Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 11

Yếu tố Câu chuyện ở đền Hạng Chuyện người Chuyện cây gạo Chuyện gã trà

Vương nghĩa phụ ở Khoái đồng giáng sinh


Châu
Mộng Nằm mộng được Hạng Nằm mộng nghe Trong năm Canh Đức Công 50 tuổi k
Vương mời đến cung điện thấy tiếng Nhị Ngọ (1330) niên có con trai ốm
sau khi làm bài thơ Hạng Khanh gọi: ““Có hiệu Khai Hựu nhà nặng r chết,hồi lâu
Vương từ ký -> Giải oan phải Phùng lang Trần, có vị đạo tỉnh lại
cho Hạng vương đấy không? Nếu nhân một đêm vào
còn nghĩ đến tình nằm ngủ trong cái
xưa thì ngày ấy chùa ấy. Giữa lúc
thángấy xin đến sông quạnh trăng
chờ thiếp ở cửa mờ, bốn bề im
đền Trưng Vương. lặng, đạo nhân
Ân tình thiết tha, thấy một đôi trai
đừng coi là âm gái, thân thể lõa lồ
dương cách trở”. mà cùng nhau
cười đùa nô giỡn,
một lát, đến gõ
thình lình gọi hỏi
trong chùa.
Đạo tu tiên Thiếp sau khi mất Diêm vương tâu
đi, Thượng đế chuyện của Đức
thương là oan Công lên Thượng
uổng bèn ra ân đế
chỉ, hiện thiếp Đạo sĩ đến tìm là
được lệ thuộc vào kẻ tửu lại ở chốn
tòa đền này, coi Tinh tào
giữ về những sớ Thiên Tích vốn là
văn tấu đối, không gã Trà đồng của
lúc nào nhàn rỗi Đức Thượng đế
để thăm nhau Sau khi ông Dương
được. Bữa nọ Thiên Tích chỉ vì
nhân đi làm mưa, tâu việc trái ý vua,
chợt trông thấy bị vua đầy đuổi
chàng nên mới vàophương nam.
gọi; nếu không thì Khi đi qua cửa Hải
nghìn thu dằng dặ Khẩu (14) , đương
chẳng biết đến giữa ban ngày
bao giờ được gặp sáng sủa bỗng một
gỡ nhau. đám mây đen kéo
lên, gió nam nổi
dậy ầm ầm, từng
đợt sóng nổi
lên như núi.
Thoắt chốc đã
thấy một cỗ xe bay
đến, đứng dừng lại
ở trên không, hai
bên có ngọc nữ
tiên đồng chầu
hầu rất nghiêm
túc.
Tâu thượng đế tẩy
oan cho hồn
Vô vi
Tri túc Biết đủ, không
tham lam thì sẽ
không mất vợ
Không gian Cõi u minh Gốc cây bàng Đông thôn (Khi Chỗ thành đèn
đến một chỗ, vách sát, được dẫn
chung quanh có sang phía hữu:
bức hàng rào bằng “cửa đỏ biển son”
gióng tre, Âm phủ, thiên
thỉnh thoảng chen đình, trần gian
lẫn vào vài khóm
lau khô, trong có
túp nhà gianh nhỏ
lụp sụp, dây bìm
leo đầy lên vách và
lên mái)
Tgian “Hạng vương đưa chân ra Cuối canh 3 Canh 3, đêm hôm Cuối canh 1, có 1
đến cửa thì p.Đông đã ấy, nhân lúc đêm ngôi sao nhỏ rơi
dần sáng rạng” đen trời tối vào lòng
Nhân vật Quan thừa chỉ Hồng Tông Trọng Quỳ (con Trình Trung Ngộ Dương Đức Công
Thốc (hay thơ, giỏi mỉa trai Phùng Lập (ng Bắc Hà), Nhị Con trai Dương
mai), Hạng Vương, thần Ngôn: xa hoa), Nhị Khanh (con gái Thiên Tích (còn gọi
tử họ Phạm Khanh (con gái Từ ông cụ Hối) 20 tuổi là Dương Sinh)
Đạt: sống tiết chết đã nửa năm Vợ Thiên Tích là
kiệm) khéo biết cư Hán anh
xử với họ hàng, rất Đạo nhân
hòa mục và thờ
chồng rất cung
thuận, người ta
đều khen là
người nội trợ hiền.
“quyết k mặc áo “thường đỗ
xiêm của chồng để thuyền dưới cầu
làm đẹp cho người Liễu Khê r đi vào
khác”, “lấy đoạn chợ Nam Xang.
dây tơ thắt cổ mà Dọc đường gặp
chết” người con gái xinh
đẹp, từ Đông thôn
đi ra, đằng sau có
1 ả thị nữ theo
hầu”, từ sau khi
biết Nhị Khanh là
hồn ma Trung Ngộ
sinh ra ốm nặng,
muốn theo NK:
“Chỗ vợ ta ở có
lâu đài lộng lẫy, có
hương hoa ngạt
ngào, ta phải đi
theo chứ không
thể luẩn quẩn
trong chốn bụi
hồng này được”

Từ đó về sau, phàm những đêm tối trời, người ta thường thấy hai người dắt tay nhau đi dạo, khi thì hát,
khi thì khóc. Hai người thường bắt người ta phải khấn cầu lễ bái, hễ hơi không được như ý thì làm tai
làm vạ.

Yếu tố Chuyện kì ngộ ở Trại Tây Chuyện đối tụng ở Chuyện nghiệp Chuyện chức Phán
long cung oan của Đào thị sự đền Tản Viên
Mộng/ - 2 nàng mời Hà Nhân đến Khi Dương thị Sau khi Hàn Than Sau khi đốt đền
YTKA nhà chơi, họ trải chiếu nhân về quê thăm mất, Vô Kỷ cũng của viên tướng
giát trúc, đốt đèn nhựa gia đình, lúc đỗ bệnh nặng. Một Mộc Thạnh, Tử
thông, bóc bánh lá hòe, thuyền cạnh ngôi đêm thấy Hàn Văn liền cảm thấy
rót rượu hạt hạnh, các đền thủy tộc thì có Than hiện đến, sau sốt, trong cơ sốt
món ăn trong tiệc đều là 2 người con gái đó thì bệnh tìn Vô thấy có người khôi
những món quý trọng cả. “bưng một cái hộp Kỷ nên trở nặng và ngô đi đến, đầu
Kế đó thấy những mỹ nhỏ thếp vàng”, chết. đội mũ trụ và bảo
nhân tự xưng là họ Vi, họ bà mở hộp thì thất Bà vợ quan Hành Tử văn là hãy trả
Lý, họ Mai, họ Dương, đây có 1 dải đồng tâm khiển nằm mộng lại ngôi đền
chị họ Kim, kia cô họ màu tía, tren đề 1 thấy có 2 con rắn Tử Văn k nghe sau
Thạch lục tục đến mừng bài thơ cắn vào mạng lại có một người
và dự tiệc. Trời gần sáng, Dương phu nhân sườn dưới nách khái mới đến áo
mọi người giải tán, hai mất tích sau khi bên tả -> Mang vải mũ đen đấy là
nàng cũng đưa Nhân ra uống rượu cùng thai sinh 2 người thổ công
đến ngoài tường. Hà Nhân chồng con trai (Long Đêm đến bệnh
về đến thư phòng thì mặt Bạch Long hầu dẫn Thúc (lớn), Long càng nặng thấy 2
trời đàng Đông đã rạng. Trịnh xuống long Quý): 1t biết nói, tên quỷ sứ đến bắt
- Đôi hài cườm (Về đến cung: lấy đầu gậy 8t biết làm văn đi gấp, sau khi gặp
nhà. Nhân lấy những chiếc vạch xuống nước, Thầy tu đói khổ Diêm vương về
hài tặng ra xem, vừa cầm nước rẽ làm đôi nói: Lạ thay tòa lâu mới biết té ra
trên tay,mấy chiếc hài đã Long vương xử án đài thế kia mà rồi mình đã chết 2
thành ra những cánh hoa, Thuồng luồng sẽ thành cái vực ngày
bay vèo lên trên “Trước đây một của thuồng luồng: Thổ công biết ơn
không mất.) năm, 5 tháng nữa cả nên đã tiến cử Tử
Đêm hôm ấy chàng chiêm một hôm giữa ban nhà sẽ k còn ai Văn làm chức
bao thấy hai nàng đến tạ ngày bỗng dưng sống Phán sự ở đền Tản
rằng: không mây mà Nhược Chân tìm Viên, Tử văn đồng
- Đội ơn lang quân làm bài mưa, nước sông đến sư Pháp Vân ý liền k bệnh tật
văn tế viếng, khiến cho đầy dẫy, rồi có để xin giúp đỡ, sư mà mất
thanh giá chúng em càng một con rắn dài lập đàn làm phép: Sau đó có người
bội tăng lên. Cảm vì tình mười trượng, vẩy nghe trên trời có qunen với Tử Văn
ấy nên chúng em về đ́i tạ. biếc mào đỏ, nổi tiếng khóc y ỷ buổ sớm đi ra cửa
trên mặt nước mà Hôm sau P.V lấy 1 Tây thì thấy trong
đi lên mạn Bắc, phiến đá bôi hùng sương mù có xe
đằng sau có hàng hoàng r viết mực ngựa ầm ầm đi
hơn trăm con rắn lên và dặn NC lấy đến còn có tiếng
nhỏ đi theo, đền đá ném vào hình quát “người đi
từ đấy không linh thù yêu quái đường tránh ra, xe
thiêng nữa”. NC về nhà mở nắp quan Phán sự”,
quan tài thấy 2 cái ngẩng lên thì thấy
thây đã hóa thành đó là Tử Văn
2 con rắn vàng,
liền ném đá khiến
chúng biến thành
tro
Đạo tu tiên
Vô vi
Tri túc
Không gian Phường Trà Giang (có cái Huyện Vĩnh Lại ở Chùa Lệ Kỳ Âm phủ: một dinh
trại gọi là trại Tây – dinh Hồng Châu tòa rất lớn, chung
cũ quan thái sư triều trần) Long cung: trời đất quanh thành sắt
Nơi ở của 2 nàng: cây cối trong sáng, lâu đài cao vọt đến mấy
xanh tươi, mùi hoa bát chót vót, từ nhà ở chục trượng
ngát đến thức ăn đều là P.Bắc: tức là con
vật nhân gian k có sông lớn: trên
Miếu thờ thần sông có một cái
Thuồng Luồng: cầu dài ước trên
cung điện ngọc nghìn thước, sóng
bằng lưu ly, chung tanh gió xám, hơi
quanh có ao sen lạnh thấu xương, 2
bao bọc bên tả hữu đều có
quỷ dạ xoa
Thời gian Vua Minh Tông Nhà Trần (1345)
đời Trần, đêm
Trung thu (bên bờ
sông Ngân)
Nhân vật Hà Nhân, Liễu nương, Đào Quan Thái thú họ Đào Thị (tự Hàn Ngô Tử Văn (tên
nương (cả 2 ;à tý thiếp Trịnh, vợ là Dương Than) thông hiểu Soạn): khẳng khái
quan Thái sư) đều là cây thị nhân âm luật và chữ nóng nảy
hoa biến hóa Cụ già đeo bao đỏ nghĩa
đựng tiền, xem bói Quan hành khiển
ở chợ Nam (là là Ngụy Nhược
Bạch Long hầu), Chân
Thuồng Luồng, Pháp Vân (trụ trì
Long vương chùa Lệ Kỳ): dời
lên đỉnh núi
Phượng Hoàng vì
vô Kỷ nhận hàn
than
Vô Kỷ
Bổ sung Thân mệnh của chúng em
lả lướt như tơ, mong
manh tựa thác hóa, đã có
mây làm tàn, có lốc (gió)
làm xe, sương trắng làm
ngọc đeo, cỏ xanh làm
nệm rải, than khóc đã
oanh già thỏ thẻ, viếng
thăm đã bướm héo vật
vờ, chôn vùi có lớp rêu
phong, đưa tiễn có dòng
nước chảy, khói tan gió
bốc không phiền phải đắp
điếm gì cả.

Yếu tố Chuyện Từ Thức lấy vợ Chuyện Phạm Tử Chuyện bữa tiệc Chuyện người con
tiên Hư lên chơi thiên đên ở Đà Giang gái Nam Xương
tào
Mộng (YTKA) Một hôm từ thức dậy Tử Hư trong 1 Con cáo đi gặp con Phan Lang chiêm
sớm trông ra bể Thần buổi sáng thấy vượn già và nói: bao thấy người
Phù ở phía ngoài xa vài trong áng sương “Vua tôi Xương con gái áo xanh,
chục dặm, thấy có đám mù thấy có một Phù (2) vào rừng đến kêu xin ta
mây ngũ sắc đùn đùn đám những tán săn bắn, để ý vào mạng. Sáng dậy
kết lại như một đóa hoa vàng kiệu ngọc bay bọn ta lắm đó. mới biết ấy là con
sen mọc lên, vội chèo lên trên không; kế Tính mệnh rùa, liền mang
thuyền ra thì thấy lại có một cỗ xe các loài chim phóng sinh, sau do
một trái núi rất đẹp. nạm hạt châu, kẻ muông, thật là chạy giặc Minh
Sau đó đề 1 bài thơ, theo hầu cũng rất treo ở sợi dây nên Phan Lang k
bỗng thấy ở trên vách chững chạc. Tử Hư cung. Nếu tuyết may đắm thuyền
đá khẽ dòm trộm chưa xuống, gió chết đuối và được
bỗng nứt toác ra một cái xem thì người ngồi chậm về, mình sẽ Linh phi (con rùa)
hang, hình tròn mà rộng trong xe, chính nguy mất, nếu cứu giúp sống lại
độ một trượng. Vén áo thầy học mình là không vẫy đuôi xin TS lập đàn giải oan
đi vào, vừa được mấy Dương Trạm. thương thì ắt bị thấy Vũ nương
bước thì cửa hang đã Tối ấy,2 thầy trò cày sân lấp ổ. Tôi ngồi trên một
đóng sập lại tối tăm mù zui zẻ trò chiện định đến kiếm chiếc kiệu hoa
mịt như sa vào cái vực Tử Hư theo thầy một lời nói để đứng ở giữa dòng
đen tối. của mình lên trời ngăn cản, bác có
vui lòng đi với tôi
không?
Cáo và Vượn biến
hóa thành 2 người
đàn ông
Đạo tu tiên Quần tiên: người mặc Dương Trạm thuở
áo gấm cưỡi con ly từ sống không có một
đàn bắc xuống, người điều thiện nào
xiêm lụa cưỡi rồng từ đáng khen, chỉ có
phía nam lên, người đi hay giữ điều tín
kiệu ngọc, người cưỡi thực đối với thầy
xe gió bạn, quý trọng
những tờ giấy có
chữ, hễ thấy rơi
vãi liền nhặt mà
đốt đi. Đức Đế
quân đây ngài
khen là có bụng
tốt tâu xin cho làm
chức trực lại ở cửa
Tử đồng
Phóng bảng cửa
trời, khuyên Tử Hư
sửa mình chuốt
nết, tự nhiên có
ngày được lên
Thiên Tào
Dương Trạm đưa
Tử Hư đến “cửa
tích đức”, “cửa
Thuận Hạnh”: hiếu
thuận, biết sống
hòa đồng và chia
sẻ
Tử Hư từ biệt thầy
trở về, năm sau thi
đỗ tiến sĩ. Phàm
việc họa phúc nhà
Tử Hư đều được
thầy báo cho biết

Tri túc Thiếp chẳng mong


được đeo ấn
phong hầu, mặc
áo gấm trở về quê
cũ, chỉ xin ngày về
mang theo được 2
chữ bình yên
Vô vi Thích rượu, ngâm thơ, Hình ảnh con cáo
đàn ca, yêu thiên nhiên và con vượn:
“Chúng tôi nương
mình bên cành
khói, náu vết chốn
hang mây, ngủ thì
lấy cỏ làm đệm
êm, khát thì lấy
nước suối làm
rượu ngọt, vương
chân có khói ráng,
kết bạn có hươu
nai, chỉ biết ăn
bách nhai tùng,
ngâm trăng vịnh
gió, ngõ hầu
mới khỏi vướng
lưới trần. Ai hơi
đâu mà đi lo giúp
việc đời dù chỉ nhổ
một sợi lông.,
Chúng tôi vốn là
những người
phóng lãng, không
chịu ở trong vòng
ràng buộc. Trước
vẫn hay thơ,
thường ngâm vang
cả hang núi. Đêm
nay bồi tiệc, há lại
không có bài nào
để kỷ thực ư?
Bài thơ
Kgian Chùa (trong chùa có 1 Đền Trấn Vũ (cửa Bến Hoàng Giang
cây mẫu đơn) bắc) nơi 2 thầy trò Thủy cung (Quy
Tống Sơn nói chiện động)
Hang đá (núi Phù Lai, Kinh đô Bạch
động tiên thứ 6 trong 36 Ngọc: một khu có
động): Lên đến ngọn núi những nức tường
thì bầu trời sáng sủa. bạc bao quanh, cái
Chung quanh toàn là cửa lớn khảm trai
những lâu đài nguy nga, lộng lẫy, hai bên
mây xanh ráng đỏ, bám có những tòa lầu
ở lan can, cỏ lạ hoa kỳ, châu điện ngọc
nở đầy trước cửa. vằng vặc sáng như
Cung điện bằng bạc ban ngyaf sông
đứng sừng sững, Ngân bến Sao, ôm
ấp sau trước, gió
thơm phưng phức,
đượm ngát quanh
hiên, hơi lạnh thấu
da, ánh sáng chói
mắt, trông xuống
cõi trần, thấy mọi
cảnh vật đều bé
nhỏ tủn mủn. Ở
chính giữa có một
đám mây hồng
che phủ tức là nơi
ở của Thượng đế

Tgian Đêm hôm ấy đốt đèn


mỡ phượng để 2 người
làm lễ giao bái, ngày
hôm sau quần tiên đến
mừng, mặt trời gác núi
khách khứa đều giải tán,
Lúc từ trở về đã 80 năm
N.vật Từ Thức (người Hóa Phạm Tử Hư quê ở Vua Trần Phế Vũ Thị Thiết (quê
Châu, tri huyện Tiên Du). Cẩm Giàng: thuở Con cáo. Con vượn ở Nam Xương):
Do chán cảnh làm quan trước có tính kiêu Thủ tướng Quý Ly thùy mị nết na, tư
nên từ quan về quê ở căng, sau đc dung tốt đẹp
Tống Sơn (yêu cảnh Dương Trạm(thầy Trương Sinh: yêu
hang động ở đây, của Tử Hư) răn mến dung hạnh,
thường mang theo thơ dạy thành người đem trăm lạng
của Đào Uyên Minh) có đức tốt vàng cưới về, tính
Giáng Hương: con của hay ghen, phòng
bà tiên ở núi Phù Lai, ngừa thái quá
người con gái Từ Thức Con trai tên là Đản
cứu giúp lúc chùa đi hội

Yếu tố Chuyện yêu quái ở Chuyện đối đáp Chuyện cái chùa Chuyện nàng Thúy
Xương Giang người tiều phu ở hoang ở huyện Tiêu
núi Na Đông Triều
Mộng Hồn Thị Nghi tác quái: Ta là kẻ dật dân Loài ma quỷ, tác
biến huyễn đủ vẻ, hoặc (15) trốn đời, ông yêu chuyên quấy
nhập vào chị ả buôn lãánh bụi, gửi tính phá dân làng, Tư
tương, hoặc ốp vào cô mệnh ở lều tranh Lập liền đi xin bùa
nàng bán rượu, người có quán để yểm nhưng
vai vế thì bị dâm sát, cỏ, tìm sinh nhai càng dùng thì sự
người có tiền của thì bị trong búa gió rìu quấy phá càng
bóc lột, suốt một dải trăng; ngày có lối nhiều hơn
đường mười dặm, vào làng say, cửa Tư Lập họp dân
Viên quan họ Hoàng vắng vết chân làng để cầu xin
thấy người con gái khách tục; bạn Phật nhưng ma
17,18t đang khóc (Thị cùng ta là hươu quỉ vẫn quấy nhiễu
Nghi) nai tôm cá, quẩn nhiều, nên ông đã
Cốt tinh gây họa cho bên ta là tuyết gió đến tìm Vương
chàng, sau bị đạo sĩ trừ trăng hoa; chỉ biết tiên sinh để xem
khử đông kép mà hè bói và được chỉ
Nhưng Hoàng vẫn bị đơn, nằm mây mà dẫn cách tìm
Diêm vương xử tội tà ngủ khói; múc khe người trừ tà
dâm, giảm thọ 1 kỷ mà uống, bới núi Yêu tà là thủy thần
mà ăn; chứ có biết và 2 người hộ
gì đâu ở ngoài là pháp
triều đại nào, vua
quan
nào?
Đạo tu tiên
Vô vi Người tiều phu
gánh củi từ núi Na
để đổi lấy cá và
rượu: “cốt được
no say chứ k lấy 1
đồng tiền nào”
Bài thơ: “...Giấc
điêp hãy mơ
màng”
Tri túc Không phải là ta cố
chấp. Ta chỉ ghét
những kẻ miệng
lưỡi bẻo lẻo, đã
đắm mình vào
trong triều đình,
vẩn đục, rối loạn
lại còn toan kéo
người khác để
cùng đắm với
mình.
Kgian Âm phủ: chung quanh có Trần thế: Núi na
tường bao bọc, trong có Am nhỏ: hai bên
cung điện trang nghiêm, tả hữu trồng mấy
duy chỉ mái hành lang cây kim tiền chen
bên tả xiêu đổ lẫn bích đào hồng
hạnh (có 2 bài thơ
Thích ngủ và thích
cờ)
Tgian
Nhân vật Hồ Kỳ Vọng đi buôn bán Người tiều phu Viên quan là Văn Dư Nhuận Chi
ngụ ở thành Xương (hóa thân của Lão Tư Lập đến trị người đất Kiến
Giang r ốm chết ở đấy Trang) huyện Đông Triều Hưng, tên à Tân
Vợ bán con gái nhỏ là Hán Thương đí săn Người thợ săn Tạo có tiếng hay
Thị Nghi cho một người chợt gặp tiều phu thơ, nhất là về
nhà giàu họ Phạm ở núi Na những bài hát
Con gái lớn lên đẹp nên Thúy Tiêu: ả hát
cùng họ Phạm tư thông, trong phủ Trần
bị vợ đáng chết soái Lạng Giang
Nguyễn Trung
Ngạn

Yếu tố Chuyện nàng Lệ Nương Cuộc nói chuyện Chuyện tướng Dạ Chuyện Lý tướng
thơ ở Ki Xoa quân
Mộng Lệ Nương bị quân Tàu Tử Biên đi về quên Oan hồn thường
bắt, để được chết trên qua hạt Kim Hoa tụ tập gõ cửa nhà
quê hương nên nàng thì trời đã tối, liền dân để kiếm ăn,
đã cùng 2 người phu tìm đến 1 ngôi nhà hoặc đón cô gái đi
nhân nhảy sông tự vẫn dân để trú tạm. chơi để kết duyên
Phật Sinh vì người Xong nghe được tạm
mình yêu mà dấy bênh câu chuyện của gia Dĩ Thành nói
đến,nhưng khi biết chủ và người chuyện với bọn
nàng đã chết thì đau khách của họ. Khi yêu ma
xót vô cùng bị phát hiện nghe Cái đáng quý ở kẻ
Canh 3 đêm ấy, Sinh trộm, Tử Biên đã sĩ chỉ là nghèo mà
thấy Lệ Nương lững vào bái lạy và không xiểm nịnh,
thững bước đến và được tặng cho 1 cùng mà vẫn vững
khóc than về số phận quyển sách. Sáng bền, làm việc theo
mình dậy mới biết đêm địa vị của mình và
Gà gáy 3 hồi 2 người qua nằm trên cỏ thuận với cảnh
vội vàng từ biệt ngủ, mở quyể sách ngộ mà thôi, còn
Sinh mang quan tài và ra thì thấy có 4 sự cùng thông sắc
nước thơm đến táng chữ: “Lã Đường thi nhụt thì ta có thể
cho Lệ nương và 2 mỹ tâp”. Tức đó là làm gìcưỡng với
nhân còn lại. Đêm sau sách của Lã Đường chúng nó được.
mộng thấy 3 người Sái tiên sing. Bên Lê Bày mâm cỗ
đến trả ơn cạnh thì có 2 ngôi cho bọn Dạ Xoa để
mộ của cợ chồng chúng tha mạng
Giáo thụ họ Phù cho gia đình mình
Đạo tu tiên
Vô vi Chết tuy đáng
ghét, danh cũng
khôn mua.
Phương chi ngọn
bút vì nhọn mà
chóng cùn, cây
thông vì cành mà
bị đẵn, chim trĩ
không vì lông đẹp,
can chi
rước vạ, con voi
không vì ngà
trắng, đâu phải
đốt mình, chim
hồng, chim nhạn
bị giết há bởi
không kêu, cây hu
cây lịch sống lâu
chỉ vì vô dụng, Tu
văn dưới đất Nhan
Hồi tuổi mới ba
mươi hai (3) . Viết
ký lầu trời, Trương
Cát trạc chừng hai
mươi bảy (4) ,
trượng phu sinh ở
đời, không làm
nên được lưng
đeo vàng, chân
bước ngọc, thì
cũng phải sao cho
lưu danh muôn
thuở, tội gì cứ cúi
đầu ở trong cõi
đời vẩn đục, so kè
cái tuổi sống lâu
với chết non làm
gì!
Tri túc
Không gian Minh ty
Thời gian
Nhân vật Lệ Nương là con của Ngô Chi Lan người Văn Dĩ Thành ở
Nguyễn Thị Diễm, Phật con gái huyện Kim hạt Quốc Oai: tính
Sinh con trai Lý thị Hoa: chữ tốt văn hào hiệp, không
Lệ Nương bị bắt vào hay, thơ ca giỏi chịu để ma quỷ
cung làm cung nữ, lắm mê hoặc
Phật Sinh buồn bã, bèn Chồng là tiên sinh
thiên ra ở ngoài miền họ Phù
đông, nặng tình với LN Mao Tử: người
nên chưa lấy ai cả học trò đi học ở
kinh thành, về quê
qua hạt Kim Hoa

You might also like