Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 3

Đề 1 : Trải nghiệm về một người bạn

Chắc hẳn rằng ai trên đời này cũng sẽ có một người bạn thân của riêng mình để trò chuyện
và tâm sự với nhau những lúc vui buồn và em cũng vậy.Một trong những người bạn thân nhất
của em chính là Quang,chúng em đã học cùng với nhau từ những ngày em còn chập chững
bước chân vào lớp một đến bây giờ cũng đã được gần sáu năm rồi.Một trong những kỉ niệm
đáng nhớ nhất của chúng em đó chính là kỉ niệm lần em bị ốm nặng phải nhập viện và phải
nghỉ học trong một thời gian dài. ඞ
Hôm đó đã là ngày thứ hai em bị ốm,khi khám thì bác sĩ bảo rằng em bị ốm rất nặng và phải
nằm viện một thời gian để theo dõi tình hình sức khoẻ.Lúc đó em cảm thấy rất mệt mỏi,mẹ
của em đã xin cô Phương là cô giáo chủ nhiệm của em cho em nghỉ học một tuần.Chẳng
được đi em cảm thấy rất buồn bã và chán nản vì không được đến trường để gặp thầy cô và
bạn bè làm em chỉ muốn mau chóng khỏi bệnh để được đi học.Em đang nằm nghĩ thì bỗng
thấy mẹ dẫn theo mẹ của Quang cùng Quang đến thăm em,em rất bất ngờ và xúc động đến
nỗi hai hàng nước mắt cứ tự nhiên mà chảy.Khi ấy mẹ của Quang nói rằng : “Quang biết
cháu ốm nặng nên bảo bác đưa nó đến thăm cháu đấy,nó vừa đi học về là đòi tới bệnh viện
thăm cháu luôn đấy”.Em nhìn vào Quang thì cậu ấy khẽ mỉm cười,nụ cười của cậu ấy khiến
em hạnh phúc và tươi tỉnh hơn rất nhiều.Quang còn tặng em một con khủng long đồ chơi để
làm bạn với em,cậu ấy nói rằng : “Cậu cố gắng nghỉ ngơi cho mau khoẻ rồi cùng đi học với
tớ nhé chứ một mình tớ học thì buồn lắm”.Những lời nói ấy của Quang đã tạo thêm động lực
cho em để ăn uống và nghỉ ngơi,sự quan tâm và lo lắng của cậu ấy đã làm cho em cảm nhận
được tấm lòng tốt bụng,nhân ái của Quang.Vài ngày sau thì em đã khỏi ốm và đôi bạn thân
chúng em đã lại cùng nhau đi học. ඞ
Cho đến giờ thì em và Quang vẫn là một đôi bạn thân lúc nào cũng có nhau,luôn bên cạnh
nhau mọi lúc mọi nơi và dường như chúng em đã trở thành những người bạn tri kỉ của nhau
và sẽ mãi là như vậy. ඞ

Đề 2 : Trải nghiệm về một chuyến đi


Kì nghỉ hè năm ngoái, gia đình em quyết định đi du lịch. Sau nhiều lần bàn bạc thì cả nhà
quyết định vào Đà Nẵng. Bố em thì đến đây nhiều lần trong những chuyến công tác rồi, còn
với em và mẹ thì đây là lần đầu tiên em được đến. ඞ
Đồ đạc, hành lý chúng em đã chuẩn bị sẵn từ mấy hôm trước đó, sáng hôm ấy, mọi người
dậy thật sớm, ăn uống và ra sân bay cho kịp chuyến lúc 6h30 phút. Lòng em đầy háo hức, vì
bạn bè em ai tới cũng bảo Đà Nẵng rất đẹp, có vô vàn những cảnh thiên nhiên đẹp đẽ với
nhiều món ăn cực ngon. Khi đáp chuyến bay xuống, cả nhà về khách sạn mà đã đặt phòng
sẵn, nghỉ ngơi một chút rồi đi dạo.Nên mọi người đã cùng xuống biển để ngắm và đi dạo.
Buổi sớm mai ở biển thật trong lành, nước mát xanh, những bãi cát dài nằm im phẳng lặng
một màu trắng xoá. Tiếng sóng biển vỗ thì thầm vào cát như chào đón mọi người tới thưởng
thức không gian đại dương của mình. Trên bờ, những người đi bộ, những cụ già tập dưỡng
sinh, những người trung niên đang chạy xe đạp thể dục,…trong bầu không khí đầy tuyệt vời
của buổi bình minh. Hai bên bờ là những hàng dừa xanh, thẳng tắp, vươn cánh tay mình ra
biển lớn. Bố em bảo hàng dừa ấy không chỉ làm đẹp cảnh quan mà còn là tường thành bảo vệ
những con đường sát biển, che bóng mát cho chúng ta mỗi khi chiều xuống. Đến trưa, màu
biển hòa trong máu nắng khiến làn nước khoác lên một chiếc áo lóng lánh sắc màu. Mặt biển,
mặt cát bắt dần nóng hơn. Hàng dừa dần ngả bóng. Sóng lúc này đạp dữ dội, liên hồi, tưởng
chừng như có những cơn bão lớn sắp vụt qua. Ban trưa là thời điểm tuyệt vời nhất cho nàng
biển thoả sức vùng vẫy giữa đại dương của riêng mình. Em và gia đình về lại khách sạn để
dùng bữa trưa. Những món ăn ở đây khá là ngon, những món mà em thích thưởng thức nhất
là món mì quảng và bánh xèo. Em ăn rất nhiều mà không biết chán. Sau khi dùng bữa trưa,
mọi người đều về phòng nghỉ ngơi, ngủ một giấc sảng khoái, chuẩn bị cho chuyến hành trình
của buổi chiều. Khi mặt trời dần buông, mọi người kéo nhau ra biển tắm. Biển lúc này đông
đúc lắm, cả trẻ nhỏ và người lớn đều đến tắm. Xa xa có những chiếc dù khổng lồ và những
chiếc du thuyền lao vun vút để mọi người thử thách mình chơi các trò mạo hiểm. Em thì dù
rất thích nhưng cũng không dám chơi vì em khá sợ. Về đêm, cả nhà tới trung tâm thành phố
để chơi. Đà Nẵng về đêm quá đẹp, đẹp nhất trong những thành phố mà em từng tới. Những
dãy nhà cao tầng san sát nhau, lung linh ánh điện. Từ trong các quán cà phê, tiệm trà sữa,
những bản nhạc vàng lên đây thích thú. Mọi người đi bộ trên cầu để ngắm nhìn dòng sông
Hàn vừa thơ mộng, vừa tươi mới. Không khí đầy mát mẻ khiến cho cuộc dạo bộ đầy phấn
chấn. Bất chợt, em thấy những gia đình, những đôi tình nhân nắm tay nhau hạnh phúc đi dạo
mà lòng lâng lâng. Đặc biệt hôm ấy là ngày cuối tuần nên em được dịp ngắm cầu Rồng phun
lửa. Đó là hình ảnh rất tuyệt vời, em đã dùng điện thoại của bà để ghi lại khoảnh khắc diệu kỳ
ấy.Sau ngày đầu tiên của chuyến du lịch, mọi người tuy khá mệt nhưng đều vui. Cảnh sắc Đà
Nẵng đẹp, đẹp hơn những gì em tưởng tượng khi đi. Bởi thế mà ngày hôm sau mọi
ngườiquyết định dậy sớm hơn dự kiến để đi thăm quan được nhiều nơi.
Ngày thứ hai gia đình em tiếp tục tới thăm quan Ngũ Hành Sơn, Bà Nà Hill, tượng Phật Bà,
…và nhiều địa điểm khác nữa. Mỗi nơi đều có một vẻ đẹp và sự độc đáo riêng, đi qua mỗi
địa điểm, gia đình em đều lưu lại những bức ảnh đó để làm kỉ niệm. ඞ
Chuyến du lịch của mình năm ngoái thật ý nghĩa. Dù đã xa Đà Nẵng nhưng em vẫn mong
một lần được đến đây lần nữa. Mong rằng kì nghỉ năm sau bố mẹ sẽ dành cho em một chuyến
du lịch tuyệt vời như thế nữa. ඞ

Đề 3 : Trải nghiệm về một kỉ niệm tuổi thơ


Tuổi thơ em là cả một bầu trời đầy nắng và gió với những cánh diều bay phấp phới khắp
triền đê. Nơi ấy,em đã có một thời thơ ấu thật đẹp bên những tiếng sáo nhiều và nó như chấp
cánh cho tâm hồn em bay xa. ඞ
Ở quê em,để có một cánh diều ưng ý thì cũng chả phải dễ dàng gì,người ta phải mất rất
nhiều công sức để lựa chọn tre làm khung diều rồi lại phải cất công gọt đẽo để được một cặp
sáo sao cho có âm thanh hay nhất. Nhưng đó chỉ là với những người thợ chuyên nghiệp mà
thôi. Còn với lũ trẻ chúng em thì nó lại rất đơn giản. Tre thì đã có sẵn,chỉ việc lựa cành nào
dẻo dẻo một chút để khi uốn thành khung mà tre không bị gãy là được. Sau khi uốn
xong,chúng em sẽ dán giấy và gắn đuôi cho diều. Giấy thì chúng em sẽ tận dụng những
quyển vở không còn xài nữa. Đuôi diều thì chúng em sẽ cắt giấy ra rồi dùng keo dán chúng
lại với nhau. Ta có thể nối đuôi dài hay ngắn tuỳ theo kích cỡ của diều. Và cuối cùng công
việc khó nhất chính là tìm giây thả diều. Em thường vào trong giỏ kim chỉ của mẹ rồi lấy một
cuộn chỉ để làm day diều. Thời điểm thích hợp nhất mà chúng em chọn để thả diều là lúc
chiều muộn. Khi ấy nắng không còn gắt và rất mát mẻ. Triền đê là nơi tụ tập của lũ trẻ chúng
em. Đứa lớn,đứa bé trên tay cầm con diều háo hức chờ đến lượt mình được thả. Vì thả diều
cần tới hai người nên chúng em sẽ có một người sẵn sàng chạy một quãng để cho diều bay
lên gặp gió. Lúc này người cầm giây diều phải thật vững tay để giữ chắc giây diều và khéo
léo thả thêm dây để diều bay lên được một độ cao nhất định thì chúng em sẽ buộc dây diều
lại. Sau khi đã cố định được dây diều thì chúng em nằm trên triền đê,ngước mắt lên ngắm
nhìn những cánh diều vi vu trong gió. Nhìn cánh diều bay phấp phới trong gió mà em cứ có
cảm giác lâng lâng như muốn bay lên cùng nó. Được một lúc mấy cô,chị dưới đồng gọi về thì
chúng em cũng mau chóng thu diều lại rồi về nhà. ඞ
Tuổi thơ em nếu thiếu đi cánh diều thì chắc sẽ tẻ nhạt lắm. Giờ thì cũng đã lớn rồi nên chúng
em cũng chẳng í ới gọi nhau đi thả diều như trước nữa. Nhưng trong tâm trí em những cánh
diều vẫn luôn là những kí ức đẹp,gợi nhớ đến những kỉ niệm ngọt ngào của thời thơ ấu ඞ

Đề 4 : Trải nghiệm về một người thân trong gia đình


Trong gia đình, người mà em gũi nhất có lẽ chính là anh trai. Em và anh trai đã có rất nhiều
những trải nghiệm đáng nhớ cùng nhau. ඞ
Anh trai của em tên là Đăng,anh có dáng người cao ráo nhưng hơi gầy. Khuôn mặt trái
xoan. Vầng trán cao và chiếc mũi thẳng. Anh không chỉ đẹp trai mà còn học rất giỏi. Suốt
mười hai năm liền anh đều đạt học sinh giỏi. Trong nhà khắp nơi đều lưu giữ bằng khen của
anh.Bên cạnh đó, anh em chơi thể thao rất giỏi, nhất là với bộ môn bóng rổ. Ước mơ của anh
là trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp. Mỗi lúc ra về,em đều thấy anh chơi bóng rổ trong
sân trường. Trận đấu nào mà anh tham gia thì đội nhà cũng đều chiến thắng. Hiện nay, anh đã
có cơ hội thi đấu cho câu lạc bộ bóng rổ của thành phố. Mọi người trong gia đình đều rất tự
hào về anh. Dường như mọi sự chú ý đều hướng đến anh. Đã có lúc, em cảm thấy vừa
ngưỡng mộ lại vừa ghen tị với anh. Em cũng muốn trở thành một cầu thủ bóng rổ.Một lần nọ,
anh rủ em ra sân vận động chơi. Chúng em cùng nhau chạy bộ để rèn luyện sức khỏe. Sau đó,
anh còn dạy em chơi bóng rổ. Em rất bất ngờ nhưng cũng chăm chú lắng nghe, làm theo
những điều anh dạy. Anh còn nói rằng từ hôm nay anh sẽ dạy em mọi thứ về bóng rổ. Em đã
học được rất nhiều kiến thức bổ ích về kĩ năng chơi bóng rổ. Em vui lắm, và rất cảm động.
Không ngờ anh trai lại quan tâm em đến như vậy. Điều đó khiến em cảm thấy phải cố gắng
hơn để có thể giống như anh. ඞ
Trải nghiệm này đối với tôi thật bổ ích. Cũng nhờ như vậy mà tôi cảm thấy yêu quý anh trai
của mình nhiều hơn. Tôi sẽ tiếp tục cố gắng để có thể thành công như anh trai của mình. ඞ

You might also like