mơ.
+ Cách nói cường điệu nhưng hợp lí: Điều vô lí trong hiện thực là sự thực
trong tình yêu -> tô đậm nỗi nhớ trong tình yêu
-> Bộc lộ một trái tim - “cái tôi” mạnh dạn, yêu hết mình...
-> Phong cách thơ XQ: dám nói thẳng, nói thật trong tình yêu
Nhân vật trữ tình của khổ thơ vừa soi mình vào sóng, vừa tự tách ra em để
bày tỏ tình yêu một cách chân thành, tha thiết và mãnh liệt. Nỗi nhớ là đặc
tính của tình yêu. Nó mênh mông, sâu thẳm, trải rộng trong không gian, trải
dài theo thời gian, đi sâu vào tâm thức và cả trong tiềm thức của người con
gái.
6
- Những câu thơ giàu tính khẳng định, từ giả định “dẫu” đứng ở đầu câu + đối
lập: “xuôi>< ngược; Bắc><Nam” lời thề thuỷ chung son sắt vẻ đẹp mang tính
truyền thống...
- Điệp cấu trúc “dẫu…về” + điệp từ “phương” + các cụm từ “em cũng nghĩ”,
“hướng về anh”.
Khẳng định niềm tin đợi chờ trong tình yêu.
- Dùng số từ “một” để khẳng định cao, có tính sáng tạo: “Hướng về anh một
phương” niềm kiêu hãnh và niềm tin vào sự chung thuỷ… (Dẫu cuộc đời có trăm
phương ngàn hướng thì trái tim em như chiếc la bàn chỉ hướng về “môt phương”
duy nhất là “hướng về anh”
=> Khổ thơ diễn tả hành trình vất vả của sóng nhằm khẳng định sự thủy
chung sâu sắc trong tình yêu của người con gái.
2) Nghệ thuật
- Xây dựng hình tượng đẹp và nhiều ý nghĩa
- Nhiều biện pháp tu từ tinh tế
- Thể thơ 5 chữ:
+ Vần bằng - trắc nhịp nhàng
+ Gieo vần chân
+ Cách ngắt nhịp 2-3, 3-2, 2-1-2…
-> Tạo âm hưởng dào dạt, âm vang như những con sóng gối nhau với những biên
độ nhịp nhàng.