Professional Documents
Culture Documents
KS Ca Dao
KS Ca Dao
9. Có trầu, có vỏ, không vôi, Tình cảnh của nhân vật trữ
Có chăn, có chiếu, không người nằm chung. tình đơn chiếc, lẻ bóng.
10. Ngày ngày em đứng em trông, Nhân vật trữ tình một mình
Trông non, non ngất, trông sông, sông dài. ngóng trông người yêu đi
Trông mây, mây kéo ngang trời, xa.
Trông trăng, trắng khuyết, trông người, người xa.
11. Ai làm cho bướm lìa hoa, Nỗi sầu khi tình duyên
Cho chim xanh nỡ bay qua vườn hồng. không trọn vẹn.
Ai đi muôn dặm non sông,
Để ai chứa chất sầu đong vơi đầy?
12. Ai sang đò ấy bây giờ, Tình bạn sắt son, kề vai sát
Ta còn ở lại, ta chờ bạn ta. cánh.
Mưa nguồn chớp biển xa xa,
Ấy ai là bạn của ta, ta chờ.
13. Nhớ ai con mắt lim dim, Nỗi nhớ thường trực của
Chân đi thất thểu như chim tha mồi. con người khi yêu.
Nhớ ai hết đứng lại ngồi,
Ngày đêm tơ tưởng một người tình nhân.
14. Nhớ ai em những khóc thầm, Con người chìm đắm trong
Hai hàng nước mắt đầm đầm như mưa. nỗi nhớ tình yêu khắc khoải,
Nhớ ai ngơ ngẩn, ngẩn ngơ, thường trực với nhiều lo âu.
Nhớ ai, ai nhớ, bây giờ nhớ ai?
Nhớ ai bổi hổi bồi hồi,
Như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
15. Anh đi đằng ấy xa xa, Sự lẻ loi, cô độc và nỗi nhớ
Để em ôm bóng trăng tà năm canh. của người con gái.
Nước non một gánh chung tình,
Nhớ ai, ai có nhớ mình chăng ai?
Dị bản:
Một đàn có trắng bay quanh,
Để em ôm bóng trăng tà năm canh.
Nước non một gánh chung tình,
Nhớ ai, ai có nhớ mình chăng ai?
16. Anh về để áo lại đây, Con người cảm thấy bơ vơ,
Đêm khuya em đắp, gió tây lạnh lùng. trơ trọi khi xa vắng người
yêu.
17. Chiều chiều, chim vịt kêu chiều, Nhân vật trữ tình đắm chìm
Bâng khuâng nhớ bạn, chín chiều ruột đau trong nỗi nhớ nhung lẻ loi,
cô độc.
18. Chiều chiều ra đứng ngõ trông Sự chờ đợi một mình trong
Ngõ thì thấy ngõ, người không thấy người! vô vọng của nhân vật trữ
tình.
19. Chiều chiều mây phủ Sơn Trà, Tình cảm thắm thiết của
Lòng ta thương bạn, nước mắt và lộn cơm. nhân vật trữ tình dành cho
bạn.
20. Chiều chiều vịt lội bờ bàng, Con người một mình nghĩ
Thương người áo trắng vá quàng nửa vai. đến người thương.
21. Chiều chiều lại nhớ chiều chiều, Con người với nỗi nhớ
Nhớ người đầy gấm, khăn điều vắt vai. nhung và thương xót cho
Chiều chiều mây phủ Ải Vân, thân phận của mình.
Chim kêu ghềnh đá, ngẫm thân thêm buồn.
22. Đi đâu bỏ nhện giăng mùng, Sự cô đơn, trống trải của
Bỏ đôi chiếu lạnh, bỏ phòng quạnh hiu? nhân vật trữ tình khi chỉ có
một mình.
23. Chim buồn chim bay về núi, Mọi loài khi buồn đều có
Cá buồn cá chúi xuống sông. chốn để quay về, nhưng con
Người buồn ra ngõ đứng trông. người trông ngóng mãi lại
Ngõ thì thấy ngõ, người không thấy người. chẳng thấy người thương
trở về.
24. Buồn trông chênh chếch sao mai, Nhân vật trữ tình không
Sao ơi sao hỡi nhớ ai sao mờ. dám đối diện với nỗi nhớ
héo hon, hiu quạnh.
25. Buồn trông ngọn gió vờn mây Con người với nỗi buồn
Tương tư ai giải cho khuây nỗi buồn? tương tư.
26. Buồn trông con nhện giăng tơ Nhân vật trữ tình một mình
Nhện ơi nhện hỡi nhện chờ mối ai. lẻ loi nghĩ về tình duyên của
mình.