Professional Documents
Culture Documents
31 Tuoi Thi Da Lam Sao
31 Tuoi Thi Da Lam Sao
đúng không?”
Tôi ch có th g t đ u, nh ng v n ch a th ch p nh n đ c.
“Làm v y đi u r i s v n vào ng i,” Cô y s t s t nói, “n u bu i
sáng không lau giày, công vi c s g p nhi u sai sót; n u không dùng
khăn t m màu tr ng, s c kh e s g p v n đ ; m t khi chuy n nhà,
s b ng i yêu b r i. Vì v y, em m i c m th y b t an, không th
không xu ng b p n u c m cho anh.”
Cô y rút gi y ăn ra lau n c m t n c mũi tèm lem, v a nói
v a khóc. Do thái đ c a cô y quá nghiêm túc tôi xém chút n a đã
c i phá lên, nh ng ch t nghĩ lúc này mà c i thì s g p ph i h u
qu nh th nào, tôi l i b t giác s hãi.
“Anh không bi t r ng em l i mê tín nh v y.”
“Nh ng chuy n đó đ u đúng mà. Anh không bi t ph i không?
E m s phát khi p lên đ c. Có ph i anh không th ch u n i không?
Có ph i c m th y em r t ngu ng c không? Anh s không mu n k t
hôn cùng m t bà cô già th này ph i không?”
Nói xong, cô y l i òa khóc n c n , tôi nh nhàng kéo cô y lên
gi ng. Nói th c, đây là l n đ u tiên tôi nhìn th y cô y khóc, trong
tim tôi nh có m t chú h u nh đang cu ng d i ch y tr n lung
tung. Tôi trút b qu n áo c a cô y, ôm ch t cô y vào lòng. Khi mây
m a trăng gió, và c khi đã chìm d n vào gi c ng , cô y v n khóc
r m r t không ng ng.
Hôm sau, cô y d y t s m tinh m , còn kéo tôi d y: “Tr c khi
đi làm anh có ph i v qua nhà không?” Tôi m t nh m m t m đi ra
phòng khách, phát hi n ra b a t i còn th a hôm qua dã đ c d n
d p s ch s , trên bàn đ t m t c c cà phê và lát bánh mỳ n ng. Tôi
nhai bánh mỳ, m t v n ch a th m n i.
“A, bu n ng quá đi m t! Hay là hôm nay chúng mình xin ngh
thôi.”
“Anh nói linh tinh gì th , mau ăn bánh mỳ r i v nhà đi.”
“Đ c, đ c.” Tôi l m r m đ ng d y, b l i góc bánh mỳ ăn d .
“Không đ c đ th a l i, rìa bánh mỳ nhi u dinh d ng nh t
đ y.” Cô y nói r t nghiêm túc.
Cu i cùng tôi cũng không nh n đ c ôm b ng c i ng t ngh o,
trong lòng đ t nhiên nh nhõm h n. Tôi r t vui khi cô y là m t bà
ch ng c.
V
ào năm đ u tiên b c sang th k 2 1, tôi h quy t tâm c năm
s không làm tình. Tôi đã duy trì cu c s ng c m d c đ c ba tháng.
Nh ng, chính nh “tuyên cáo không làm tình” mà r t nhi u vi c có
s thay đ i l n. Th c lòng mà nói, đi u này làm tôi quá kinh ng c.
Đ u tiên, ng i đàn ông đ ng đ u b ng x p h ng tình nhân, l n
h n tôi năm tu i nói gi ng r t d t khoát: “V y thì c năm chúng ta
cũng đ ng có g p nhau!” Th hai, anh y chính là nguyên nhân
khi n tôi h quy t tâm c m d c, tôi không th phán đoán đ c câu
nói này c a anh y r t cu c tràn đ y thành ý, hay đê ti n th p hèn.
Đêm giáng sinh năm ngoái, khi tôi và anh y tr n tr i qu n l y nhau
trên sô pha, b v anh y b t t i tr n ( v anh y lén đánh m t chi c
chìa khóa d phòng mà tôi đ a cho anh y) . Không hi u sao trên
tay cô ta còn c m m t chi c th c nh a dài 30 phân, tét hai đ a tôi
m t tr n th a s ng thi u ch t. Sau này nh l i, th t may là khi đó cô
ta không c m dao, nh ng nhìn nh ng v t s ng t y in h n hình ch
nh t hi n rõ trên ng c và mông mình, tôi l i ch t nh đ n c nh
t ng năm x a b m dùng th c tre giáo hu n, khi n tôi mu n
khóc to m t tr n cho th a. M c dù nói là ngo i tình, nh ng không
ph i do tôi d d anh y, mà anh y ch đ ng tìm đ n ( th m chí
tr c nay còn ch a h mua cho tôi m t mi ng bánh ng t nào c ) ,
l n nào làm tình xong cũng ph i tay mà đi. V y t i sao tôi v n b v
anh ta cho ăn đòn ch ?
Th nh ng, đây cũng chính là d p đ tôi h quy t tâm. Tr c đó
không lâu, tôi đã m h nh n ra mình không nên ti p t c s ng nh
th này n a. Trong kho ng th i gian m i lăm năm, t l n đ u tiên
b t đ u có kinh nghi m v sex đ n năm 31 tu i, tình d c đã tr
thành tr ng tâm trong cu c s ng c a tôi. Tôi tuy t đ i không ph i
m t ng i ham mê nh c d c, ch là không ghét, khi ng i khác đòi
h i thì tôi cũng ng i c tuy t, và khi lên gi ng cũng c m th y r t
tho i mái, nên nghĩ d u sao cũng là chuy n nh nh t mà thôi.
Năm 2 5 tu i, tôi m i bi t s l n làm tình c a mình cao h n r t
nhi u so v i m c trung bình ( ng i ta tính trung bình d a trên căn
c nào v n là m t câu đ ch a có l i gi i) . Tôi nghe t mi ng ng i
khác m t s th t đáng kinh ng c mà tr c nay ch a h bi t đ n:
hóa ra thân hình c a tôi thu c d ng r t có s c hút, gi ng nh nh ng
nhân v t th ng xuyên xu t hi n trong các ti u thuy t s c gi i.
Khi ng i trong quán bar ch b n trai đ n mu n, m t ông chú
trông có v khá phong đ đã nói nh v y lúc mu n tán t nh tôi. Ông
y đ a tôi vào h n m t khách s n năm sao ( đ ng nhiên, tôi đã h y
ngay cu c h n v i gã ng i yêu khi n mình ph i ch dài c kia) . Tôi
còn nh khi n m trên chi c gi ng tinh t m trong tòa nhà chót vót
tráng l , ông y còn kêu “Ôi?” m t ti ng lúc thò tay vào trong ng i
tôi. Ông y đ a vào m t cách c n th n, r i l i k t thúc r t chóng
vánh. Xong chuy n, ông y th ng th n th a nh n r ng mình t ng là
m t di n viên phim AV. Th y tôi toàn thân căng th ng, ông y l c l c
đ u ý b o tôi đ ng lo l ng, và nói c th tôi đã ti m c n s hoàn
h o. Còn t m t c c m khái là cho đ n t n bây gi , ông y m i ch
g pđ c m t ng i ph n nh th này. M c dù đã nghe đ cr t
nhi u câu ki u này, nh ng tôi không nghĩ đi u đó có th t, và càng
không dám tin nó l i xu t hi n tôi. Ông y r t l ng thi n, còn
c nh cáo tôi r ng: “N u nh không chú ý, cu c đ i c a em r t d b
phá h y.” Nh vào l i nh c nh này, tôi m i b ng t nh ng . Th o
nào các đ i b n trai c a tôi đ u không thích nh ng ki u h n hò
thông th ng, ai v a g p tôi cũng ch mu n nhanh chóng đ a tôi lên
gi ng. Sau cùng, h u nh đ u do tôi nói l i chia tay tr c sau khi
n i c n tam bành vì thái đ th , l nh nh t c a h m i khi làm tình
xong.
Tuy nhiên, l i c nh cáo c a ông y đ n h i mu n, nói cách khác
nó đã vô hình trung đ thêm d u vào l a cho m t cô gái tr nh tôi.
Khi đó, tôi đã có r t nhi u tình nhân bên g i, g n nh m i ngày đ u
lên gi ng v i m t ng i trong s h . Câu nói này khi n cho tôi
c m th y h không yêu con ng i tôi, h đ n v i tôi ch vì c th
c a tôi. Nghĩ v y, tôi tr m u t c c đ , đ ng th i cũng nh n đ nh có
l đó là tiêu chí nh n bi t m t đ a ch ng h tài gi i, t ng m o l i
t m th ng nh tôi.
Tôi có dung m o bình th ng, không ch ng i khác mà ngay c
b n thân tôi cũng ph i th a nh n đi u này. Ngo i tr nh ng lúc mây
m a trên gi ng ra, tr c nay ch a có ai khen tôi xinh đ p hay g i
c m. Tôi ăn m c trang đi m gi n d , công vi c đang làm cũng ch là
nhân viên ti p th bình th ng. Nh ng có th do tôi quá l đ nh,
ho c nh ng gã trai v i kh u giác nh y bén luôn có m t kh p m i
n i, nên c m i l n đ i vi c là y nh r ng tôi l i b đ ng nghi p ve
vãn, cu i cùng vì khó lòng c tuy t nên l i ng cùng v i h . Đây
cũng th ng là nguyên nhân tr c ti p ho c gián ti p d n đ n vi c
tôi ch đi làm đ c dăm b a n a tháng là l i ngh vi c. G n nh m i
ngày sau khi tan ca tôi đ u có h n, hoàn toàn không tìm đ c ng i
b n cùng gi i nào, th nên cũng ch ng th hòa nh p v i b t c môi
tr ng làm vi c nào.
Có vi c gì tôi ch có th tìm đ n em gái đ t tê. Dù có k v i nó
nh ng chuy n th này, tôi cũng s không b chì chi t. Cô em gái
kém tôi hai tu i khác h n so v i tôi, r t khéo giao ti p và cũng có r t
nhi u b n n a. Nó nghe ch mình k toàn nh ng chuy n tình ái gi a
thanh thiên b ch nh t trong quán cà phê ngày ch nh t, li n m t
ch A m m ch O. Nó không chê c i tôi, cũng không coi th ng
tôi, ch nói v i v i m t v mông lung r ng, nó khác v i tôi nên không
th đ a ra ý ki n, sau đó b t đ u thuy t giáo: “Ch , ch không nên đ
v y nguyên nhân mãi không th an đ nh cho chuy n này đ c.”
Tôi ch a t ng tr i đ n m c có th th n nhiên ch p nh n ý ki n
này c a em gái. Đã nh v y thì thôi, tôi c phó m c cho s ph n.
Nh n đ c s đ ng c m c a đàn ông trong chuy n này, vô tình l i
khi n tôi c m th y t tin. Dù sao t tr c t i nay tôi cũng ch a t ng
p m m ng gì đ i v i chuy n k t hôn, bèn qu ng h t m i do d ,
quy t đ nh s ti p t c ti n b c trên con đ ng tình ái.
C m giác t i l i nhen nhóm trong tim m i l n lên gi ng v i
nh ng ng i đàn ông có v đã bi n m t t lâu. Tôi không l y ti n
c a đàn ông, nh ng đ ng nhiên đ i ph ng s ph i thanh toán chi
phí ăn u ng phát sinh khi làm tình và ti n đi nhà ngh . B t cá hai tay
gi tr thành chuy n bình th ng, có l n anh chàng c p trên và c u
sinh viên làm thêm t ng ch m m t nhau trong nhà tôi, nh ng ch ng
hi u vì sao, c hai ng i h đ u không m ng m gì tôi. Đi u này
khi n tôi b t n th ng, và l i càng chìm đ m trong tình ái.
Phàm chuy n gì l u d n cũng thành quen. Tôi không ch làm đàn
ông th a mãn, mà cũng đã bi t cách nh n đ c ngu n vui to l n t
trong đó. Gi ng nh m i ngày đ u ph i ăn c m, tôi cũng làm tình
m i ngày. Có ng i làm tình nh món Ochaz uke[2 8], cũng có ng i
làm tình nh m t b a ti c n ng h u ki u Pháp, còn tôi nh đang
th ng th c nh ng món ăn ngon. Thú v là, n u nh g p ph i m t
ng i đàn ông mà tôi mu n th tìm hi u, ch c n ti p c n đ i
ph ng g n h n m t chút là có th d dàng “x i” đ c ngay.
T khi b c sang tu i 30, tôi phát hi n ra hình nh mình đã h i
ngán làm tình r i, b t giác kinh hoàng s hãi. V n đ nh tìm ki m m t
món ngon th c s , nh ng gi nhìn th y ai cũng không còn c m giác
thích thú n a. Có l tôi đã ng y r i chăng. Th nh ng, thói quen bao
nhiêu năm qu th c r t đáng s , khi nh n đ c cu c g i c a gã trai
nào đó nói mu n đ n nhà mình, tôi v n không tìm ra đ c b t c lý
do gì đ c tuy t. N u nh ph i v t óc tìm lý do, thà c đ cho đ i
ph ng nhanh chóng lên gi ng còn nh nhàng h n.
Chính vào lúc này l i x y ra “cu c chi n th c k ” hôm giáng
sinh, s lãnh đ m và tr ng r ng trong lòng tôi đ t nhiên có m t hình
dung c th . Vào d p năm m i, khi đang nhàn nhã quê nhà, tôi
ch t n y ra ý t ng “c m d c m t năm”. Tôi nói v i cô em gái đang
ng i nh n nha xem tivi phía bên kia chi c bàn s i: “Ch b o này,
ch tìm th y m c tiêu c a năm nay r i.”
“ ? M c tiêu gì v y?”
“C năm nay, ch s không làm tình.”
Cô em gái đang m i dán m t vào tivi, nghe th y v y li n quay
sang nhìn tôi. Trong b p, ti ng dao thái rau c a m d ng nh cũng
d ng nh p l i.
“Ch b điên à?”
“Sao l i b o ch điên! Ch nói nghiêm túc đ y.”
“Ch c ch n ch không th duy trì đ c bao lâu, em c c v i ch
50.000 rúp!”
“50.000 rúp là bao nhiêu yên Nh t?”
M tôi m t mày nhăn nhó ch y ra m ng: “Hai đ a chúng mày
mau mau k t hôn đi, đ ng đ b m ph i lo l ng n a”, c t ngang
cu c chuy n c a chúng tôi. Nh ng tôi th c s nghiêm túc, c mãi
th này thì tôi s th t s tr thành m t đ a con gái ch ng làm nên
trò tr ng gì ngoài chuy n làm tình. Tôi không đ can đ m đ n nh ng
ch phong l u t u s c ki m ti n, đ ng nhiên s không th d a vào
vi c làm tình đ s ng. Không nh ng v y, tôi r t mu n bi t m t cu c
s ng không tình d c s nh th nào, m t năm li n không làm tình,
li u tôi s thay đ i ra sao, và càng mu n bi t xem r t cu c tôi có th
nh n n i lâu đ n th không.
Đã lâu l m r i tôi m i suy nghĩ tích c c nh th này. Vi c đ u
tiên c n làm là thay s đi n tho i. B i vì khi liên l c v i tôi, nh ng
ng i tình bên g i đ u g i vào di đ ng ch không ph i đi n tho i
bàn. Sau kỳ ngh năm m i, đám đàn ông kia lũ l t tìm đ n, tôi kh n
thi t gi i thích cho h v “tuyên ngôn c m d c” c a mình. Có ng i
thì m t m c không tin gi ng nh em gái tôi, cũng có ng i trách
r ng có ph i tôi đã có ng i đàn ông khác không. Suýt chút n a tôi
đã bu t mi ng nói, t tr c t i nay tôi v n luôn có ng i đàn ông
khác, nh ng may là kìm đ c. N u nh ch c gi n anh ta, ng i
ph i ch u thi t chính là tôi.
Trái v i d li u, nh ng gã đàn ông khác v n bám dai nh đ a,
không d t khoát nh ng i đàn ông đ ng đ u b ng x p h ng tình
nhân. Tôi nghĩ ng i đàn ông x p th nh t đó đúng là khác bi t, có
l anh y hi u tôi h n nh ng k khác, cũng có th anh y thích tôi
th t, hai dòng l b t giác tuôn ra t lúc nào.
Trung tu n tháng hai, đôi khi s cám d đ n t nh ng tình nhân
bên g i và thói quen bao nhiêu năm khi n cho l i th th t vào năm
m i c a tôi b dao đ ng. So v i tình d c, tôi thèm mu n s đ ng
ch m c a làn da h n, tôi r t mu n đ c tay n m tay v i m t ng i
đàn ông, cũng r t mu n đ c áp khuôn m t mình lên c p đùi r n r i
c a h đ làm nũng. Th nh ng, tôi t nh v i mình đây là b c
ngo t quan tr ng c a cu c đ i, vì v y tôi đã chuy n nhà, và đ i m t
công vi c khác. Tôi dùng kho n ti n ti t ki m thuê m t căn nhà m i,
l a ch n m t công vi c hành chính mà x a nay ch a t ng suy nghĩ
đ n đ đi ph ng v n.
Tôi không có kinh nghi m gì n i b t, tu i cũng đã ngoài 30, nên
bi t tr c s không d tìm đ c vi c làm, qu nhiên liên t c g p
th t b i. Khi s th thông báo t ch i tuy n d ng mà tôi nh n đ c
đ t đ n hai con s , em gái tôi th c s không th đ c thêm n a, nó
bèn nh ng i quen gi i thi u giúp tôi vào làm vi c hành chính
trong m t ti m sách c l n. Khi g p m t cô em gái đã lâu không g p
c a mình, th y tôi tóc đã c t siêu ng n, trên ng im cm tb đ
xanh th m, nó l i b o r ng: “Nhìn ch trông càng g i d c h n đ y.”
Th t là quá vô l .
Tôi đ n văn phòng c a ti m sách đ ph ng v n, m t chú trông
có v thân thi n m m c i chào đón tôi. S “thèm ăn” trong tôi b ng
trào lên mãnh li t, nh ng v n c nghi n răng ghìm l i. M t năm, ch
c n nh n n i m t năm thôi, tôi t nh v i mình nh v y.
Khó khăn l m tôi m i thi đ công vi c d báo viên khí t ng
v i xác su t trúng tuy n r t th p, nh ng r i l i d dàng t b . G n
nh ch ng có ai đ ng tình v i hành đ ng c a tôi - b m qu nhiên
th v n than dài, còn b n bè và đ ng nghi p công ty cũng năm l n
b yl t khuyên tôi, v n ch a mang b u, ch vì s p k t hôn mà b
vi c thì th t đáng ti c. Cho dù tôi có gi i thích th nào, b n h
d ng nh không th hi u n i, vì v y tôi đành gi trang thành m t
ng i ph n 31 tu i si mê, không d gì m i tìm đ cm tn ac a
mình, và n m t n c i m h v i b n h .
Tôi mu n đ c nhìn ng m b u tr i m i ngày, và ch ng tôi có th
th a mãn yêu c u này c a tôi, lý do ch đ n gi n có v y. Nh ng n u
nói th ng ra, có l tôi s đ c m i ng i tôn lên làm thánh nhân
m t. M c dù tôi không đ tâm, nh ng theo nh ng kinh nghi m ngày
tr c, đ i đa s m i ng i khi nhìn th y ng i mà b n thân h
không th lý gi i n i n n c i mãn nguy n, thì h đ u s c m th y
r t khó ch u.
H i còn nh tôi t ng nhìn th y đĩa bay, đây là nguyên nhân ban
đ u c a t t c m i vi c. Tôi t ng nhìn th y hai l n. L n đ u tiên vào
mùa hè năm l p ba, hôm đó b sai tôi ra qu y thu c g n nhà mua
thu c. M t tr i t a nh m t viên k o d n d n lăn xu ng, khu t sau
phía dãy núi xa xăm, tôi m i ng m nhìn sao Kim đang t a sáng,
b ng trông th y m t v t th bé xíu phát ra ánh sáng màu tr ng, nó
bay đi bay l i theo hình ch z v i t c đ chóng m t trên b u tr i,
sau đó bi n m t không m t d u tích. Tôi quá đ i kinh ng c, ch y
m t m ch v nhà k cho b nghe c nh t ng v a nhìn th y ban
nãy, ông y v n dán m t vào tr n đ u bóng chày chuyên nghi p
đang đ c truy n hình tr c ti p, còn m t m thì vô cùng mông lung.
Đ n đo n qu ng cáo, b đ ng ph t d y, t ng tôi m t cái tát n y đom
đóm. Tuy b không ph i là m t ng i hi n t , nh ng đó là l n đ u
tiên ông gi tay đánh tôi. B g m lên: “Làm gì có đĩa bay? Có m i
vi c đi mua thu c mà cũng d nh dàng m t c ti ng đ ng h , r t
cu c mày đã làm gì h ?!” Tôi khóc lóc xin l i, nh ng không th hi u
đ c vì sao ông l i n i tr n lôi đình. Có l vì thì tôi đã ch c gi n b ,
nên cũng không dám k v i b n h c chuy n mình nhìn th y đĩa bay,
có đi u tôi bi t r t rõ đó không ph i là hình m t chi c máy bay. T
đó, tôi b t đ u nuôi d ng thói quen nhìn ng m b u tr i m i khi
r nh r i.
L n th hai là vào năm l p b y. Khi l n đ u tiên ng i máy bay
đ n tham d hôn l c a ch h , tôi trông th y c m t bi n mây qua
khung c a s trong khoang máy bay, màu xanh c a b u tr i cũng
hi n lên khác h n so v i khi nhìn t d i m t đ t, tôi ng c nhiên
không th t nên l i. B ng d ng tôi có m t d c m. Khi máy bay t t
h cánh, nh ng th a ru ng hi n ra tr c m t nh m t b c tranh, nó
b t ch t l i xu t hi n. Trên đám mây lãng đãng bao quanh dãy núi,
tôi m h trông th y m t v t th nh p nháy th ánh sáng màu tr ng
bay v t qua. L n này, tôi không k v i b m phát hi n c a mình
n a, trong lòng th m nh “có l là m t hi n t ng khí quy n nào
đó”, và cũng âm th m che gi u o t ng “có l ch có mình nhìn
th y đ c”. Tôi k v i cô b n h c thân nh t, cô y t v nghiêm túc
d n tôi: “T t nh t c u đ ng có k cho ai khác, n u không h s
t ng c u là Denpakei[2 9] đ y!”
Tôi v n yêu b u tr i, và khao khát m t cách cu ng nhi t có th
đ c làm b n v i b u tr i. Vì v y, khi th o lu n v i th y cô giáo v
c m t ng lai, tôi đ u qu quy t nói sau này mu n làm ti p viên
hàng không. Ch ng ng b m sau khi bi t tin l i m ng quýnh,
t ng r ng tôi đã bi t c n ph i suy nghĩ th c t , bèn l p t c tìm gia
s ti ng Anh cho tôi.
Khi tu i đ i ngày m t tăng d n, tôi bi t gi c m làm ti p viên
hàng không là m t sai l m, nh ng cũng đã quá mu n. Tôi không
ghét đi h c, nh ng l i không th thích ng đ c v i khóa ti ng Anh
trong tr ng đ i h c liên thông và l p b i d ng ti p viên hàng
không sau đó. Tôi quá nhát gan, không đ dũng c m rút l i l i mình
đã nói. Đ i đ n khi đi tìm vi c, tình c nh c a ngành hàng không đã
r t m đ m, b tôi ph i nh c y kh p n i m i s p x p đ c cho tôi
vào làm ti p viên hàng không theo ch đ h p đ ng trong m t hãng
hàng không l n.
K t qu , tôi ch làm đó m t năm. T lâu, tôi đã bi t c mu n
đ c bên c nh b u tr i v n ch ng h có chút liên quan nào v i
ngh ti p viên hàng không, t t nh t là nên chuy n ngh càng s m
càng t t. M t đ a ch m ch p, l m nh tôi tr thành lo i vô tích s
trong m t các ti n b i, không ch ngày nào cũng b h c n nh n “m t
không đ c nhìn ra ngoài c a s , ph i nhìn vào hành khách”, mà
th m chí còn th ng xuyên tr thành n n nhân c a nh ng trò đùa
dai t nh t. Tôi suýt chút n a s p đ tinh th n, cu i cùng đành ph i
ngh vi c cho xong.
Đúng lúc đó, tôi đ c đ c tin s p t i có m t cu c thi l y b ng
ch ng nh n t cách d báo viên khí t ng, bèn run r y th th t bày
t ý đ nh đi thi c a mình v i ng i b đã vì mình mà b liên l y t i
n i m t mày tàn t . Ông ngán ng m b o “tùy mày”.
Tôi cho r ng có th đây chính là “thiên ch c” c a mình, nh ng
khi nhìn th y t p đ ôn t p c a kỳ thi, tôi đã b t c i nhăn nhó vì
tuy t v ng. Tr c nay, tôi ch a t ng h c t p nghiêm túc v khoa
h c trái đ t và v t lý, tuy bi t hình d ng c a mây và tên các ngôi
sao, nh ng tôi không th hi u đ c bi u đ khí t ng cũng nh các
t li u phân tích. May là tr c kia tôi đã đ c làm quen m t ít khi
h c l p b i d ng ti p viên hàng không, v i l i tôi cũng nghĩ c
ngày ch i dài nhà, thà c c th xem sao.
Có l do h i h c đ i h c liên thông và làm ti p viên hàng không
th ng xuyên ph i gò ép b n thân giao ti p v i nh ng ng i mà
mình th y không thích, l i cũng t ng làm trong m t ngành d ch v
không phù h p v i cá tính c a mình, nên tôi ngày càng s cùng
v i ng i khác. Tròn hai năm tr i, tôi nhà mày mò t h c khí
t ng h c. Sau hai l n thi tr t, cu i cùng tôi cũng nh n ra n u ch
d a vào vi c t h c thi s ch ng th thi đ m t kỳ thi mà xác su t
trúng tuy n ch có 10% , th là l i đăng ký tham gia m t l p h c hàm
th và h ng d n tr l i ph ng v n.
Có r t nhi u thành ph n đa d ng tham gia h c h ng d n tr l i
ph ng v n v khí t ng h c, nh ng có r t ít h c viên n , nh ng h c
viên nam chi m đ i đa s đ u là nh ng gã “m t thiên văn”. Sau khi
tan h c, đôi khi chúng tôi t t p c đám đi u ng r u, l n đ u tiên tôi
bi t đ c r ng, thì ra t t p ăn u ng cũng thú v nh v y. Tôi nh c
đ n chuy n nhìn th y đĩa bay h i nh , m i ng i đ u hào h ng l ng
nghe, r i thi nhau th o lu n xem đó r t cu c là hi n t ng khí t ng
nào, th m chí còn th o lu n m t cách r t nghiêm túc v kh năng
t n t i đĩa bay, khi n tôi c m th y vô cùng ph n ch n. Và anh chàng
ng i ngay đ ng sau tôi khi đó cũng chính là ch ng tôi bây gi .
“M i ng i đ u không chê c i em.” Tôi l m b m.
Anh chàng trông nh con voi y nh ng m t nhìn tôi: “Sao l i
chê c i? Trên tr i luôn có đ nh ng th bay qua bay l i mà.”
“Tr c đây, h đ c p đ n chuy n này là em s b coi là quái
thai, vì v y h u nh ch ng k v i ai.”
“Th i gian nhìn lên b u tr i c a m i ng i th ng không quá hai
phút, còn em ngày nào cũng ng m đ n m y ti ng đ ng h , nên
nh ng th nhìn th y đ c đ ng nhiên là không gi ng h r i.”
Nghe anh y nói v y, tôi cũng c m th y r t có lý. Lúc xem tivi tôi
ch xem d báo th i ti t, tr phi là nh ng n i dung liên quan đ n bài
v , b ng không tôi r t ít khi đ c sách, cũng ch ng có h ng thú gì v i
n u n ng, nh ng chuy n theo xu th hay hò h n. B t lu n là mùa
đông hay mùa hè, ch c n có th i gian là tôi li n trèo lên ban công
chăm chú ng m nhìn b u tr i.
Anh y t gi i thi u mình là nhi p nh gia chuyên ch p c nh núi,
sau đó v a c i v a b sung n u ch ch p núi non r ng rú thì
không th duy trì k sinh nhai đ c, b i v y thi tho ng cũng nh n
l i m i ch p hình đ i t c a gi i ngh s . Vì xu t hi n trong bu i t
t p kia, nên tôi t ng anh y là h c viên, sau này m i bi t anh y
ch đ n cùng b n. Đ n khi chia tay, tôi m i h i h n vì ch a xin s
đi n tho i c a anh y.
Sau khi h c nh ng bài gi ng c n thi t, quen thu c v i bi u đ
khí t ng và còn g p đ c m t v ti n b i có th th nh giáo b t c
lúc nào, tôi nh đ c soi sáng, ngay đ n sách chuyên ngành cũng
hi u đ c. Th nh ng, s ti n tôi tích lũy t h i làm ti p viên hàng
không gi đã c n đáy, đành ph i t m th i d a vào b m . Không ai
bi t tr c đ c li u tôi có th thi đ l y b ng ch ng nh n t cách
d báo viên khí t ng hay không, k c thi đ cũng không bi t có
th tìm đ c vi c m t cách thu n l i hay không. B nói th ng r ng
s không tr ti n h c phí cho tôi. Còn m thì đ ng gi a hòa gi i,
năm l n b y l t cho tôi xem nh c a đ i t ng xem m t. Tôi c m
th y mình th c s gi ng nh l i b nói là m t đ a vô tích s , khi ăn
c m lúc nào cũng cúi g m m t, co đ u r t c . Tôi th ng ng c lên
b u tr i sao và r i n c m t, t than r ng đ n ch ng này tu i r i
mà v n không th t l c cánh sinh, cũng ch ng k t hôn, l nào tôi
th c s có v n đ ? Tôi th m quy t đ nh, n u l n này l i tr t n a,
tôi s nghe theo l i b m , ngoan ngoãn đi xem m t r i k t hôn. M t
khi đã b c vào cu c s ng gia đình r i sinh con đ cái, b m và
nh ng ng i khác s cho r ng tôi đã đ c l p, và tôi cũng không còn
ph i t than thân trách ph n nh th này n a.
Ch ng ng đ n l n th ba tham gia kỳ thi, tôi đ u v t qua môn
thi ch đ và môn thi k thu t. Không nh ng v y, khi vi t th c m n
gi ng viên c a tr ng khí t ng, th y còn h i tôi có mu n đ n làm
vi c công ty d ch v khí t ng m i đ c thành l p không, sau đó
gi i thi u công vi c cho tôi m t cách suôn s . B m m c dù không
v a ý nh ng v n vui cho tôi. B nói m t cách b t l c r ng: “T bé
mày đã r t ngoan c , th t đ n ch u thua mày.”
Môi tr ng làm vi c công ty khi n tôi c m th y tho i mái. Tuy
ti n l ng không thu c d ng lý t ng, nh ng có th ti p xúc v i lĩnh
v c th i ti t mà mình yêu thích nh t, nên tôi làm vi c r t say mê.
Năm đ u tiên, tôi làm công tác nghi p v , năm th hai đ c
chuy n v phòng d báo khí t ng đúng nh nguy n v ng. Công ty
này có nhi m v làm gi m thi u nh ng tác h i, r i ro do thay đ i th i
ti t gây ra cho khách hàng, c ba ti ng s ph i c p nh t thông tin
m t l n. Vi c này khác v i d báo th i ti t trên truy n hình, ch ng
may d báo sai thì không ph i m t câu “xin l i” có th gi i quy t
đ c. Nh ng tôi v n th y h ng thú h n so v i th i làm ti p viên
hàng không, k c có b ăn m ng tôi cũng c m th y x ng đáng.
Th nh ng d n dà, n i tr ng r ng trong lòng tôi l i d n d n tích
t l i. Tôi t nh khó khăn l m m i tìm đ c m t công vi c nh ý,
nh ng tâm tr ng v n b t mãn, th t s không bi t th nào là đ .
Cu c s ng đi làm t lúc tr i còn ch a sáng, đ n đêm mu n m i tr
v nhà khi n tôi ngày càng nhung nh b u tr i và không khí. M c dù
có th dùng máy tính công ngh cao đ n m b t khí h u c a m i n i
trên th gi i, tôi v n không th t mình c m nh n đ c t ng s thay
đ i trên tr i, n i cô qu nh trong tim đang dâng cùng ngày tháng.
M t hôm đang công ty, tôi nh n đ c m t lá th gi i thi u tri n
lãm nhi p nh, t m nh chân dung nh xíu in bên trên chính là hình
anh chàng nhìn gi ng con voi kia. Tôi li n xin ngh phép công ty đ
đ n tham quan tri n lãm nhi p nh huy n Nagano. Tr c khi tôi
k p suy xét, c th tôi s m đã khao khát đ c g p anh y r i. Nhìn
nh ng dãy núi và b u tr i trong các t m nh, cùng v i gi t s ng
đ ng l i trên k lá, n c m t c a tôi c th tuôn trào. Mãi đ n khi
phòng tri n lãm s p đóng c a, tôi m i g p đ c anh y. Khi cùng
nhau đi ăn, chúng tôi chuy n trò r t tâm đ u ý h p, và c i r t vui
v . Cu i cùng tôi cũng đã tìm ra khát v ng th c s trong tim mình.
Khi tôi ch đ ng ng l i c u hôn v i anh - ng i mà tôi m i ch g p
m t hai l n, anh y t ra b i r i, nh ng v n ng i ngùng nói r ng t
l n tr c đã th y có c m tình v i tôi, nên đã c công tìm đ a đi m
làm vi c c a tôi và g i th gi i thi u tri n lãm nhi p nh.
Gi đây, tôi đang s ng trong m t căn nhà g mang m t cái tên
r t đ p, th c ra đó ch là m t căn nhà nh đ n s n m gi a r ng.
Ch ng tôi, vì đ c thù công vi c nên th ng xuyên ph i leo lên
nh ng dãy núi trên kh p Nh t B n, dù không th bên c nh anh
m i ngày, nh ng tôi v n c m th y r t h nh phúc. B m l i l c đ u
th dài, nh ng dù sao tôi cũng đã thoát kh i s s p đ t c a h . Tôi
th m nghĩ xa xôi, cu c đ i cũng gi ng nh th i ti t, k c có d
báo, thì cũng không bao gi có th thay đ i đ c cách s ng.
Khi làm v n, tôi đ u nghe tình hình th i ti t trên đài phát thanh,
và ngày nào cũng ng c lên b u tr i. Hôm nay tôi l i nhìn th y m t
v t th phát ra th ánh sáng tr ng gi a đám mây t a nh qu bông
đang l ng l trôi qua, mi ng b t giác m m c i.
Khi mua vé ga tàu, tôi phát hi n ra có ng i đang s s tay
lên máy bán vé bên c nh. Nhìn k l i, ng i đó đeo kính râm màu
nâu nh t, ch ng m t cây g y màu tr ng. Đó là m t ng i đàn ông
l n tu i, mình m c áo s mi v i lanh và qu n dài.
“Bác có c n giúp đ không?”
Bác y đang mò nút b m, rõ ràng là có t t v m t. Tôi không
nghĩ nhi u, ch đ ng ti n l i h i. Dù trông có v r t nghiêm túc,
nh ng bác y v n n m t n c i thân thi n.
“Xin l i, v y có th nh cháu mua vé giúp bác đ c không?”
Bác y đ a ví cho tôi mà không h do d , r i đ c tên c a ba
tr m d ng. Đ t nhiên c m ví c a ng i khác, tim tôi nh đ p nhanh
h n. T t nhiên, tôi không h có ý nghĩ làm chuy n x u, ch c m th y
kinh ng c vì t i sao ng i đàn ông khi m th này l i đ a ví cho
ng i l mà ch ng đ phòng gì.
“Máy bán vé đ i sang lo i máy khác r i bác .”
“À, đúng th , m i đ u bác cũng không quen.”
Máy bán vé m i không ph i d ng nút b m, mà gi ng v i máy rút
ti n ATM, thao tác b ng màn hình c m ng. Tôi mua xong vé, đ u
tiên tr l i ví, sau đó đ a vé cho bác y.
“ , cháu và bác ng i cùng m t chuy n tàu đ y, có c n cháu giúp
bác lên xe không?”
“Th t sao? V y thì th t c m n cháu.”
Bác y không khách sáo, nh nhàng n m l y cánh tay ph i c a
tôi. Nh ng ng i đàn ông l n đ u tiên n m tay ph n có l đ u
ng i ngùng nh th này nh . C m giác đ c ng i khác d a d m
th t là thích.
Chúng tôi b c qua c a soát vé t đ ng, men theo c u thang đi
lên ga tàu, trong lúc đ i tàu đi n và lúc ng i trên tàu, hai bác cháu
còn t gi i thi u v mình, hàn huyên nh ng chuy n th ng nh t.
Bác y tên là Takano, t nh th l c đã kém, đ n tu i tr ng thành
thì g n nh không nhìn th y gì n a. Bác y có th t lo li u cu c
s ng h ng ngày c a mình, và cũng có th t đi đ n b t kỳ đâu.
Nh ng vì m i chuy n đ n g n đây đ c n a năm, nên v n ch a
thích ng l m, khi tôi k mình cũng v a chuy n đ n đây đ c m t
tháng, bác y vui v h i: “V y sao?” Thì ra, chúng tôi đ n cùng m t
siêu th , r i l i cùng m t th vi n. Bác y thu n mi ng h i tôi bu i
tr a có th ăn đâu, sau đó mách cho tôi ti m gi t và ti m bánh
ng t v a t t v a r . Tôi h i bác y có thích ăn đ ng t không, bác
y m m c i tr l i: “Thích ch , hôm qua bác còn ăn h t c ph n
c a đ a cháu, làm bà xã c n nh n mãi.” Lúc này, tàu đã đ n ga c a
bác Takano, sau khi c m n tôi, bác y xu ng xe m t cách thành
th c. Tôi nhoài ng i ra phía c a s , nhìn bóng bác y khu t d n
sau b c th m, nh th đang ti n ng i tình c a mình.
Lâu l m r i tôi m i có tâm tr ng tho i mái nh v y. Bác y
d ng nh r t bi t cách nói chuy n, không bi t tôi có th tr thành
b n c a bác y đ c không. M t ph n 31 tu i đã có ch ng mu n
đ c k t b n v i m t ông lão đã có cháu ch t, li u có khi n ng i
ta c m th y kỳ c c không? Khi ng i trên tàu, tôi c v n v nghĩ đ n
chuy n này, c m th y m t ni m vui thích ng m dâng lên trong tim.
T i hôm đó, tôi t t đèn trong phòng ng , khi chu n b chìm vào
gi c ng thì b ng nghe th y ti ng m c a ngoài l i vào, li n gi t
mình. Đ ng h báo th c đ t c nh g i đi m lúc m t gi đêm. “Anh
làm em th c gi c r i à? E m c ng ti p đi.” Ch ng tôi c i vest, m m
c i nói.
Trên bàn đ t m t túi đ mua t siêu th , bên trong có c m n m
và bia lon. “Anh ch c n g i m t cu c đi n tho i v nhà là em s
chu n b c m và bia cho anh mà.” Tôi suýt chút n a đã nói ra câu
này, may mà v n k p nu t vào trong b ng. T i sao ch ng tôi l i
ch ng mu n d a d m vào m t ng i v nh tôi? Đây hoàn toàn do
tôi t làm t ch u. M t khi nói ra đi u này, hai v ch ng s l i cãi vã
không thôi.
“D o này b n l m h anh? Ph i b n đ n khi nào?”
“Sau khi k t thúc ho t đ ng này, anh s xin ngh phép, nh ng
tr c m t có l v n s c n thêm m t ít th i gian n a.”
“V y s c kh e c a anh ch ng đ đ c ch ?”
“ .E mc ng tr c đi, không sao, anh t m xong cũng s ng
luôn.”
Tôi r t mu n k cho anh nghe chuy n x y ra ngày hôm nay,
nh ng anh l i khéo léo c tuy t. Đi u duy nh t mà tôi có th làm lúc
này là tránh gây thêm phi n ph c cho anh y, nên đành g t g t đ u
r i tr v gi ng.
Ch ng tôi là m t ng i “xê d ch”[30]. Sau khi k t hôn, g n nh v i
t n su t hai năm m t đ t, anh y l i b đi u đi công tác t i các thành
ph l n trên toàn qu c. Anh v a đ c đi u đ n chi nhánh thành
ph này đ ph trách t ch c m t ho t đ ng t thi n, m i t i đ u
ph i ng i chuy n tàu cu i v nhà, ngay c ngày ngh cũng ph i đi
làm.
Khi k t hôn cùng anh y, tôi đã bi t công vi c c a anh b n r n,
th ng xuyên b đi u đi kh p n i. Khi đó, tôi nghĩ r ng có m t ng i
ch ng m áp nh nhàng nh v y, thì dù có ph i n i chân tr i góc
b cũng có th xóa tan m i khó khăn. Nh ng m i l n chuy n nhà,
chúng tôi đ u ph i làm l i rèm kéo ch vì kích th c c a s không
gi ng nhau. Tôi tìm công vi c làm thêm theo gi không ph i đ bù
đ p chi tiêu trong gia đình, mà mu n xây d ng m i quan h xã giao
t t đ p v i hàng xóm. Khó khăn l m m i thích ng đ c v i hoàn
c nh, v y mà m t l n n a l nh đi u chuy n nhân s l i đ c đ a
ra. C năm l n b y l t l p đi l p l i cu c s ng nh v y, khi n s
m t m i v t quá s c ch u đ ng c a tôi. D n d n, tâm tr ng ngày
càng tr m u t. Tôi t ng đ n b nh vi n đ khám, bác s kê cho tôi
m t đ n thu c an th n li u nh , nh ng lúc nghiêm tr ng nh t, tôi
còn không th hoàn thành đ c m t vi c nhà t i thi u. Th i gian
trong ngày c th trôi qua trong n i đau đ n, bu n bã và nh ng gi t
n c m t. Ch ng tôi r t lo l ng cho tôi, anh cho r ng chính anh đã
đ y tôi đ n tình c nh này. Nh ng tôi bi t m i l n đi u chuy n công
tác, anh cũng ph i đ i di n v i nh ng áp l c khi ph i trong môi
tr ng hoàn toàn m i, nên không th yêu c u anh quan tâm đ n tôi
nhi u h n n a. Vì v y, tôi c g ng lo i tr t p ni m, không nghĩ
ng i lung tung v vi c t i sao mình ch ng th mang thai, hay c đ i
ch mãi đây thì có nghĩa lý gì, xóa b t t c nh ng nguyên nhân
khi n tôi s u mu n mang tính chu kỳ, nh v y mà tâm tr ng m i
nh nhõm đôi chút.
Hôm nay, tôi đi ph ng v n m t công vi c tính l ng theo gi . M i
l n chuy n đ n m t n i m i, tôi đ u s đi xin vi c. Tuy nhiên, do h c
l c c a tôi không t t, cũng không có kinh nghi m làm vi c gì ra h n,
h n n a thái đ l i không m y tích c c, nên th ng xuyên b t
ch i. M i m t l n th t b i, ch ng tôi s l i an i: “E m c nhà cũng
đ c.” Trong lòng tôi cũng có chút mong đ i câu nói này c a anh.
Không ph i vì tôi không mu n đi làm, mà đ n gi n là tôi c m th y
mình s b đ t trong nh ng m i quan h th t là phi n ph c. Hôm
nay, trên đ ng đi ph ng v n tôi đã g p m t chuy n vui, hi m khi tôi
l i th y h ng thú nh v y, có l h s tuy n d ng tôi. Tôi nghe ti ng
c a ch ng trong phòng t m, t t nh m m t l i.
M t tu n sau, thông báo mà tôi nh n đ c v n là t ch i tuy n
d ng. Nh v y cũng có nghĩa là tôi đã nh n đ c “kim bài mi n t i”
- có th nhà su t ngày, nh ng lúc th phào nh nhõm trong lòng
tôi cũng h i th t v ng. Tôi t nh không đ c nghĩ ng i quá nhi u,
th là ra ngoài đi ch , nh ng không hi u sao l i vô th c b c vào
th vi n, hy v ng có th tình c g p bác Takano. Tôi đ n khu đ c
băng cát sét, r i ng i đó đ c t p chí m t lúc lâu, nh ng v n không
th y bóng dáng bác y đâu. Tôi l i đ n tìm ti m gi t là và c a
hàng bánh ng t mà bác y t ng mách cho tôi. Đâu ph i là tôi đã
“ph i lòng” bác y, r t cu c tôi đang làm gì v y? Tôi l c l c đ u,
b c vào m t quán cà phê, lúc này đã quá gi tr a, ch mu n ngh
chân m t chút, không ng l i trông th y bác Takano đang ng i ch
g n c a ra vào. Tôi m ng r i n c m t, hít m t h i sâu r i c t l i
chào: “Bác Takano.”
“ , là cô gái l n tr c.”
Bác y v n nh gi ng nói c a tôi. Tôi m ng t i m c b t khóc
r ng r c nh m t đ a tr . Nhân viên trong ti m đ u quay ra nhìn tôi
v i ánh m t tò mò.
“Cháu đang khóc đ y à? Nào, ng i xu ng đây đã.”
“Cháu xin l i, ch c bác c m th y phi n l m.”
“N u nh cháu làm bác th y phi n ph c, bác s nói th ng ra.
Đ c r i, đ ng khóc n a.”
Hình nh bác y v a ăn xong, nhân viên ph c v đ n d n khay
bát đ c ăn r t g n và s ch s , r i đ t m t c c cà phê tr cm t
bác y.
Bác Takano nói hôm nay r nh r i không có vi c gì làm nên ra
ngoài đi d o m t chút, sau đó h i tôi đã x y ra chuy n gì. Tôi ch ng
th gi i thích rõ rành t i sao tâm tr ng mình l i tr nên kích đ ng
nh v y, ngay c b n thân tôi cũng c m th y b i r i. Bác y yên
l ng l ng nghe, thi tho ng thêm l i ph h a. Tôi c ng r ng mình
có r t nhi u đi u mu n b c b ch, nh ng sau khi nói ra m i bi t ch
trong nháy m t đã nói xong, không ch có v y, đó còn toàn là nh ng
đi u b t mãn nh nh t, ch ng đâu vào đâu.
“Cu i cùng, cái công vi c làm theo ca đó không tuy n cháu sao?”
Bác Takano ch h i câu này.
Tôi xìu x u tr l i: “Vâng .”
“N u nh có th i gian, cháu có mu n làm tình nguy n viên
không?” Bác m m c i c t l i h i, đôi m t khi m khuy t không th
t p trung tiêu đi m nhìn vào khuôn m t tôi.
Bác Takano nói v i tôi, có th đ n đăng ký câu l c b tình
nguy n do b n c a bác ph trách, khi nào r nh r i có th đ n giúp
nh ng ng i b n b khi m th ra ngoài đi d o. Th t lòng mà nói, v a
nghe đ n hai t “tình nguy n” là tôi đã có chút r t rè, m t câu h i
b ng hi n ra trong đ u: M t ng i ngay đ n gia đình và chính b n
thân mình cũng ch ng th lo n i, li u có th i gian làm vi c này sao?
Đi u này hoàn toàn khác v i vi c tình c g p và giúp đ bác Takano
trên đ ng, m t khi đã đăng ký câu l c b thì b t bu c ph i gánh
vác nh ng trách nhi m t ng ng. Tôi v n ch a chu n b th t t t
tâm lý đ ch u trách nhi m, n u ch đ n gi n là đi làm đ cho khuây
kh a, thì ch ng ph i tôi đang gi v làm vi c thi n hay sao?
Tr c khi t bi t, bác Takano nói: “N u cháu có h ng thú thì g i
cho bác nhé.” Qua m t tu n, r i m i ngày, bác y đ u không g i
đi n đ n thúc gi c tôi. Cũng không có gì l . Nh ng chuy n nh th
này không th mi n c ng, mà b t bu c ph i là t nguy n.
Sang tu n th hai, cu i cùng tôi cũng g i đi n cho bác Takano,
nói mình mu n th làm công vi c tình nguy n xem sao. Bác y r t
vui, nh ng cũng nh c đi nh c l i: “Dù có ai đó nh v cháu, nh ng
n u không thích thì hãy c t ch i, và b t c lúc nào cũng có th xin
ngh .”
B t đ u t tu n sau, c m i tu n tôi s t ch n ra hai ngày đ đi
làm tình nguy n viên. Tôi c m th y khó m l i, nên mãi v n ch a
nói cho ch ng bi t chuy n này.
Trong lòng tôi r t lo l ng, nh ng sau khi th s c trong th c t
m i phát hi n ra công vi c tình nguy n nh nhàng h n tôi t ng r t
nhi u. Ch c n đ n đ a đi m ch đ nh đ đón ng i, h i n i mà h
mu n đi r i đi cùng h là đ c. Nh ng ng i c n giúp đ có r t
nhi u d ng, có khi tôi giúp m t ng i ph n l n tu i đi mua qu n
áo, có khi l i đ a m t bé trai m i m y tu i đ n ph đi n máy mua
máy tính. Th t không ng m t ng i t tr c đ n nay luôn s
nh ng đi u m i l nh tôi l i có th giao l u trò chuy n m t cách
bình th ng v i h , đ n t i đ a h v nhà, nh ng l i c m n tr nh
tr ng đ n t h và ng i nhà c a h khi n cho bao nhiêu m t m i
trong ngày c a tôi b ng ch c tiêu tan. Ng i ph i nói l i c m n là
tôi m i đúng.
Th nh ng, ch trong vòng m t tháng ng n ng i, tôi đã g p ph i
nút th t. Ngày hôm đó, tôi giúp m t chàng trai t m tu i mình đi t n
b , anh ta tùy ti n nh m t đ a tr , lúc thì sai tôi đi mua nh ng món
ăn v t mà bi t rõ là không có, lúc l i ch trích ph ng pháp t n b và
cách gi i thích phong c nh c a tôi r t nhàm chán, th m chí còn nói:
“K c có đ c m t ng i vui v , ho t bát nh cô giúp đ , tôi cũng
ch ng th y vui chút nào.” Dù c g ng thuy t ph c b n thân r ng,
anh ta ch đang trút gi n lên mình, nh ng tôi - m t ng i v n luôn
cho r ng mình đang giúp đ ng i khác v n c m th y r t s c. Tôi
g i đi n tho i cho bác Takano, đúng lúc bác không có nhà. Tôi n c
m t giàn gi a, không ng mình l i y u đu i, vô tích s nh v y, và
c th tâm tr ng càng t t d c th m h i.
Tôi t nh c nh mình ph i x c l i tinh th n tr c khi ch ng tr
v , nh ng khi anh vào đ n c a, tôi đã không kìm đ c mà khóc òa
lên. Ch ng tôi h i: “D o này ch ng ph i em r t yêu đ i sao, r t cu c
đã x y ra chuy n gì r i?” Tôi li n k h t chuy n đi làm tình nguy n
đã gi u anh.
Nghe xong, ch ng tôi th m t h i dài, l nh lùng nói, tình nguy n
là vi c dành cho nh ng ng i th a h i r i s c, em ch đang l n
tránh và mu n c u r i b n thân thông qua vi c giúp đ ng i ta mà
thôi. Bình th ng dù có m t đ n đâu, anh v n s an i tôi m t cách
nh nhàng. Nh ng nh ng l i anh nói hôm nay khi n tôi tr n tròn
m t.
“N u nh ngay c nh ng vi c nh th này mà em cũng khóc lóc
than th , anh khuyên em đ ng có làm vi c gì c , c ngày c nhà
cho xong.” Anh chán n n nói, r i đ ng d y đi vào phòng ng .
“E m không mu n!”
Tôi cũng không hi u rõ chuy n gì đang x y ra, ch c m th y m t
lu ng h i l nh toát ra t n i th m sâu trong trí óc.
“Anh b o ho t đ ng t thi n c a công ty nh m m c đích gây qu ,
v y t i sao không đem kinh phí đi tìm ngh s bi u di n và may áo
T-shirt quyên t ng luôn đi?”
“Này, đây là hai vi c hoàn toàn khác nhau!”
“Xin l i, em khóc lóc làm phi n đ n anh!”
V s ng s t trên m t anh khi n tôi nh đ n anh chàng cùng tu i
mà tôi g p ban ngày. Anh ta nói mình b m t đi đôi m t trong m t tai
n n xe h i vài năm tr c, cũng may nhà v có đi u ki n, nên anh ta
không ph i làm gì. Lúc đó tôi còn nghĩ anh ta đang khoe m , gi
cu i cùng tôi cũng đã hi u đ c n i cô đ c trong lòng anh ta. Ngay
c quy n t do khóc lóc và bu n chán c a tôi cũng đã b t c đo t.
Tr c khi kho nh kh c này đ n, tôi th m chí còn không ý th c đ c
đi u đó. Có m t đi m n c c i là sau khi phát hi n ra, n c m t
c a tôi b ng ch c khô l nh. Đã bao nhiêu năm tôi không t nh táo
nh th này, còn có th nhìn th y nét hao g y kh c rõ trên khuôn
m t ch ng.
“Công ty ki u này, thà t ch c đi cho xong!”
Nghe tôi nói v y, ch ng tôi cũng không ph n bác l i, cúi th p
đ u, r t lâu sau cũng không ng ng lên.
T i sao đàn ông l i thích bóng chày? Không đúng, tôi bi t cũng
có ng i không thích bóng chày, th nh ng tôi đã s ng 31 năm, h i
t ng v nh ng đ i b n trai c a tôi, tuy tích cách và công vi c c a
m i “đ i” là khác nhau, nh ng h đ u thích xem thi đ u bóng chày.
M i tám tu i tôi b t đ u d n ra riêng, b n trai luôn thích lì trong
nhà tôi ( đi u này khi n tôi r t vui) , m tivi lên r i chăm chú xem thi
đ u. B tôi cũng v y, đ i v i tôi mà nói, đây là câu đ không có l i
gi i su t bao nhiêu năm. Tôi t ng h i nh ng ng i trong cu c, c p
trên trong công ty và c m y cô b n gái, tr c sau v n ch ng nh n
đ c đáp án nào khi n cho tôi hài lòng.
B n trai hi n t i b ng tu i tôi, chúng tôi s ng chung đã s p đ c
ba năm r i. Cùng chui rúc trong căn phòng chung c ch t ch i ng n
y năm, không khí ng t ngào thu tr c t lâu đã ch ng còn, dù là
vi c anh y vô t xì h i hay tôi nh lông mày, t t c đ u đã tr thành
m t ph n trong cu c s ng th ng nh t, ch ng kỳ qu c chút nào.
Hình nh anh y cho r ng đã đ n lúc chúng tôi k t hôn, nh ng v n
ch a ng l i. Mà k c anh y có c u hôn tôi, có l tôi cũng không
bi t tr l i th nào.
Tôi không h ghét anh, cũng nh không h ghét bóng chày v y.
Chúng tôi yên bình bên nhau đã ba năm, vì v y cũng có th coi là tôi
thích anh, nh ng nghĩ đ n vi c v i vàng k t hôn, r i c s ng th này
c đ i, b t giác tôi ch mu n ng c lên tr i mà th dài.
Lúc này đây, anh đang m c m t chi c áo T-shirt s n c đã đ c
dùng làm áo ng cùng v i qu n đùi, ng i xem không ch p m t di n
bi n c a tr n đ u có đ i bóng mà anh yêu thích. Khi thay c u th
ném bóng, anh l m r m b c d c, và b t đ u tu lon bia. Tr c kia,
b n trai tôi cũng có ng i l ng l xem bóng, nh ng dù cho đó là m t
ng i gào thét tr c màn hình tivi, hay m t ng i ch ng nói n a l i
khi xem thi đ u, h đ u t cho r ng mình là hu n luy n viên tài ba
nh t. Tôi nghĩ h th t ngu ng c, và cũng t ng nói v i h nh th ,
nh ng h ch ng nh ng không rút kinh nghi m, còn nói v i tôi: “E m
th t đáng th ng, vì ch ng hi u đ c ni m vui trong đó.” Th nên,
tôi cũng chán ch ng bu n đ m x a đ n h n a.
Tôi dùng đ u thu k thu t s thu l i b phim dài t p đ c chi u
cùng m t khung gi trên kênh khác. Khi qu ng cáo, tôi tranh th c
h i chuy n kênh.
“X u tính, đ ng có chuy n kênh!”
“X u tính? Còn anh thì th nào? Gi đang qu ng cáo, chuy n
kênh khác thì đã sao!”
“Ch ng ph i em đã thu l i b phim đó r i sao?”
“Đ em xem m t tý thì sao nào!”
Anh y gi t l y chi c đi u khi n, chuy n v kênh bóng chày. “Cái
anh đang xem là truy n hình tr c ti p, phim c a em đ mu n m t
chút r i xem cũng đ c.”
“E m cũng mu n xem ngay t lúc m i chi u!”
“Đang thi đ u mà không xem thì còn hay ho gì n a ch ?”
Lúc này, tr n đ u l i ti p t c. Tôi l ng l ng không nói, đi vào
phòng b p, khi r a bát đã c ý phát ra nh ng ti ng l ch c ch. Tôi
bi t phim dài t p xem sau cũng không sao, nh ng ngày hôm sau tôi
ph i đi làm s m, không th c khuya đ c, mà n u xem lúc anh y
v n ch a ng , th nh tho ng anh y s trêu ch c, làm tôi vô cùng t c
t i. Tôi mu n ngày mai khi đi làm s th o lu n tình ti t b phim v i
đ ng nghi p, nh ng sau khi xem xong tr n đ u đ c truy n hình
tr c ti p, anh y s xem luôn tin t c th thao, nên hôm nay rõ ràng
tôi s ch ng có th i gian xem l i băng thu.
T i sao quy n ch n kênh luôn n m trong tay đàn ông? Có l tôi
ph i mua thêm m t chi c tivi n a. Nh ng căn chung c cũ rích này
ch có hai phòng, đ đ c c a chúng tôi đã nhét đ y m i không gian,
v i l i trong nhà ch có m t đ u c m ăng ten, tr c m t cũng ch ng
có ti n mà đ i sang căn phòng l n h n. Chúng tôi l i ch a k t hôn,
t i sao tôi ph i xu ng b p n u c m và d n đ ăn, ngay c bát đĩa tôi
cũng ph i r a trong khi anh y ung dung ng i xem truy n hình tr c
ti p?!
Sau khi d n d p xong căn b p, tôi l i mon men đ n g n anh y,
đúng lúc này tay tuy n th m i đang r t đ c chú ý ra m t đòn hi m
hóc, chuy n b i thành th ng. Anh y sung s ng đ p bàn th t
m nh, m t mày h n h gi tay ra b t tay v i tôi. Còn tôi thì gi ng
nh m t ng i m có đ a con ng c ngh ch, c n n ra m t n c i
r i b t tay v i anh y.
“E m đã t ng h i r t nhi u l n, có th h i thêm m t l n n a
không?”
Anh y nhìn tôi, trên khuôn m t v n r ng r n c .
“T i sao đàn ông l i thích bóng chày nh v y?”
Anh y nhìn tôi, nháy m t vài cái r i ch ng tay vào c m, th t
hi m khi tr m ngâm suy nghĩ nh th này.
“V y anh h i em nhé, t i sao ph n l i thích bàn lu n v ch đ
tình yêu?”
K t khi quen anh y, đ y là l n đ u tiên tôi c ng h ng, không
th t lên l i nào.
Cô gái nh
Tái bút: nhà m tôi tr ng nho, tôi có g i nhà xu t b n chuy n cho
anh, mong anh vui lòng nh n cho.
Khi m ngăn kéo c a con gái, tôi b ng nhiên phát hi n ra m t
th đáng s . Tôi không tìm th y chi c kéo th ng ngày v n dùng,
mu n dùng t m kéo c a con gái, m i thu n tay m ngăn kéo c a nó
ra.
Gia đình chúng tôi không đ t n ng chuy n bí m t riêng t . Nghe
nói có m t s nhà ch c n b m b c vào phòng c a con cái,
chúng s cãi nhau v i b m , nh ng con nhà tôi thì hoàn toàn tho i
mái. Đ dùng trong nhà h u nh đ u dùng chung, con trai hay con
gái tôi t nh luôn c m th y bi t n n u tôi giúp chúng d n d p
phòng ho c gi t giũ qu n áo. T t n đáy lòng, tôi cũng c m kích
hai con r t hi u chuy n.
Th nh ng...
Khi đóng ngăn kéo trên cùng, tôi th y ngăn kéo th hai h ra m t
khe nh , nên vô tình m ra xem, thì th y m t chi c h p vuông xinh
x n dài kho ng 6 cm n m trên t p album c nh và cu n t đi n
mini. Dù đã 6 0 tu i, tôi cũng bi t trong chi c h p s c s in tên m t
nhãn hi u th i trang n i ti ng đó đ ng th gì. Tôi không suy nghĩ gì,
đóng s p ngăn kéo l i, đ nh v nh ch a nhìn th y đi u gì, nh ng
đôi chân nh b dính ch t d i sàn. Tôi l y b y m l i ngăn kéo th
hai. Tính con gái tôi vô cùng c n th n, ngăn kéo cũng đ cs px p
r t ngăn n p. Có v nh h p bao cao su đ c v t đ i vào đó. Tôi
l y can đ m c m chi c h p lên, l y th n m bên trong ra. Sáu cái
bao cao su dính li n v i nhau, hi n nhiên là ch a dùng qua l n nào.
Tôi đã sinh đ c hai đ a con, nói nh th này có l s b hi u
nh m là đang gi v ngây th , nh ng khi liên t ng đ n cái th
n m trong v bao nh a kia, trong lòng tôi b ng c m th y ho ng
lo n, v i đ t chi c h p tr l i ch cũ r i b c ra kh i phòng con gái.
Chuy n này c lu n qu n trong đ u tôi c ngày, khi n tôi không
chuyên tâm làm vi c gì. Năm ngoái ch ng tôi ngh h u công ty mà
ông y đã làm vi c su t bao nhiêu năm, hi n đang đ m nh n vai trò
c v n cho m t doanh nghi p có liên quan, không còn ph i th ng
xuyên tăng ca nh tr c n a, c đúng sáu gi là v nhà. Tôi r t lo
l ng li u mình có th t ra bình tĩnh tr c m t ch ng hay không.
Con gái tôi năm nay 31 tu i, làm phòng k ho ch c a m t công ty
n i y l n, đôi khi n a đêm m i tr v nhà. Nghe nói nó th ng b n
t i m c không có th i gian ngh tr a, ph i ăn mỳ gói qua loa. Bao
năm nay, tôi v n làm c m h p cho nó.
Tuy nói nó là con gái c a tôi, nh ng tôi không bi t nó đã có kinh
nghi m v sex ch a. Tính cách nó c i m , không s nh ng đi u
m i l , gi i xã giao, nh ng m t s m t l i r t c l , c ng nh c. Nghĩ
đ n vi c nó đã có kinh nghi m v sex, tâm tr ng tôi b ng tr nên
ph c t p. Nh ng n u nó đã 31 tu i mà v n là gái trinh, ch e s càng
khi n ng i ta lo l ng.
So v i các gia đình khác, nhà chúng tôi đ c coi là êm m hòa
thu n, b m và con cái cũng th ng xuyên trò chuy n v i nhau,
nh ng g p ph i chuy n này tôi v n không bi t làm th nào cho n
th a. Không đúng, lúc này nghĩ l i, tôi nh n ra gia đình mình luôn né
tránh m t cách khéo léo nh ng v n đ liên quan đ n sex. Con gái
và con trai tôi đ u r t nh y c m, có l chúng nó c tình l ng tránh
v n đ này, c g ng tìm nh ng ch đ lành m nh, h u ích đ nói
chuy n v i chúng tôi.
Con trai tôi h n con gái năm tu i, đã k t hôn m i năm, do tính
ch t công vi c nên th ng xuyên ph i di chuy n kh p châu Âu, hai
năm m i đ c v n c m t l n. Khi con trai tôi v n còn nhà, trong
m t l n quét d n phòng nó tôi t ng phát hi n ra m y cu n t p chí
khiêu dâm, nh ng khi đó tôi không h c m th y b t an. Tôi ti p nh n
chuy n này r t t nhiên - nó là đàn ông, đó là chuy n đ ng nhiên
mà.
Con trai tôi r i kh i gia đình s m h n d li u, vì v y tôi và ch ng
đ u hy v ng con gái s mãi nhà. T t nhiên, chúng tôi hoàn toàn
không có ý mu n trói bu c con bé, mà ng c l i còn r t mong nó
tìm đ cm tđ it ng lý t ng, đ b c vào m t cu c hôn nhân
h nh phúc.
Tôi không bi t mình đã l ng ng i đi trong bao lâu, m i ch t
nghĩ ra có l con gái đã tìm đ c đ i t ng yêu đ ng. Tôi đ ng
ng i không yên, vào l i phòng con gái, m ngăn kéo th hai, l y
cu n album bên d i h p bao cao su và m ra xem li u có chàng
trai nào mà tôi không bi t không. Th nh ng, trong dó toàn là nh ng
b c nh con gái ch p cùng b n khi đi du l ch mà nó đã cho tôi xem
t lâu.
Đúng lúc này, chuông c a b ng ngân lên, tôi gi t n y mình, cu n
album r i xu ng n n nhà. Tôi ng c m t nhìn lên chi c đ ng h
treo trên t ng, đã sáu gi t i r i. L y ch ng đã bao nhiêu năm nay,
đây là l n đ u tiên tôi quên n u b a t i.
Tôi hoang mang lao xu ng c u thang, m c a nhà. Ch ng tôi
còn ch a k p chào “Tôi v r i đây” đã v i h i: “Bà làm sao th ?”
“Không, không sao. Tôi ch h i m t, v a nãy còn ng thi p đi,
nên v n ch a n u c m.”
“Không sao. Nh ng mà bà v n n ch ? Hay là c m cúm r i?”
Ch ng tôi v n ch a c i áo khoác, nhìn tôi chăm chú.
Tôi c n n ra m t n c i: “Thi tho ng cũng ph i th g i sushi
bên ngoài xem th nào ch .”
“Có ph i đã x y ra chuy n gì r i không? Hình nh bà có gì đó
khác th ng.” Ch ng coi tôi nh đ a tr , đ t tay lên trán tôi d u
dàng h i.
Tôi cúi đ u, nghĩ đ n s ân c n c a ch ng và s vô tích s c a
b n thân, b t giác n c m t tuôn trào.
Tr c nay tôi v n không gi i che gi u c m xúc, ch ng tôi t ng
b o, dù tôi có đ nh nói m t l i nói d i thi n ý, thì cũng s vi t h t ra
trên m t, vì v y, tôi không mu n ti p t c che gi u n a, mà nói h t
chuy n ngày hôm nay.
Ch ng tôi nghe xong ch im l ng, m t không c m xúc tr v
phòng thay qu n áo. Đúng lúc sushi đ c đ a đ n, tôi làm món
salad và canh đ n gi n, ch ng tôi l ng l ăn. Ăn xong c m, tôi pha
m t m trà truy n th ng b ng ra cho ông y, ch ng tôi ng i trên gh
sô pha, m t tay ch ng c m, ch m rãi m l i.
“Tâm tr ng r t ph c t p… ”
À, tôi hi u, ch ng tôi h n là cũng gi ng tôi, nghĩ v t t th y m i
chuy n c a con gái t thu bé cho đ n gi , không ch là nh ng
chuy n đã qua, mà còn suy nghĩ c v t ng lai c a nó.
“Bao gi nó v ?”
“Không rõ n a. Nh ng nó b o hôm nay s v s m.”
“V y chúng ta đ i nó v nói chuy n nhé.”
“... Đ c r i.”
M c dù đ ng ý, nh ng kỳ th c tôi không m y tin t ng ch ng.
Trong công vi c ông y là ng i r t có trách nhi m, nh ng khi g p
nh ng chuy n nh th này trong gia đình thì l i th ng không dám
đ i m t. Khi con trai k t hôn, ông y cũng b i r i, ch ng nói đ c
câu nào v i con dâu. Đ n khi con gái vào đ i h c, l n đ u tiên đ a
b n trai v ra m t, ông y ng i nói chuy n ch a đ y ba phút đã
chu n ra ngoài đi d o r i.
Lúc này, ti ng chuông thánh thót ngoài c a l i vang lên m t h i.
M y hôm sau, t p b n th o v n t ng ph i đ i đ n t i m i g i
t i, thì bu i chi u đã nh n đ c r i, vì v y tôi v s m h n, và đ n
“đi m danh” nhà hàng c a Akatsuki. C u y không ph i d ng “hot”
trong nhà hàng, nh ng ngoài tôi ra, cũng có nh ng khách quen
khác, nên thi tho ng s chuy n đ n ch h . Nhân lúc Akatsuki
không có đó, nh ng Ng u Lang khác li n xán đ n. Nghe m t
chàng thanh niên đ p trai tu n tú h i: “Tôi có th u ng bia không”,
“Tôi có th g i đ nh m không?” c m giác cũng không t chút nào.
Đ ng nhiên, tít c nh ng th đó đ u do tôi thanh toán, m i hóa
đ n ch kho ng trên d i 50.000 yên, tôi nghĩ h c ý kh ng ch
m c này, nh ng tr c nay v n ch a ki m ch ng đ c. Khi tôi 30
tu i, thu nh p h ng năm đã h n m t tri u yên, r t nhi u ng i đàn
ông còn ki m đ c ít h n tôi mà còn ph i nuôi c gia đình, còn tôi
m i tháng ch tiêu kho ng 2 00.000 yên câu l c b Ng u Lang
cũng ch ng có gì quá đáng. N u làm v y có th đ i l i s bình yên
trong tâm h n, thì cũng h p lý. Hu ng h , tôi cũng l m nh n ra ch
sau kho ng m t năm thôi, tôi s l i chán ng y ch này.
Ngày hôm đó sau khi Akatsuki tan làm, nhà hàng quen thu c kia
c a tôi đông nh tr y h i, nh t th i không bi t ph i đi đâu. Không
mu n đ n nh ng n i có th ch m m t nh ng nhân s có liên quan
đ n công vi c c a mình, tôi tr m t b c trên con đ ng khuya.
Akatsuki b ng nhiên nói mu n đ n nhà tôi, tôi nghĩ ng i m t chút r i
g t đ u đ ng ý. Tôi b o trong nhà không có th gì ăn đ c c , c u
y th n nhiên nói có th đ n c a hàng ti n l i mua bánh bao nhân
th t. Th là chúng tôi b t taxi v đ n g n nhà, khi mua xong đ ăn
th c u ng và b c ra ngoài c a hàng ti n l i, Akatsuki l y m t
chi c bánh bao t trong túi ra nói: “Chúng ta v a đi v a ăn.”
“Trông ch ng có phép t c gì c , v nhà r i ăn nhé!”
“Món này ph i tranh th ăn lúc còn nóng, d i tr i l nh.” C u y
ch ng bu n đ tâm, đ a bánh bao cho tôi.
“C u đúng là thanh niên.” Tôi c i nhăn nhó r i c n m t mi ng,
ch ng ng l i ngon quá s c t ng t ng, nh th đ c tr v v i
nh ng năm tháng h c sinh, tâm h n b ng nh y nhót, t i vui. M c
dù không liên quan gì đ n chuy n này, nh ng bu i t i hôm đó tôi đã
lên gi ng v i c u y. Akatsuki v n còn tr , nh ng xét cho cùng
cũng là m t ng i đàn ông đã b n tr i nhi u năm ph ng mua
thanh bán s c. Vì đã lâu không lên gi ng v i b n trai, nên tôi căng
th ng t t đ , nh ng b ng s d n d t c a Akatsuki, ch ng m y ch c
tôi đã chìm vào cõi b ng lai ngây ng t, c m th y kinh ng c khi mình
l i phát ra nh ng thanh âm rên r . Còn Akatsuki thì nh m t c u bé
đang nâng niu món đ ch i m i, khám phá h t l n này đ n l n khác.
Kho nh kh c ban mai, khi chúng tôi n m k bên nhau thân xác
rã r i, thì đ t nhiên v ng l i ti ng m c a c t k t. Akatsuki c nh giác
h n tôi, không tránh kh i cu ng quýt. Tôi níu c u y l i, khoác váy
ng r i b c ra ngoài phòng. Tôi s m đã có d c m này, nên đã cài
ch t an toàn t hôm qua. Tôi m hé c a, trông th y khuôn m t c a
b n trai. Khi ánh m t hai bên ch m nhau, tôi ch ch vào đôi giày da
c a Akatsuki, anh y không gi u n i s kinh ng c, nh ng v n mi n
c ng g t g t đ u, quay ng i r i đi.
“Đ i m t chút!” Tôi g i anh y l i, “tr l i em chìa khóa d phòng,
b vào hòm th nhé.” Nói xong, tôi đóng s p c a, m nh tay khóa
trái, c ý đ ng i b n trai đang đ ng bên ngoài nghe đ c.
H t!
[1]
Nhân v t ông b ngoan c trong tác ph m G ia đình T erauchi
K antaro c a nhà văn Mukoda Kuniko.
[2 ] Là m t quái v t kh ng l h c u c a Nh t B n.
[3] M t món cá c a ng i Nh t B n, đ c rán v i d u, sau đó
p trong gi m có tr n hành tây và t.
[4] Là lo i ch t kích thích làm tăng s t nh táo và kh năng t p
trung, đ ng th i làm gi m s m t m i và c m giác thèm ăn.
[5]Ám ch nh ng ng i luôn r t ph c tùng vâng l nh khi làm
vi c trong công ty.
[6 ] M t ban nh c thi u nhi n i ti ng c a Nh t B n.
[7 ] Là m t trong nh ng gi ng chó nuôi nh nh t trên th gi i.
[8] M t gi ng th nuôi tai c p nh nh t, có ngu n g c t n c
Anh.
[9] M t c a hàng bánh ng t chuyên dành cho v ng th t c a
n c Áo.
[10] Ch nh ng ng i đàn ông lăng nhăng, có tính trăng hoa.
[11] M t lo i bánh c truy n c a Nh t B n, có hai l p v bánh
tròn d t bao l y nhân đ u đ .
[12 ] M t d ng thu c ng .
[13] Nh ng lo i b nh xu t hi n cùng v i tu i già nh ti u đ ng,
cao huy t áp...
[14] M t d ng thu c c m cúm.
[15] Nh ng c a hàng chuyên mua bán phi u quà t ng và các
lo i vé khác nhau c a Nh t B n.
[16 ] R m tháng b y.
[17 ] Theo W ikipedia, Saigo Takamori nguyên danh là Saigo
Takanaga, m t trong nh ng samurai có nh h ng l n nh t trong
l ch s Nh t B n, s ng vào cu i th i kỳ E do và đ u th i kỳ Minh Tr .
[18] Đ o núi l a Nh t B n.
[19] Nh ng đo n l p l i ng u h ng trong b n nh c.
[2 0] Nh t B n, l tr ng thành đ c t ch c vào ngày th hai
c a tu n th hai trong tháng 1.
[2 1] Hãng thi t k th i trang n .
[2 2 ] M t gi ng hoa loa kèn đ .
[2 3] M t hòn đ o tây Thái Bình D ng, là lãnh th có t ch c
nh ng ch a h p nh t c a M .
[2 4]
R u p l nh có ba lo i: Y uki-hie: 5 đ C, Hana-hie: 10 đ
C, Suz u-hie: 15 đ C; còn r u hâm nóng có sáu lo i: Hinata-kan:
30 đ C, Hitohada-kan: 35 đ C, Nuru-kan: 40 đ C, J o-kan: 45 đ
C, Atsu-kan: 50 đ C, Toblkiri-kan: 55 đ C.
[2 5] Lo i r u chuyên dùng đ n u ăn.
[2 6 ]
Theo Âm l ch c a Nh t B n, đây là ngày dân gian quan
ni m, m i vi c đ u d đ b ho c th t b i.
[2 7 ] Theo Âm l ch c a Nh t B n, đây là ngày dân gian quan ni m
không nên c hành tang l ho c làm phép.
[2 8] C m chan trà.
[2 9] Ch nh ng ng i m c b nh hoang t ng ho c t cô l p b n
thân, không mu n giao ti p v i ng i khác.
[30] Ch ng i do đ c thù công vi c mà th ng xuyên đ c phái
đi công tác t i các đ a ph ng.
[31]Ch khu hành chính giáo d c ph c v các tr ng ti u h c,
trung h c công l p đ a ph ng.
[32 ] Ch nh ng n nhân viên b i bàn ăn m c g i c m, đeo tai th
và đuôi th đ ng ph c v khách.
[33] Kỳ ngh dành cho nhân viên n khi đ n kỳ kinh nguy t h ng
tháng.
[34]
M t ngôi sao bóng chày ng i Nh t, hi n đang ch i cho đ i
tuy n M .
[35]Nh ng h c sinh Nh t B n đ c mi n tr h c phí ho c lĩnh
ti n h c b ng nh thành tích h c t p và ph m ch t u tú.
[36 ] Ng u Lang là cách g i nh ng câu l c b , quán bar, sàn
nh y có đ i ngũ “trai đ p” chuyên ti p r u t i Nh t B n.
[37 ] Marc Chagall là m t h a sĩ n i ti ng ng i Do Thái trong th
k 2 0, các tác ph m c a ông th s k t h p t nhi u tr ng phái
nh phái n t ng, phái l p th , ch nghĩa tr u t ng.
[38]
H ng năm Nh t B n, vào d p cu i tháng t đ n đ u tháng
năm có m t kỳ ngh dài có khi h t c m t tu n, đ c g i là Tu n l
vàng.
[39] J apan Prof essional F ootball League, gi i bóng đá chuyên
nghi p Nh t B n, g i t t là J .League.
Start
Cô đ c
Xe h i
V ch ng
Gái trinh
Món đ a thích
Shachiku
Chàng th
Trò ch i
Con trai
Thu c men
Du l ch
Ban nh c
Khu v n
M o hi m
M i tình đ u
R u hâm nóng
Đi m ch ng lành
C md c
B u tr i
Ho t đ ng tình nguy n
Quy n ch n kênh
Nh ng lá th
S yên tâm
Th i kỳ mãn kinh
Karaoke
Lâu đài nh
Ng i trong cu c
Ng u Lang
Nhà t m công c ng
31 tu i
Ti u thuy t
Table of Contents