Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 21

Chương 897: Tạ gia, Tạ Đại Lục!

" tiểu vương bát đản nhất định là điên rồi, trong thời gian ngắn như vậy lại muốn mở giới
chỉ của ta ra, Đán Chu Tử đạo hữu, chúng ta có thể đẩy nhanh tốc độ hơn được không?"

"Không vấn đề!" Đán Chu Tử ha ha cười cười, thần sắc chờ mong, toàn lại điều khiển
Kim sắc bọ cánh cứng, dùng tốc độ tăng vọt mấy lần hướng về phía phương hướng mà
Sơn linh tử phản ứng lần thứ 2 , phá không mà đi!

Sở dĩ bị Sơn Linh Tử phát hiện được khí tức lần thứ hai của trữ vật giới chỉ, cũng không
trách Vương Bảo Nhạc được. . . Lúc trước hắn xúc động muốn ném đi trữ vật giới chỉ,
sao có thể đi dò xét chứ.

Hắn vốn định khi mình trở thành Hành tinh cảnh mới đi dò xét trữ vật giới chỉ nhưng trữ
vật giới chỉ giờ khiến cho hắn khóc không ra nước mắt rõ ràng một lần nữa tự động mở
ra!

Giống như trước trong đầu trong quanh quẩn tiếng cười quỷ dị của người giấy , để thần
hồn không yên, tu vi rung động kịch liệt, tất cả tới cực kỳ bất ngờ, dù là Vương Bảo Nhạc
trước kia trải qua một lần, nhưng vẫn khiến cho hắn đang lúc phi hành thiếu chút nữa trực
tiếp ngã xuống.

sắc mặt Vương Bảo Nhạc đại biến, không đợi hắn truyền ra âm thanh gào rú bất đắc dĩ,
hắn thấy được xa xa trong tinh không. . . U Linh thuyền quen thuộc, hắn thấy người giấy
cầm mái chèo, mơ hồ từ từ tới gần

Giống như lần trước, khí tức U Linh thuyền tràn tang thương tuế nguyệt, dừng trước mặt
Vương Bảo Nhạc, người giấy không khua mái chèo nữa mà nâng lên tay trái, hướng về
phía Vương Bảo Nhạc vẫy gọi.

bên trên Thuyền hơn ba mươi người, lúc này đều mở mắt toàn bộ, nguyên một đám đồng
tử co rút lại, toàn bộ nhìn Vương Bảo Nhạc, trong thần sắc ngạc nhiên cảm giác so với
trước còn mãnh liệt hơn.

Thậm chí Vương Bảo Nhạc còn phát hiện, những thanh niên nam nữ này đã nhiều hơn
một người.

Đây là 1 thiếu niên thân thê thon gầy, xem bộ dáng hắn nhìn như mười tám mười chín
tuổi, nhưng cụ thể không biết, lúc này hắn phát hiện được cử động những người người
khác, vì vậy nhìn về phía Vương Bảo Nhạc, trong ánh mắt có chút tò mò.
Vương Bảo Nhạc thở dài, dứt khoát phất tay hướng về phía những người trên thuyền
chào hỏi, hắn cảm thấy mọi người dù sao đều là gặp mặt lần thứ hai, cũng coi như hữu
duyên.

"Chư vị từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ, ha ha. . ." trong lời nói Vương Bảo Nhạc,
chú ý tới trong thần sắc ngạc nhiên những thanh niên nam nữ này , còn ẩn chứa sự không
kiên nhẫn, khiến cho của hắn không vui.

Thầm nghĩ các ngươi không kiên nhẫn gì , lão tử còn không kiên nhẫn mấy lần các
người, không muốn lên thuyền mà hết lần này tới lần khác lại xuất hiện lần nữa, nghĩ tới
đây, Vương Bảo Nhạc bất đắc dĩ nhìn về phía bên trên mũi thuyền cũng chẳng thèm tiếp
tục chào hỏi người giấy

Sau khi cân nhắc từ tận , Vương Bảo Nhạc ôm quyền cúi đầu thật sâu.

"Tiền bối , vãn bối còn sự việc chưa làm song, cho nên . . . Sẽ không quấy rầy tiền bối
tiếp tục đo đón người ." Nói xong, thân thể Vương Bảo Nhạc nhanh chóng lui về phía
sau, nháy mắt na ni, trực tiếp biến mất.

Lúc này, Vương Bảo Nhạc xác định có lẽ là lời của mình hiệu quả, bởi vì khi thân thể của
hắn xuất hiện chỗ khác không thấy U linh thuyền

Vương Bảo Nhạc lại thở dài, bởi vì hắn xác định một việc, là. . . người giấy bên trên
Thuyền, nhất định là có linh trí , cho nên có thể nghe hiểu lời của mình.

"Nó có linh trí, cho thấy người giấy trong Trữ Vật Giới Chỉ giống nhau cũng có linh trí."
Vương Bảo Nhạc nhíu mày, hắn đã sớm phát hiện, U Linh thuyền xuất hiện và người
giấy trong trữ vật giới chỉ có liên quan. Tên bên trong giới chỉ cười thì con thuyền xuất
hiện

Theo hắn thấy, có lẽ nụ cười nói khôngchừng là ngôn ngữ người của người giấy.

"Mà thôi, tạm thời không có nguy hiểm, nhưng này thuyền. . . Lão tử hết lần này tới lần
khác không lên được!" Vương Bảo Nhạc hừ một tiếng, hắn không thích bị cưỡng bức,
lúc này nhoáng lên, triển khai tốc độ, hướng về phía văn minh Thần Mục tiếp tục đi về
phía trước.

Nhưng mà , hắn đã có chuẩn bị rằng khi người giấy cười U linh thuyền sẽ xuất hiện.

"Có thể là người giấy trên u linh thuyền và người giấy trong giới chỉ tán gẫu. . . Ta cũng
không thể hạn chế chúng trò chuyện hạn." Vương Bảo Nhạc tự an ủi mình một phen, vì
vật trong 10 ngày tiếp theo, cách hai ba ngày. . . Trong đầu của hắn đều sẽ xuất hiện tiếng
cười người giấy, U Linh thuyền lại xuất hiện, lại ngoắc tay, Vương Bảo Nhạc lại cự tuyệt.
..

Cho đến khi U Linh thuyền xuất hiện lần thứ sáu. . . mặc dù Vương Bảo Nhạc đã có thói
quen, thần sắc vô cùng bình tĩnh mà hơn ba mươi thanh niên nam nữ trên thuyền, nguyên
một đám đã cảm xúc ác liệt đã đến cực hạn.

Đổi lại với ai cũng thế thôi, trong thời gian này không ngừng lặp đi lặp lại 1 người không
lên thuyền khiến cho bọn hắn đều đang lo lắng không biết sẽ ảnh hưởng tới hành trình
mình hay không, vì vậy lần thứ sáu nhìn thấy Vương Bảo Nhạc, bọn họ không thể kiên
nhẫn được nữa, rốt cục có người tức giận bạo phát.

"Rốt cuộc ngươi có lên không!"

"Không lên thì tránh ra!"

Nghe mấy này người nói chuyện như thế, dù biết rõ bọn hắn lai lịch không tầm thường,
nhưng Vương Bảo Nhạc hay tức giận, thầm nghĩ gấp cm các người, lão tử không lên
thuyền, kẻ ngu ngốc mới lên, nghĩ tới đây, hắn trừng mắt nhìn về phía những người trên
thuyền nói chuyện.

"Làm sao, muốn đánh nhau à? Nào xuống đi, ta lại sợ ngươi quá cơ, chúng ta đánh một
chầu xem ai mới là ba ba!"

"Ngươi!" bọn Người kia tức giận, đứng bật dậy, nguyên một đám nhìn về phía Vương
Bảo Nhạc trong mắt hàn mang tràn ngập, nhưng lại bất đắc dĩ, bởi vì bọn hắn đã phát
hiện này chiếc thuyền đi lên rồi thì không đi xuống đưuọc!

"Ngươi gì ngươi, có bản lĩnh xuống thì xuống đây, ta nói cho các ngươi biết, không
xuống là cháu trai là con ta, đến đây ,để gia gia chờ các ngươi ở chỗ này!" Vương Bảo
Nhạc trong mắt xoay tròn, đã nhìn ra mánh khóe, vì vậy lời nói càng thêm hung hăng càn
quấy.

Đối mặt với khiêu khích của hắn, động tác người giấy mũi tàu không biến hóa chút nào,
vẫn cứ ngoắc tay, mà mấy người nhìn Vương Bảo Nhạc hằm hằm lú cnày cũng đều tỉnh
táo lại, bên trong một thanh niên mặt ngựa nheo lại mắt, bỗng nhiên mở miệng.

"Tiểu tử, có dám nói tên của ngươi ra không!"

"Nếu ngươi có thể khiến cho ta nói ta sẽ nói, mặt ngựa cháu trai, đến nói cho ba ba tên
của ngươi!" Bảo nhạc nhìn như cùng người khác cãi nhau, nhưng trên thực tế trong nội
tâm một mảnh bình tĩnh, hắn là muốn nhờ cuộc cãi vã này để tìm hiểu nguồn gốc của
chiếc thuyền

bốn chữ cháu trai Mặt ngựa, lại khiến cho thanh niên kia sát cơ trong mắt lóe lên, nhẹ
giọng mở miệng.

"Vân Hàn Tông, Lập Lâm Tử!"

"Thanh Hải đạo, Vương Nhất Sơn!"

"Bắc Trạch quốc, Độc Phi!"

"Đặc Khắc tộc, Diệp Lạc!"

Trả lời Vương Bảo Nhạc không chỉ là một người Lập Lâm Tử, mấy kẻ khác cũng cũng
đều lạnh lùng mở miệng, mặc dù bọn hắn lai lịch nói ra nhưng Vương Bảo Nhạc đều
không biết được, nhưng theo thần sắc những người này, cùng với ánh mắt bốn phía của
người khác, Vương Bảo Nhạc nhạy cảm phát hiện được, này mấy tông môn hay bộ tộc
này tựa hồ lai lịch rất ghê gớm.

" thiên kiêu Các tông sao?" trong đầu Vương Bảo Nhạc hiện ra suy đoán này, nhất là tu vi
những người này, có một điểm giống nhau, Vương Bảo Nhạc mặc dù phát hiện, nhưng
không quá chú ý, lúc này bỗng nhiên ý thức được điểm này rất không đúng. . . Bởi vì vi
bọn họ đều là Linh Tiên Đại viên mãn!

"Tới phiên ngươi!" Không đợi hắn tiếp tục suy tư, Lập Lâm Tử mặt ngựa, từ từ nói ra.

Vương Bảo Nhạc trừng mắt, thầm nghĩ lão tử chả lẽ lại sợ ngươi, không phải là có bối
cảnh sao, ta cũng có.

"Tạ gia, Tạ Đại Lục!" Vương Bảo Nhạc nhàn nhạt mở miệng, thầm nghĩ mình bôc phét
chắc không ai biết , ta là đại ca của Tạ Hải Dương, nghĩ thì như vậy, nhưng thần sắc
Vương Bảo Nhạc lại bày ra cao ngạo, mà lời của hắn nói ra thì thuyền hơn ba mươi
người bên trên nhất là mấy kẻ mở miệng lúc trước thần sắc đều biến đổi, đồng tử đều co
rút lại một chút, sắc mặt có thể khiếp sợ nhưng cũng hiện ra nghi hoặc, lại khiến cho
Vương Bảo Nhạc nhìn ra, đối với thân phận của mình bọn hắn đang nghi ngờ.

Chuyện này cũng bình thường, nếu như tin thật thì mới là vấn đề.

Nhưng thế nào đi nữa, có lẽ là xuất phát từ tính cẩn thận nên khi Vương Bảo Nhạc đang
nói ra ba chữ Tạ Đại Lục kia thì mọi người trên thuyền cả đám đều trầm mặc xuống.
Vương Bảo Nhạc cũng ý thức được, này chiếc U Linh thuyền không tầm thường, như
vậy hắn lại càng cảnh giác, vì vậy hướng về phía người giấy ôm quyền, lại cự tuyệt , thân
thể nhoáng đang muốn rời đi

Nhưng lúc này. . . lại có chuyện ngoài ý muốn!


Chương 898: Ta có cốt khí!

Thân thể vương bảo nhạc vừa hiện lên, nhưng không đợi đi ra vài bước, đột nhiên, người
giấy bên trên thuyền nâng tay trái lên, bỗng nhiên tràn ra một mảng u quang , chớp mắt
khi vầng sáng xuất hiện. . Thân thể vương bảo nhạc nháy mắt dừng lại, sắc mặt hắn đại
biến, bởi vì hắn phát hiện thân thể của mình. . . không bị khống chế!

Giống như bị một cỗ lại lượng kỳ dị hoàn toàn điều khiển, khống chế hắn, xoay người,
mặt không biểu tình từng bước một. . . Đi về hướng thuyền!

"Làm gì vậy! !" Vương Bảo Nhạc nội tâm hoảng sợ, muốn phản kháng giãy dụa, nhưng
không tác dụng chút nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình như một tượng gỗ, từng bước một.
. . Bước về phía U Linh thuyền!

Một màn này quá quỷ dị!

Trong tinh không, một chiếc U Linh thuyền, tràn ra tuế nguyệt tang thương, đầu thuyền
một người giấy yêu dị, mặt không biểu tình ngoắc tay, mà ở phía sau nó, trên boong
thuyền hơn ba mươi thanh niên nam nữ nguyên một đám trong thần sắc khó dấu sự kinh
ngạc, nhao nhao nhìn về phía Vương Bảo Nhạc lúc này như con rối từng bước đi về
hướng thuyền.

Mà trên thực tế Vương Bảo Nhạc đã nhiều lần cự tuyệt mà hiện mặc dù từng bước một đi
tới, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, tất cả việc này khiến cho hơn ba mươi thanh niên nam
nữ lập tức có đáp án.

" thân hình Tạ Đại Lục bị cưỡng ép khống chế?"

"Hẳn là nhiều lần cự tuyệt leo lên Tinh Vẫn thuyền , sẽ bị người đưa đò cưỡng ép điều
khiển?"

"Chưa bao giờ nghe nói có điều này. . ."

Trong sự kinh ngạc của bọn họ khoảng cách Thân thể vương bảo nhạc càng ngày càng
gần thuyền, mà trong mắt hắn sợ hãi cũng càng ngày mãnh liệt, Vương Bảo Nhạc thật sự
muốn khóc, trong lòng đã rung động kịch liệt kêu gào không thôi.

"Làm gì vậy !, ta không muốn lên thuyền, ngươi cũng quá đáng mà! !"

Bảo nhạc từ chối lên thuyền, dù chiếc thuyền hết lần này đến lần khác xuất hiện trước mặt
hắn, hắn từ trối, chỉ là lúc này đây. . . Sự việc nằm ngoài tầm kiểm xoát của hắn, mình đã
mất đi khống chế đối với thân thể, trơ mắt nhìn người giấy quỷ dị điều khiển thân thể của
mình, sau khi đến gần thuyền hắn ta nhảy lên, như đạp không, trực tiếp đã. . . lên thuyền.

Chỉ là nó khác với khoang tàu nơi những người khác ở, Thân thể vương bảo nhạc bị thao
túng, rơi xuống mũi tàu, mà giờ khắc này nội tâm của hắn sớm đã nhấc lên sóng gió ngập
trời.

“Ta lên thuyền, tại sao vị trí của ta khác với người khác!” Vương Bảo Nhạc nội tâm đắng
chát, cho tới bây giờ vẫn không khống chế được thân thể của mình, đứng ở mũi thuyền
đến động tác quay đầu cũng không làm đưuọc, chỉ có thể dùng ánh mắt quét khoang
thuyền những thanh niên nam nữ kia, lúc này nguyên một đám thần sắc càng thêm kinh
ngạc.

rõ ràng là giống như suy nghĩ của hắn ta, những người đó cũng đang thắc mắc tại sao
vương bảo nhạc không ở trên khoang thuyền mà lại ở mũi thuyền sau khi hắn ta lên tàu ...

Nhưng sau đó, người giấy làm ra một động tác , mặc dù công bố đáp án, nhưng tâm thần
Vương Bảo Nhạc chấn động mãnh liệt, lại có vô tận phẫn hận và ủy khuất, nội tâm bùng
nổ, mà những người khác. . . Nguyên một đám tròng mắt đều muốn đến rớt ra, thậm chí
có vài người không thể bình tĩnh, đang khoanh chân mà đứng lên, trên mặt lộ ra vẻ không
thể tin

"Chuyện gì thế này! ! Bắt làm việc sao?"

"cái này…sao lại thế này! !"

"Chẳng lẽ sứ giả đưa đò mệt mỏi? ?"

Không có gì lạ khi những nam thanh nữ tú này không kiềm chế được cơn kích động trong
người., thật sự là bọn hắn mặc dù thế lại tương ứng của họ đều được thông báo rõ ràng,
nhưng cảnh tượng trước mắt họ quá khó tin và thông tin bọn họ có được từ gia tộc và
môn phái của họ quá khác quá xa

Trước đó, họ vô cùng kính nể con thuyền này, theo họ thì chiếc U linh thuyền này là sứ
giả của vùng đất huyền bí và là con đường duy nhất để đi vào bí địa truyền thuyết, cho
nên lên thuyền thì cả đám đều rất an phận thủ thường, không dám làm ra sự việc quá mức
khác người.

Cùng lắm là trước đây cùng vương bảo nhạc cãi nhau vài lần, nhưng là không dám rời
thuyền, có thể dưới mắt. . . Trong mắt bọn họ quả thực nhìn thấy bột giấy trên đường đi,
vẻ mặt vô cùng.nghiêm trọng, trên người lộ ra băng lãnh, tu vi thâm bất khả trắc, nhưng
người giấy lạnh lùng kia thực sự đã đưa mái chèo trong tay ... vào mặt Vương Bảo!
Không chỉ có bọn họ trong lòng xôn xao, vương bảo nhạc lúc này cũng ngây người, nghĩ
đến mấy phần nguyên nhân khiến bên kia khống chế mình lên thuyền, nhưng không ngờ
lại như thế này ...

"Bắt ta chèo thuyền sao?" Vương Bảo Nhạc có chút sững sờ, cũng hiểu được việc này có
chút không thể tưởng tượng nổi, nhưng hắn cảm giác mình cũng là có ngạo khí, thân là
thống thống liên bang tương lai, chèo thuyền không phải là không thể được, nhưng không
thể cho những thanh niên nam nữ trên thuyền kia đi lao lực !

" Ta không thể khống chế thân thể, nhưng ta có cốt khí, nội tâm của ta cự tuyệt!" Vương
Bảo Nhạc hừ một tiếng, tay áo hất lên, chuẩn bị cầm mái chèo khi thân thể bị khống chế,
nhưng .…. . . Khi hắn phất tay áo, nhịp tim của vương bảo nhạc đột nhiên tăng nhanh,
hắn cố gắng nhìn xuống tay mình ,đã giành lại quyền kiểm soát cơ thể của mình.

Điều này khiến hắn hơi xấu hổ, một lúc lâu sau, vương bảo nhạc mới ngẩng đầu nhìn
người giấy liên tục đưa tay khua mái chèo, vương bảo nhạc đột nhiên giãy dụa..

"Đây là khinh người quá đáng a, ngươi khống chế ta cũng thì thôi đi còn trực tiếp khống
chế thân thể của cầm mái chèo là không đưuọc. . ." vương bảo nhạc chật vật định từ chối
mái chèo, cũng không chờ hắn cử động, trong mắt người giấy hàn mang lóe lên, trên
thân thể tràn ra khí tức khủng bố.

Này khí tức mạnh, coi như một lưỡi dao sắc bén sắp ra khỏi vỏ, có thể trảm Thiên Diệt
địa, khiến cho Vương Bảo Nhạc lông tóc toàn thân dựng lên, từ trong tới ngoài đều lạnh
thấu xương, mà ngay cả phân thân bổn nguyên cũng hướng về phía hắn phát ra mãnh liệt
tín hiệu, giống như nói cho hắn biết nguy cơ tử vong.

Điều này khiến cho trán Vương Bảo Nhạc đổ mồ hôi lạnh, không hề nghi ngờ người giấy
cho cảm giác của hắn cực kỳ không ổn, giống như đang đối mặt với hung thần giống với
người giấy trong Trữ Vật Giới Chỉ , hắn có một loại trực giác, nếu như mình không tiếp
mái chèo, sợ là ngay sau đó, người giấy sẽ ra tay.

Giờ phút này, không chỉ có là hắn cảm thụ mãnh liệt, thanh niên nam nữ ở trên khoang
thuyền cũng đều như thế, cảm nhận được sự băng hàn của người giấy, cả đám đều trầm
mặc, chăm chú nhìn Vương Bảo Nhạc, xem hắn xử lý như thế nào, Đối với những người
trước đó đã cãi nhau với hắn ta thì đang hả hê, trong thần sắc lộ ra sự chờ mong.
vương bảo nhạc không có thời gian để ý đến ánh mắt của những người này, c sau khi
cảm nhận được sát ý từ người giấy trước mặt, hắn thở sâu, hắn ta hít một hơi thật sâu,
trên mặt hiện lên một nụ cười dịu dàng, tự nhiên cầm lấy mái chèo. rất ân cần.

"Tiền bối sao người không nói sớm, ta thích nhất là chèo thuyền đó, đa tạ tiền bối cho ta
cơ hội này, tiền bối trước ngươi sớm chút nói ta lên chèo thuyền, ta là tuyệt sẽ không cự
tuyệt, ta thích nhất chèo thuyền rồi, đây là điều ta từ nhỏ đến lớn ta yêu nhấ đấy."

Nói xong, Nói xong , vương bảo nhạc lộ ra nụ cười chân thành, đứng ở mũi thuyền chèo
ở một bên, nụ cười trên mặt không đổi, nhìn lại người giấy. .

"Tiền bối ngài nghỉ ngơi trước đi, người xem động tác này của ta có đạt tiêu chuẩn
không?" vương bảo nhạc trên mặt không lộ ra một chút bất mãn nào, nhưng thật ra trong
lòng hắn cũng đã thở dài, nhưng hắn sẽ tự an ủi mình ...

"Cái này gọi là thức thời , gọi là cùng vui vẻ với mọi người, không phải chỉ là chèo
thuyền sao, ta sao có thể từ trối được người ta cũng mệt mỏi rồi, ta đây là giúp người làm
niềm vui mà!"

Mang theo ý nghĩ như vậy, theo cơ thể băng hàn người giấy chóng tan biến, lúc này nam
nữ trên thuyền trông rất kỳ quái, không ít người lộ ra vẻ khinh thường, nhưng Vương Bảo
lại chăm chỉ vươn mái chèo trong tay, hướng thuyền bên ngoài tinh không, kéo mạnh về
phía sau đẩy thuyền lần đầu tiên.

Nhưng vào lúc vương bảo nhạc lần đầu tiên chèo thuyền, nụ cười trên mặt đột nhiên
ngưng tụ, hai mắt đột nhiên mở to, trong miệng khẽ thốt ra một tiếng, nghiêng đầu lập về
phía tinh mà khhua mái chèo

Ở đó ... không có gì cả, nhưng vương bảo nhạc cảm nhận rõ ràng mái chèo trong tay
mình. hắn thấy dường như đã gặp phải một lại cản rất lớn khi chèo, cần mình toàn lại
ứng phó mới có thể miễn cưỡng huy động, mà theo huy động, thậm chí có một cỗ lại
lượng nhu hòa, theo trong tinh không hội tụ tới!
Quyển 1 - Chương 899:Tiền bối, ta vẫn còn sức!

Cỗ lại lượng này, tựa hồ nguyên bản tồn tại ở bên trong tinh không, nhưng mà người bên
ngoài không cách nào dẫn dắt nó, mà giấy mái chèo này như là một môi giới, mượn nó
làm cỗ lại lượng này hội tụ, càng hội tụ , khiến bảo nhạc lập tức nắm chặt tay.

Không đợi Vương Bảo Nhạc có phản ứng, cỗ này lại lượng nhu hòa trực tiếp tràn vào
thân thể của hắn, hóa thành nhiệt lưu khuếch tán toàn thân, làm Thân thể vương bảo nhạc
bỗng nhiên rung động, tựa như tẩy tủy khiến cơ thể của hắn phát ra thanh âm ken két, hô
hấp cũng lập tức dồn dập lên, một cỗ cảm giác thoải khó mà hình dung trong nháy mắt
tràn ngập tâm thần.

Phảng phất như là ăn đan dược đại bổ, này cảm giác thoải mái khuếch tán đồng thời
Vương Bảo Nhạc rõ ràng cảm nhận được tu vi của mình. . . Thế mà từ trước đó trạng thái
vững chắc. . . Tinh tiến một chút!

Điều này khiến vương bảo nhạc ngạc nhiên!

Phải biết rằng cơ sở Linh Tiên của Vương Bảo Nhạc do có cơ duyên tạo hóa ở Hoàng
Lăng, vững như bàn thạch, vượt qua Linh Tiên bình thường rất rất nhiều, tuy là chuyện
tốt, nhưng cũng đại biểu tu vi của hắn muốn từ Linh Tiên hậu kỳ tăng lên, độ khó gấp
mấy lần những người khác thậm chí nhiều hơn!

Nhưng hiện tại, thật ra chỉ là chèo thuyền thôi, lại có thu hoạch như vậy, làm cho Vương
Bảo Nhạc đang giật mình , lập tức hai mắt sáng lên, cuồng hỉ.

“Chèo thuyền có tác dụng thần kỳ như vậy !!” vương bảo nhạc lập tức hưng phấn trong
mắt toát ra ánh sáng mãnh liệt, hắn dù không biết cụ thể nguyên lý cơ duyên này, nhưng
cũng có thể nghĩ đến, nhất định có thể là bên trong tinh không tồn tại năng lượng nào đó
đối tu sĩ chỗ tốt cực lớn, có lẽ chỉ có đến Hành Tinh Cảnh, mới có thể hấp thu từ bên
trong tinh không dùng để tu luyện.

Theo cách giải thích của trái đất, chẳng qua là một số tồn tại như tia vũ trụ không nhìn
thấy bằng mắt thường , mà kia giấy mái chèo. . . càng không tầm thường, khiến cho Linh
Tiên cảnh của mình có thể mượn nguồn năng lượng tinh không hấp thu.

"Là ta hiểu lầm người giấy!" Vương Bảo Nhạc lập tức nghiêng đầu, tỏ vẻ kính trọng và
biết ơn khi nhìn người giấy, sau khi quay đầu lại càng chèo mạnh tay hơn.

"Ta yêu chèo thuyền!"


"Ta yêu thể thao!"

“Ta thích giúp đỡ người khác!” Vương Bảo Nhạc càng khua càng có động lực, dù là mỗi
một lần khua mái chèo hắn đều toàn lực ra tay, bất kể là tu vi hay thể lực phân thân, gần
như toàn bộ thả ra ngoài, mới có thể chân chính ý nghĩa xem như hoàn thành một lần
chèo thuyền, hiển nhiên là sẽ mệt mỏi

Nhưng hắn làm không biết mệt, trong mắt lộ ra kiên định, ở nơi đó không ngừng mà huy
động mái chèo giấy trong tay, mà chỗ tốt đạt được cũng rõ ràng, từng lớp từng lớp lại
lượng nhu hòa tới từ tinh không, thuận giấy mái chèo không ngừng tràn vào trong cơ thể
của hắn, khiến cho thân thể của hắn âm thanh ken két càng ngày càng rõ ràng, càng ngày
càng mãnh liệt, mà tu vi cũng theo đó không ngừng đề cao.

Dù khả năng đề cao không lớn, ự lớn lên không ngừng, giống như một quả cầu tuyết, dần
dần hậu tích bạc phát, linh khí trong cơ thể Vương Bảo rốt cuộc hoàn toàn chấn động,
còn có ... một trận kéo lên quy mô lớn

việc này khiến vương bảo nhạc càng thêm vui mừng, thậm chí tâm tình của hắn bây giờ
cũng hưng phấn đến cực điểm, đúng là hiểu được tầng thứ tu luyện của mình, rất rõ ràng
lấy trạng thái của mình, muốn đột phá Linh Tiên hậu kỳ đạt tới Linh Tiên đại viên mãn,
độ khó rất lớn, tuyệt không phải bình thường Linh Tiên có thể tưởng tượng.

có thể đột phá Linh Tiên hậu kỳ mà không có tạo hóa, đối với hắn mà nói, không nói như
gãi ngứa ngứa, nhưng cũng không kém nhiều lắm. Điều này giống như nếu căn cứ tu vi
của một người được so sánh với một vật thể trọng yếu, được nâng lên ở một độ cao cố
định, nó đại biểu cho tu vi khác nhau, cho nên tu vi biến thành vật thể thì chỉ khoảng
mười ký, như vậy lại nâng không cần quá lớn, có thể làm được.

Mà căn cứ vào tu vi của Vương Bảo ở đây, nếu so với một vật thể , sợ rằng đã nặng mấy
trăm ký, trong trường hợp này ... Muốn nâng nó lên cùng độ cao thì cần thêm sức lại, khó
khăn tự nhiên kinh người.

Nhưng bây giờ, dưới việc chèo thuyền, dù hắn mỏi mệt nhưng tu vi có thể bộc phátloại
cơ duyên này tạo hóa này đối Vương Bảo Nhạc mà nói, thật sự là khó mà có được.

Cũng giống như vậy, cảnh tượng này xảy ra với vương bảo nhạc. . . Cũng bởi vì tu vi bộc
phát cùng kéo lên, cũng không còn cách nào ẩn tàng, khiến cho hơn ba mươi thanh niên
thiên kiêu trong khoang thuyền kia , thần sắc biến hóa mãnh liệt, bọn hắn trước đó mơ
hồ cảm thấy không thích hợp, lúc này rõ ràng dấu hiệu tu vi biến hóa như thế, làm bọn
hắn trong nháy mắt chấn động, cho dù là bọn họ định lại phi phàm, cũng đều tự nhận là
thiên kiêu nhưng vẫn nghẹn ngào xôn xao.
"Tiên khí?"

" mái chèo giấy kia không đúng! !"

" tu vi Tạ Đại Lục Này đề cao, chỉ có một khả năng, đó là tiên khí tràn ngập trong tinh
không bị dẫn dắt tới, lại lượng bị chuyển hóa thành tiên lại nhu hòa có thể để Linh Tiên
hấp thu! !"

rất nhiều tiếng động xôn xao và nhiều thiên kiêu trực tiếp đứng lên khi họ nhìn vào mái
chèo giấy trong tay vương bảo nhạc, đôi mắt họ hiện ra ngọn lửa rực cháy, có khống
chế, có che giấu, cũng có trần trụi bộ lộ.

Bọn hắn thân là mỗi thiên kiêu gia tộc cùng tông môn, kiến thức bên ngoài nhiều hơn
Vương Bảo Nhạc không ít, cho nên bọn họ rất rõ ràng tu sĩ đến Hành Tinh , dù linh khí
không thể thiếu như trước trọng điểm vẫn là tu hành, nhưng. . . nó không phải là duy
nhất!

này chưa hết đạo vực bên trong, còn có một cỗ cấp độ lại lượng cao hơn, đó là tiên khí!

Cái gọi là tiên khí là sức mạnh vô hình tồn tại bên trong tinh không, sức mạnh này được
hình thành bởi vô số khoảnh khắc hằng tinh bên trong đạo vực phát ra năng lượng tạo
thành, nếu ngưng tụ nhiều sẽ tạo thành tinh thể màu đỏ! Hồng tinh

Chỉ là, dù là hồng tinh hay là tiên khí tinh không, nói chung chỉ có thể hấp thu sau khi
căn cứ tu luyện đạt tới Hành tinh, Linh Tiên muốn hấp thu, độ khó quá lớn, dù sao thể nội
Linh Tiên không tinh thuần rất khó gánh chịu cỗ lại lượng cuồng bạo này, Linh Tiên coi
như miễn cưỡng hấp thu, cũng rất khó có thu hoạch.

Đương nhiên không phải là không có cách nào, nhưng muốn ổn định gánh chịu, trừ phi là
có hằng tinh tu sĩ, cam nguyện làm môi giới, lấy tự thân đi chuyển hóa, nhưng cái giá
phải trả rất lớn mà khả năng chuyển hóa cũng không nhiều.

Những kiêu ngạo trên thuyền này, mọi người đều ít nhiều hưởng thụ hy sinh của trưởng
bối, đều biết giá trị của linh khí bất phàm, cho nên lúc này nhìn về phía Vương Bảo Nhạc
lúc, há có thể không nóng mắt.

Trên thực tế. . . họ cũng giống như vương bảo nhạc, tuy là Linh Tiên, nhưng thực lại vượt
qua Linh Tiên bình thường quá nhiều, gia tăng tu vi rất khó, lúc này theo ánh mắt lửa
nóng, bọn hắn giống như phát hiện đại lục mới, cũng đang suy nghĩ làm sao có thể tự
thân được đi chèo thuyền.

Thậm chí người gấp gáp, đã thử hướng về phía người giấy ôm quyền kia.
"Tiền bối, ta cảm thấy ta cũng có thể giúp tiền bối chèo thuyền. . ."

Chỉ là thái độ của người giấy đối với bọn họ hoàn toàn khác với vương bảo nhạc, nếu như
chỉ là bày ra vẻ không nghe thấy thì thôi đi đằng này người giấy quay đầu, trong mắt u
mang lóe lên, trên người khí tức băng hàn lại khuếch tán ra, trực tiếp bao phủ toàn bộ
thuyền.

Không cần trả lời làm gì, chỉ là áp chế tu vi cùng sự lạnh lùng trong mắt đã hoàn toàn bày
tỏ thái độ, làm cho nhưng thiên kiêu ở đây không cam lòng, nhưng cũng không biện
pháp gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn Vương Bảo Nhạc ở nơi đó không ngừng mà chèo thuyền,
tu vi kéo lên càng rõ ràng.

"Vì sao đối đãi chúng ta, cùng đối đãi Tạ Đại Lục kia không giống!"

"Không đúng. . . Hẳn là trên thân Tạ Đại Lục này có kỳ vật?" Có người thông minh đoán
ra , chẳng mấy chốc những kẻ kiêu ngạo này trong lòng lại chấn động và đố kỵ ., Nhưng
sau khi nghĩ lại trong mắt đều hiện lên một tia kỳ quái.

Đối với vương bảo nhạc, hiện tại hắn không có thời gian để ý đến những kiêu ngạo này,
bọn họ đoán hay không đoán thì hắn cũng không quan tâm, lúc này tất cả những gì hắn
quan tâm là sự phát triển tu vi của bản thân. .

Cảm nhận được tu vi của chính mình, tiếp cận linh tiên đại viên mãn, nội tâm Vương Bảo
kích động không thể tả, mặt khác hắn cũng đã phát hiện, cùng với chèo thuyền, theo cỗ
lại lượng như hòa tràn vào, thương thế trước đó cùng Hữu trường lão Hằng Tinh chiến
đấu lúc này nhanh chóng khỏi hẳn.

Không chỉ vậy, ngay cả Đế Hoàng Khải, phảng phất cũng đều bị ảnh hưởng, trong đó
linh lại cũng đều khôi phục hơn phân nửa, điều này để Vương Bảo Nhạc nội tâm hưng
phấn không thôi, dứt khoát trực tiếp đem Đế Hoàn khải triển khai, nháy mắt khuếch tán
toàn thân , dùng sức huy động mái chèo giấy.

Cứ như vậy, thời gian từ từ trôi qua, Dưới cái nhìn rực lửa của mọi người, dưới sự chèo
lái của vương bảo nhạc, u linh thuyền bên trong tinh không không ngừng tiến lên, ho đến
khi vương bảo nhạc chèo được khoảng một trăm lần, thân thể của hắn ầm vang chấn
động.

Chương 900: Đuổi xuống. . .


Đế hoàng khải triệt để khôi phục, thương thế hoàn toàn biến mất, về phần tu vi. . . Cũng
rốt cục lúc này bộc phát ngập trời, thân thể của hắn run rẩy , trong đầu truyền đến thanh
âm như tấm gương nghiền nát ken két, tiếp theo 1 cỗ lại lượng bàng bạc ầm ầm kéo lên
trong cơ thể, ngay lập tức khuếch tán toàn thân , hình thành khí thế trực tiếp xa trước đo
rất nhiều

Tu vi của hắn, nháy mắt đột phá, từ Linh Tiên hậu kỳ đến. . . Linh Tiên Đại viên mãn!

Này lại khiến cho Vương Bảo Nhạc nhịn không được cười lớn, trong mắt cũng có hào
quang sáng hơn, đang muốn tiếp tục khua mái chèo xem có thể khiến cho tu vi củng cố
hay không, người giấy bên cạnh, từ từ giơ lên tay phải.

Với tay phải giơ lên, ý nghĩa tự hiện rõ ràng, đây là để vương bảo nhạc trả lại mái chèo.

Vương Bảo do dự một chút, chớp mắt liền cẩn thận nói.

"Ừm ... tiền bối, ngài có muốn nghỉ ngơi không? ta không sao!" hắn nói xong lại nhanh
chóng xua tay..

“Tiền bối, người xem, ta chèo rất tốt.” vương bảo nhạc thấy mắt người giấy có u quang
nổi lên, liền run rẩy nhưng lại không lỡ lần tạo hóa này, nên nghiến răng nghiến lợi, với
một nụ cười chân thành trên khuôn mặt của mình mà khua mạnh một chút

Sau khi chèo lần này, vương bảo nhạc đột nhiên cảm thấy trong người hơi lạnh, cảm giác
lạnh lẽo này đến từ người giấy, đương nhiên hơn ba mươi thiên kiêu, lúc này ánh mắt
cũng đều bất thiện, mang theo nghi hoặc và ghen ghet , giống như hận không thể lại
khiến cho Vương Bảo Nhạc xéo đi nhanh lên.

Loại tâm tư này rất bình thường, ta mà không có được thì người cũng đừng hòng.

Tuy nhiên theo quan điểm của vương bảo nhạc, đây là một đám gà đất chó sành, trong
mắt hắn không có người như vậy, lúc này trong lòng lạnh lẽo thế này, vương bảo nhạc vô
cùng xoắn xuýt, có thể hắn to gan còn tàn nhẫn với bản thân mình, vì vậy trên mặt ngoại
trừ dáng vẻ cười cười còn khiến cho mình chân thành vô hại, thậm chí đều mang theo
một ít nịnh nọt , nhìn về phía người giấy.

"ôi, tiền bối người xem, vãn bối vừa rồi không làm tốt, xin tiền bối chỉ ra chỗ sai động tác
của vãn bối, người xem xem động tác còn có nào chỗ nào cần điều chỉnh." vương bảo
nhạc nghiến răng nghiến lợi, trong lòng đã rống lên, Lấy hết dũng cảm, hắn ta vội vàng
chèo nhanh , khi định thử lại lần nữa thì .... . . trong mắt người giấy u mang nháy mắt
bộc phát, nâng lên tùy ý vung tay phải lên, lập tức một cỗ đại lại như phong bạo khuếch
tán trước mặt Vương Bảo Nhạc, trực tiếp đem thân hình Vương Bảo Nhạc, cuốn ra U
Linh thuyền. . .

Vương Bảo Nhạc cố tình giãy dụa, thậm chí còn ý định hô to, chỉ là tất cả phát sinh quá
nhanh, nên hắn chưa kịp nói lời nào thì cơ thể hắn đã bay ra.

Về phần mái chèo giấy, nó bay vào tay người giấy, sau khi bị nó giữ lại, hắn ta dừng lại
nhìn vương bảo nhạc, mà đứng đó, giống như khi vương bảo nhạc nhìn thấy nó lần đầu
tiên, hắn ta khua mái chèo chậm rãi từ từ đi xa.

Thấy vậy, vương bảo nhạc trong lòng đột nhiên lo lắng, chèo thuyền mang lại cơ duyên
khiến hắn khá là luyến tiếc, lúc này thân ảnh nhhắn chóng đuổi theo, miệng không ngừng
kêu to..

"Tiền bối dừng bước, vãn bối biết sai rồi, tiền bối cho ta một cơ hội ."

"Tiền bối, vãn bối muốn lên thuyền a." Tốc độ của vương bảo nhạc tăng lên đến cực
điểm, hắn cố hết sức gọi, người giấy U Linh trên thuyền để ý chút nào tới hắn ,vẫn huy
động mái chèo trong tay, U Linh thuyền càng ngày càng xa, Vương Bảo Nhạc chỉ có thể
mơ hồ nhìn thấy, hơn ba mươi thiên kiêu trên thuyền kia, lúc này tựa hồ cũng quay đầu
nhìn về phía mình, nguyên một đám trong thần sắc mang theo hả hê .

Ánh mắt này khiến vương bảo nhạc rất không vui, cảm thấy những người này quá nhỏ
mọn, mình không được tạo hóa, cũng muốn không thấy người khác có tạo hóa, chỉ là U
Linh thuyền lúc này càng mơ hồ, Vương Bảo Nhạc bay nhanh sau nửa ngày, cuối cùng
bất đắc dĩ thở dài, nhìn qua phương hướng U Linh thuyền biến mất, vẻ mặt buồn bã.

"Chẳng phải ta chỉ chèo thêm vài nhát nữa, mái chèo cũng không thể gãy mà... Trước đây
ta không có lên thuyền, bị ép mấy lần, nhưng cuối cùng. Nhất định phải trói ta lại… Bây
giờ lại đuổi ta đi! ”vương bảo nhạc càng nghĩ càng buồn bực, nhưng nhịn không được,
đành phải thở dài.

"Mà thôi mà thôi, tiểu gia ta khí lượng đại, không đi so đo việc này." Vương Bảo Nhạc
vỗ bụng, cảm thụ một chút tu vi Linh Tiên Đại viên mãn, cũng nhanh chóng trở nên
sung sướng, nhưng mà hắn còn có chút không vừa ý.

Không hài lòng không phải lúc này đây tạo hóa không đến tiếp mà là. . . Bụng của mình.

“Gầy quá, không còn cảm giác nữa.” Vương Bảo Nhạc cúi đầu dùng sức nhéo nhéo cơ
bụng rắn chắc, điều khiển bổn nguyên huyễn hóa trên bụng ra một tầng mỡ dày lúc này
mới cảm thấy thoải mái.
"nhưng mà thuyền này. . . trước kia ta nghe những tên hẹp hòi kia đã từng nói qua một
xưng hô. . . Tinh Vẫn thuyền? Tinh vẫn sứ giả?" Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, ngôn
ngữn những người kia nói, đều là ngôn ngữ Vị Ương tộc, Không có gì ngạc nhiên, bởi vì
nơi này là Vị Ương đạo vực, cho nên ngôn ngữ Vị Ương tộc, dĩ nhiên là ngôn ngữ thông
dụng của cả đạo vực.

"Như vậy, thuyền này cùng người giấy, chẳng lẽ là có chút liên quan cùng Tinh Vẫn Chi
Địa? Thuyền là tới tiếp danh ngạch, đi Tinh Vẫn Chi Địa hay sao?" Vương Bảo Nhạc
trong mắt tia sáng lóe lên, mặc dù bởi vì tin tức biết được không được đầy đủ, cho nên rất
khó tìm được đáp án chuẩn xác

"Nếu như suy đoán của ta là đúng. . . thì có nghĩa là người giấy trong Trữ Vật Giới Chỉ
đã từng là tinh vẫn sứ giả, đến từ. . . Tinh Vẫn Chi Địa? !" Vương Bảo Nhạc cúi đầu nhìn
Túi Trữ Vật của mình, thần niệm đảo qua bỗng nhiên con mắt co rụt lại.

“Lại quên phong ấn!” Vương Bảo Nhạc biến sắc, lập tức ra tay đem phong ấn trữ vật
giới chỉ, sau đó ngẩng đầu cẩn thận nhìn về phía bốn phía.

Rõ ràng lúc trước hắn bị khống chế buộc lên thuyền, sau đó gặp được cơ duyên mà không
có thời gian, nhất thời bỏ qua phong ấn của nhẫn trữ vật, mặc dù lúc này đã thêm phong
ấn, nhưng Vương Bảo Nhạc rất rõ ràng, lần này trên đường trữ vật giới chỉ nhiều lần
động mở ra, có lẽ vị trí của mình đã bại lộ, có lẽ mình đang khóa định vị và truy đuổi

Đương nhiên cũng có khả năng bại lộ không cao, bởi vì chiếc U Linh thuyền ở đằng kia,
có tồn tại bình chướng ngăn cản rất lớn.

Nhưng suy cho cùng vẫn có một số rủi ro, mặc dù tất cả chỉ là suy đoán của hắn, không
có bằng chứng xác thực, nhưng Vương Bảo Nhạc đã bị tính kế ở Tử Kim văn minh, cảnh
giác đã khắc vào trong xương tủy, cho nên trong đầu nhanh chóng chuyển động, suy tư
một phen, lập tức bỏ đi ý nghĩ trở về văn minh tinh thần.

Bất kể có người đuổi bắt hay không, vương bảo nhạc đều phải nghĩ đến tình huống xấu
nhất, là kẻ đuổi giết đuổi theo hắn tiến nhập văn minh Thần Mục, cùng văn minh Tử Kim
liên thủ, kể từ đó sợ rằng rất khó quay lại

"Cẩn thận sẽ không gây ra sai lầm lớn!" bảo nhạc thì thào, Thân thể nhoáng lên dùng thời
gian , hai ngày tìm được thiên thạch sánh ngang với tiểu hành tinh trên tinh không gần
đó, đào ra một động quật, ở bên trong khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu bố trí trận pháp
bên trên thiên thạch, tới khi chung quanh hoàn toàn bố cục , ánh mắt hắn nheo lại.
“Bất kể như thế nào, đợi ở đây ba tháng. Nếu ba tháng sau không có chuyện gì, quay về
cũng không muộn!”

vương bảo nhạc cẩn thận và cảnh giác lần này không sai, bởi vì phán đoán của hắn rất
đúng, trên thực tế Sơn Linh Tử cùng Đán Chu Tử chỗ con bọ cánh cứng đã khóa phương
hướng trong quá trình trữ vật giới chỉ tự động mở ra vài lần trước đó, cũng đến tinh
không nơi này, chỉ có điều Vương Bảo Nhạc lên thuyền , bọn hắn đã mất đi cảm ứng, vì
vậy chỉ có thể mở rộng phạm vi tìm kiếm

Cho đến khi vương bảo nhạc bị đuổi ra khỏi thuyền, cho dù hắn ta đã sớm phong ấn lại
chiếc nhẫn trữ vật, thì khoảnh khắc hắn ta rời thuyền, Sơn Linh Tử đã mạnh mẽ cảm
nhận lại ấn ký trên giới chỉ của mình.

Trong lòng hắn đột nhiên hưng phấn, lập tức thông báo vị trí cho Đan Chu Tử, vì vậy bọ
cánh cứng, lúc này dùng tốc độ cực nhanh, hướng về phía Vương Bảo Nhạc bạo lộ vị trí,
gào thét phóng tới.

Chỉ trong năm ngày, thì bọ cánh cứng xuất hiện ở nơi Vương Bảo Nhạc bị đuổi ra thuyền
, tại đây, con bọ vàng đập rồi dừng lại, mắt của Sơn Linh Tử bên trong hiện lên một tia
sáng lạnh.

"Năm ngày trước, oắt con xuất hiện ở chỗ này, đáng tiếc của ta trữ vật giới chỉ lại đã
mất đi cảm ứng, không biết hắn đi phương hướng nào!"

Nghe được lời của hắn, vẻ mặt Đan Chu Tử bên cạnh lộ ra một chút kiêu ngạo, cười lạnh
mở miệng.

" là một Thông Thần, có thể trốn đi nơi nào."


Chương 901: Ai mới là kẻ đi săn?

"Đán Chu Tử đạo hữu, oắt con có thể nhiều lần nếm thử mở ra trữ vật giới chỉ, nghĩ đến
mặc dù tu vi không đủ, nhưng có lẽ bên người có những người khác, hoặc là có đủ một ít
pháp bảo đặc thù!" Sơn Linh Tử chần chờ một chút, nhắc nhở.

“Thì sao?” Đan Chu Tử lộ ra vẻ khinh thường, lạnh lùng nhìn Sơn Linh Tử.

"Ngươi chỉ là bị hủy đạo nghiệp, dũng khí của ngươi cũng sẽ không bị hủy đấy chứ, cho
dù có người bên cạnh tiểu tử kia, cũng tuyệt không khả năng là Hành Tinh, nếu không trữ
vật giới chỉ sớm được mở ra, còn nếu là có đủ pháp bảo, đây chẳng phải là vừa vặn sao,
huống hồ hắn không biết chúng ta truy kích, đem hắn tìm được dễ như trở bàn tay!"
Trong lời nói , Đán Chu Tử tay phải nâng lên, một thân Hành Tinh sơ kỳ tu vi chấn động
ầm ầm triển khai, dũng mãnh tiến vào trong chỗ Kim sắc bọ cánh cứng.

Theo kích phát, đôi cánh của Kim sắc bọ cánh cứng này đột nhiên mở ra, trong nháy
mắt vỗ cánh tại chỗ, có từng tầng gợn sóng mà mắt thường không nhìn thấy được, lan ra
xung quanh, độ bao phủ cũng không nhỏ.

" thần thông bổn mạng tọa kỵ của ta, có thể phát hiện ra dấu vết chuyển động bất thường
bên dưới các ngôi sao xung quanh, nếu oắt con đó đang trên đường thì không được bao
lâu nữa cũng sẽ bị bổn tọa phát hiện!" Nói xong, Đán Chu Tử nheo mắt lại, khống chế
Kim sắc bọ cánh cứng hướng về phía trước nhanh chóng bay đi, dùng thần thông bổn
mạng bọ cánh cứng này, tìm kiếm phạm vi 8 phương có di động dấu vết.

Kim sắc bọ cánh cứng tìm kiếm, có thể làm cho Đán Chu Tử tự tin như thế, tự nhiên là
hắn có chỗ sắc bén, nhưng sự thận trọng của Vương Bảo, ẩn chứa trong thiên thạch đã
khiến việc tìm kiếm kim sắc bọ cánh cứng.

Dù sao hắn không di động, mà là mượn bản thân quỹ tích thiên thạch, kể từ đó, trừ phi là
thần thức đảo qua khoảng cách gần, bằng không mà nói muốn phát hiện, thì tu vi Hành
Tinh sơ kỳ Đán Chu Tử, không làm được.

Chỉ là ... Kế hoạch của Vương Bảo rất tốt, cũng đủ cảnh giác để tránh Sơn Linh Tử và
Đan chu tử, để bọn họ không còn tìm ra dấu vết, chỉ có thể tiếp tục mở rộng phạm vi.

Trong trường hợp này, khả năng họ tìm thấy chính xác vị trí của vương bảo nhạc vô cùng
thấp, và một khi vương bảo nhạc thực sự ẩn náu trong vài tháng, khi hắn ta rời đi lần nữa,
hắn ta rất có thể sẽ trở lại nền văn minh của thần mục một cách an toàn.
Đương nhiên đây tất cả điều kiện tiên quyết, là Vương Bảo Nhạc hôm nay không biết đối
thủ chỉ có một Hành Tinh, vẫn như ngày trước, về phần Sơn Linh Tử. . . Vương Bảo
Nhạc trước mặt Hắn, căn bản là không chịu nổi một kích.

Nếu biết đối thủ của mình chỉ như thế, với tính cách của vương bảo nhạc, có lẽ hắn ta sẽ
chọn chủ động và cố gắng giết người để tránh những rắc rối sau này.

Nhưng mà. . . Dù không biết rằng đối thủ của mình hiện tại thực lại mình khó có thể địch
nổi, nhưng nửa tháng sau chỗ ẩn nấp của hắn vẫn bị Sơn Linh Tử và Đan chu tử tìm ra.

Không phải Vương Bảo Nhạc bạo lộ, mà là. . . người giấy trong chiếc nhẫn trữ vật bị hắn
phong ấn lại phá vỡ phong ấn mà không rõ lý do, trong đầu Vương Bảo Nhạc truyền ra
tiếng cười quỷ dị, mặc dù tiếng cười kia chỉ là nháy mắt trở về bình tĩnh, nhưng vẫn
khiến tâm thần Vương Bảo Nhạc chấn động.

Lúc này đây tiếng cười cũng không đưa U Linh thuyền tới, nhưng Vương Bảo Nhạc vô
cùng buồn bực, nội tâm đối với người giấy quái dị này, có một loại cảm giác nói không ra
lời, đang muốn đem hắn lại phong ấn thì Vương Bảo Nhạc bỗng nhiên biến sắc, mạnh mẽ
ngẩng đầu nhìn lên trên, thần thức hắn cũng khuếch tán ra nhìn tinh không.

Ngay lúc hắn nhìn thấy, trong phạm vi thần thức của hắn lập tức khóa chặt một khu vực
mờ mịt phía xa, ngay sau đó một con Kim sắc bọ cánh cứng cực lớn, trực tiếp từ một khu
vực như vậy bỗng nhiên xuất hiện!

trong Kim sắc bọ cánh cứng, đúng là Sơn Linh Tử cùng Đán Chu Tử, hai người bọn họ
tìm tòi nửa tháng, chung quy không tìm được tung tích Vương Bảo Nhạc, điều này khiến
Sơn Linh Tử phải lo lắng, nhưng cũng khiến Đan chu tử cảm thấy bị tổn hại, dù đã thề,
nhưng trong lòng có chút lo lắng và sốt ruột, đột nhiên,Sơn Linh Tử lại phát hiện ra sự
dao động của chiếc nhẫn trữ vật.

Và tình cờ là ... dao động cách chúng không xa, cho nên Đán Chu Tử không chút do dự,
hao phí một ít tu vi, trực tiếp điều khiển Kim sắc bọ cánh cứng triển khai một lần chuyển
dời tinh không

Loại chuyển dời này hao phí tu vi hắn đồng thời cũng sẽ tiêu hao cả Kim sắc bọ cánh
cứng, nhưng bây giờ hắn không thèm để ý rồi, ho nên hiện tại khi Vương Bảo cảm thấy
người giấy có hành động kỳ lạ, thì Kim sắc bọ cánh cứng cùng Sơn Linh Tử và Đan Chu
Tử đã xuất hiện ở nơi đây!
thân phận Người đến, liếc mắt nhìn Kim sắc bọ cánh là biết được, Vương Bảo Nhạc
trong chốc lát phán đoán trong Kim sắc bọ cánh cứng , nhất định có thân thể tu sĩ Hành
Tinh vẫn lạc lúc trước , bọn hắn đúng là truy tìm chiếc nhẫn trữ vật kia, tìm tới mình.

Cho nên, hắn cũng lập tức minh bạch, mình trước khi cẩn thận là đúng, hành vi chỉ là
người giấy, hắn không thể khống chế được.

“Người giấy cố ý làm như vậy!” Vương Bảo Nhạc sắc mặt có chút khó coi, nhưng biết rõ
lúc này không phải cân nhắc việc này, hắn theo bản năng mặc niệm đạo kinh!

Sở dĩ mặc niệm đạo kinh, căn bản là thói quen trước khi ra tay, bất kể là ở con mắt Hằng
Tinh, hay Hoàng Lăng đều như vậy.

Rốt cuộc, cường giả không tới ngay lập tức mà có chút chậm trễ, đồng thời đối với người
chưa tiếp xúc thường sẽ bị cảm xúc đột ngột làm cho chấn động, như vậy mới cho vương
bảo nhạc có cơ hội xuất thủ ... Nhưng

Nhưng lúc này đây, sau khi Vương Bảo niệm Đạo Kinh thầm trong lòng, đột nhiên cảm
thấy có gì đó không ổn, hình như hình giấy trong nhẫn trữ vật sau khi bình tĩnh lại có
chút dao động, nhưng này chấn động thực sự quá yếu cho nên Vương Bảo Nhạc cho rằng
là ảo giác của mình.

Nhưng hắn còn có một suy nghĩ nữa, tràn ra một tia thần niệm ngưng tụ bên trên trữ vật
giới chỉ, đồng thời cũng nheo lại mắt, nhìn xa trong tinh không Kim sắc bọ cánh cứng lúc
này hướng về phía mình gào thét phóng tới, thấy được trong Kim sắc bọ cánh cứng có hai
đạo thân ảnh bay ra, một người trong đó đúng là vị bị hủy thân thể mà hắn đã từng thấy
qua đã được bồi đắp lại thân thể Sơn Linh Tử.

Nhưng trước thương thế nghiêm trọng, cùng với việc vương bảo nhạc trải qua sự kiện
Hữu Trưởng lão của Văn minh Thần Mục mất đi cơ thể của mình, cho nên đối với Hành
Tinh tu sĩ thân thể bị hủy phải trả một giá lớn, đối với người này nếu không có gì ngoài ý
muốn thì tu vi chỉ là Linh Tiên hậu kỳ,.

Về phần một vị khác, thần sắc ngạo nghễ, một thân Hành Tinh chấn động không che dấu
chút nào khuếch tán ra, thẳng đến thiên thạch, từ xa nhìn lại, giống như có một vì sao sắp
phi tới.

Một màn này, khiến cho Vương Bảo Nhạc thần sắc có chút cổ quái, trong phạm vi thần
trí của hắn chỉ nhìn thấy bọ vàng không có gì khác, chỉ có hai người tới là hai người này,
tu vi hành tinh sơ kỳ điều này khiến vương bảo nhạc hơi ngạc nhiên.
"Chỉ có một Hành Tinh sơ kỳ, dám đến truy sát bổn tọa?" Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại,
bỗng nhiên nở nụ cười, hắn đã ý thức được, đối phương có lẽ còn cho là mình chẳng qua
là Thông Thần, thật không ngờ trong thời gian ngắn ngủi, đã đến Linh Tiên Đại viên
mãn, mà thực lại có thể đánh với hành tinh cảnh!

“Nhìn thế này, ta có trốn hay không cũng không có ý nghĩa gì!” trong mắt Vương Bảo
Nhạc hàn quang lóe lên, hắn tính cách vốn quyết đoán, càng tàn nhẫn, cho nên lập tức có
quyết đoán, muốn tranh thủ ở chỗ này nhất tuyệt hậu hoạn.

Gần như ngay lúc suy nghĩ của hắn nảy sinh, Sơn Linh Tử cùng Đán Chu Tử thân ảnh nổ
vang phóng tới, so với việc Đán Chu Tử thì Sơn Linh Tử hơi chậm, điều này không chỉ
là do hành động cố ý của hắn, mà còn do tu vi chênh lệch, Đán Chu Tử cũng không
ngốc, hắn nhìn ra Sơn Linh Tử cũng cảm nhận được bên trên thiên thạch như tồn một ít
bố trí, đồng thời n thần niệm quét qua, đã nhận ra Vương Bảo Nhạc bên trong thiên
thạch, thậm chí nhìn ra tu vi đối phương không phải Thông Thần, mà là Linh Tiên.

Nhưng hắn không quan tâm!

“Linh tiên thì sao, phía trước tu vi tuyệt đối tất cả phản kháng chỉ là tro bụi mà thôi!” Đan
Chu Tử tới gần cười gằn, tay phải nâng lên ,tu vi Hành Tinh bộc phát, thân thể sau trực
tiếp huyễn hóa ra hư ảnh cực lớn Hành Tinh, hướng về phía thiên thạch đang muốn đánh
tới, bỗng nhiên. . . uy áp Đạo kinh hạ xuống

1 tiếng nổ ngập trời xuất hiện trong tâm trí của Sơn Linh Tử và Đan Chu Tử, thậm chí uy
áp làm cho lòng người rung động, giống như từ tinh không xa xôi truyền tới 1 lại lượng
kinh khủng bao phủ tứ phương, hạ xuống trong thần hồn của bọn hắn, khiến cho thân thể
hai người chấn động mãnh liệt, sắc mặt đại biến.

Cùng lúc đó, Vương Bảo Nhạc khoanh chân ngồi ở bên trong thiên thạch con mắt hàn
quang lóe lên, hai tay lập tức bấm niệm pháp quyết, lập tức thiên thạch tự bạo nổ tung!

You might also like