Download as pdf or txt
Download as pdf or txt
You are on page 1of 6

BẢNG KHẢO SÁT CA DAO

STT Bài ca dao Ghi chú


a. Từ khóa “Một mình”
1. Một mình, mình một bơ thờ, Nhân vật trữ tình một mình
Dựa cây, cây ngả, dựa bờ, bờ xiêu. thẩn thờ suy tư.
2. Một mình ấm lạnh cho xong, Con người cam chịu sống
Hai hơi thêm nực, hai lòng thêm lo. một mình.
3. Một mình giã gạo giữa trời, Nhân vật trữ tình một mình
Cám bay phảng phất; thương người đàng xa. làm việc để rồi một mình
thương nhớ người thương ở
nơi xa.
4. Một mình lo bảy, lo ba, Nhân vật trữ tình một mình
Lo cau trổ muộn lo già hết duyên. ưu tư, lo lắng cho tình
Còn duyên kẻ đón người đưa. duyên của mình. Thoáng
Hết duyên đi sớm về trưa một mình. chút buồn cho tình duyên
muộn màng.
5. Anh như con nhạn bơ thờ, Tình cảnh một mình của
Sớm ăn tối đậu cành một mình. chàng trai. Sớm tối đều thui
thủi một mình.
6. Rượu nằm trong nhạo chờ nem Nhân vật chàng trai trêu
Anh nằm phòng vắng chờ em một mình. ghẹo cô gái.
7. Đêm khuya dưới đất trên trời, Cô gái một mình trong đêm
Một mình cô đứng, cô ngồi, cô nghe. khuya suy tư, tiếc nuối mùa
Cô nghe hết giọng con ve, xuân hay tuổi xuân xanh đã
Đến lời con cuốc gọi hè tiếc xuân qua.
8. Một duyên, hai nợ, ba tình, Tâm trạng nhân vật trữ tình
Chiêm bao lẩn khuất bên mình năm canh. cô đơn, một mình nghĩ về
Nằm một mình, lại nghĩ một mình, người tình.
Ngọn đèn khêu tỏ bóng huỳnh thấp cao.
Trông ra nào thấy đâu nào,
Đám mây vơ vẩn ngôi sao mập mờ.
Mong người, lòng những ngẩn ngơ…
9. Đêm qua nằm ngủ sập vàng, Hình ảnh nhân vật trữ tình
Trông xuống sập bạc, thấy chàng nằm không đơn độc một mình trong
Vội vàng cởi áo đắp chung, tình yêu.
Tỉnh ra em vẫn nằm không một mình.
10. Đêm khuya thắp chút dầu dư, Nhân vật trữ tình một mình
Tim lan cháy lụn, sầu tư một mình. ưu tư, sầu muộn trong đêm
khuya.
11. Có đêm ra đứng đằng Tây, Tâm trạng thương nhớ của
Nom lên chỉ thấy bóng mây tà tà. nhân vật trữ tình. Cô gái
Có đêm ra đứng vườn hoa,
Nom lên chỉ thấy sao tà xanh xanh, một mình thẩn thờ, thương
Có đêm thơ thẩn một mình, nhớ người yêu.
Ở đây thức cả năm canh rõ ràng.
Có đêm tạc đá ghi vàng,
Ngày nào em chả nhớ chàng, chàng ơi!
Thương chàng lắm lắm chàng ơi,
Nhớ miệng chàng nói, nhớ lời chàng than.
Nhớ chàng như nhớ lạng vàng,
Khát khao về nết, mơ màng về duyên.
Nhớ chàng như nhớ bút nghiên,
Như mực nhớ giấy, như thuyền nhớ sông.
Nhớ chàng như vợ nhớ chồng,
Như chim nhớ tổ, như rồng nhớ mây.
12. Trăng lên đỉnh núi trăng nghiêng, Nỗi niềm sầu muộn của cô
Nhớ em anh những sầu riêng một mình. gái một mình nhớ về người
yêu.
13. Em ngồi một mình, em nghĩ một mình, Nhân vật trữ tình một mình
Nghĩ thân em chẳng bạc tình với ai. ưu tư, suy nghĩ về tình
Nên chăng bởi khách Chương Đài, duyên của mình.
Thành sầu bể thảm, có ai với mình.
14. Cô kia cắt cỏ một mình, Lời trêu ghẹo của chàng trai
Cho anh cắt chung tình làm đôi. khi thấy cô gái làm việc một
Cô còn cắt nữa hay thôi? mình. Nhưng ẩn trong đó
Cho anh cắt với làm đôi vợ chồng? cũng là lời bày tỏ, tỏ tình với
cô gái.
15. Thà rằng chiếc lác có đôi, Cảm nhận sâu sắc của nhân
Chẳng hơn chăn gấm, lẻ loi một mình. vật trữ tình trong cảnh cô
đơn một mình.
16. Trâu kia cắn cỏ bờ ao, Hình ảnh chàng trai một
Anh kia không vợ đời nào có con! mình lẻ loi không có đôi có
Người ta con trước con sau, cặp.
Thân anh không vợ như cau không buồng.
Cau không buồng ra tuồng cau đực,
Trai không vợ, cực lắm anh ơi!
Người ta đi đón về đôi,
Thân anh đi lẻ về đôi một mình.
17. Đó có đủ đôi ăn rồi lại ngủ, Nhân vật trữ tình than thở
Đây có một mình thức đủ năm canh. về hoàn cảnh một mình, đơn
chiếc thao thức suốt đêm
của bản thân.
18. Dốc bồ thương kẻ ăn đong, Hình ảnh người vợ hiện lên
Vắng chồng, thương kẻ nằm không một mình. đơn độc, một mình nhớ
chồng khi chồng vắng nhà.
19. Cái bống là cái bống bình, Tình cảnh một mình, mồ côi
Thổi cơm nấu nước một mình mồ hôi. của nhân vật trữ tình.
20. Người thác thì đã yên rồi, Nhân vật trữ tình một mình
Để cho người người sống ở đời bơ vơ. gánh vác hiếu trung, trọn
Ba năm nhang khói phụng thờ, vẹn chữ tình khi người
Đầu đội chữ hiếu, tay sơ chữ tình. chồng mất đi. Tâm trạng
Chữ hiếu trung, thiếp tôi gánh vác một mình, xót xa, đau thương của
Chẳng hay chàng có thấu tình thiếp chăng? người vợ ở lại.
Đường đi khuất nẻo khơi trùng…
21. Có chồng mà chẳng có con, Tình cảnh người phụ nữ
Khác gì hoa nở trên non một mình. không con, như bông hoa
trơ trọi một mình.
22. Thân em mười sáu tuổi đầu, Tình cảnh người con gái lấy
Cha mẹ ép gả làm dâu nhà người. chồng từ sớm, nhưng nhiều
Nói ra sợ chị em cười, năm vẫn một mình, không
Năm ba chuyện thảm, chín mười chuyện cay. có được tình yêu của chồng.
Tôi về đã mấy năm nay,
Buồn riêng thì có, vui rày thì không.
Ngày thời vất vả ngoài đồng,
Tối về thời lại nằm không một mình.
23. Đói lòng ăn quả thanh yên Tình cảnh éo le của người
Tội chi làm bé, nằm riêng một mình phụ nữ làm vợ lẽ, nên mỗi
tối phải chịu cảnh lạnh lẽo,
đơn côi một mình.
b. Những trường hợp khác
1. Đêm qua mới gọi là đêm Nhân vật trữ tình một mình
Ruột xót như muối, dạ mềm như dưa. suy tư trong đêm.
2. Đêm qua ngỏ cửa chờ ai?
Đêm nay cửa đóng then cài khăng khăng.
3. Đêm năm canh nghe con dế thốt, Nhân vật trữ tình một mình
Ngày sáu khắc lần đốt ngón tay, ưu tư về tình duyên lỡ làng
Hỡi ai, duyên cớ ai bày? của bản thân.
Duyên trăm năm lại bỏ, nghĩa một ngày lại theo.
4. Đêm qua nguyệt lặn về tây, Nhân vật trữ tình xót xa,
Sự tình kẻ đấy, người đây còn dài… trăn trở trước tình duyên
Trúc với mai, mới về trúc nhớ, không thành. Tiếc thương
Trúc trở về, mai nhớ trúc không? cho mối tình đã trót trao.
Bây giờ kẻ Bắc, người Đông,
Kể sao cho xiết tấm lòng tương tư!
5. Đêm qua vật đổi sao dời, Nhân vật trữ tình xót xa cho
Tiếc công gắn bó, tiếc lời giao đoan. chuyện tình duyên lỡ dở.
Đêm qua, rót đọi dầu đầy,
Bấc non chẳng cháy, oan mày dầu ơi!
Đêm qua, rót đọi dầu vơi,
Bấc non chẳng cháy, dầu ơi, oan mày!
6. Đêm qua ba bốn lần mơ, Hình ảnh nhân vật trữ tình
Chiếm bao thì thấy, dậy sờ thì không. nhớ thương người yêu, đến
trong mơ còn trông thấy,
nhưng tỉnh dậy thì nhận ra
rằng chỉ có một mình.
7. Đêm đêm khêu ngọn đèn loan, Nhân vật trữ tình nhớ
Nhớ chàng quân tử thở than mấy lời. thương người yêu trong
Mong chàng chẳng thấy chàng ôi! đêm khuya. Một mình trằn
Thiếp tôi trằn trọc vội dời chân ra. trọc, thao thức nhưng chỉ có
Nhác trông lên, trăng đã xế tà, thể giải bày cùng ngọn đèn
Đêm hôm khuya khoắt con gà đã gáy sang canh. khuya.
Mong anh mà chẳng thấy anh,
Thiếp tôi buồn bã kêu quanh ngọn đèn…
8. Đêm nằm tơ tưởng tưởng tơ, Hình ảnh nhân vật trữ tình
Chiêm bao thấy bậu, dậy sờ thiếu không. nhớ thương người yêu, đến
trong mơ còn trông thấy,
nhưng tỉnh dậy thì nhận ra
rằng chỉ có một mình.

9. Có trầu, có vỏ, không vôi, Tình cảnh của nhân vật trữ
Có chăn, có chiếu, không người nằm chung. tình đơn chiếc, lẻ bóng.
10. Ngày ngày em đứng em trông, Nhân vật trữ tình một mình
Trông non, non ngất, trông sông, sông dài. ngóng trông người yêu đi
Trông mây, mây kéo ngang trời, xa.
Trông trăng, trắng khuyết, trông người, người xa.
11. Ai làm cho bướm lìa hoa, Nỗi sầu khi tình duyên
Cho chim xanh nỡ bay qua vườn hồng. không trọn vẹn.
Ai đi muôn dặm non sông,
Để ai chứa chất sầu đong vơi đầy?
12. Ai sang đò ấy bây giờ, Tình bạn sắt son, kề vai sát
Ta còn ở lại, ta chờ bạn ta. cánh.
Mưa nguồn chớp biển xa xa,
Ấy ai là bạn của ta, ta chờ.
13. Nhớ ai con mắt lim dim, Nỗi nhớ thường trực của
Chân đi thất thểu như chim tha mồi. con người khi yêu.
Nhớ ai hết đứng lại ngồi,
Ngày đêm tơ tưởng một người tình nhân.
14. Nhớ ai em những khóc thầm, Con người chìm đắm trong
Hai hàng nước mắt đầm đầm như mưa. nỗi nhớ tình yêu khắc khoải,
Nhớ ai ngơ ngẩn, ngẩn ngơ, thường trực với nhiều lo âu.
Nhớ ai, ai nhớ, bây giờ nhớ ai?
Nhớ ai bổi hổi bồi hồi,
Như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
15. Anh đi đằng ấy xa xa, Sự lẻ loi, cô độc và nỗi nhớ
Để em ôm bóng trăng tà năm canh. của người con gái.
Nước non một gánh chung tình,
Nhớ ai, ai có nhớ mình chăng ai?
Dị bản:
Một đàn có trắng bay quanh,
Để em ôm bóng trăng tà năm canh.
Nước non một gánh chung tình,
Nhớ ai, ai có nhớ mình chăng ai?
16. Anh về để áo lại đây, Con người cảm thấy bơ vơ,
Đêm khuya em đắp, gió tây lạnh lùng. trơ trọi khi xa vắng người
yêu.
17. Chiều chiều, chim vịt kêu chiều, Nhân vật trữ tình đắm chìm
Bâng khuâng nhớ bạn, chín chiều ruột đau trong nỗi nhớ nhung lẻ loi,
cô độc.
18. Chiều chiều ra đứng ngõ trông Sự chờ đợi một mình trong
Ngõ thì thấy ngõ, người không thấy người! vô vọng của nhân vật trữ
tình.
19. Chiều chiều mây phủ Sơn Trà, Tình cảm thắm thiết của
Lòng ta thương bạn, nước mắt và lộn cơm. nhân vật trữ tình dành cho
bạn.
20. Chiều chiều vịt lội bờ bàng, Con người một mình nghĩ
Thương người áo trắng vá quàng nửa vai. đến người thương.
21. Chiều chiều lại nhớ chiều chiều, Con người với nỗi nhớ
Nhớ người đầy gấm, khăn điều vắt vai. nhung và thương xót cho
Chiều chiều mây phủ Ải Vân, thân phận của mình.
Chim kêu ghềnh đá, ngẫm thân thêm buồn.
22. Đi đâu bỏ nhện giăng mùng, Sự cô đơn, trống trải của
Bỏ đôi chiếu lạnh, bỏ phòng quạnh hiu? nhân vật trữ tình khi chỉ có
một mình.
23. Chim buồn chim bay về núi, Mọi loài khi buồn đều có
Cá buồn cá chúi xuống sông. chốn để quay về, nhưng con
Người buồn ra ngõ đứng trông. người trông ngóng mãi lại
Ngõ thì thấy ngõ, người không thấy người. chẳng thấy người thương
trở về.
24. Buồn trông chênh chếch sao mai, Nhân vật trữ tình không
Sao ơi sao hỡi nhớ ai sao mờ. dám đối diện với nỗi nhớ
héo hon, hiu quạnh.
25. Buồn trông ngọn gió vờn mây Con người với nỗi buồn
Tương tư ai giải cho khuây nỗi buồn? tương tư.
26. Buồn trông con nhện giăng tơ Nhân vật trữ tình một mình
Nhện ơi nhện hỡi nhện chờ mối ai. lẻ loi nghĩ về tình duyên của
mình.

You might also like