Professional Documents
Culture Documents
Lý thuyết 14.4
Lý thuyết 14.4
Để giải tích phân này cần khá nhiều công sức. Tuy nhiên, ta có thể
biểu thị cùng một thể tích theo tọa độ cực:
∬ ( 1−r 2 ) dA
r ≤1
Để tính tích phân này, chúng ta cần phải biết dạng phần tử diện tích
d’A có tọa độ cực:
Trong công thức tọa độ cực, phần tử diện tích d(A) sẽ đại diện cho
diện tích của vùng “vô vùng nhỏ”giới hạn bởi các đường tròn tọa độ có
bán kính r và r + dr, và tọa độ các tia từ gốc ở các góc.(b). Sai số trong
phép tính gần đúng này trở nên không đáng kể so với kích thước của dA
khi dr và dθ tiệm cận 0. Vậy khi biến đổi tích phân kép,
diện tích sẽ biến đổi:
dx dy=d A=r dr d θ
Ta có thể xem miền tích phân là một tập hợp trong mặt phẳng có tọa
độ Đề Các r và θ để lặp lại dạng vô cực của tích phân kép trên. Tích
phân cực của V thực sự là tích phân Đề Các trong mặt phẳng rθ, với
tích phân được thay đổi bằng cách đưa vào hệ số bổ
sung r để bù cho sư thay đổi diện tích. Có thể được
xét bằng các phương pháp lặp:
(2 4) 0
2π 1 2 4 2π
r r 1 π
V =∬ 1−r r dA=∫ d θ ∫ 1−r r dr =∫ − | d θ= unit s
( ) ( )
2 2 3
R 0 0 0 2
0 0
Nhận xét: Không nhất thiết S hoặc D phải đóng hoặc phép biến đổi là
1-1 trên biên của S. Phép biến thành tọa độ cực ánh xạ hình chữ nhật
0< r <1 ;0 ≤ θ ≤2 π 1-1 lên miền hở 0< x 2 + y 2 <1, ta có thể biến đổi một tích
phân trên một miền đóng x 2+ y 2 ≤ 1 thành trên một hình chữ nhật đóng
0 ≤ r ≤1; 0 ≤ θ ≤2 π