Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 1

Lời ngỏ

Trong cái bóng đêm mịt mờ tưởng chừng như vô tận của sự dại khờ, non
nớt nơi nhân loại, có một con đò chở theo những tia sáng được góp nhặt
tự cổ kim vượt qua những cơn gió gian truân, xua tan đi mây mù giăng
kín trái tim, quét sạch đi những ngu muội, chắp thêm những đôi cánh để
người trên đò bay đến những vùng trời tươi đẹp. Người lái con đò ấy đạp
qua những cơn sóng mệt mỏi, ngày đêm cần mẫn đưa từng lớp từng lớp
những hành khách lướt qua ngàn trùng dương xa xôi, mở ra trước mắt họ
những chân trời mới. Những tia sáng trên con đò đó là những tia sáng của
tri thức, và những người lái chiếc đò ấy chính là những thầy cô - những
người làm "nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý, nghề sáng tạo nhất
trong các nghề sáng tạo".
Ta còn ngân nga mãi câu hát "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi, có hạt
bụi nào rơi trên bục giảng, có hạt bụi nào rơi trên tóc thầy..." chả biết tự
khi nào, mái tóc xanh của thầy đã bị phấn phủ tới bạc đầu, ta không đếm
được đã bao hạt phấn rơi trên tóc thầy. Ta không biết tự bao giờ màu tóc
thầy đã là màu của phấn, ta cũng không hiểu được biết bao nỗi suy tư của
thầy vì học trò.
Trong không khí bồi hồi, trân trọng hướng tới ngày nhà giáo Việt Nam,
cảm động và biết ơn sâu sắc trước công ơn dạy dỗ của thầy cô, tập thể lớp
11A2 xin giành tặng những “nét bút tri ân” gửi tới những thầy cô đã dìu
dắt, dạy dỗ lớp 11A2 nói riêng và thầy cô trường THPT Nguyễn Trãi
cũng như tất cả những người làm nghề giáo nói chung. Xin gửi tới những
người thầy, người cô lời cảm tạ và lời biết ơn chân thành, sâu sắc nhất.

You might also like