CNXH Làm Nhóm

You might also like

Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 2

Câu 1:

Dân chủ là một hệ thống chính trị mà quyền lực và quyết định thuộc về người dân.
Trong một hệ thống dân chủ, người dân được coi là nguồn gốc và đáng tin cậy nhất
để quyết định về các vấn đề quan trọng của xã hội. Nguyên tắc cơ bản của dân chủ
bao gồm quyền tự do ngôn luận, quyền tự do tôn giáo, quyền bình đẳng và quyền
bầu cử. Một hệ thống dân chủ tốt cần có sự tham gia của tất cả các công dân, bảo
đảm rằng mọi người được nghe và thể hiện ý kiến của mình, và tránh tình trạng
độc tài và bất công.

Câu 2:
Các nền dân chủ trong lịch sử có những sự khác biệt quan trọng về cách thức hoạt
động và cấu trúc của chính quyền, quy định, và quyền lực. Dưới đây là một số
điểm khác biệt chính:
- Cách hoạt động chính quyền: Trong các nền dân chủ, chính quyền được thiết lập
thông qua các phương thức khác nhau. Ví dụ, Mỹ có một hệ thống phân quyền
giữa chính phủ liên bang và bang, trong khi Vương quốc Anh có một hệ thống
quốc hội.
- Quyền lực của các cơ quan chính quyền: Trong một số nền dân chủ, quyền lực
tập trung trong tay một tổ chức hoặc chính phủ duy nhất, như trong thiết chế Nga
hoặc Trung Quốc. Trong khi đó, trong một số nền dân chủ khác, quyền lực được
phân tán ra giữa nhiều cơ quan và tổ chức, như ở Mỹ và nhiều quốc gia châu Âu.
- Quyền lực của công dân: Mức độ và phạm vi quyền lực của công dân cũng khác
nhau trong các nền dân chủ. Một số quốc gia cho phép công dân tham gia vào
quyết định chính trị qua việc bỏ phiếu và tham gia trong các tổ chức dân chủ, trong
khi các nền dân chủ khác có quá trình quyết định tập trung hơn.
- Quyền lợi và tự do cá nhân: Mức độ quyền lợi và tự do cá nhân cũng có sự khác
biệt. Một số nền dân chủ đặt mức độ tự do cá nhân lên hàng đầu, trong khi các
quốc gia khác có thể giới hạn tự do cá nhân để đảm bảo an ninh quốc gia hoặc ổn
định chính trị.
- Quy định pháp luật: Các nền dân chủ cũng có các quy định pháp luật và hiến
pháp riêng, quy định về quyền lực và trách nhiệm của các cơ quan chính phủ,
quyền lợi và tự do của công dân, và các quy định khác về chính trị và quản lý.

Câu 3:
Ý kiến của Lênin về dân chủ và việc Việt Nam đã tiếp nhận và áp dụng nó như thế
nào không được rõ ràng vì Lênin không có ý kiến rõ ràng về Việt Nam. Tuy nhiên,
Lênin đã nói nhiều về dân chủ và cách áp dụng nó trong cuộc cách mạng. Lênin
coi dân chủ là một phần quan trọng của cách mạng xã hội chủ nghĩa. Ông không
tin vào dân chủ tuyệt đối và không hỗ trợ một nền dân chủ hoàn toàn tự do, mà
thay vào đó, ông tập trung vào việc thành lập một dạng dân chủ có sự hướng dẫn từ
lãnh đạo của Đảng Cộng sản. Ông cho rằng các quyết định và quyền lực phải được
tập trung ở tay người lao động và các tầng lớp công nhân, thể hiện qua việc thành
lập các hội đồng công nhân và binh sĩ. Việt Nam đã tiếp nhận quan điểm của Lênin
về dân chủ và đã áp dụng nó trong quá trình cách mạng của mình. Đặc biệt, quan
điểm của Lênin về đảng lãnh đạo và vai trò của công nhân đã được áp dụng rộng
rãi tại Việt Nam. Việt Nam đã thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam và xây dựng
một hệ thống chính trị xoay quanh vai trò lãnh đạo của Đảng và quyền lực của
công nhân. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng việc Việt Nam tiếp nhận và áp dụng quan
điểm của Lênin về dân chủ không phải là một quá trình đơn giản và không có sự
thay đổi. Việt Nam đã phải tùy chỉnh các nguyên tắc chung của Lênin để phù hợp
với hoàn cảnh địa lý, chính trị và văn hoá của nước này.

You might also like