Professional Documents
Culture Documents
Ngân Hàng Quốc Tế
Ngân Hàng Quốc Tế
Ngân Hàng Quốc Tế
Năm 2005, các hoạt động kinh doanh và tài chính chuyên nghiệp đã đem lại lợi nhuận
lên tới 22 tỷ bảng cho Vương quốc Anh, trong đó phần lớn số thu này được tạo ra từ
“Square Mile”. Tính chung, City of London đóng góp hơn 2% GDP của cả Vương
quốc Anh và 12% GDP của thành phố London.
Doanh thu về trao đổi ngoại tệ trung bình một ngày ở trung tâm tài chính London lên
tới 1.109 tỷ USD, chiếm 32% toàn cầu. Ngoài ra, có thể thấy quy mô của trung tâm
qua những con số đầy ấn tượng khác như chiếm 40% thị trường bất động sản của toàn
cầu, 70% trái phiếu Euro được giao dịch tại London và 3.000 tỷ đô la hàng năm dành
cho các giao dịch về kim loại..
Đây cũng là thị trường hàng đầu thế giới về lĩnh vực bảo hiểm quốc tế với lợi nhuận
về phí bảo hiểm đạt đến 167 tỷ Bảng Anh trong năm 2005.
Barclays Bank là công ty dịch vụ tài chính và ngân hàng đa quốc gia đặc trụ sở tại
Luân Đôn, Anh Quốc. Hoạt động trên 50 quốc gia và lãnh thổ từ Châu Phi, Châu Á,
Châu Âu, Bắc Mỹ và Nam Mỹ với khoảng 48 triệu khách hàng. Đến ngày 31/12/2010
tổng tài sản 2,33 nghìn tỷ đô la Mỹ, là ngân hàng lớn thứ 4 trên toàn thế giới (sau BNP
Paribas, Deutsche Bank và HSBC). Thành lập năm 1690, là ngân hàng lâu đời thứ 6
trên thế giới tồn tại đến ngày nay.
Barclays được niêm yết trên thị trường chứng khoán London vào năm 1902 và được
biết đến với tên gọi “ Barclays Bank Limited” vào năm 1917. Năm 2005, trụ sở chính
của ngân hàng chuyển từ Lombard Street tới Canary Wharf. Hiện tại, Barclays là ngân
hàng lớn thứ sáu ở Anh.
Năm 2005, những bằng chứng đầu tiên về vụ thao túng lãi suất Libor và Euibor (lãi
suất Libor cho đồng euro) được phát hiện thông qua ghi âm điện thoại của các giao
dịch viên Barclays tại New York, London và Tokyo. Trong các cuộc điện đàm này,
nhân viên của Barclays đã yêu cầu giao dịch viên của các ngân hàng khác đồng ý thay
đổi lãi suất của các hợp đồng phái sinh. Trong giai đoạn 2005-2009, đã có 257 cuộc
điện thoại ghi lại những nội dung như vậy.
Năm 2007, với sự sụp đổ của ngân hàng Northern Rock, lo ngại về thanh khoản của
các ngân hàng được dấy lên. Việc thao túng lãi suất bắt đầu được Barclays thực hiện
một cách có hệ thống, khiến khách hàng nhầm tưởng về sức khỏe của ngân hàng này.
Nhiều nghi vấn đã được giới truyền thông đưa ra. Ngày 28/11, một báo cáo nội bộ của
Barclays cũng thừa nhận lãi suất Libor không phản ánh chính xác giá của đồng tiền.
Khi đó, sự nghi vấn về âm mưu thao túng đã hình thành.
Năm 2008, nghi vấn lãi suất tiếp tục được truyền thông nêu lên với mật độ ngày một
dày đặc. Các ngân hàng ở Anh nghi vấn tại sao Barclays luôn đưa ra mức lãi suất cao
hơn các ngân hàng khác. Sau đó, mức lãi suất Barclays rớt xuống thấp, gần với mức
của các ngân hàng khác. Barclays đã đưa ra các tài liệu chứng tỏ rằng các nhà điều
hành các ngân hàng khác cho rằng các nhà cầm quyền điều khiển họ đưa mức lãi suất
thấp, nhưng các nhà cầm quyền chối bỏ việc này. Hiệp hội Ngân hàng Anh (BBA)
cũng đã phải vào cuộc với nhiều câu hỏi và thông cáo liên quan đến việc thao túng lãi
suất. BBA cho rằng nếu những phản ánh của khách hàng là thật thì đây là vụ việc
không thể chấp nhận. Sau sự sụp đổ của Lehman Brothers, BBA thậm chí đã phải có
cuộc họp riêng với Barclays về vấn đề này.
Ngày 2/11/2009, BBA ra thông báo hướng dẫn cho các thành viên về quy tắc áp dụng
với Libor cũng như các chuẩn an toàn. Tuy nhiên, Barclays vẫn tỏ ra thờ ơ, không
thiết lập các hệ thống độc lập giữa bộ phận giao dịch phái sinh và các nhân viên thống
kê, gửi báo cáo cho cơ quan quản lý.
Năm 2010, trong email nội bộ gửi nhân viên, Barclays mới chính thức yêu cầu tuân
thủ các quy định về an toàn, nghiêm cấm việc thao túng lãi suất cũng như thận trọng
trong các cuộc điện đàm với giao dịch viên của ngân hàng bạn.
Cuối năm 2011, một ngân hàng nổi tiếng khác ở Anh là Royal Banks of Scotland sa
thải 4 nhân viên do liên quan tới vụ thao túng lãi suất.
Cuối tháng 6, 2012 Barclays thừa nhận vụ gian lận nêu trên và chịu phạt 450 triệu
USD. Chủ tịch Marcus Agius và CEO Bob Diamond lần lượt từ chức. Vụ việc được
tiếp tục mở rộng điều tra. Đầu tháng 7/2012, Bob Diamond đã công bố một bức điện
tín giữa ông và Phó thống đốc Ngân hàng Nhà nước Anh Paul Tucker trong đó có
đoạn ông Tucker “gợi ý” Barclays nên tìm cách giảm lãi suất liên ngân hàng. Cũng có
các nguồn tin và ý kiến cho rằng, NH Nhà nước Anh và Ủy ban kiểm định Tài chính
(FSA) của Anh đã cố ý làm ngơ trước những kẽ hở của Libor cũng như đã không
quyết liệt trong việc đưa ra các chính sách nhằm kiểm soát chặt chẽ hơn độ chính xác
của chỉ số lãi suất này.
3. Hậu quả:
Vụ bê bối đã gây mất lòng tin trong ngành tài chính và dẫn đến một làn sóng phạt tiền,
các vụ kiện và các hành động quản lý. Nó ảnh hưởng đến tất cả mọi người và mọi
việc- từ các công ty lớn tới các chính phủ, hộ gia đình và học sinh.
3.1. Nội bộ ngân hàng Barclays:
- Đó là cáo buộc hình sự đối với Barclays và quyết định từ chức của 2 lãnh đạo cấp
cao là Chủ tịch Hội đồng Quản trị Marcus Agius và Giám đốc Điều hành Bob
Diamond.
- Ngày 5/7/2012, công ty đánh giá tín nhiệm Moody's đã hạ thấp thứ hạng tín dụng
của ngân hàng Barclays từ “ổn định” thành “tiêu cực” sau vụ tai tiếng này. Quyết định
này của Moody's dựa trên việc lãnh đạo của Ngân hàng này từ chức và tính chất
không rõ ràng về ban quản trị mới. Moody's cho biết sự thay đổi này phản ánh tâm lý
lo ngại về tác động tiêu cực tới cổ đông, cũng như định hướng kinh doanh của
Barclays. Hiện tại xếp hạng sức mạnh tài chính của Barclays đang đứng ở mức C-
BAA2, xếp hạng nợ ngắn hạn ở Prime-1 và xếp hạng nợ dài hạn A2 tạm thời giữ
nguyên không đổi. Xếp hạng tiền gửi và nợ dài hạn A2 có triển vọng tiêu cực, khi mà
Moody's dự đoán Chính phủ Anh sẽ giảm hỗ trợ cho các ngân hàng lớn trong trung
hạn.
- Việc này làm cho giá cổ phiếu Barclays tụt dốc không phanh còn 9,91 USD (cập
nhật ngày 23/7/2012) và có lẽ sẽ không dừng tại đây.
Vụ việc có sự thông đồng của nhiều ngân hàng nên hậu quả được đánh giá là rất lớn,
ảnh hưởng đến quyền lợi của nhiều khách hàng, nhà đầu tư. Nó đã làm phản bội lại
văn hóa lòng tin – cái vốn được coi là sức mạnh vô hình của các ngân hàng. Có lẽ,
khoản phạt 450 triệu USD mà Barclays bị áp do thao túng thị trưởng lãi suất sẽ không
nặng nề bằng thái độ ghẻ lạnh mà xã hội đang dành cho tổ chức này.
Người dân không những phải gánh chịu những khoản thua lỗ trong đó có cả tiền phạt
của các ngân hàng, và thiệt hại trong cuộc chơi hợp đồng không công bằng, lại còn
thường xuyên bị chèn ép vì các khoản lệ phí phụ trội mà ngân hàng tùy tiện đặt ra.
Cổ đông của Barclays là những người đang tức giận nhất, vì có thể họ đã căn cứ vào
chỉ số Libor bị dàn xếp để hạ thấp, mà tin tưởng vào thể trạng của ngân hàng và quyết
định bỏ tiền đầu tư. Họ đã biểu quyết cắt giảm tiền thưởng của các lãnh đạo ngân
hàng trong năm nay và đang còn đòi tổng giám đốc Bob Diamond phải từ chức.
Vụ bê bối Barclays còn gây ra tâm lý hoang mang cho các nhà đầu tư và sự phẫn nộ
cho công chúng. Phản ứng giận dữ của dư luận cũng như lãnh đạo thế giới đang đẩy
các Ngân hàng lớn trên thế giới đứng trước tình thể phải thay đổi đường lối kinh
doanh. “Đã đến lúc NH của Anh cần có một sự thay đổi thực sự trong văn hóa kinh
doanh” - Thống đốc NH Nhà nước Anh Mervyn Kmg nhấn mạnh.
Nhà môi giới chứng khoán và ngân hàng đầu tư Keefe, Bruyette & Woods ước tính
rằng các ngân hàng đang bị điều tra về hành vi thao túng Libor có thể phải trả 35 tỷ
đô la cho các thỏa thuận pháp lý tư nhân — tách biệt với bất kỳ khoản tiền phạt nào
cho các cơ quan quản lý. Những khoản tiền này có thể đặt ra những thách thức mới
đối với các tổ chức tài chính ngày càng phải duy trì mức dự trữ cao hơn để đề phòng
một cuộc khủng hoảng hệ thống khác.
Ngoài Barclays, một số ngân hàng lớn của Anh bao gồm RBS, HSBC và Lloyds cũng
đang bị điều tra. Nhưng số ngân hàng này sẽ không dừng ở đó khi mà các cuộc điều
tra còn liên quan đến những tên tuổi lớn ở Đức, Canada và Nhật. Morgan Stanley đã
ước tính có khoảng 11 ngân hàng lớn của thế giới có thể bị phạt đến tổng cộng khoảng
14 tỷ USD vì vụ việc này, trong đó ngân hàng lớn nhất có thể bị phạt hơn 1 tỷ USD.
Tổn thất của các vụ kiện tụng, các tranh chấp giao dịch và những tổn thất mà các ngân
hàng có thể phải chấp nhận bồi thường cho khách hàng có thể tăng lên theo cấp số
nhân theo từng ngân hàng bị phát hiện thao túng lãi suất.
Vụ bê bối lãi suất liên ngân hàng có thể gây thêm nhiều khó khăn cho các nền kinh tế
đang bị nợ bủa vây ở châu Âu và Mỹ, Nó làm thất thu ngân sách, dẫn đến thất nghiệp,
nghèo đói và bất công xã hội.
Ví dụ, chỉ cần tăng thêm lãi suất lên 0,3% người mua bất động sản ở Mỹ mỗi tháng
phải trả thêm 100 USD cho bất động sản trị giá 500.000 USD.
Khởi lập từ giữa những năm 1980, Barclays là một trong 4 ngân hàng lớn nhất thế giới
và được xem là “hình mẫu” về sự độc lập của ngân hàng trong định giá thị trường.
Nhưng giờ đây, dư luận Mỹ và nhiều nước phương Tây đòi trừng trị những “kẻ lừa
đảo” trong Barclays. Không có khả năng dự liệu trước những gì sẽ đến trong tương lai
đôi khi khiến những cá nhân nắm quyền lực trong tay mắc phải những sai lầm chết
người.
Để khắc phục những hậu quả mà Scandal Libor vừa qua tạo nên và khôi phục niềm tin
nơi nhà đầu tư, các nhà chức trách đã và đang thực hiện những giải pháp như sau:
Điều tra rõ ràng, nhanh chóng những sai phạm diễn ra trong Scandal vừa qua và sớm
đưa ra những kết luận cụ thể.
Việc nhanh chóng xác định đúng người, đúng tội và có các biện pháp chế tài thích hợp
có thể phần nào giúp dẹp yên những lùm xùm trong vụ Scandal Libor và hạn chế phần
nào những hậu quả nghiêm trọng của nó đối với Thị trưởng Tài chính Thế giới và khôi
phục lại niềm tin đã mất nơi nhà đầu tư.
2. Xây dựng lại hệ thống lãi suất tham chiếu trên thị trường:
a. Chấn chỉnh Libor:
- Quản lý và giám sát chặt chẽ quá trình tính toán Libor.
Mặc dù, giới chức đã đề cập đến việc dừng chỉ số cơ bản này và thay thế nó bằng một
chỉ số khác. Nhưng còn vấp phải nhiều vấn đề, bởi con số này đã có mặt trong rất
nhiều hợp đồng với thời gian dài. Ngoài ra còn có những lý do sau đây:
- Mức độ chuẩn mực và tầm ảnh hưởng của chỉ số thay thế.
- Khó có được sự đồng thuận của các Quốc gia tham gia.
- Tâm lý ngại thay đổi do e ngại tính khả thi của phương án thay đổi trong điều kiện
tình hình Thế giới đang diễn ra nhiều cuộc khủng hoảng liên tiếp.
- Lợi ích nhận được là chưa chắc chắn và khó bù đắp cho rủi ro quá lớn
Tuy nhiên đến năm 2017, số phận Libor đã được quyết định sẽ chấm dứt dù vậy thế
giới cần đến 5 năm để chuẩn bị.
Đầu năm 2021, Cơ quan Quản lý Tài chính Vương quốc Anh quyết định, kể từ năm
2022 sẽ ngừng công bố 35 mức lãi suất Libor trên 5 ngoại tệ.
Cụ thể, sau ngày cuối năm 2021, sẽ không còn Libor cho tất cả các đồng euro, bảng
Anh, franc Thụy Sĩ và yên Nhật. Với đồng đô la Mỹ, Libor kỳ hạn 1 tuần và 2 tháng
cũng chấm dứt vào thời điểm đó. Nhưng Libor cho đô la Mỹ kỳ hạn qua đêm, 1 tháng,
3 tháng, 6 tháng và 12 tháng vẫn được tồn tại và chỉ chấm dứt sau ngày 30-6-2023.
▪ Đối với LIBOR cho USD: Lãi suất qua đêm có bảo đảm (SOFR)
▪ Đối với LIBOR cho đồng yên: Lãi suất qua đêm bình quân Tokyo (TONA)
Việt Nam cũng đã đồng thuận với các nước ASEAN+3 về việc lựa chọn lãi suất
F-SOFR 6 tháng làm lãi suất tham chiếu thay thế cho LIBOR.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
https://vnexpress.net/anh-quyet-phanh-phui-vu-thao-tung-lai-suat-cua-cac-dai-gia-272
1028.html
https://vneconomy.vn/su-that-vu-be-boi-tai-chinh-chan-dong-the-gioi.htm
https://www.rfi.fr/vi/quoc-te/20120702-vu-barclays-thao-tung-lai-suat-lien-ngan-hang
-de-doa-uy-tin-nen-tai-chinh-anh