Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 3

Boy

Roald Dahl

Every boy in our form was watching Mr. Coombes (ông hiệu trưởng) and Mrs.
Pratchett as they were came walking down towards us.

Tất cả bọn con trai chúng tôi nhìn theo hướng thầy C và mụ Mrs. đang bước về phía
chúng tôi
“Nasty cheeky lot, these little ‘uns/ one!” I heard Mrs. Pratchett muttering. “They
comes into my shop and thinks they can do what they damn well likes!”

Một lũ nhóc con láo xược và đáng ghét tôi nghe mụ lầm bầm Chúng vào của hàng tôi và
nghỉ rằng chúng có thể làm bất cứ điều chó chết gì chúng muốn

Mr. Coombes made no reply to this.


Thầy C chỉ im lặng

“They nick things when ain’t lookin’,” she went on. “They put their grubbu ‘ands
all over everything and they’ve got no manners. I don’t mind girls. I never ‘ave no
trouble with girls, but boys is ‘ideous and ‘orrible! I don’t ‘ave to tell you that.
‘Eadmaster, do I?”

Tôi không nói tới mấy đứa con gái, vì tôi chẳng bao giờ gặp rắc rối với chúng cả, còn
mấy đứa con trai thì thật là …. Và ….
Chẳng cần phải nói thầy ht cũng biết đúng ko thầy

“These are the smaller ones,” Mr. Coombes said.


Chúng chỉ là những đứa trẻ thôi mà

I could see Mrs. Pratchett’s piggy little eyes ( mắt lươn) staring at the face of each
boy she passed.

Đôi mắt lươn ti hí của mụ P nhìn chằm chằm vào từng đứa con trai mà mụ đi qua
Suddenly she let out a high-pitched yell and pointed a dirty finger straight at
Thwaites. “That’s ‘im!” she yelled. “That’s one of ‘em! I’d know ‘im in a mile awy, the
scummu little bounder!”
Đột nhiên mụ chỉ thẳng ngón dơ bẩn vào thằng T rồi hét ré lên
Đó chính là nó, Mụ réo lên Nó là một trong số chúng, có cách xa cả cây số tôi cũng nhận
ra thằng nhóc xấu xa đó.
The entire school turned to look at Thwaites. “W-what have I done?” he stuttered,
appealing to Mr. Coombes.

Cả trường quay lại nhìn thằng t cháu… cháu đã làm gì đâu, nó lấp bấp nhìn thầy
C cầu cứu
“Shut up,” Mr. Coombes said.
Nín/ Im đi

Mrs. Pratchett’s eyes flicked ( láo liên)over and settled on my own face. I looked
down and studied the black asphalt surface of the playground.

Đôi mắt mụ láo liên và dừng lại nhìm chằm chằm vào tôi. Tôi cuối đầu nhìn chằm chằm
xuống nền nhựa đen của sân trường
“’Ere’s another of ‘em!” I heard her yelling. “That one there!” She was pointing at
me now.

Kia là một trong số bọn chúng, tôi nghe bà hét lên thằng kia kìa
“You’re quite sure?” Mr. Coombes said. Bà chắc chứ
“Of course I’m sure!” she cried. “I never forgot a face. Least of all when it’s as sly
as that! ‘Ee’s one of ‘em all right! There was five together! Now where’s them other
three?”
Tất nhiên rồi mụ la lên, tôi ko bao giờ quên nhất là cái bản mặt ranh mãnh như vậy chắc
chắn nó phải là một trong số. Có 5 đứa tất cả, nào xem còn 3 đứa nữa đâu

The other three, as I knew very well, were coming up next.


3 đứa còn lại, tao thà .. chứ không khai mấy đứa kia ra đâu
Mrs. Pratchett’s face was glimmering with venom as her eyes traveled beyond me
down the line.

Khuôn mặt mu P ánh lên vẻ độc ác khi mụ đưa mắt nhìn ra phía sau tôi về phía
cuối hàng

“There they are!” she cried out, stabbing the air with her finger. “’im …and ‘im …
and ‘im! That’s the five of ‘em all right! We don’t need to look no farther than this,
‘Eadmaster! They’re all ‘ere, the nasty dirty little pigs! You’ve got their names, ‘ave
you?”
“I’ve got their names, Mrs. Pratchett,” Mr. Coombes told her. “I’m obliged to
you.”
“And I’m much obliged to you, ‘Eadmaster,” she answered.

Tui nó kia ròi, Mụ hét lên chỉ ngón tay vào từng đứa thằng kia, thằng kia, thằng
kia nữa, thế là đủ cả 5 đứa. Chúng ta ko cần phải tìm thêm nữa thầy ht ạ, tất cả chúng nó
đây rồi những tên nhóc dơ dáy và hỗn láo.
Thầy biết tên chúng chứ thầy, vâng thưa bà, cảm mơn bà rất nhiều, tôi cũng cảm mơn
thầy rất nhiều thầy hiện trưởng ạ

As Mr. Coombes let her away across the playground, we heard her saying. “Right
in the jar of Gobstoppers it was! A stinkin’ dead mouse which I will never forget as long
as I live!”
Khi đi ngang qua sân trường chúng tôi còn nghe tiếng mụ, 1 con chuột chết hôi thối mà
chúng lại bỏ ngay bài hủ kẹo G của mình Có c tao cũm ko quên được.
Sống để dạ c mang theo

Cảm đám chúng tôi đang nhìn theo ông Coombes và bà Pratchett khi họ bước dần về phía
chúng tôi. "Cái lũ hư đốn này," tôi nghe bà Pratchett thì thầm. "Chúng vào cửa hàng tôi
và nghĩ mình làm gì cũng được!" Ông Coombes im lặng. "Chúng ăn cắp đồ khi không ai
để ý," bà tiếp tục. "Chúng đặt đôi tay bẩn thỉu lên lên mọi thứ và thật không biết điều Tôi
chẳng bao giờ phải bận tâm đến mấy đứa con gái, nhưng những đứa con trai thì thật là
phiền phức và ghê tởm! Tôi không cần phải nói cho ông hiểu điều đó, phải không thưa
ngài hiệu trưởng "Những đứa này là nhỏ hơn", ông Coombes nói. Tôi nhìn thấy đôi mắt
nhỏ nhắn của bà Pratchett nhìn chăm chú vào khuôn mặt của từng cậu bé mà bà đi qua.
Đột nhiên, bà la lên một tiếng cao và chỉ bằng ngón tay bẩn thỉu thẳng vào Thwaites. "Đó
là nó!" bà hét lên. "Đó là một trong chúng! Tôi biết nó từ xa, tên khốn này!" Cả trường
quay sang nhìn Thwaites. "T-tôi đã làm gì vậy?" cậu ấy nói lắp bắp, khẩn cầu ông
Coombes. "Im đi," ông Coombes nói. Ánh mắt của bà Pratchett di chuyển và đặt mắt vào
khuôn mặt tôi. Tôi nhìn xuống và nghiên cứu bề mặt nhựa đen của sân chơi. "Ở đây có
thêm một người của chúng!" tôi nghe bà la lên. "Người kia đó!" Giờ đây bà đang chỉ vào
tôi. "Ông chắc chắn à?" ông Coombes nói. "Tất nhiên tôi chắc chắn!" bà hét. "Tôi không
bao giờ quên một khuôn mặt. Nhất là khi nó xảo quyệt như vậy! Nó là một trong số
chúng, chắc chắn rồi! Có năm người cùng nhau! Bây giờ ba người còn lại ở đâu?" Ba
người còn lại, như tôi rõ ràng biết, đang tiếp tục đến sau. Khuôn mặt của bà Pratchett tỏa
sáng đầy độc ác khi ánh mắt của bà đi qua tôi và dọc theo hàng người. "Đó chính là
chúng!" bà la lên, chỉ vào không trung bằng ngón tay. "Người kia... và người kia... và
người kia! Đó chính là cả năm người! Chúng ta không cần nhìn xa hơn nữa, Hiệu trưởng!
Chúng đây rồi, những chú lợn xấu xa và bẩn thỉu! Ông có tên họ của chúng phải không?"
"Tôi đã có tên họ của họ, bà Pratchett", ông Coombes nói với bà. "Tôi biết ơn bà.

You might also like