Professional Documents
Culture Documents
8 Văn Thoaiii
8 Văn Thoaiii
◉ Đêm đông cởi trói cho A Phủ ✓ Trỗi dậy lòng vị tha
✓ Mị vô cảm đến tàn nhẫn Mị tưởng tượng đến cái chết:
Với người khác: “Ngọn lửa sưởi bùng lên, cùng lúc ấy thì Mị nhìn “Cơ chừng này chỉ đêm mai là người kia chết, chết đau, chết
sang, thấy mắt A Phủ trừng trừng, mới biết A Phủ còn sống. […] đói, chết rét, phải chết”
Nhưng Mị vẫn thản nhiên thổi lửa, hơ tay. Nếu A Phủ là cái xác Nhớ tới đàn bà ngày trước.
đứng đấy, cũng thế thôi” Nhận ra sự vô lí: “Người kia việc gì phải chết thế”
→ Ngọn lửa là hình ảnh mang tính chất tượng trưng trong sự vô → Ý nghĩ đầu tiên của Mị dành cho người khác, căm phẫn thay
vọng của cuộc đời Mị. Dù rất mơ hồ nhưng nó như níu kéo cho người khác sau những ngày triền miên sống trong đau
không để sự vô vọng ấy đi đến tuyệt vọng. khổ, chai lì.
Với chính mình: “Có những đêm A Sử chợt về, thấy Mị ngồi đấy, Nhận ra bất công:
A Sử đánh Mị ngã ngay xuống cửa bếp. Nhưng đêm sau Mị vẫn Bắt nguồn từ sự tàn bạo của cha con thống lí
ra sưởi như đêm trước” → Mị dửng dưng trước bất công. Lòng thương thân làm thức tỉnh lòng thương người, dẫn dắt
→ Mị hoàn toàn chai sạn, vô cảm trước nỗi đau của người khác. đến sự căm hờn, phẫn uất: “Chúng nó thật độc áo!”
Chính hoàn cảnh đã đẩy đưa cô thành như vậy chứ không phải
bản chất của cô. Mị không cần ai, không cần gì, Mị chỉ “còn ở
với ngọn lửa”
✓ Giải thoát cho A Phủ và tự cứu mình Vợ nhặt (Kim Lân)
Lòng thương người đã chiến thắng nỗi sợ hãi khi Mị cắt dây “Tôi ở trong gia đình bị khinh rẻ, ngoài xã hột cũng bị coi thường vì
mây, cởi trói cho A Phủ. tôi là con vợ ba, một người ngụ cư. Chính vì muốn đòi cho mình
Khi gỡ hết dây trói cho A Phủ, Mị cũng hốt hoảng, choàng sự công bằng với bạn bè, với làng xóm tôi chọn cách viết”
tỉnh khỏi sự vô thức → giải thoát cho chính bản thân Mị khỏi
1. Bức tranh ngày đói
sự vô cảm, hồi sinh trái tim nhân hậu.
- (BCLS) Trong bối cảnh loạn lạc của những năm 1945, Việt Nam
Câu văn ngắn, nhịp văn gấp gáp: “Rồi Mị cũng vụt chạy ra.
đang chịu cảnh “một cổ hai tròng” với sự đóng chiếm của Pháp và
Trời tối lắm. nhưng Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn,
Nhật. Phát xít Nhật thu gom lúa gạo để chở về nước. Đồng thời
chạy, chạy xuống tới lưng dốc, Mị nói, thở trong hơi gió lạnh
Pháp cũng dự trữ lương thực cho các kế hoạch quân sự. Việt Nam
buốt: “A Phủ cho tôi đi.”
vốn đã lạc hậu lại càng nghèo khó hơn. Bi kịch nạn đói ập vào
“Mị đứng lặng trong bóng tối” như bản lề nối hai giai đoạn
nước ta → có hơn 2 triệu người chết đói.
trong đời Mị là cái chết và sự sống, bóng tối và ánh sáng.
• “Cái đói đã tràn đến…” như một trận cuồng phong cuốn đi mọi
Mị không sợ chết vì Mị đã tìm đến cái chết. Nhưng khi Mị nói
sinh linh.
“Ở đây thì chết mất”, tức là giờ đây Mị không còn muốn tiếp
- Khung cảnh:
tục sống trong kiếp người như con trâu, con ngựa nữa.
• Người sống: “xanh xám”, “dật dờ đi như những bóng ma”.
→ Sức sống tiềm tàng trong con người Mị đang hồi sinh. Nó sẽ là
“Người chết như ngả rạ. Không buổi sáng nào người trong làng
một ngọn lửa không bao giờ tắt, nó chuyển dần thành hành động
đi chợ, đi làm ruộng không gặp ba bốn cái thây nằm còng queo
phản kháng táo bạo.
bên đường”
• “Không khí vẩn lên mùi ẩm thối của rác rưởi và mùi gây của xác
người”. “Tiếng quạ cứ gào lên từng hồi thê thiết”.
• “Ngã tư xóm chợ về chiều càng xơ xát, heo hút. Từng trận gió từ
cánh đồng thổi vào, ngăn ngắt”
→ Một màu u ám bao trùm cả xóm ngụ cư thể hiện ranh giới
mỏng manh giữa cái chết và sự sống.
2. Tràng
✓ Lai lịch, ngoại hình
- Tràng là một gã trai nghèo khổ, dân ngụ cư, làm nghề đẩy xe bò
thuê để nuôi mẹ già. Căn nhà của Tràng “vắng teo đứng rúm ró
trên mảnh vườn lổn nhổn những búi cỏ dại”
- Ngoại hình thô kệch “đầu trọc nhẵn”, “mắt nhỏ tí lại còn gà gà”,
“quai hàm bạnh”, “lưng to như lưng gấu”… Tính cách ngờ nghệch,
vô tư.
→ Vừa nghèo khổ, vừa xấu xí, Tràng khó lấy được vợ.
✓ Vẻ đẹp tâm hồn ◉ Khi có vợ, Tràng thấy có trách nhiệm với gia đình mình.
◉ Người đàn ông nhân hậu, tốt bụng, sẵn lòng cưu mang người - Niềm vui và hạnh phúc của anh được thể hiện rõ qua tâm trạng
đồng cảnh ngộ sáng hôm sau:
- Lòng thương đã đánh thức con người nhân hậu trong Tràng. Tâm trạng lâng lâng, hanh phúc “như vừa ở trong giấu mơ đi ra”
Người đàn ông hào hiệp, phóng khoáng, đãi người đàn bà xa lạ Cảm thấy được sự thay đổi mới mẻ:
bốn bát bánh đúc và dẫn ngươi ta về nhà. ▷ Nhà cửa tươm tất vì có bàn tay của người vợ vun vét.
- “Thóc gạo này đến cái thân mình cũng chả biết có nuôi nổi không, ▷ Sân vườn cũng gọn gàng vì có mẹ đang giẫy cỏ dại.
lại còn đèo bong”. Việc nhặt vợ rất bất ngờ và liều lĩnh nhưng rồi → Cảnh sinh hoạt gia đình bình bị khiến Tràng cảm động.
anh ta tặc lưỡi “Chậc, kệ!” ▷ Tràng lễ phép với mẹ, biết vâng lời mẹ
→ Thái độ dũng cảm, chấp nhận hoàn cảnh, xuất phát từ lòng → Suy nghĩ của Tràng dần trở nên chính chắn hơn, không còn là
thương người cùng cảnh ngộ. một anh Tràng vô lo, vô nghĩ như trước khi. Niềm vui đem đến
sinh khí cho cuộc sống đang bị bủa vây bởi cái đói và cái chết.
◉ Có khát vọng hạnh phúc, ý thức xây dựng hạnh phúc gia đình - “đám người đói và lá cờ đỏ bay phất phới…”
- “Đằng ấy có muốn về với tớ thì khuân hàng lên xe rồi cùng về” → câu → Niềm tin mãnh liệt vào tương lai tươi sáng.
nói nửa đùa nửa thật nhưng ẩn chứa khát khao hạnh phúc gia → Kim Lân gián tiếp nói về nhận thức cách mạng và sự đổi đời
đình. của Tràng.
- Trong Tràng xuất hiện những tia nắng sáng giữa khung cảnh nạn
đói tăm tối. Những tia sáng ấy được thể hiện trong hành động của
✓ Ý nghĩa nhân vật
anh:
- Cuộc đời Tràng tiêu biểu cho số phận người dân nghèo trước CMT8
“bỏ tiền mua cho thị cái thúng con, trong đựng vài thứ lặt vặt”
- Tác giả vừa nêu bật đời sống cực khổ của người nông dân trong nạn
→ Tràng trở nên chính chắn, biết quan tâm chăm sóc.
đói, đồng thờ khám phá được vẻ đẹp tâm hồn của họ.
Mua hai hào dầu thắp sáng ngôi nhà → như muốn thắp sáng
- Con đường đến với cách mạng một cách tự nhiên và tất yếu mà
tương lai của mình, quyết định lấy vợ là thật sự nghiêm túc
những người như Tràng sẽ đi.
mà không phải nông cạn, hời hợt.
Trên đường về nhà: “Hắn phớn phỏ khác thường”, “tủm tỉm
3. Người vợ nhặt
cười nụ một mình và hai mắt thì sáng lên lấp lánh” → sung ✓ Ngoại cảnh, ngoại hình
sướng, cảm động đến hạnh phúc bất ngờ. - Người phụ nữ vô danh, không tên không tuổi, không quê hương,
- “Kìa nhà tôi nó chào u” → thái độ trân trọng người đàn bà xa lạ, không gia đình. Từ đầu đến cuối, nhân vật này được gọi là “cô ả”,
tránh làm vợ tổn thương bằng cách gọi mối nhân duyên này là “thị”, “người đàn bà”,…
nhờ định mệnh, nói chuyện khéo léo để thuyết phục mẹ. - Ngoại hình: “Hôm nay thị rách quá, áo quần tả tơi như tổ đỉa, thị gầy
sọp hẳn đi, trên cái khuôn mặt lưỡi cày xám xịt chỉ còn thấy hai con
mắt” → ngoại hình tiều tụy, xác xơ ▷ hiện thân của cái đói.
- Tính cách:
Trước khi gặp Tràng, thị là người vì miếng ăn mà bất chấp - Sau đêm tân hôn, thị thay đổi hoàn toàn về tâm trạng và tính
danh dư, sĩ diện vốn có của con người. cách. Thị dậy sớm dọn dẹp nhà cửa cùng mẹ chồng. Đến anh
Hai lần gặp Tràng, Mị “vùng đứng dậy, ton ton chạy lại đẩy xe”, Tràng cũng cảm nhận được: “Tràng nom thị hôm nay khác
“sầm sập chạy đến” đòi Tràng thực hiện lời hứa. Khi Tràng hứa lắm, rõ ràng là người đàn bà hiền hậu, đúng mực không còn vẻ
hẹn “rích bố cu” thì “hai con mắt trũng hoáy của thị tức thì sáng gì chao chát, chỏng lỏn như những lần gặp Tràng ở ngoài tỉnh”
lên”. Vì ăn mà thị sẵn sàng theo Tràng chỉ vì một câu nói nửa - Trong bữa cơm đầu tiên đạm bạc, thảm hại lại phải ăn cháo
thật nửa đùa. cám nhưng thị vẫn “điềm nhiên và vào miệng”
→ Thị là người đàn bà có số phận bất hạnh, bị cái đói xô đẩy đến - Thị đã đem sinh khí và thông tin về thời cuộc cho hai mẹ con
đường cùng. Tràng, dẫn dắt Tràng đến con đường cách mạng.
✓ Vẻ đẹp tâm hồn
▪ Người phụ nữ có khát vọng sống mãnh liệt ✓ Ý nghĩa nhân vật
- Đứng trước bờ vực của cái đói, cái chết chực chờ, người phụ nữ - Người phụ nữ không tên tuổi, không gia đình đã thật sự đổi đời bằng
ấy vẫn khát khao sống, khát khao hạnh phúc. chính tấm lòng giàu tình nhân ái của hai mẹ con Tràng. Trong sự
- Cận kề bên cái chết, người đàn bà không hề buông xuôi số tăm tối và đau thương ấy, tác giả đã đặt vào một người vợ nhặt nghèo
phận cho cuộc đời. Trái lại, thị vẫn vượt lên trên cái ảm đạm đói, bất hạnh nhưng có khát vọng sống mãnh liệt.
để dựng xây mái ấm gia đình. Thị chấp nhận về làm dâu mà - Con người có thể bị cái đói, cái khổ che khuất cái đẹp tạm thời nhưng
ngay cả dăm ba mâm để trình họ trình làng. đói khổ sẽ không bao giờ có thể phủ nhận vẻ đẹp bên trong họ.
→ Niềm lạc quan, ham sống của thị chính là một phẩm chất - Kim Lân đã gửi vào tác phẩm một giá trị nhân đạo sâu sắc thông qua
đáng quý. hình tượng người vợ nhặt:
Lên án tội ác phát xít Nhật và thực dân Pháp.
▪ Rất có ý tứ, biết điều và hiện hậu đúng mực Trong hoàn cảnh khó khăn nhất, con người vẫn tìm đến hạnh
- Trên đường về nhà chồng, tâm trạng thị có sự thay đổi rõ nét: phúc, đối mặt với khó khăn bằng tất cả khát khao và niềm tin
Cảm thấy ngại ngùng, xấu hổ trước những lời bông đùa,
chòng ghẹo của người dân ngụ cư: “Người đàn bà như cũng 4. Bà cụ Tứ
biết xung quanh người ta đang nhìn dồn cả về phía mình, thị - Xuất hiện gần cuối truyện nhưng lại là điểm sáng của truyện, thiếu
càng ngượng nghịu, chân nọ bước díu cả vào chân kia” đi nhân vật này thì giá trị nhân bản giảm đi rất nhiều
→ Thị là cô gái hiền từ, ý tứ, không vô duyên như lúc ở chợ tỉnh. - Người phụ nữ nghèo khổ, túng quẫn, giàu nua: dân ngụ cư, chồng và
Khi đứng trước “cái nhà vắng teo đứng rúm ró trên mảnh con gái đều chết trong nạn đói, lòng luôn nặng trĩu những lo toan cuộc
vườn mọc lổn nhổn những búi cỏ dại”, Thị chỉ “đảo mắt nhìn sống “vừa đi vừa lẩm bẩm tính toán gì trong miệng”
xung quanh, cái ngực gầy lép nhô lên, nén một tiếng thở dài” - Xuất hiện với tính ho húng hắng, dáng người lọng khọng, cặp mắt
→ vừa ngao ngán, thất vọng vừa thấu hiểu và cảm thông. nhoèn đi vì tuổi già.
Vào nhà, Thị chỉ “ngồi mớm xuống mép giường”. Thị chào bà
cụ Tứ đến hai lần. Khi Tràng thưa chuyện với mẹ, thị chỉ
“đứng vân vê tà áo đã rách bợt” → người con dâu lễ phép.
✓ Tính cánh
▪ Người mẹ nhân hậu, bao dung, giàu tình thương yêu
- Khi thấy Tràng chào mẹ trang trọng khác thường, bà lão “nhấp ▪ Người mẹ lạc quan, giàu niềm tin vào cuộc sống
nháy hai con mắt” như linh cảm có điều gì quan trọng. Rồi bà - Tâm lí của bà cụ Tứ thay đổi tích cực sau đêm tân hôn.
ngạc nhiên, ngỡ ngàng trước việc có người phụ nữ lạ ngồi trong • Bà dậy sớm cùng con dâu thu dọn nhà cửa để đón chào một
căn nhà của mình. “Bà lão nhìn kĩ người đàn bà lần nữa”, “tỏ ý cuộc sống mới tươi vui hơn. Anh Tràng cũng nhận thấy: “Bà mẹ
không hiểu”. Bà không tin rằng con mình nghèo khổ, xấu xí mà Tràng cũng nhẹ nhõm, tươi tỉnh khác thường, cái mặt bủng beo u
vẫn có người theo về làm vợ → Cái đói làm cho bà mất đi sự nhạy ám của bà rạng rỡ hẳn lên. Bà lão xăn xắn thu dọn, quét tước nhà
cảm vốn có của người mẹ trước chuyện hệ trọng của con. cửa”
- Khi hiểu ra cơ sự, “bà lão cúi đầu nín lặng” → Vừa xót xa, vừa cay • Bữa cơm ngày đói tuy thiếu thốn nhưng được lấp đầy bởi niềm
đắng. Bà tủi thân tủi phận vì chẳng thể làm tròn bổn phận người hạnh phúc và lạc quan: “bà cụ vừa ăn vừa kể chuyện làm ăn, gia
mẹ. cảnh với con dâu. Bà lão nói toàn chuyện vui, chuyện sung sướng
- Trong kẽ mắt lèm nhèm của bà rỉ xuống hai hàng nước mắt đầy sau này”.
xót xa. Bà vừa mừng vừa tủi nhưng cũng chẳng tránh được những • Món “chè khoán” đắng chát nhưng bà cụ cố tạo ra niềm vui để
lo toan vướng vấn trong đầu bà: “Biết rằng chúng nó có nuôi nổi động viên hai con: “ngon đáo để, trong xóm khối nhà không có
nhau sống qua được cơn đói khát này không” mà ăn…”
• “chúng nó” như chấp nhận người đàn bà xa lạ kia làm con dâu → Bà muốn xua đi thực tại hãi hùng và nhen nhóm niềm tin vào
của mình → nỗi lo nỗi thương của người mẹ từng trải. cuộc sống vào tương lai con.
- Bà nhìn đứa con dâu đang bối rối mà thương cảm: “Người ta có
gặp bước khó khăn, đói khổ này, người ta mới lấy đến con mình. Mà ✓ Ý nghĩa nhân vật
con mình mới có vợ được…” - Bà cụ Tứ là nhân vật tiêu biểu cho hình ảnh người mẹ Việt Nam
- “Vợ chồng chúng mày liệu mà bảo nhau làm ăn. Rồi may ra mà ông lam lũ, cực nhọc mà giàu tình thương con, lòng thương người,
giời cho khá…” → lời thúc giục, an ủi trước cảnh túng bấn của gia bao dung.
đình, truyền cho con một sự hi vọng về tương lai tươi sáng. → Vẻ đẹp tình người và lòng nhân ái mà Kim Lân gửi gắm trong
Vợ nhặt.