Download as pdf or txt
Download as pdf or txt
You are on page 1of 2

Hachiko: The True Story of a Loyal Dog

Six-year-old Kentaro and his mother go to Shibuya, a Tokyo train station, to meet his
father who is coming home from work. At the station, Kentaro notices a dog. He was
sitting quietly, all alone, by a newspaper stand. He had thick, cream-colored fur,
small pointed ears, and a broad, bushy tail that curved up over his back. I
wondered if the dog was a stray, but he was wearing a nice leather harness and
looked healthy and strong.

Kentaro’s father and another man get off a train, and the dog runs to greet them. The
dog—Hachiko—belongs to the man, Dr. Ueno. Every morning, Hachiko walks to the
train station with Dr. Ueno. Hachiko then waits for Dr. Ueno to return in the afternoon.

From that day on, I went to the train station almost every afternoon. But I no longer
went to see the trains. I went to see Hachiko. He was always there, waiting near the
newspaper stand.

Kentaro and Hachiko become great friends. One day, Kentaro’s father tells him that
Dr. Ueno died at work. Hachiko is taken several miles away to be with Dr. Ueno’s
relatives.

But Hachiko had other ideas. A few days later he was back at Shibuya Station,
patiently waiting, his brown eyes fixed on the entrance. Hachiko had run back to his
old home, and from there to Shibuya Station.

Kentaro takes food and water to Hachiko every day. One day, Kentaro meets Mr.
Kobayashi, who still takes care of Dr. Ueno’s house. Mr. Kobayashi explains that
Hachiko goes to the station every morning, stays until the last train, and then returns
home.

As the years passed and Hachiko got older, he became very stiff and could barely
walk to Shibuya Station. But still he went, every day. People began collecting money
to build a statue of Hachiko at the station.

Eventually, the statue was built. But one day, while he is still waiting at the station for
Dr. Ueno, Hachiko dies. Later that day, Kentaro and his family go to the station and
see the many flowers people have left in Hachiko’s honor. Mr. Kobayashi tells
Kentaro that he thinks Hachiko’s spirit is now with Dr. Ueno.

The big bronze statue of Hachiko is a very famous meeting place. Shibuya Station
is enormous now, and hundreds of thousands of people travel through it every day.
People always say to each other, “Let’s meet at Hachiko.” Today Hachiko is a place
where friends and family long separated come together again.
Hachiko: Câu chuyện có thật về chú chó trung thành

Kentaro 6 tuổi và mẹ anh ta đến Shibuya, một ga tàu ở Tokyo, để đón cha anh ta về
nhà từ công việc. Tại ga, Kentaro chú ý đến một chú chó. Chú ta đang ngồi yên,
hoàn toàn một mình, gần quầy báo. Chú có bộ lông màu kem đậm, tai nhỏ nhọn,
và một cái đuôi rậm rạp, cong lên phía sau lưng. Tôi tự hỏi liệu chó có phải là chó
hoang không, nhưng chó đang mang một chiếc dây da đẹp và trông khỏe mạnh.

Cha của Kentaro và một người đàn ông khác xuống từ một chuyến tàu, và chú chó
chạy đến chào họ. Chú chó - Hachiko - thuộc sở hữu của người đàn ông đó, bác sĩ
Ueno. Mỗi sáng, Hachiko đi bộ đến ga tàu cùng với bác sĩ Ueno. Hachiko sau đó đợi
bác sĩ Ueno trở về vào buổi chiều.

Từ ngày đó, tôi đến ga tàu gần như mỗi buổi chiều. Nhưng tôi không còn đi để xem
tàu nữa. Tôi đến để gặp Hachiko. Chú luôn ở đó, đợi gần quầy báo.

Kentaro và Hachiko trở thành những người bạn tốt. Một ngày nọ, cha của Kentaro
nói với anh ta rằng bác sĩ Ueno đã chết khi làm việc. Hachiko được đưa đi một vài
dặm để ở với người thân của bác sĩ Ueno.

Nhưng Hachiko có ý định khác. Một vài ngày sau, chú quay lại Shibuya Station, kiên
nhẫn đợi, ánh mắt nâu của chú hướng về lối vào. Hachiko đã chạy về nhà cũ của
mình, và từ đó đến Shibuya Station.

Kentaro mang thức ăn và nước đến cho Hachiko mỗi ngày. Một ngày nọ, Kentaro
gặp ông Kobayashi, người vẫn chăm sóc nhà của bác sĩ Ueno. Ông Kobayashi giải
thích rằng Hachiko đến ga mỗi sáng, ở đó cho đến tàu cuối cùng, rồi trở về nhà.

Khi thời gian trôi qua và Hachiko già lên, chú trở nên cứng kỳ và gần như không thể
đi đến Shibuya Station. Nhưng vẫn mỗi ngày, chú ta lại đi. Người ta bắt đầu quyên
tiền để xây một bức tượng của Hachiko tại ga.

Cuối cùng, bức tượng được xây dựng. Nhưng một ngày, trong khi vẫn đợi ở ga để
gặp bác sĩ Ueno, Hachiko qua đời. Vào cuối ngày đó, Kentaro và gia đình anh ta
đến ga và thấy nhiều bông hoa mọi người đã để tưởng nhớ Hachiko. Ông
Kobayashi nói với Kentaro rằng ông nghĩ tinh thần của Hachiko bây giờ đã ở cùng
bác sĩ Ueno.

Bức tượng đồng lớn của Hachiko là một địa điểm gặp gỡ rất nổi tiếng. Shibuya
Station bây giờ rất lớn, hàng trăm nghìn người đi qua mỗi ngày. Mọi người luôn nói
với nhau: "Hãy gặp nhau ở Hachiko." Hôm nay, Hachiko là nơi mà những người bạn
và gia đình đã lâu không gặp nhau có thể đoàn tụ lại.

You might also like