Professional Documents
Culture Documents
Khảo Sát Văn 9-2
Khảo Sát Văn 9-2
Khảo Sát Văn 9-2
Phần I. (6,0 điểm) Trong lời tâm sự với con, người cha bộc lộ niềm tự hào về vẻ đẹp của con
người quê hương qua những vần thơ thật giản dị:
“...Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục...”
(Ngữ văn 9, tập II, trang 72)
Câu 1 (0,5 điểm) Đoạn thơ trên trích trong bài thơ nào? Tác giả là ai?
Câu 2 (0,5 điểm) Nêu hàm ý của từ “nhỏ bé” trong câu thơ “Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con”
Câu 2 (1,0 điểm) Chỉ ra biện pháp tu từ trong câu “Người đồng mình tự đục đá kê cao quê
hương” và nêu tác dụng của biện pháp tu từ ấy.
Câu 3 (3,5 điểm) Hãy viết một đoạn văn khoảng 10 - 12 câu theo lối quy nạp trình bày cảm
nhận của em về vẻ đẹp của người đồng mình được người cha nói tới trong khổ thơ trên, trong
đoạn văn có sử dụng thành phần khởi ngữ và phép lặp (gạch chân khởi ngữ và phép lặp em sử
dụng).
Câu 4 (0,5 điểm) Tình cảm của cha dành cho con được rất nhiều các tác giả lựa chọn trong sáng
tác của mình. Hãy ghi lại một tác phẩm khác trong chương trình Ngữ văn 9 cũng viết về tài đó
và ghi rõ tên tác giả.
Phần II. (4,0 điểm)
Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi:
(I) “Thế giới cần nâng niu quá đỗi. Ta sống đời lại thô tháp làm sao. Ta làm tổn thương
những dòng sông. Ta làm tổn thương những mặt đầm. Ta làm tổn thương những mảnh vườn. Ta
làm tổn thương những mùa hoa trái. Ta làm tổn thương những bình minh yên ả. Ta làm tổn
thương những canh khuya trong vắng. Ta làm đau những niềm người quá đỗi mong manh...
(II) Mặt đất ngàn đời quen tha thứ. Đại dương bao la quen độ lượng. Cánh rừng mênh
mông quen trầm mặc. Những dòng sông quen chảy xuôi. Những hồ đầm quen nín lặng. Những
nẻo đường quen nhẫn nhịn. Những góc vườn quen che giấu. Những thảm rêu vốn không biết dỗi
hờn. Những đoá hoa không bao giờ chì chiết. Những giấc mơ chỉ một mực bao dung. Những yêu
thương không bao giờ trả đũa… Và ta cứ yên chí đi qua thế giới này với bước chân quen xéo lên
cỏ hoa. Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm, để ta được giật mình: tổn thương là rỉ máu”.
(Chu Văn Sơn, Nên bị gai đâm)
Câu 1(0,5 điểm) Theo tác giả, thế giới cần được chúng ta ứng xử như thế nào?
Câu 2 (0,75 điểm) Em hiểu như thế nào về câu nói: “Và ta cứ yên chí đi qua thế giới này với
bước chân quen xéo lên cỏ hoa”.
Câu 3 (0,75 điểm) Em có đồng ý với quan điểm của tác giả: “Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm,
để ta được giật mình: tổn thương là rỉ máu” không? Vì sao?
Câu 4 (2,0 điểm) Từ gợi dẫn ở đoạn văn bản trên kết hợp với những hiểu biết xã hội, em hãy
trình bày suy nghĩ (khoảng 2/3 trang giấy thi) về ý nghĩa của việc biết trân trọng vẻ đẹp thiên
nhiên.
*/ Lưu ý: Trên đây là gợi ý chấm, giáo viên linh hoạt, trân trọng sự sáng tạo, hợp lí trong sự lí
giải ở bài viết của HS