Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 2

Chương I thảo luận về vai trò của cả kể chuyện và phân tích số liệu trong quá trình định

giá doanh nghiệp và làm thế nào việc kết hợp cả hai khía cạnh này có thể mang lại cái
nhìn toàn diện và phức tạp về giá trị thực sự của một doanh nghiệp.

Tác giả mở đầu bằng việc đặt ra câu hỏi quen thuộc: liệu bạn có kén cá nhân hơn trong
việc kể chuyện hay làm việc với số liệu? Câu hỏi này giúp người đọc tự thách thức và tự
nhận biết sự chuyên sâu của mình trong một trong hai lĩnh vực này. Tác giả nhấn mạnh
rằng sự chuyên sâu sớm trong cuộc sống thường khiến chúng ta phải chọn giữa việc trở
thành người kể chuyện hay người làm việc với số liệu, điều mà anh gọi là "thời đại
chuyên môn". Tuy nhiên, anh cho rằng việc kết hợp cả hai phương pháp này có thể giúp
chúng ta sử dụng toàn bộ tiềm năng của não bộ, thay vì chỉ sử dụng một nửa.

Một ví dụ cụ thể về việc định giá Ferrari được đưa ra để minh họa sự khác biệt giữa việc
sử dụng số liệu và kể chuyện. Tác giả cho rằng nếu chỉ sử dụng số liệu, thông tin có thể
bị mất đi một phần lớn trong quá trình truyền đạt. Ngược lại, nếu chỉ kể chuyện mà
thiếu số liệu, ta có thể mắc phải sự không chính xác và thiếu cụ thể. Tác giả giới thiệu
một cách tiếp cận thứ ba, tức là kết hợp số liệu với câu chuyện, để tạo ra một hiểu biết
toàn diện về doanh nghiệp. Anh ta mô tả quá trình này như một cách để "gắn kết số
liệu với câu chuyện về doanh nghiệp".

Qua đó, tác giả chuyển qua thảo luận về sức mạnh và yếu điểm của việc kể chuyện. Anh
ấy đề cập đến sự kết nối lâu dài của chúng trong lịch sử nhân loại và khả năng kích thích
cảm xúc, làm cho những câu chuyện trở nên khó quên. Tuy nhiên, tác giả cũng cảnh báo
về khả năng bị lạc lõng vào thế giới tưởng tượng nếu không kiểm soát được việc kể
chuyện. Tác giả mô tả rõ ràng rằng nếu bạn chỉ là một người kể chuyện mà không có dữ
liệu cụ thể, bạn có thể bị coi là "nhà làm ảo giác" và thiếu sự đáng tin cậy.

Tác giả tiếp tục bàn về sức mạnh của số liệu, đặc biệt là trong thế giới ngày nay khi dữ
liệu lớn trở nên dễ dàng tiếp cận. Anh ấy mô tả rằng trong môi trường không chắc chắn,
số liệu mang lại sự chính xác và khách quan, tạo ra sự cân bằng đối với sự đảm bảo của
kể chuyện. Tuy nhiên, tác giả cũng lưu ý rằng sự chính xác này thường chỉ là ảo tưởng
và có nhiều cách mà độ chệch có thể xâm nhập vào trong dữ liệu.

Chuyển sang thảo luận về việc định giá, tác giả giới thiệu nó như một chiếc cầu nối giữa
kể chuyện và số liệu. Anh ta mô tả một quy trình cụ thể bao gồm việc phát triển câu
chuyện, kiểm tra khả năng thực hiện của nó, chuyển đổi nó thành các yếu tố định giá,
liên kết những yếu tố này với một định giá và duy trì một vòng phản hồi mở. Tác giả
nhấn mạnh rằng cần phải duy trì một chuỗi phản hồi mở để giữ cho câu chuyện và số
liệu có thể linh hoạt thích ứng với sự thay đổi trong môi trường kinh doanh.
Tác giả nhìn nhận rằng câu chuyện không phải là một thứ tĩnh lặng, mà thay vào đó, nó
có thể thay đổi theo thời gian. Anh ấy phân loại những thay đổi này thành ba nhóm
chính: "đoạn chuyện bị đứt", khi sự kiện thực tế gây ra sự suy giảm hoặc kết thúc đột
ngột cho câu chuyện; "thay đổi câu chuyện", khi hành động hoặc kết quả dẫn đến việc
thay đổi câu chuyện một cách cơ bản; và "thay đổi chi tiết

You might also like