Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 2

Nhân vật Thoại


Phăng-tin đã tắt thở.
Giăng Van-giăng để tay lên bàn tay Lào về đương nằm có áo ông tà gỡ tay hàn
gởi bàn tay trẻ con và lao hắn
Giăng Van-giăng Anh đã giết chết người đàn bà này rồi đó.

(KHÙNG LÊN) Đừng có lôi thôi! Tao không đến đây để nghe lí sự. Dẹp!!! Đi
Gia-ve
ngay, không thì ông cùm tay lại bây giờ!
Giăng Van-giăng đến bên giường, trong chớp mất giật gãy cái gióng chính, cầm
long long trong tay. Ông trợn mắt nhìn Gia-ve, hắn lùi ra cửa. Giăng Van-giăng
tiến lại gần giường Phăng-tin. Sau đó, ông quay lại, giọng khẽ nói…
Giăng Van-giăng Tôi khuyên anh đừng có quấy rầy tôi lúc này.

Gia-ve run sợ. Hắn phải đứng yên đó, tay nắm chặt đầu gậy, lưng tựa vào khung
cửa, mắt không rời Giăng Van-giăng.
GVG tì khuỷu tay lên trụ đầu giường, bàn tay ôm trán, ngồi ngắm Phăng-tin nằm
dài không nhúc nhích, mải miết, yên lặng,…Mơ màng một lúc, ông ghé lại gần và
thì thầm bên ai Phăng-tin.

Lúc ấy, xuất hiện một nụ cười không sao tả được hiện trên đôi môi nhợt nhạt và
trong đôi mắt đờ đẫn, ngạc nhiên của chị.

Giăng Van-giăng lấy hai tay nâng đầu Phăng-tin lên, đặt ngay ngăn giữa gối như
một người mẹ sửa soạn cho con. Ông thắt lại dây rút cổ áo chị, vén gọn mái tóc
vào trong chiếc mũ vải. Xong, ông vuốt mắt cho chị.
Tay Phăng-tin vẫn bỏ thõng ra ngoài giường. Giăng Van-giăng quỳ xuống khẽ
nâng lên và đặt vào đấy một cái hôn.

Ông đứng dậy, quay về phía Gia-ve

Giăng Van-giăng Giờ anh muốn làm gì thì làm.

You might also like