Professional Documents
Culture Documents
Bài 05. QTKD Nhà quản trị
Bài 05. QTKD Nhà quản trị
Nội dung
• Kỹ năng quản trị;
• Phong cách quản trị;
• Nghệ thuật quản trị.
Mục tiêu
Giúp sinh viên hiểu được thế nào là một nhà quản trị; các nhà quản trị cần có kỹ năng và
nghệ thuật gì trong quá trình làm việc, các nhà quản trị phải lựa chọn phong cách nào để
phù hợp với môi trường kinh doanh của doanh nghiệp.
Tình huống dẫn nhập
Xác định thứ tự ưu tiên công việc
Ông Thắng là giám đốc công ty Ban Mai – một công ty chuyên về sản xuất bánh kẹo. Trong tuần
đầu tháng 8 – 2013, ban thư ký trình tới ông Thắng những công việc sau cần giải quyết dứt điểm:
1. Tiêu thụ sản phẩm snack tăng đột ngột, tiêu thụ kem và các sản phẩm từ sữa chững lại so với
kế hoạch.
2. Thiếu nguyên liệu làm bánh làm cho 40 lao động không có việc.
3. Xuất hiện cơ hội kinh doanh mới nếu thử nghiệm thành công
bánh bông lan công nghiệp. Xác định ưu tiên - đảm bảo
đúng người đúng việc
4. Hoạch định chiến lược phát triển đến năm 2020.
5. Họp chuẩn bị hội diễn văn nghệ .
6. Họp chuẩn bị hội thao hàng năm.
7. Các bộ phận yêu cầu tổ chức tham quan nhân ngày 2/9.
8. Lập kế hoạch dự phòng tài chính.
9. Nhận một số cuộc gọi do thư ký đã trình lên.
Ông Thắng nên làm thế nào để giải quyết những công việc trên một cách hợp lý và
có khoa học?
3.1. Nhà quản trị
• Khái niệm: Nhà quản trị là người tổ chức, thực hiện hoạt động quản trị doanh
nghiệp. Nhà quản trị là người lập kế hoạch, tổ chức, lãnh đạo và kiểm tra con người,
tài chính, vật chất và thông tin trong tổ chức sao cho có hiệu quả để giúp tổ chức đạt
mục tiêu. Theo đó, đội ngũ quản trị được chia làm ba cấp: quản trị viên cấp cao
(lãnh đạo), quản trị viên cấp trung gian và quản trị viên cấp cơ sở.
• Đặc điểm:
o Nhà quản trị phải hoàn thành nhiệm vụ được giao với nguồn lực thấp nhất;
o Nhà quản trị sẽ hoạt động cùng với cấp dưới và cùng họ thực hiện nhiệm vụ
của doanh nghiệp.
• Các tiêu chuẩn cần có của nhà quản trị:
o Khả năng truyền thông;
o Khả năng thương lượng;
o Tư duy sáng tạo (mang tính toàn cầu);
o Linh hoạt, am hiểu các lĩnh vực, hành động lịch thiệp.
• Chú ý: Phong cách này thường rất gần với phong cách không tưởng.
Biểu hiện:
o Quá tin tưởng vào mối quan hệ mối quan hệ trên dưới trong tập thể nên dễ bị
một số người trong tập thể lợi dụng.
o Nhà quản trị cho rằng phải tự do công khai giải quyết bất đồng, mọi người phải
nói ra suy nghĩ của mình nên dễ dẫn đến xung khắc về quan điểm và đôi khi
dẫn đến tình trạng vô chính phủ.
3.3.3. Cần làm thích nghi hay lựa chọn phong cách?
• Không có nhà quản trị nào chỉ có một phong cách mà có phong cách chủ đạo và
không chủ đạo.
• Không có phong tốt, xấu mà chỉ có phong cách thích hợp, không thích hợp.
• Tốt nhất nếu được lựa chọn trường hợp khác nhà quản trị phải tìm cách thích nghi.
• Lưu ý:
o Việc quan tâm đến người dưới quyền nếu đúng mức thì sẽ có tác dụng tích cực;
nhưng nếu thái quá thì sẽ phản tác dụng;
o Phải tránh thể hiện việc yêu, ghét đối với người lao động bởi sẽ tạo ra sự đố kị
trong người lao động;
o Không được thất hứa.
Thứ hai, hiểu người
• Sự cần thiết:
o Hiểu người là điều kiện then chốt để có thái độ cư xử đúng đắn với họ;
o Không hiểu người thì không thể quản trị họ có hiệu quả.
1. Trong điều kiện kinh doanh khu vực và toàn cầu mọi nhà quản trị chỉ cần biết ứng dụng các
mô hình sẵn có là đủ.
2. Mọi nhà quản trị đều cần có ba kỹ năng: kỹ năng kỹ thuật, kỹ năng quan hệ với con người và kỹ
năng nhận thức chất lượng và vai trò của các kĩ năng đó đối với mọi nhà quản trị là như nhau.
3. Kỹ năng kỹ thuật quan trọng hơn kỹ năng nhận thức chất lượng.
4. Có phong cách quản trị kinh doanh tốt, cũng có phong cách quản trị kinh doanh không tốt
nên nhà quản trị phải biết lựa chọn cho mình phong cách quản trị kinh doanh tốt.
5. Phong cách của các nhà quản trị là giống nhau nên không cần đặt vấn đề lựa chọn phong cách.
6. Nhà quản trị vừa hoạt động có nguyên tắc lại vừa có nghệ thuật là mâu thuẫn với nhau do
nguyên tắc là cứng nhắc và nghệ thuật thì mềm dẻo, linh hoạt
7. Nghệ thuật đưa cái quan trọng nhất lên trước chính là công việc nào vừa quan trọng nhất, vừa
khẩn cấp nhất ắt phải đưa lên hàng đầu. Nhà quản trị hàng đầu nào quên điều đó sẽ không thể
quản trị tốt hoạt động của doanh nghiệp.
8. Trong các nghệ thuật xử sự với cấp dưới thì nghệ thuật biết quan tâm tới người dưới quyền là
quan trọng nhất.
9. Cứ có tiền là có thể thưởng, thưởng càng nhiều càng tốt; có lỗi là phạt. Vì thế nghệ thuật
thưởng phạt là không quan trọng.
10. Nghệ thuật tự quản trị là quan trọng và khó rèn nhất đối với mọi nhà quản trị. nhà quản trị có
nghệ thuật nếu biết áp dụng các qui định, nguyên tắc đã xây dựng một cách linh hoạt.