Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 5

HIẾU KINH

Tác giả: Khổng Tử


CHƯƠNG THỨ SÁU
MỌI NGƯỜI

Dụng Thiên chi Đạo, phân Địa chi lợi, cẩn thận tiết dụng dĩ dưỡng
Phụ Mẫu. Thử thứ nhân chi hiếu giã.
Cố tự Thiên Tử chí ư thứ nhân, hiếu vô chung thủy, nhi hoạn bất cập
giả vị chi hữu giã.
Dùng Trời của Đạo, chia đất của lợi, gìn mình dè dùng để nuôi cha
mẹ. Đó là mọi người của đức hiếu vậy.
Cho nên từ ngôi Thiên Tử đến tới mọi người, đạo hiếu không sau
trước mà lo chẳng kịp cái sự chưa khi nào có vậy.
CHƯƠNG THỨ SÁU
HÀNG DÂN CHÚNG

Dùng thì tiết của Trời sanh vật.


Sớt lợi nguyên của đất nuôi người,
Xây xài tiện tặn của đời,
Để mà phụng dưỡng dâng mời mẹ cha.
Đó đức hiếu dân ta như vậy,
Kẻ làm con miễn lấy đạo thường.
Mẹ cha ân trọng chi nhường,
Làm con chớ khá quên đường hiếu đây.
Từ Thiên Tử tới bầy chúng thứ.
Hiếu không nề thứ tư trước sau,
Đều tìm cội rễ từ đâu.
Lo gì đức hiếu ai hầu kém ai.
***
HIẾU KINH
Tác giả: Khổng Tử
CHƯƠNG THỨ SÁU
MỌI NGƯỜI

Dụng Thiên chi Đạo, phân Địa chi lợi, cẩn thận tiết dụng dĩ dưỡng
Phụ Mẫu. Thử thứ nhân chi hiếu giã.
Cố tự Thiên Tử chí ư thứ nhân, hiếu vô chung thủy, nhi hoạn bất cập
giả vị chi hữu giã.
Dùng Trời của Đạo, chia đất của lợi, gìn mình dè dùng để nuôi cha
mẹ. Đó là mọi người của đức hiếu vậy.
Cho nên từ ngôi Thiên Tử đến tới mọi người, đạo hiếu không sau
trước mà lo chẳng kịp cái sự chưa khi nào có vậy.
CHƯƠNG THỨ SÁU
HÀNG DÂN CHÚNG

Dùng thì tiết của Trời sanh vật.


Sớt lợi nguyên của đất nuôi người,
Xây xài tiện tặn của đời,
Để mà phụng dưỡng dâng mời mẹ cha.
Đó đức hiếu dân ta như vậy,
Kẻ làm con miễn lấy đạo thường.
Mẹ cha ân trọng chi nhường,
Làm con chớ khá quên đường hiếu đây.
Từ Thiên Tử tới bầy chúng thứ.
Hiếu không nề thứ tư trước sau,
Đều tìm cội rễ từ đâu.
Lo gì đức hiếu ai hầu kém ai.
***
HIẾU KINH
Tác giả: Khổng Tử
CHƯƠNG THỨ TÁM
ĐẠO HIẾU CAI TRỊ

Tử viết: Tích gải, minh vương chi dĩ hiếu trị thiên hạ giã, bất cảm di
tiểu quốc chi thần, nhi huống ư công, hầu, bá, tử, nam hồ?
Cố đắc vạn quốc chi hoan tâm, dĩ sự kỳ Tiên Vương.
Trị quốc giả, bất cảm vũ ư quan, quả nhi huống ư sĩ, dân hồ?
Cố đắc bá tánh chi hoan tâm, dĩ sự kỳ tiên quân.
Trị gia giả, bất cảm thất ư thần, thiếp, nhi huống ư thê, tử hồ?
Cố đắc nhân chi hoan tâm, dĩ sự kỳ thân. Phù nhiên, cố sanh tắc thân
an chi, tế tắc quỉ hưởng chi. Thị dĩ thiên hạ hòa bình tai hại bất sanh
họa loạn bất tác. Cố minh vương chi dĩ hiếu trị thiên hạ giã như
thử. Thi vân Hữu giác đức hạnh tứ quốc thuận chi.
Ngài rằng: Xưa ấy, đấng minh vương Ngài đem đạo hiếu trị thiên hạ
vậy, chẳng dám bỏ sót nhỏ nước của bầy tôi, mà huống chi với công,
hầu, bá, tử, nam hồ?
Cho nên được muôn nước của vui lòng, để thờ của mình đấng Tiên
Vương.
Trị nước ấy, chẳng dám khinh với góa vợ, góa chồng, mà huống chi
với sĩ, dân sao?
Cho nên được trăm họ của vui lòng, để thờ của mình đấng tiên quân.
Trị nhà ấy, chẳng dám lỗi với tôi tớ, gái hầu, mà huống chi với vợ,
con sao?
Cho nên được người của vui lòng, để thờ của mình đấng thân. Ấy
vậy, cho nên sống thì đấng thân yên với mình, tế thì hồn ma hưởng
cho mình. Đó cho nên thiên hạ hòa bình tai hại chẳng sanh, họa loạn
chẳng khởi. Cho nên đấng minh vương Ngài lấy đạo hiếu trị thiên hạ
đó như vậy.
Kinh Thi rằng: Có sáng đức hạnh, bốn nước thuận với mình.
CHƯƠNG THỨ TÁM
ĐẠO HIẾU TRỊ ĐỜI

Kìa các đấng ngôi cao thuở trước,


Lấy hiếu làm mực thước trị đời,
Chẳng xa nước nhỏ bầy tôi,
Huống chi đối với các ngôi Chư Hầu?
Vậy muôn nước đâu đâu vui phục,
Để lâu dài thờ phụng Tổ Tông.
Ấy là Thiên Tử nối dòng
Từng đem gương hiếu soi trong cõi đời.
Kìa các bậc nối ngôi hầu quốc.
Đem hiếu mà trị nước thuở nay,
Nghĩ tình góa bụa thương thay,
Huống chi đối với cả bầy sĩ, dân?
Vậy trăm họ hoan hân nức chí,
Để phụng thờ các vị tiền nhân.
Ấy là đức hiếu bang quân
Làm gương giữ nước thờ thân lâu dài.
Kìa các bậc quan giai dằng dặc
Lấy hiếu làm phép tắc trì gia,
Chẳng khinh tôi mọi trong nhà,
Huống chi cốt nhục, thất gia của mình?
Cho nên được hoan tình công chúng,
Để lâu dài thờ phụng đấng thân.
Ấy là đức hiếu quan thân,
Giữ bền lộc vị lần lần chẳng sa.
Vậy lúc sống mẹ cha hả dạ.
Lúc thác thì nhang xạ thấu thành.
Cho nên thiên hạ thái bình,
Chẳng gây họa loạn, chẳng sanh tai nàn.
Đó, đức hiếu thế gian là thế,
Đấng minh vương lấy để trị đời.
Thi rằng: Đức hạnh rạng ngời,
Bốn phương các nước nơi nơi thuận tùng.
***

You might also like