Dịch 2

You might also like

Download as pdf or txt
Download as pdf or txt
You are on page 1of 2

第二课 差不多先生传

你知道中国最有名的人是谁? 提起此人, Bạn có biết người nổi tiếng nhất Trung Quốc là ai
人人都知道。他姓差,名不多,各省各 không? Nhắc tới người này, ai cũng biết. Ông họ Sái,
县各村都有叫这个名字的。你一定见过 tên Bất Đa, các tỉnh các huyện các thôn đều có tên
này. Chắc hẳn bạn đã gặp ông ấy và nghe ai đó nói về
他, 一定听别人谈起过他。差不多先生
ông ấy. Tên của ông Sái Bất Đa, mỗi ngày đều treo
的名字,天天挂在大家的嘴上,因为他 trên miệng mọi người, bởi vì ông là đại diện của rất
是很多人的代表。 nhiều người.
差不多先生的相貌和你我都差不多。他 Tướng mạo của ông Sái Bất Đa cũng không kém bạn
有一双眼睛,但看得不很清楚,他有两 và tôi. Ông có một đôi mắt, nhưng nhìn không rõ lắm,
只耳朵,但听得不很分明,有鼻子和 ông có hai cái tai, nhưng nghe không rõ lắm, có mũi
và miệng, nhưng ông đối với mùi vị và khẩu vị đều
嘴,但 他对于气味和口味都不很讲究; 他 không chú ý lắm. Đầu của ông cũng không nhỏ,
的脑袋也不小,但他的记性却不很好。 nhưng trí nhớ của ông lại không tốt lắm. Ông thường
他常常说:“ 凡事只要差不多就好了,何必 nói: "Mọi việc chỉ cần đại khái là tốt rồi, cần gì phải
太精细呢?” quá tỉ mỉ chứ?"
他小的时候,他妈妈叫他去买红糖,他 Khi ông còn nhỏ, mẹ ông bảo ông đi mua đường nâu,
买了白糖回来。他妈骂他,他摇摇头说 ông mua đường trắng về. Mẹ ông mắng ông, ông lắc
道:“红糖白糖,不是差不多吗?” đầu nói: "Đường nâu đường trắng, không phải hao
hao nhau sao?"
他上学的时候,有一次老师问他:“ 古城西 Khi ông còn đi học, có một lần thầy giáo hỏi ông:
安在哪一个省?” 他 说在山西。老师说: "Thành cổ Tây An nằm ở tỉnh nào?" Thầy giáo nói:
“错了,是陕西,不是山西。” 他回答:“ 山 "Sai rồi, là Thiểm Tây, không phải Sơn Tây." Ông trả
lời: "Sơn Tây cùng Thiểm Tây không phải cũng hao
西同陕西不是差不多吗?” hao sao?
后来,他在一个银行里工作,他既会写 Sau đó, ông làm việc trong một ngân hàng, ông vừa
又会算 ,只是总不 精细。“十”字常常写 biết viết vừa biết đếm, chỉ là không tinh tế. Chữ
成“千”字,“千”字常常写成“十”字,经理 "mười" thường viết thành chữ "ngàn", chữ "ngàn"
thường viết thành chữ "mười", giám đốc tức giận,
生气了,常常骂他。而他只是笑嘻嘻地 thường mắng ông. Mà ông chỉ cười hì hì nói: chữ
赔不是道:“千”字比 “十”字只多了一小 "Ngàn" so với chữ "Mười" chỉ nhiều hơn một nét,
撇,不是差不多吗?” không phải gần giống nhau sao?"
有一天,他为了一件要紧的事情,要搭 Có một ngày, ông ấy vì một việc quan trọng, phải đáp
火车到上海去。他从从容容地走到火车 xe lửa đến Thượng Hải. Ông ung dung đi tới nhà ga,
站,迟了两分钟,火车已经开走了。他 chậm hai phút, xe lửa đã chạy. Ông trừng mắt, nhìn
白瞪着眼,望着远去的火车,摇摇头道: đoàn tàu đã đi xa, lắc đầu nói: "Đành phải ngày mai
“只好明天再走了,今天走同明天走也还 đi, hôm nay đi hay ngày mai đi cũng không khác nhau
差不多。可铁路部门也未免太认真 了, lắm. Nhưng ngành đường sắt cũng quá nghiêm túc,
八点三十分开同八点三十二分开,不是 8g30 chạy với 8g32 chạy, không phải không khác
差不多吗?” 他一面说,一面慢慢地走回 nhau lắm sao?" Trong lòng luôn không rõ, vì sao xe
家。心里总不很明白,为什么火车不肯 lửa không chịu chờ ông ta hai phút.
等他两分钟。
1
有一天,差不多先生忽然得了急病,赶 Có một ngày, thiếu chút nữa ông SBĐ bỗng nhiên bị
快叫家人去请东街的汪先生。那家人急 bệnh nặng, nhanh chóng gọi người nhà đi mời Uông
急忙忙地跑去,一时寻不着东街汪大 tiên sinh phố Đông. Người nhà kia vội vàng vàng
chạy tới, nhất thời tìm không thấy Uông đại phu phố
夫,却把西街的牛医王大夫请来了。差 đông, lại mời Bác sĩ thú y họ Vươngphố tây tới. Ông
不多先生病在床上,知道寻错了人,但 SBĐ bệnh ở trên giường, biết tìm nhầm người, nhưng
病急了,身上痛苦,心里焦急,等不得 bệnh nặng rồi, khắp người đau đớn, trong lòng lo
了,心里想到:“ 好在王大夫同汪大夫也差 lắng, chờ không được, trong lòng nghĩ: "Cũng may
不多,让他试试看吧。”于是,这位牛医 Vương đại phu với Uông đại phu cũng không khác
nhiều lắm, để cho đại phu thử xem sao." Vì thế, vị
王大夫走近床前,用医牛的方法给差不
bác sĩ thú y họ Vương này đến gần trước giường,
多先生治病。不到 一个小时,差不多先 dùng phương pháp chữa bệnh cho trâu bò chữ cho
生就死了。 ông SBĐ. Chưa đầy một giờ, ông SBĐ đã chết rồi .
差不多先生差不多要死的时候,一口气 Lúc ông SBĐ gần như sắp chết, một hơi nói đứt
断断续续地说道: “活人同死人也差。 。。 quãng: "Người sống và người chết cũng khác nhau
差。
。。不多,凡事只要差。。 。差。。
。不 không nhiều, mọi việc chỉ cần vừa vừa là được, cớ gì
多。。。就。
。。好了。 。。何。
。。何必太 quá nghiêm chỉnh chứ?" Ông nói xong câu danh ngôn
太。
。。认真 呢?” 他说完这句名言就断了 này liền tắt thở.
气。
他死后,大家都称赞差不多先生样样事 Sau khi ông chết, tất cả mọi người khen ngợi ông
情看得开,想得通; 大家都说他一生不肯 SBĐ có thể nhìn thoáng, nghĩ thông suốt. Tất cả mọi
认真,不肯算账,不肯计较,真是一位 người đều nói hắn cả đời không chịu nghiêm túc,
không chịu tính sổ, không chịu so đo, thật sự là một
有德行的人。于是大家给他取了个死后
người có đức hạnh. Thế là mọi người đặt cho ông một
的法号,叫他圆通大师。 pháp hiệu sau khi chết, gọi ông là Viên Thông đại sư.
他的名声越传越远,越传越大,无数的 Thanh danh của ông càng truyền càng xa, càng truyền
人都学他的榜样。 于是人人都成了一个 càng lớn, vô số người đều học theo tấm gương của
差不多先生。如果是这样的话,中国 从 ông. Vì thế mỗi người đều trở thành một quý ông
SBĐ. Nếu là như vậy, Trung Quốc từ nay về sau liền
此就成了一个懒人国了。 trở thành một quốc gia lười biếng.
(选自《微型小说选刊》,作者: 胡适。有 (Chọn từ<……>, tác giả: Hồ Thích. Có sửa đổi)
删改。)

You might also like