1. Nhu cầu về TSCĐ. Tài sản cố định là một bộ phận tài sản quan trọng không thể thiếu đối với sự tồn tại và phát triển của mỗi doanh nghiệp. Đặc điểm của TSCĐ là chúng tham gia vào nhiều chu kỳ sản xuất kinh doanh và giá trị của chúng được kết chuyển dần vào chi phí sản xuất theo niên khóa tài chính. Mức độ kết chuyển giá trị TSCĐ vào chi phí sản xuất kinh doanh phụ thuộc vào tỷ lệ khấu hao TSCĐ mà doanh nghiệp lựa chọn theo các quy định hiện hành. Thành phần TSCĐ bao gồm: nhà xưởng, đất đai, máy móc, thiết bị dụng trong sản xuất kinh doanh, máy móc thiết bị văn phòng, phương tiện vận tải, giá trị nhãn hiệu hàng hóa, giá trị bản quyền phát minh sáng chế, bí quyết công nghệ, chi phí thành lập doanh nghiệp,.... Nhu cầu TSCĐ phụ thuộc chủ yếu vào quy mô đầu tư, hiệu quả phát triển hoạt động kinh doanh, quy trình công nghệ và giá trị các loại TSCĐ sử dụng. Trong quá trình thực hiện SXKD, hầu hết các doanh nghiệp có nhu cầu đầu tư hàng năm về TSCĐ. Sự gia tăng hàng năm về TSCĐ là một trong những đòi hỏi khách quan để duy trì và phát triển hoạt động sản xuất kinh doanh. Tuy nhiên, trước khi ra quyết định, nhà quản trị luôn cần phải phân tích, so sánh và lựa chọn các phương án mua mới TSCĐ hay phương án thuê, xem phương án nào lợi hơn. 2. Nhu cầu về tài sản lưu động. Tài sản lưu động là loại tài sản phục vụ quá trình sản xuất kinh doanh, nhưng luôn được luân chuyển, được tái tạo trong quá trình sản xuất kinh doanh không ngừng đó. TSLĐ tham gia trong một chu kỳ sản xuất kinh doanh và giá trị của chúng được kết chuyển ngay, kết chuyển một lần vào chi phí sản xuất của mỗi niên khóa tài chính, cũng như trong mỗi chu kỳ sản xuất kinh doanh. TSLĐ bao gồm: nguyên vật liệu, nhiên liệu, vật tư hàng hóa, lao động, dụng cụ lao động có giá trị nhỏ thời gian sử dụng ngắn, điện, nước,.... Nhu cầu về TSLĐ phụ thuộc vào khối lượng, quy mô sản xuất kinh doanh, lĩnh vực kinh doanh, vị trí địa lý, mối quan hệ với khách hàng,... 3. Nguồn đảm bảo nhu cầu về TSCĐ và TSLĐ. Đảm bảo nhu cầu về TSCĐ và TSLĐ là một đòi hỏi để quá trình hoạt động sản xuất kinh doanh được liên tục và có hiệu quả. Có nhiều cách huy động vốn để đảm bảo nhu cầu nguồn vốn cố định và vốn lưu động như: vốn dưới hình thức kêu gọi vốn liên doanh, tăng phần góp vốn, phát hành cổ phiếu, huy động lợi nhuận không chia để tái đầu tư, vay vốn dưới hình thức vay ngân hàng, vay cá nhân, phát hành trái phiếu. Nguồn vốn đảm bảo nhu cầu thường xuyên về vốn cố định và vốn lưu động là nguồn vốn của chủ sở hữu doanh nghiệp và nguồn vốn vay trung hạn và dài hạn. Nguồn vốn để đảm bảo nhu cầu không thường xuyên (tạm thời) về vốn là nguồn vốn vay ngắn hạn. Để cân đối sự đảm bảo thừa (thiếu) nhu cầu vốn cố định và vốn lưu động cần so sánh tổng nhu cầu về TSCĐ và TSLĐ với nguồn vốn sở hữu hiện có, khả năng huy động của các nhà cung ứng vật tư hàng hóa (mua hàng trả chậm) và các nguồn vốn vay đã có. Khi xuất hiện sự đảm bảo thiếu vốn thì cần tìm nguồn để bù đắp sự thiếu hụt đó và giảm quy mô đầu tư, hoặc giảm quy mô SXKD tùy thuộc vào hiệu quả SXKD. Lựa chọn hình thức huy động vốn để bù đắp phần thiếu hụt là một điều quan trọng đối với các nhà quản trị. Về nguyên tắc, hình thức huy động vốn được lựa chọn là hình thức đem lại cho chủ sở hữu mức sinh lời trên vốn (ROA) cao nhất.