CASE STUDY 1: Indonesia-Asia’s Stumbling Giant Indonesia là một đất nước rộng lớn. 220 triệu dân của nước này sống rải rác trên khoảng 17.000 hòn đảo trải dài một vòng cung dài 3.200 dặm từ Sumatra ở phía tây tới Irian Jaya ở phía đông. Đây là quốc gia Hồi giáo đông dân nhất thế giới khoảng 85% dân số tự coi mình là người Hồi giáo - nhưng cũng là một trong những quốc gia đa dạng về sắc tộc nhất. Hơn 500 ngôn ngữ được sử dụng trong nước và những người ly khai đang hoạt động ở một số tỉnh. Trong 30 năm, cánh tay mạnh mẽ của Tổng thống Suharto đã cùng nhau giữ vững đất nước rộng lớn này. Suharto thực sự là một nhà độc tài được quân đội hậu thuẫn. Dưới sự cai trị của ông, nền kinh tế Indonesia tăng trưởng ổn định nhưng cũng có cái giá phải trả. Suharto đàn áp dã man những bất đồng chính kiến trong nước. Ông cũng nổi tiếng với "Chủ nghĩa tư bản thân hữu", sử dụng quyền chỉ huy hệ thống chính trị để hỗ trợ các doanh nghiệp kinh doanh của những người ủng hộ ông và gia đình ông. Cuối cùng, Suharto bị gánh chịu những khoản nợ khổng lồ mà Indonesia đã tích lũy trong những năm 1990. Năm 1997, nền kinh tế Indonesia rơi vào tình trạng suy thoái. Quỹ Tiền tệ Quốc tế đã vào cuộc với gói giải cứu trị giá 43 tỷ USD. Khi người ta tiết lộ rằng phần lớn số tiền này đã lọt vào kho bạc cá nhân của Suharto và bạn bè của ông, mọi người đã xuống đường phản đối và ông buộc phải từ chức. Sau Suharto, Indonesia đã nhanh chóng tiến tới một nền dân chủ mạnh mẽ, lên đến đỉnh điểm vào tháng 10 năm 2004 với lễ nhậm chức của Susilo Bambang Yudhoyono, tổng thống được bầu trực tiếp đầu tiên của đất nước (ông được bầu vào nhiệm kỳ thứ hai vào năm 2009). Mặt trận kinh tế cũng đã có những tiến bộ. Nợ công tính theo phần trăm GDP đã giảm từ gần 100% năm 2000 xuống còn khoảng 27% vào năm 2010. Lạm phát giảm từ 12% hàng năm vào năm 2001 xuống còn 5% vào năm 2010. Nền kinh tế tăng trưởng từ 4 đến 6% mỗi năm trong giai đoạn 2001- 10, và đạt mức tăng trưởng cao 6,9% trong năm 2010. Nhưng Indonesia tụt hậu so với các nước láng giềng Đông Nam Á. Tăng trưởng kinh tế của nước này thấp hơn Trung Quốc, Malaysia và Thái Lan. Tỷ lệ thất nghiệp vẫn ở mức cao khoảng 7%. Tăng trưởng năng suất lao động ở mức chậm nhất. Tệ hơn nữa, một lượng vốn nước ngoài đáng kể đã rời khỏi đất nước. Sony gây chú ý khi đóng cửa một nhà máy sản xuất thiết bị âm thanh vào năm 2003 và một số doanh nghiệp may mặc đã rời Indonesia để đến Trung Quốc và Việt Nam. Từ năm 2001 đến năm 2004, nguồn vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài tại Indonesia đã giảm từ 24,8 tỷ USD xuống còn 11,4 tỷ USD. Kể từ đó, con số này đã tăng lên hơn 80 tỷ USD, phần lớn là nhờ đầu tư vào tài nguyên thiên nhiên của Indonesia, bao gồm khai thác mỏ, sản xuất dầu khí và lâm nghiệp, nhưng ngoài ngành công nghiệp khai khoáng, đầu tư nước ngoài vẫn ở mức thấp. Một số nhà quan sát cảm thấy rằng Indonesia đang gặp khó khăn do cơ sở hạ tầng nghèo nàn. Đầu tư cơ sở hạ tầng công cộng ở mức thấp trong nhiều năm. Hệ thống đường sá lộn xộn, một nửa dân số cả nước không có điện, số lượng người mất điện ngày càng gia tăng khi mạng lưới điện cũ đi và hơn 90% dân số không được tiếp cận với các thiết bị thoát nước hiện đại. Trận sóng thần tàn phá bờ biển Sumatra vào cuối năm 2004 chỉ làm cho vấn đề trở nên tồi tệ hơn. Phản ánh sự sụt giảm trong đầu tư công là sự sụt giảm trong đầu tư tư nhân. Đầu tư vào ngành công nghiệp dầu mỏ quan trọng nhất của đất nước đã giảm từ 3,8 tỷ USD năm 1996 xuống chỉ còn 187 triệu USD năm 2002, mặc dù nó đã tăng lên kể từ đó. Sản lượng dầu đạt đỉnh 1,7 triệu thùng/ngày vào giữa những năm 1990, nhưng đã giảm xuống dưới 1 triệu thùng/ngày vào năm 2010, mặc dù giá dầu đã gần đạt mức cao kỷ lục. Từng là nước xuất khẩu ròng dầu mỏ, Indonesia hiện là nước nhập khẩu. Theo một nghiên cứu của Ngân hàng Thế giới, hoạt động kinh doanh ở Indonesia bị ảnh hưởng bởi nạn quan liêu quá mức. Trung bình phải mất 151 ngày để hoàn tất các thủ tục giấy tờ cần thiết để bắt đầu kinh doanh, so với 30 ngày ở Malaysia và chỉ 8 ngày ở Singapore. Một vấn đề khác là mức độ tham nhũng tràn lan. Tổ chức Minh bạch Quốc tế, cơ quan nghiên cứu nạn tham nhũng trên toàn thế giới, xếp Indonesia vào số những quốc gia tham nhũng nhất, xếp nước này thứ 110 trong số 178 quốc gia mà tổ chức này theo dõi trong năm 2010. Các quan chức chính phủ, có mức lương rất thấp, chắc chắn sẽ đòi hối lộ từ bất kỳ công ty nào họ đi ngang qua - và xu hướng quan liêu của Indonesia có nghĩa là một hàng dài quan chức có thể yêu cầu hối lộ. Abdul Rahman Saleh, cựu tổng chưởng lý ở Indonesia, đã tuyên bố rằng toàn bộ hệ thống pháp luật, bao gồm cả cảnh sát và các công tố viên, đang sa lầy trong tham nhũng. Cảnh sát được biết là đã tống giam các giám đốc điều hành của các doanh nghiệp nước ngoài chỉ vì những lý do sơ sài nhất, mặc dù một số khoản hối lộ hợp lý có thể đảm bảo cho họ được thả. Mặc dù Indonesia đã phát động chiến dịch chống tham nhũng nhưng các nhà phê bình cho rằng nước này thiếu quyết tâm. Giới tinh hoa chính trị được cho là tham nhũng đến mức họ không có lợi khi làm bất cứ điều gì có ý nghĩa để sửa chữa hệ thống. Tóm tắt: Người khổng lồ vấp ngã của Châu Á Indonesia là một đất nước rộng lớn.Đây là quốc gia Hồi giáo đông dân nhất thế giới - khoảng 85% dân số tự coi mình là người Hồi giáo. Hơn 500 ngôn ngữ được sử dụng trong nước. Trong 30 năm, cánh tay mạnh mẽ của Tổng thống Suharto đã cùng nhau giữ vững đất nước rộng lớn này.Dưới sự cai trị của ông, nền kinh tế Indonesia tăng trưởng ổn định nhưng cũng có cái giá phải trả. Ông cũng nổi tiếng với "chủ nghĩa tư bản thân hữu", sử dụng quyền chỉ huy hệ thống chính trị. Cuối cùng, Suharto bị gánh chịu những khoản nợ khổng lồ. Năm 1997, nền kinh tế Indonesia rơi vào tình trạng suy thoái. Quỹ Tiền tệ Quốc tế đã vào cuộc với gói giải cứu trị giá 43 tỷ USD.số tiền này đã lọt vào kho bạc cá nhân của Suharto mọi người phản đối buộc ông từ chức. tháng 10 năm 2004 với lễ nhậm chức của Susilo Bambang Yudhoyono, tổng thống được bầu trực tiếp đầu tiên của đất nước. Mặt trận kinh tế cũng đã có những tiến bộ.Nợ công tính theo phần trăm GDP đã giảm lạm phát giảm. 2010. Nền kinh tế tăng trưởng từ 4 đến 6% mỗi năm trong giai đoạn 2001-2001. Nhưng Indonesia tụt hậu so với các nước Đông Nam Á. Tỷ lệ thất nghiệp vẫn ở mức cao khoảng 7%. Tăng trưởng năng suất lao động ở mức chậm nhất. Tệ hơn nữa, một lượng vốn nước ngoài đáng kể đã rời khỏi đất nước. Đầu tư cơ sở hạ tầng công cộng ở mức thấp trong nhiều năm. Hệ thống đường sá lộn xộn, một nửa dân số cả nước không có điện. Đầu tư vào ngành công nghiệp dầu mỏ quan trọng nhất của đất nước đã giảm.xuống dưới 1 triệu thùng/ngày vào năm 2010, mặc dù giá dầu đã gần đạt mức cao kỷ lục. hoạt động kinh doanh ở Indonesia bị ảnh hưởng bởi nạn quan liêu quá mức. Một vấn đề khác là mức độ tham nhũng tràn lan. Các quan chức chính phủ, có mức lương rất thấp, chắc chắn sẽ đòi hối lộ từ bất kỳ công ty nào họ đi ngang qua. Abdul Rahman Saleh, cựu tổng chưởng lý ở Indonesia, đã tuyên bố rằng toàn bộ hệ thống pháp luật.Cảnh sát đã tống giám các doanh nghiệp nước ngoài. Mặc dù Indonesia đã phát động chiến dịch chống tham nhũng.. Giới thiệu: Indonesia thuộc vùng Đông Nam Á, có tất cả hơn 16.000 đảo lớn, nhỏ; với hơn 5.000 hòn đảo có người sinh sống. Nơi đây được đánh giá là đất nước có nhiều núi lửa hoạt động nhất trên thế giới (có đến gần 130 núi lửa còn hoạt động). Đa số người dân Indonesia theo đạo Hồi. Bởi vậy, trong lối sống cũng như văn hoá sinh hoạt của người Indonesia luôn mang ảnh hưởng của tư tưởng Hồi giáo. Indonesia có thủ đô là Jakarta. Đồng thời đây cũng là thành phố lớn nhất. Ngoài ra, còn có các thành phố lớn khác như: Medan, Semarang, Surabaya, Yogjakarta … Nhưng nổi tiếng hơn hết ở Indonesia là vùng đảo Bali với những thắng cảnh tham quan được thiên nhiên cũng như con người ưu ái tạo dựng. Bali xứng danh là thiên đường du lịch mà du khách khó lòng bỏ qua. Sự đa dạng chủng tộc, sự đa dạng tôn giáo đã góp phần tạo nên những nét văn hoá đặc sắc cho đảo quốc này. Trải qua hàng thế kỷ đến nay, những hòn đảo xanh biếc màu ngọc bích của quần đảo Indonesia đã có sức quyến rũ mạnh mẽ đến nhân loại. Những cánh rừng gỗ đàn hương xanh ngút ngàn, vùng đảo thiên đường Bali xinh đẹp, những đền đài trạm trỗ sắc sảo, những bức điêu khắc tinh tế, những bãi biển rợp nắng kỳ diệu, những ngọn núi vĩ đại và cả những núi lửa oai hùng luôn làm hút hồn những ai ghé thăm đảo quốc Indonesia. Indonesia là một điểm đến rất quen thuộc với người dân ở châu Á. Đến Indonesia du khách có thể ghé qua những địa danh đã được UNESCO chứng nhận là di sản thế giới như đền Borobudur và Prambanan, công viên quốc gia Komodo, công viên quốc gia Kulon, hay rừng mưa nhiệt đới Sumatra. 1. What political and economic factors explain Indonesia’s poor economic performance? Yếu tố chính trị: + “Chủ nghĩa tư bản thân hữu” + Sử dụng quyền chỉ huy hệ thống chính trị để hỗ trợ các doanh nghiệp kinh doanh của những người ủng hộ Suharto và gia đình ông. + Nạn quan liêu quá mức. + Mức độ tham nhũng tràn lan. + Nhà nước thiếu quyết tâm. 2. Why is corruption so endemic in Indonesia? What are its consequences? * Tham nhũng là một vấn đề phổ biến ở Indonesia vì nhiều nguyên nhân khác nhau. Dưới đây là một số lý do chính: - Hệ thống pháp luật yếu: Mặc dù đã có sự cải thiện trong việc chống tham nhũng, hệ thống pháp luật và quản lý công cụ của Indonesia vẫn còn yếu. Điều này tạo điều kiện thuận lợi cho các hành vi tham nhũng xảy ra. - Lương thấp cho các quan chức: Mức lương của các quan chức công quyền ở Indonesia thường rất thấp so với chi phí sinh hoạt cao và áp lực tài chính cá nhân. Điều này có thể dẫn đến việc tìm kiếm nguồn thu nhập bổ sung thông qua hành vi tham nhũng. - Văn hóa và truyền thống: Một số người tin rằng việc trao đổi tiền bạc để giải quyết các vấn đề là một phần không được tách rời trong cuộc sống hàng ngày ở Indonesia, góp phần vào sự lan truyền của hiện tượng này. * Hậu quả của sự le loại này có ý nghĩa tiêu cực cho nền kinh tế và xã hội của Indonesia: - Mất lòng tin của công chúng: Tham nhũng gây mất lòng tin của người dân đối với chính phủ và các cơ quan công quyền. Điều này có thể làm suy yếu sự ổn định chính trị và gây ra bất ổn trong xã hội. - Kinh tế suy thoái: Tham nhũng làm giảm hiệu quả hoạt động kinh doanh, đầu tư và phát triển kinh tế tổng thể. Nó cản trở sự cạnh tranh công bằng, làm gia tăng chi phí doanh nghiệp và giảm khả năng thu hút vốn đầu tư. - Bất bình đẳng xã hội: Tham nhũng có thể gia tăng bất bình đẳng xã hội khi người giàu có hoặc quan chức cao cấp được ưu đãi không công bằng trong việc tiếp cận các dịch vụ công cộng, trong khi người nghèo khó không được nhận lợi ích tương tự. 3. What are the risks facing foreign firms that do business in Indonesia? Những rủi ro chính trị và kinh tế mà các công ty nước ngoài kinh doanh tại Indonesia: - Kinh tế: + Đầu tư cơ sở hạ tầng công cộng ở mức thấp. - Hệ thống đường sá lộn xộn, một nửa dân số cả nước không có điện và hơn 90% dân số không được tiếp cận với các thiết bị thoát nước hiện đại. => Môi trường kinh doang không được chào đón làm giảm niềm tin kinh doanh ở Indonesia dẫn đến tranh chấp vốn và giảm đầu tư, làm lung lay nền tảng của kinh tế dẫn đến trì trệ - Trận sóng thần tàn phá bờ biển Sumatra vào cuối năm 2004. - Đầu tư vào ngành công nghiệp dầu mỏ của đất nước giảm. - Sản lượng dầu giảm nhưng giá dầu lại tăng cao gần đạt mức kỷ lục. - Chính trị: - Hoạt động kinh doanh ở Indonesia bị ảnh hưởng bởi nạn quan liêu quá mức. - Môi trường chính trị không thân thiện khiến nguồn vốn trong nước và nước ngoài ít quan tâm đến việc đầu tư vào Indonesia vì chi phí kinh doanh, thời gian (151 ngày để bắt đầu kinh doanh) - Indonesia là một nước có mức độ tham nhũng cao.