Page (0097)

You might also like

Download as pdf or txt
Download as pdf or txt
You are on page 1of 1

Cựu Giám đốc điều hành O'Neal nói với các nhà điều tra của FCIC rằng

anh không biết rằng công


ty đã giữ lại các đợt chứng khoán gộp cấp cao của CDO cho đến khi Lattanzios trình bày tới Ủy ban
Tài chính. Anh ta giật mình, giá mà bởi vì anh ta có ấn tượng rằng hoạt động kinh doanh tài sản đảm
bảo bằng thế chấp của Merrill đã được thúc đẩy bởi nhu cầu: anh ta đã cho rằng nếu không có khách
hàng mới thì sẽ không có dịch vụ mới. Nếu khách hàng yêu cầu CDO, tại sao Merrill phải giữ lại các
đợt chứng khoán gộp CDO trên bảng cân đối kế toán? O'Neal cho biết anh rất ngạc nhiên về lượng
chứng khoán được giữ lại, nhưng tuyên bố rằng việc trình bày, phân tích và ước tính các khoản tổn
thất tiềm ẩn không đủ để gióng lên “hồi chuông cảnh tỉnh.”16 Báo cáo của Lattanzios vào tháng 7 chỉ
ra rằng lượng chứng khoán được giữ lại chỉ bị lỗ 73 triệu đô la.17 Trong ba tháng tới, giá trị thị trường
của các đợt chứng khoán gộp cấp cao giảm xuống và tổn thất tăng vọt; O'Neal nói với FCIC: “Đó là
một nhận thức rõ ràng kéo dài từ mùa hè cho đến tháng 9 khi quy mô thiệt hại được ước tính.”18
Vào ngày 21 tháng 10, các giám đốc điều hành của Merrill đã trình bày cho hội đồng quản trị của
mình một báo cáo chi tiết về việc làm thế nào công ty có được khoản đầu tư ròng vào thời điểm đó là
15,2 tỷ đô la cho các đợt chứng khoán gộp cấp cao–giảm từ mức cao nhất vào tháng 7 là 32,2 tỷ đô la
do công ty ngày càng phòng ngừa rủi ro, giảm thiểu và bán tài sản của mình. Vào ngày 24 tháng 10,
Merrill công bố thu nhập quý 3 của mình: một khoản bút toán giảm liên quan tới thế chấp trị giá 7,9
tỷ đô la góp phần gây ra khoản lộ ròng 2,3 tỷ đô la. Merrill cũng đã báo cáo–lần đầu tiên–khoản đầu
tư ròng trị giá khoảng 15,2 tỷ đô la để giữ lại lượng chứng khoán CDO. Dù vậy, trong cuộc điện đàm
hội nghị với các nhà phân tích, O'Neal và Edwards từ chối tiết lộ khoản đầu tư tổng thể, ngoại trừ các
khoản phòng vệ giá từ các công ty bảo hiểm và AIG. “Tôi chỉ không muốn đi vào chi tiết đằng sau
đó,” Edwards nói. “Để tôi nói lại một lần nữa, chúng tôi nghĩ rằng chúng tôi đã cung cấp một sự tiết
lộ thông tin ở mật độ cao, và chúng đã hoàn toàn thoả mãn.”19 Theo Ủy ban Chứng khoán và Hối
đoái, đến tháng 9 năm 2007, Merrill đã tích lũy được 55 tỷ đô la Mỹ từ lượng chứng khoán CDO
được giữ lại, gần gấp 4 lần so với 5,2 tỷ lượng CDO “ròng” được báo cáo trong cuộc điện thoại hội
nghị ngày 24 tháng 10.20
Vào ngày 30 tháng 10, khi O'Neal từ chức, ông ra đi với gói trợ cấp thôi việc trị giá 162,5 triệu đô
21
la –hơn cả tổng số tiền bồi thường 91,4 triệu đô la mà ông kiếm được trong năm 2006, khi công ty
của ông vẫn đang mở rộng hoạt động ngân hàng thế chấp. Kim, người giám sát chiến lược khiến
Merrill thua lỗ hàng tỷ đô la, đã rời đi vào tháng 5 năm 2007 sau khi được trả 40 triệu đô la cho công
việc của mình vào năm 2006, đó cũng là một năm sinh lời của Merrill với tư cách là một công ty.22
Tới cuối năm 2007, khả năng sinh tồn của các công ty bảo hiểm đơn tuyến mà Merrill đã mua
phòng vệ giá trị giá 100 tỷ đô la đã bị nghi ngờ và các cơ quan xếp hạng đã hạ cấp chúng, như chúng
ta sẽ sớm tìm hiểu chi tiết hơn. SEC đã thông báo tới Merrill rằng cơ quan này sẽ áp đặt một khoản
phí vốn trừng phạt đối với công ty nếu nó mua thêm bảo vệ vỡ nợ tín dụng từ các công ty đơn tuyến
đang gặp khó khăn về tài chính. Nhận thấy các công ty đơn tuyến không hẳn là sự lựa chọn tốt cho
các giao dịch bảo hiểm, Merrill bắt đầu tích luỹ các khoản dự phòng tổn thất sang một bên, bắt đầu
với 2,6 tỷ đô la vào ngày 17 tháng 1 năm 2008. Đến cuối năm 2008, Merrill đã để dành tổng cộng 13
tỷ đô la liên quan đến các công ty đơn tuyến và đã ghi nhận tổng số bút toán giảm gần 44 tỷ đô la cho
các rủi ro liên quan đến các khoản đầu tư thế chấp khác.

You might also like