C A S Tâm H N

You might also like

Download as docx, pdf, or txt
Download as docx, pdf, or txt
You are on page 1of 2

CỬA SỔ TÂM HỒN

Hai người đàn ông đều bệnh nặng và nằm chung trong một phòng bệnh. Một người
đàn ông được phép ngồi dậy trên giường của mình một tiếng mỗi buổi chiều để
giúp lưu thông chất dịch từ phổi. Giường của ông ấy bên cạnh chiếc cửa sổ duy
nhất của căn phòng. Người đàn ông còn lại thì phải luôn luôn nằm trên giường của
mình Hai người nói chuyện cùng nhau suốt bốn giờ đồng hồ mới dừng lại. Họ đã
nói về những vấn đề khác nhau bao gồm vợ, gia đình, công việc của họ và cả khi
tham gia vào quân ngũ, nơi họ được nghỉ dưỡng.

Vào mỗi buổi chiều, khi người đàn ông trên giường bên cạnh cửa sổ có thể ngồi
dậy, ông ấy sẽ dùng thời gian của mình để mô tả tất cả những gì ông có thể nhìn
thấy bên ngoài cánh cửa sổ kia cho người bạn cùng phòng của mình. Người đàn
ông trên chiếc giường kia bắt đầu sống trong một tiếng đồng hồ nơi mà thế giới
của ông ta sẽ được mở rộng và sống động hơn bởi tất cả các hoạt động và màu sắc
của thế giới bên ngoài. Cửa sổ nhìn ra công viên với một cái hồ xinh xắn. Đàn vịt
và thiên nga nô đùa trên mặt nước trong khi những đứa trẻ chèo những chiếc
thuyền mô hình đáng yêu. Những đôi tình nhân trẻ khoác tay nhau đi dạo giữa
những bông hoa đủ màu sắc và có thể nhìn thấy quang cảnh tuyệt đẹp của đường
chân trời thành phố ở phía xa. Khi người đàn ông bên cạnh cửa sổ mô tả tất cả
những điều này một cách tinh tế và chi tiết, người đàn ông còn lại sẽ nhắm đôi mắt
lại và tưởng tượng ra một khung cảnh đẹp như tranh vẽ.

Một buổi chiều ấm áp nọ, người đàn ông bên cạnh cửa sổ miêu tả một cuộc diễu
hành ghé qua. Mặc dù người đàn ông kia không thể nghe thấy ban nhạc nhưng ông
ấy có thể hình dung được trong tâm trí khi quý ông bên cạnh cửa sổ mô tả bằng
những từ hết sức chân thật và cuốn hút. Nhiều ngày và tuần trôi qua.

Buổi sáng hôm ấy, khi y tá đến chỉ để mang nước tắm cho họ thì phát hiện người
đàn ông nằm chiếc giường bên của sổ đã ra đi thanh thản trong giấc ngủ của mình.
Cô ấy rất đau buồn và gọi nhân viên bệnh viện đến để đưa thi thể đi. Ngay khi mọi
việc dường như được sắp xếp ổn thỏa thì người đàn ông kia hỏi rằng liệu ông ấy có
thể được chuyển đến chiếc giường bên cửa sổ không? Cô y tá rất vui vẻ chuyển
giường cho ông ấy, và sau khi đảm bảo rằng ông cảm thấy thoải mái, cô ấy để ông
ấy một mình. Từ từ, đau đớn, ông ấy gắng sức chống người lên bằng một khuỷu
tay để có được sự quan sát đầu tiên về thế giới thực bên ngoài. Ông ấy cố gắng từ
từ quay lại để nhìn ra cửa sổ cạnh giường. Nó đối diện với một bức tường trống.
Người đàn ông hỏi y tá rằng điều gì có thể thuyết phục người bạn cùng phòng đã
qua đời của anh ta, người đã mô tả những thứ đẹp đẽ như vậy bên ngoài cửa sổ
này. Y tá trả lời rằng thực ra ông ấy bị mù và thậm chí không thể nhìn thấy bức
tường kia. Cô nói tiếp : Có lẽ ông ấy chỉ muốn khích lệ ông.

Bất kể bạn đang trong hoàn cảnh thế nào, làm cho người khác hạnh phúc luôn là
một niềm hạnh phúc không gì đong đếm được. Nếu chia sẻ nỗi buồn giúp vơi đi
một nửa, thì khi chia sẻ niềm hạnh phúc sẽ được nhân đôi. Nếu bạn muốn cảm giác
giàu có, chỉ cần đếm tất cả những gì bạn có mà tiền không thể mua được. Hôm nay
là một món quà, đó là lý do vì sao hôm nay còn được gọi là “the present”.

You might also like